I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Trang vtv.vn có bài Sẽ siết chặt kinh doanh taxi. Bài báo phản ánh: Bộ Giao thông Vận tải sẽ bổ sung thêm nhiều quy định chặt chẽ hơn đối với việc kinh doanh vận tải bằng taxi tại Hà Nội và TP.HCM sau khi Thanh tra Bộ phát hiện nhiều sai phạm của các hãng taxi tại hai thành phố này. Thông tin này được phát đi sau khi quá trình thanh tra 14 hãng taxi tại TP.HCM kết thúc. Bộ này cho biết, sẽ nghiên cứu bổ sung, sửa đổi Thông tư 14 về tổ chức và quản lý hoạt động bằng xe ô tô để siết chặt hơn các điều kiện kinh doanh bằng taxi. Cụ thể, Bộ sẽ siết chặt một số điều kiện như số lượng xe, lái xe tối thiểu, phương án kinh doanh, việc cấp và quản lý phù hiệu xe taxi...
Đồng thời, Bộ GTVT cũng kiến nghị Chính phủ tăng mức xử phạt đối với các hành vi, vi phạm liên quan đến điều kiện kinh doanh vận tải và chất lượng phục vụ của xe taxi. Để đảm bảo chất lượng hoạt động của taxi cũng như công bằng cho các doanh nghiệp vận tải, thời gian tới, Thanh tra Bộ GTVT có thể sẽ tiếp tục tổ chức thanh tra lần 2 đối với 14 hãng còn lại tại TP.HCM.
Liên quan đến việc đình chỉ hoạt động của 5 hãng taxi tại TP.HCM, Sở GTVT TP.HCM cho biết, đối với các hãng bị đình chỉ sau khi khắc phục các lỗi thì phải có văn bản báo cáo Sở, sau đó Thanh tra Sở sẽ đi kiểm tra, nếu doanh nghiệp đáp ứng đủ các điều kiện kinh doanh thì sẽ cấp phép hoạt động trở lại.
Còn thời điểm hiện tại, khi doanh nghiệp chưa khắc phục xong và chưa có văn bản báo cáo thì Sở sẽ thu hồi phù hiệu và giấy phép hoạt động. Khi đáp ứng đủ các điều kiện, Sở sẽ cấp giấy phép mới, tuy nhiên số lượng xe vẫn phải giữ nguyên như cũ bởi TP.HCM đã dừng cấp phép đối với việc đăng ký mới của các hãng taxi.
2. Báo Lao động có bài Vụ tranh chấp nhãn hiệu bưởi Tân Triều: DN phải chịu trách nhiệm? Bài báo phản ánh: Sau khi Lao Động có loạt bài phản ánh về việc tranh chấp nhãn hiệu bưởi “Tân Triều”, Cục SHTT cho biết, đã rà soát lại toàn bộ hồ sơ liên quan đến việc cấp 2 văn bằng bảo hộ nhãn hiệu “Tân Triều” theo giấy chứng nhận đăng ký nhãn hiệu số 97289 và 117217 cho DNTN Quê Hương Tân Triều.
Theo cục, DN đã thông qua người đại diện (gọi tắt là người nộp đơn) làm thủ tục đăng ký với cục. Trong đơn đã mô tả nhãn hiệu “Tân Triều” là tên người nộp đơn chứ không phải tên địa danh, đồng thời đăng ký nhãn hiệu này cho các sản phẩm liên quan đến bưởi.
Trong khi đó, trước khi đăng ký với cục nhãn hiệu này, DN đã xin phép nhưng UBND tỉnh Đồng Nai thông báo bằng văn bản không cho phép DN sử dụng tên địa danh “Tân Triều” làm nhãn hiệu độc quyền cho riêng mình.
Từ đó, Cục SHTT cho rằng, theo quy định tại Luật SHTT và các văn bản liên quan thì khi nộp đơn đăng ký bảo hộ nhãn hiệu “Tân Triều”, DN phải có trách nhiệm cung cấp đầy đủ các tài liệu thông tin liên quan đến nhãn hiệu; nhưng DN đã không cung cấp 2 thông tin quan trọng gồm: “Tân Triều” là tên địa danh liên quan đến vùng sản xuất bưởi có tiếng tại Đồng Nai; DN đã không được UBND tỉnh Đồng Nai cho phép đăng ký sử dụng nhãn hiệu này.
