Điểm tin báo chí sáng ngày 24 tháng 8 năm 2011

24/08/2011
Trong buổi sáng ngày 24/8/2011, một số báo đã có bài phản ánh những vấn đề nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I-        THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC

1. Báo VnExpress có bài Ngân hàng Nhà nước có thể giữ vàng cho dân. Bài báo phản ánh:

Có mặt tại buổi giao ban báo chí thường kỳ của Bộ Thông tin Truyền thông để chia sẻ về tình hình thị trường vàng và hoạt động điều hành của Ngân hàng Nhà nước, ông Nguyễn Văn Bình thừa nhận những diễn biến phức tạp thời gian qua. Cùng với việc giá thế giới tăng vọt (có lúc đã lên tới 1.917 USD một ounce) thị trường trong nước cũng biến động mạnh. Đáng ngại là việc giá trong nước nhiều lúc không biến động với biên độ lớn hơn nhiều so với thế giới, có lúc hơn 1,2 triệu đồng một lượng.

Để bình ổn thị trường vàng trong trung và dài hạn, Thống đốc Nguyễn Văn Bình cho biết Ngân hàng Nhà nước đang triển khai hai công việc quan trọng. Trước hết là hoàn tất nghị định quản lý kinh doanh vàng theo hướng tạo hành lang pháp lý thuận lợi cho quản lý nhà nước, đảm bảo lợi ích của người nắm giữ vàng cũng như hỗ trợ hoạt động kinh doanh. Dự thảo nghị định đã được hoàn tất và gửi tới các bộ, ngành để trưng cầu ý kiến, trong đó khẳng định chủ trương hạn chế kinh doanh, sản xuất vàng miếng. Ngân hàng Nhà nước sẽ là cơ quan đầu mối tổ chức hoặc cấp phép sản xuất vàng miếng. Việc cấp phép cho doanh nghiệp sản xuất sẽ tùy thuộc vào điều kiện thực tế trong từng thời kỳ, nhưng Thống đốc khẳng định sẽ rất hạn chế.

Liên quan tới khâu lưu thông, Ngân hàng Nhà nước dự kiến chỉ cho một số ít doanh nghiệp và tổ chức tín dụng có kinh nghiệm thực hiện mua bán vàng miếng với tổ chức, cá nhân, nhằm thu hẹp đầu mối, tạo điều kiện thuận lợi đối với việc quản lý hoạt động mua bán này.

Đề án thứ hai được Thống đốc đặt nhiều hy vọng, đó là đưa ra giải pháp tổng thể cho thị trường, làm sao để phát huy tối đa số vàng đang nằm trong dân phục vụ phát triển kinh tế, xã hội. Theo thống kê của Ngân hàng Nhà nước, lượng vàng trong nền kinh tế hiện khoảng 300-500 tấn. Khi các ngân hàng được phép huy động, cho vay và hoán đổi vàng thành vốn tiền đồng để kinh doanh, thời cao điểm, 50-60% số vàng này nằm trong hệ thống ngân hàng. Nhưng để hạn chế rủi ro, Ngân hàng Nhà nước đã từng bước cấm hoạt động này. Giao dịch vàng tài khoản, đặc biệt là giao dịch tài khoản ở nước ngoài, các ngân hàng cũng phải dừng triển khai.

“Người có vàng mà chỉ cất giữ ở nhà sẽ gây rủi ro cho bản thân họ và và xã hội, đồng thời số vốn nằm chết trong vàng không được phát huy. Giờ nếu cho ngân hàng huy động mà không cho vay ra, thì cũng lãng phí hoặc họ sẽ phải tìm cách này hay cách khác để kinh doanh. Nếu kinh doanh có hiệu quả như chúng ta mong muốn thì tốt, nhưng cũng rất rủi ro. Vậy tại sao không để Ngân hàng Nhà nước thay mặt nhà nước huy động số vàng đó? Dân sẽ có chỗ gửi vàng an toàn mà Nhà nước lại tận dụng được để tăng dự trữ ngoại hối, khi cần có thể chuyển đổi ra đồng vốn kinh doanh hoặc can thiệp thị trường khi cần thiết”, Thống đốc Nguyễn Văn Bình đặt vấn đề.

Dự kiến Ngân hàng Nhà nước sẽ huy động vàng trong dân thông qua hệ thống đại lý của mình là các tổ chức tín dụng. Theo tính toán của ông Bình, lượng vàng Ngân hàng Nhà nước có thể huy động trong dân ít nhất cũng phải tương đương số vàng mà dân đã gửi vào hệ thống ngân hàng trước đây, trên dưới 130 tấn, tương đương 10 tỷ USD.

“Để triển khai đề án này còn cần nhiều vấn đề kỹ thuật cần xử lý, nhưng đề án này cùng với nghị định vàng sẽ giúp đảm bảo tối đa quyền lợi người dân, bình ổn thị trường, tạo nguồn lực quốc gia”, ông nói.

2. Báo Dân trí có bài Lương tối thiểu cao nhất 2 triệu đồng từ 1/10. Bài báo phản ánh: Chính phủ vừa ban hành Nghị định 70/2011/NĐ-CP, quy định mức lương tối thiểu vùng đối với lao động tại mọi loại hình doanh nghiệp. Ngoài việc tăng lương tối thiểu các vùng 1, 2, 3, 4 lên mức 2 triệu, 1,78 triệu, 1,55 triệu và 1,4 triệu đồng/tháng, Nghị định mới còn thống nhất mức lương tối thiểu đối với người lạo động ở mọi loại hình doanh nghiệp, kể cả hợp tác xã, tổ hợp tác, trang trại, hộ gia đình, cá nhân và các cơ quan tổ chức có thuê mướn lao động. Nghị định có hiệu lực từ ngày 5/10.

Báo cũng có bài Còn lắm băn khoăn về đề án thu phí bảo trì đường bộ. Bài báo phản ánh: Vừa qua, Tổng cục đường bộ đã trình dự thảo đề án quỹ bảo trì đường bộ để Bộ Giao thông vận tải xem xét trình Chính phủ phê duyệt. Dù đề án chưa được thông qua nhưng dự thảo đề án đã làm phát sinh nhiều băn khoăn, khúc mắc trong dư luận.

Có thể nhận thấy trong thời gian qua, trong khi cơ sở hạ tầng giao thông đường bộ còn nhiều bất cập thì đã có không ít công trình giao thông có mức vốn đầu tư lên đến hàng chục, hàng trăm tỷ đồng vừa đưa vào sử dụng chưa được bao lâu đã hư hỏng.

 Nguyên nhân do trong quá trình thi công công trình đã bị “rút ruột” dẫn đến chất lượng không đảm bảo. Lẽ ra phải tiến hành điều tra, xử lý nghiêm những người có trách nhiệm, buộc phải bồi thường, đền bù, làm lại công trình, nhưng điều này làm không nghiêm trong khi lại muốn tăng thu phí đối với người dân để duy tu, bảo dưỡng những con đường kém chất lượng do người khác gây nên thì đấy là điều thật vô lý.

 Người dân đã phải chịu thiệt thòi khi lưu thông trên những con đường kém chất lượng, đầy rẫy ổ voi, ổ gà, làm giảm tuổi thọ của xe, gây ách tắc, cản trở giao thông thậm chí gây ra tai nạn. Câu hỏi đặt ra là: ai sẽ đứng ra đền bù những thiệt hại “vô hình” này cho người dân?

 Hiện nay theo quy định, các khoản thuế, phí mà xe ô tô, xe máy phải nộp không phải là ít, bao gồm: Thuế VAT, tiêu thụ đặc biệt, thuế nhập khẩu; các loại phí, lệ phí như: phí trước bạ, phí đăng kiểm, phí xăng dầu, phí cầu đường (toàn quốc hiện còn 62 trạm thu phí còn tồn tại)… nay lại muốn “đẻ” ra một loại phí mới là phí bảo trì đường bộ. Trong khi nguồn kinh phí làm đường là do thuế của người dân đóng góp thì những lo ngại về gánh nặng chi phí mà người dân phải trả trước tình trạng “phí chồng lên phí” không phải là không có căn cứ.

 Theo dự thảo của một trong số các phương án thu phí được nêu ra trong đề án, người điều khiển ô tô hay xe máy khi mua mỗi lít xăng đều phải trả thêm 1000đ là điều bất hợp lý. Trọng tải các loại xe máy so với sức chịu tải của hệ thống cầu, đường gây ra những tác động không đáng kể so với các loại phương tiện có tải trọng lớn. Cho nên về mặt kỹ thuật, nếu cho rằng xe máy, mô tô gây hư hỏng cầu, đường để bắt đóng phí duy tu, sửa chữa là điều không thuyết phục. Trong khi lẽ ra phải phân chia ra theo tải trọng để đề ra các mức thu phí phù hợp, xe tải lớn, nhỏ, xe siêu trường siêu trọng có mức độ tác động lớn, gây hư hỏng cho cầu đường sẽ phải đóng phí cao hơn.

 Việc đánh đồng thu 1000 đ/lít xăng khi mua áp dụng với mọi đối tượng cũng là điểm gây băn khoăn. Những đối tượng sử dụng xăng dầu nhưng không tham gia giao thông đường bộ như: giao thông đường thủy, giao thông đường sắt… sẽ chịu thiệt thòi. Việc thu phí theo kiểu “bình quân chủ nghĩa” này cũng sẽ gây khó khăn cho những doanh nghiệp, hộ gia đình mua xăng để chạy máy phát điện phục vụ sản xuất và sinh hoạt.

 Trong khi đó, đề án chưa đề cập đến cơ chế hoàn trả phí cho những đối tượng này. Những người dân sinh sống ở nông thôn lại băn khoăn về việc hệ thống đường giao thông nông thôn do người dân tự làm, nếu bắt họ phải trả phí bảo trì khi đi trên đường do chính họ bỏ tiền đầu tư làm thì quả là điều bất hợp lý. Đó là chưa nói đến những đối tượng người dân sống ở các vùng miền núi, vùng sâu, vùng xa, cơ sở hạ tầng giao thông còn nghèo nàn, lạc hậu, đời sống kinh tế còn gặp nhiều khó khăn. Nay lại buộc họ phải “cõng” thêm một khoản phí từ việc mua xăng dầu sẽ gây ra những tác động tiêu cực tới chính sách an sinh xã hội mà chính phủ đang áp dụng đối với những người dân nơi đây.

 Một vấn đề khác cần tính đến, xăng dầu là nguồn nhiên liệu thiết yếu, chi phí xăng dầu góp một phần quan trọng cấu thành giá sản phẩm, dịch vụ. Không chỉ riêng lĩnh vực vận tải mà những lĩnh vực khác liên quan đến vận tải sẽ phải chịu tác động dây chuyền. Chính Tổng cục đường bộ Việt Nam, tác giả của đề án thu phí bảo trì đường bộ qua giá xăng dầu cũng đã thừa nhận: khi thực hiện thu phí cho quỹ bảo trì đường bộ bước đầu sẽ làm tăng chi phí trong giá thành vận tải lên 1,5%. Như vậy, với mức độ ảnh hưởng trên diện rộng, đòi hỏi phải có sự đánh giá đến những tác động tiêu cực tới mặt bằng giá cả thị trường khi triển khai thu phí bảo trì.

 Trong thời điểm hiện nay, việc thu loại phí này qua giá xăng dầu sẽ ảnh hưởng tới vấn đề tăng giá sản xuất, tăng giá dịch vụ, ảnh hưởng đến đời sống người dân. Nguy cơ gây bất ổn về giá có thể xảy ra trong khi chính phủ đang nỗ lực kiềm chế lạm phát ở mức dưới 17%. Trong khi nguồn vốn đầu tư cho việc duy tu, bảo dưỡng đường bộ hiện nay còn thiếu trầm trọng, chỉ đáp ứng được 30-40% nhu cầu, việc lập Quỹ bảo trì đường bộ trong tương lai là cần thiết nhưng cách thức thu phí, phương thức quản lý quỹ và quan trọng hơn cả là sử dụng quỹ như thế nào cho hiệu quả, đúng mục đích, tránh thất thoát, lãng phí là vấn đề cần được quan tâm.

  Quả thật hệ thống đường bộ của Việt Nam còn tồn tại nhiều vấn đề. Do việc quản lý thi công không tốt cho nên những con đường mới xây dựng cũng không bảo đảm độ êm thuận cần thiết cho phương tiện giao thông qua lại. Chỉ sau thời gian ngắn, đã thấy những vết nứt, những ổ gà lồi lõm xuất hiện trên mặt đường…

 Để giảm bớt phí tổn duy tuy bảo dưỡng hệ thống đường bộ, trước hết cần tăng cường quản lý việc thi công sao cho bảo đảm chất lượng cần thiết. Quy định rõ các đơn vị thi công (kể cả thi công đường và cầu) phải bảo hành trong thời gian cần thiết, nếu hư hỏng trước thời hạn đó thì những đơn vị thi công phải chịu trách nhiệm sửa chữa.

Còn việc thu phí để  lập quỹ bảo trì đường bộ cũng là cần thiết. Nhưng cần tính toán việc đóng góp của các phương tiện tham gia giao thông sao cho hợp lý, không nên thu phí thông qua việc tăng giá bán xăng dầu. Bởi vì cách làm này vừa thiếu công bằng, vừa gây ra tác dụng dây chuyền tăng giá đối với nhiều mặt hàng thiết yếu, có ảnh hưởng tới nhiều ngành sản xuất cũng như đời sống nhân dân.

3. Báo VnEconomy có bài Tố cáo qua e-mail: Lợi hay hại? Bài báo phản ánh: Đã qua thảo luận tại kỳ họp thứ tám của Quốc hội khóa 12, song một số vấn đề lớn về dự án Luật Tố cáo vẫn chưa nhận được sự đồng thuận cao tại phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, sáng 23/8. Một trong các vấn đề đó là hình thức tố cáo.

Tổng hợp nội dung thảo luận của đại biểu Quốc hội cho thấy, nhiều ý kiến tán thành cao với việc bổ sung các hình thức tố cáo bằng thư điện tử (e-mail), fax, điện thoại.

Có ý kiến đề nghị bổ sung hình thức tố cáo bằng ghi hình, ghi âm, các bài viết trên báo chí, diễn đàn có thông tin, nội dung vụ việc và về con người cụ thể cũng là hình thức cần được bổ sung vào dự luật. Bên cạnh đó, vẫn còn một số ý kiến cho rằng chưa nên bổ sung các hình thức nói trên. Vì điều kiện hiện nay khó có thể quản lý, kiểm tra, xác minh các thông tin được tiếp nhận bằng các hình thức này.

II-      THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

1. Báo điện tử Chính phủ có bài Đẩy nhanh tiến độ, khắc phục tình trạng nợ đọng văn bản. Bài báo phản ánh: Theo Báo cáo của Văn phòng Chính phủ (VPCP), tính đến ngày 15/8/2011, Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ còn chưa ban hành 58 văn bản quy định chi tiết thi hành đối với 22 luật đã có hiệu lực, trong đó có 14 văn bản chậm trên dưới 2 năm chưa được ban hành.

Trước thực tế trên, Thủ tướng Chính phủ yêu cầu Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ còn nợ đọng, nhất là các Bộ, cơ quan nợ đọng nhiều văn bản phải chỉ đạo quyết liệt, tập trung ưu tiên các nguồn lực cho công tác nghiên cứu, soạn thảo, hoàn tất các thủ tục, chậm nhất là đến ngày 30/10/2011 phải trình Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ số văn bản mà Bộ, cơ quan mình còn nợ đọng.

Đối với những văn bản có vướng mắc về quan điểm, tư tưởng chỉ đạo, về nội dung cơ bản cần sớm báo cáo Thủ tướng, các Phó Thủ tướng xem xét, cho ý kiến. Những văn bản xét thấy có đủ điều kiện áp dụng trình tự, thủ tục rút gọn thì áp dụng trình tự, thủ tục này theo quy định của Luật ban hành văn bản quy phạm pháp luật.

Thủ tướng yêu cầu các Bộ, cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ khi được cơ quan chủ trì soạn thảo gửi xin ý kiến phối hợp về dự thảo văn bản phải khẩn trương nghiên cứu, có văn bản tham gia ý kiến gửi cơ quan chủ trì soạn thảo chậm nhất là 7 ngày làm việc, kể từ ngày nhận đủ hồ sơ. Hết thời hạn này, nếu Bộ, cơ quan nào không có ý kiến thì coi như đồng ý với nội dung của dự thảo.

Thủ tướng cũng yêu cầu Bộ trưởng Bộ Tư pháp chỉ đạo tiến hành thẩm định ngay sau khi nhận đủ hồ sơ (không nhất thiết phải thành lập Hội đồng thẩm định); rút ngắn thời gian thẩm định đối với dự thảo văn bản đang nợ đọng. Bộ Tư pháp phải gửi báo cáo thẩm định đến cơ quan chủ trì soạn thảo chậm nhất là 10 ngày, kể từ ngày nhận đủ hồ sơ.

Đối với những dự thảo văn bản đã được Chính phủ thông qua bằng hình thức gửi Phiếu xin ý kiến các Thành viên Chính phủ, thì trong thời hạn 10 ngày, kể từ ngày nhận được văn bản tổng hợp ý kiến các Thành viên Chính phủ của VPCP, cơ quan chủ trì soạn thảo phải có trách nhiệm phối hợp chặt chẽ ngay từ đầu với VPCP để tiếp thu, chỉnh lý, hoàn thiện dự thảo văn bản và trình Thủ tướng Chính phủ ký ban hành.

Thủ tướng giao VPCP tăng cường hơn nữa công tác theo dõi, đôn đốc; trực tiếp làm việc với các Bộ, cơ quan ngang Bộ còn nợ đọng văn bản để hỗ trợ các Bộ, cơ quan tháo gỡ những khó khăn, vướng mắc, nếu vượt quá thẩm quyền thì báo báo cáo Thủ tướng Chính phủ xem xét, giải quyết kịp thời.

2. Báo Hà Nội mới có bài Nhiều bộ, ngành chưa hoàn thành đơn giản hóa thủ tục hành chính. Bài báo phản ánh: Cục Kiểm soát thủ tục hành chính (TTHC) cho biết, đến nay, 6 bộ, ngành thuộc khối nội chính (Công an, Quốc phòng, Tư pháp, Nội vụ, Ngoại giao và Thanh tra Chính phủ) mới thực thi đơn giản được 450/722 thủ tục phải thực thi theo các nghị quyết của Chính phủ về đơn giản hóa TTHC, đạt 62% (theo yêu cầu, phải hoàn thành trước ngày 30-6).

Đặc biệt, vẫn còn 2 bộ chưa thành lập Phòng Kiểm soát TTHC (Bộ Công an và Bộ Quốc phòng). Biên chế của Phòng Kiểm soát TTHC của hầu hết các bộ, ngành đều chưa đủ (trừ Bộ Tư pháp). Việc công bố công khai và cập nhật TTHC vào Cơ sở dữ liệu quốc gia nhìn chung chưa được các bộ, ngành trong khối triển khai tích cực. Trong thời gian tới, Cục Kiểm soát TTHC sẽ tổ chức hội nghị giao ban với các khối theo quý để đôn đốc thường xuyên và tăng cường phối hợp công tác, kịp thời tháo gỡ khó khăn cho các đơn vị.

3. Báo Dân trí đưa tin: Cơ quan THA đã ban hành công văn số 83/CV-THA ngày 09/09/2009 trong đó thông báo tạm đình chỉ việc thi hành án, sau đó, vụ án 194 phố Huế đã bị hủy theo Quyết định Giám đốc thẩm số 18/2010/KDTM-GĐT ngày 21/12/2010 của TAND Tối cao. Nhưng thay vì kết thúc THA (Điều 52 Luật THADS) và trả lại tiền cho đương sự, ngày 31/5/2011 Cơ quan THA lại chuyển số tiền bán đấu giá thành từ tài khoản tạm giữ sang gửi tiết kiệm tại Ngân hàng TECHCOMBANK. Đây thực sự là vấn đề cần phải làm sáng tỏ trong vụ án này.  

Liên quan đến vụ việc trên, ngày 21/7/2011, Báo Điện tử Dân trí đã có công văn số 32/BBĐ-2011 chuyển đơn của ông Hoàng Ngọc Minh (trú tại số 194 phố Huế, Hà Nội) tố cáo một số việc làm có dấu hiệu sai phạm của Cơ quan Thi hành án quận Hai Bà Trưng trong quá trình cưỡng chế thi hành án vụ 194 phố Huế đến Tổng cục Thi hành án (Bộ Tư pháp) và Cục Thi hành án TP. Hà Nội. Tuy nhiên, đến ngày 23/8/2011, Báo Dân trí vẫn chưa nhận được hồi âm của các cơ quan trên.

4. Báo Tuổi trẻ Online có bài 9 năm mỏi mòn chờ thi hành án. Bài báo phản ánh: Ngày 1-5-2002, chị Lại Thị Hậu, khi đó mới 15 tuổi, được một người bạn chở đi photo tài liệu ôn thi vào lớp 10. Đến đoạn cầu Ia Soi (phường Trà Bá) thì xe của hai người bị anh N.Đ.L. (phường Hoa Lư) say rượu lái xe tông phải. Chị Hậu và người bạn bị thương.

Mãi đến bốn năm sau, ngày 21-7-2006 Tòa án nhân dân TP Pleiku mới đưa vụ án đòi bồi thường ra xét xử sơ thẩm và buộc người giám hộ cho N.Đ.L. phải bồi thường tổng cộng cho chị Hậu hơn 17 triệu đồng. Ngày 28-9-2006, Tòa án nhân dân tỉnh Gia Lai đã y án sơ thẩm nhưng có chỉnh lại số tiền cho đúng là hơn 16 triệu đồng. Tòa cũng tuyên chị Hậu có quyền khởi kiện đòi bồi thường nếu sau này vết thương do tai nạn tái phát.

Chị Hậu hiện đã lập gia đình và có hai cháu nhỏ. Chị cho biết: “Tôi cùng ba mẹ lên xuống không biết bao nhiêu lần từ tòa án đến thi hành án mà người ta vẫn ù lì không bồi thường. Dạo gần đây mặt và tay chân tôi đau ê ẩm trở lại. Bác sĩ khuyên hằng năm phải đi tái khám một lần nhưng lấy tiền đâu để đi nên tôi chỉ mua thuốc giảm đau để uống. Theo bản án phúc thẩm thì tôi được quyền đòi bồi thường thêm nếu vết thương tái phát nhưng họ ù lì vậy tôi đòi thêm gì được”.

Bà Nguyễn Thị Kim Nga, mẹ chị Hậu, nói thêm: “Mới đây tôi có gọi điện lên Chi cục Thi hành án Pleiku để hỏi việc giải quyết đến đâu. Người ta bảo anh Phong (ông Trần Văn Phong, nguyên chi cục phó Chi cục Thi hành án Pleiku, người trực tiếp thụ lý vụ việc của chị Hậu, nay đã chuyển về làm chi cục trưởng Chi cục Thi hành án huyện Chư Păh, Gia Lai - PV) đã chuyển công tác nên đang xem xét. Vậy là chúng tôi tiếp tục phải chờ và không biết đến bao giờ nữa!”.

Ông Lê Tiến Duẩn, chấp hành viên Chi cục Thi hành án dân sự TP Pleiku, cho biết: sau khi ông Phong chuyển đi vào tháng 5-2009, ông là người tiếp nhận hồ sơ vụ chị Hậu, nhưng vì nhiều việc quá cũng chưa làm tới được! Theo ông Duẩn, cơ quan hiện chỉ có 18 người, gồm cả lãnh đạo nhưng số lượng hồ sơ lên đến hàng ngàn. Riêng ông, số hồ sơ phải giải quyết hằng tháng là 50 bộ, số hồ sơ tồn các năm là 600 bộ.

Ông Duẩn nói: “Tôi cũng đã một lần vào địa phương nơi ông Vận (người phải thi hành án) sống thì họ xác nhận gia đình này không có công ăn việc làm ổn định, còn đất đai đang trong khu giải tỏa nên rất khó giải quyết. Hơn nữa, số tiền của ông Vận phải bồi thường quá nhỏ, không tương xứng so với tài sản của ông ấy nên việc yêu cầu cưỡng chế rất khó, chỉ động viên ông Vận tự nguyện. Tuy nhiên, chúng tôi cũng có trách nhiệm trong việc chậm trễ giải quyết việc này. Khi nghe thông tin từ báo Tuổi Trẻ là gia đình bà Nga đang trong hoàn cảnh khó khăn như vậy, chúng tôi sẽ gấp rút xử lý ngay. Chúng tôi sẽ cho vợ chồng ông Vận 10 ngày để tự nguyện thi hành án, nếu không được chúng tôi sẽ dùng biện pháp cưỡng chế”.

5. Trang VinaCorp có bài Nghề môi giới tài chính cần được công nhận. Bài báo phản ánh: Thị trường tài chính Việt Nam mấy năm gần đây đã phát triển rất nhanh, cùng với nó là hàng loạt các sản phẩm tài chính, các loại hình công ty tài chính, tín dụng, ngân hàng ra đời đáp ứng nhu cầu phát triển kinh tế xã hội. Trong bài viết này tôi muốn đề cập tới một nghề khá cần thiết trong xã hội nhưng lại chưa có được công nhận một cách chính thức tại Việt Nam đó là nghề môi giới tài chính.

Vài  trò của những người làm môi giới tài chính là tạo cầu nối giữa những người có nhu cầu về vay vốn với các tổ chức có nhu cầu cho vay vốn. Đặc điểm của nghề này là họ phải có quan hệ rộng với các tổ chức và định chế tài chính, có kiến thức tốt về tài chính để có thể tư vấn cho khách hàng được giải pháp thích hợp và không ngại lăn lộn vào từng ngõ ngách để tìm kiếm khách hàng. Họ sống bằng tiền phí môi giới nên công việc khá độc lập và chủ động và buộc phải có những kỹ năng tốt để tìm kiếm khách hàng.

Việt Nam hiện chưa có khung pháp lý để hướng dẫn hoạt động của những đối tượng này. Do vậy, dẫn tới hiện tượng môi giới tự phát và không được quản lý. Nhiều người không có đủ kỹ năng và trình độ, đồng thời do không bị ràng buộc về trách nhiệm nên nhiều khi họ có các hành động tiếp tay cho các khách hàng làm giả mạo giấy tờ để hòng giải quyết được việc cho khách hàng.

Đối với những người này phải có chính chỉ hành nghề . Được phép làm các công việc thẩm định khách hàng, truy cập vào mạng thống tin chung CIC để đánh giá khách hàng, họ có nhiệm vụ hướng dẫn khách hàng làm các thủ tục cần thiết và tư vấn tài chính cho khách hàng. Sau khi tìm kiếm được ngân hàng hoặc công ty chấp nhận cho vay  thì họ gửi toàn bộ hồ sơ và chịu trách nhiệm về các thông tin mà họ cung cấp cũng như thẩm định.

6. Báo Pháp luật & Xã hội có bài “Tiền trao, cháo chưa múc”! Bài báo phản ánh: Ông Ngô Văn Lập, ở thôn Lộc Hà, xã Mai Lâm, huyện Đông Anh phản ánh với Đường dây nóng 0915544455 của báo PL&XH: Gia đình tôi và gia đình bà Hiên được mua 2 lô đất kẹt tại xóm Lò Gạch, thôn Lộc Hà từ năm 2004. Tiền đã nộp đủ nhưng gần 10 năm trôi qua vẫn chưa được giao đất…

Kết luận của thanh tra huyện Đông Anh xác nhận, tổng số tiền mà hai gia đình được mua đất đã nộp là 1,118 tỉ đồng. Hơn 7 năm đã trôi qua với rất nhiều sự hứa hẹn của UBND xã Mai Lâm nhưng hai hộ dân vẫn chưa được giao đất.

Ngày 22-6-2011, UBND xã Mai Lâm đã mời hai hộ dân lên làm việc. Ông Bùi Văn Anh, Chủ tịch UBND xã Mai Lâm cho biết: "Việc tổ chức gắp thăm bán đất là do lãnh đạo thôn, xã không có chủ trương. Dù vậy, UBND xã vẫn nhiều lần đề nghị với UBND huyện Đông Anh hướng giải quyết trả đất cho hộ gia đình ông Lập và bà Hiên, nhưng do còn rất ít đất kẹt và huyện chưa cho phép nên vụ việc vẫn đang phải tìm hướng giải quyết. Chúng tôi đang cố gắng để giải quyết quyền lợi cho hai gia đình trong thời gian sớm nhất". Tuy nhiên, ông Anh không cho biết "sớm nhất" là đến bao giờ?

Cũng theo ông Anh, thời gian tới đây, UBND huyện Đông Anh và Hội đồng bán đấu giá đất sẽ tiến hành tổ chức bán đấu giá diện tích còn lại liền kề với phần đã bán đấu giá lần trước. Vậy UBND xã Mai Lâm và huyện Đông Anh có giải quyết quyền lợi chính đáng cho hai hộ dân hay không? Còn việc ông Chủ tịch UBND xã Mai Lâm đổ lỗi cho lãnh đạo thôn là khó chấp nhận vì nếu xã không có chủ trương thì lãnh đạo thôn Lộc Hà làm sao dám tự ý đứng ra tổ chức bán đất cho dân?

Đề nghị UBND huyện Đông Anh, UBND xã Mai Lâm sớm giải quyết giao đất để bảo vệ quyền lợi chính đáng của công dân, tránh khiếu kiện kéo dài.



File đính kèm