Văn bản không đồng ý cho DN của UBND tỉnh Đồng Nai, nơi nhận là DN chứ không phải cục. Thế nên, cục đã không có thông tin và văn bằng bảo hộ mà cục cấp do hành vi thiếu trung thực của DN.
Dẫn quy định tại các điều 100, 105 Luật SHTT và thông tư 01/2007, Cục SHTT khẳng định, DN và người đại diện phải chịu mọi hậu quả phát sinh do việc khai báo, cung cấp thông tin không trung thực gây ra trong quá trình giao dịch với cục, nếu gây thiệt hại phải bồi thường.
Việc Cục SHTT viện dẫn các quy định pháp luật để chứng minh trách nhiệm thuộc DN không phải thiếu cơ sở. Tuy nhiên, vấn đề mới lại đặt ra: Theo Luật SHTT và thông tư hướng dẫn, thì Cục SHTT là cơ quan có trách nhiệm thẩm định hình thức cũng như nội dung đơn của DN trước khi hạ bút.
Tuy nhiên, hành lang pháp lý và quy trình thẩm định theo luật lại rất sơ sài. Cụ thể, với nếu đơn hợp lệ về hình thức, việc công khai để tránh tranh chấp chỉ dừng ở việc công bố trên công báo SHCN được ấn hành hằng tháng và ai muốn biết phải bỏ tiền đặt mua. Trường hợp có người thứ ba có ý kiến tranh chấp thì cục mới xem xét. Giữa “một rừng” thông tin cũng như “rừng” các phương tiện thông tin và hàng trăm, hàng ngàn DN mọc ra rồi “bốc hơi” nhanh mỗi ngày như hiện nay, liệu có bao nhiêu người, bao nhiêu DN - kể cả cơ quan công quyền - kịp tiếp cận được các thông tin công bố trên công báo SHCN?
Sau khi “lọt” về hình thức, sẽ đến quy trình thẩm định nội dung đơn (6 tháng) để xác định đối tượng nêu trong đơn có đáp ứng các tiêu chuẩn bảo hộ mà luật pháp quy định hay không. Đây là khâu vô cùng quan trọng, nhưng quy định lại cũng chỉ thể hiện sự lệ thuộc vào sự trung thực của người nộp đơn khi cung cấp tài liệu, mà không nêu cụ thể quy trình đối chứng của cơ quan chức năng (lấy ý kiến của địa phương nơi DN đóng trụ sở nơi có chỉ dẫn địa lý, nhãn hiệu...).
Với quy trình thẩm định gần như lệ thuộc vào sự “trung thực” của DN nêu trên, lại giữa thời buổi kinh tế thị trường cạnh tranh khốc liệt hiện nay, thì liệu còn bao nhiêu vụ nữa phải “chữa cháy” thay vì “phòng, chống cháy”?
3. Báo Khoa học Đời sống có bài MTTQ Việt Nam vào cuộc vụ cưỡng chế đất ở Hải Phòng. Bài báo phản ánh: Sáng 18/1, tại Hà Nội, Hội đồng tư vấn kinh tế và Hội đồng tư vấn Dân chủ pháp luật của Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam về nội dung việc cưỡng chế thu hồi đất đai tại huyện Tiên Lãng thành phố Hải Phòng đối với gia đình ông Đoàn Văn Vươn. Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Vũ Trọng Kim đã chủ trì cuộc họp với hai hội đồng tư vấn. Tại cuộc họp, một số các ý kiến của các thành viên hội đồng cho rằng, vụ cưỡng chế thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn trong thời gian vừa qua đã được các cơ quan thông tấn, báo chí đăng tải khá nhiều tin bài, trong đó có cả những bức xúc của người dân về các hành xử của chính quyền. Các báo cáo của MTTQ cấp cơ sở cũng chưa phản ảnh được nguyện vọng của đông đảo nhân dân. Nhiều vấn đề trong vụ cưỡng chế này cần phải được làm rõ, để giải đáp các thắc mắc của dư luận trong thời gian vừa qua. Đó là làm rõ quá trình thu hồi đất đai, trong đó có việc bồi thường cho người sử dụng; thẩm quyền giao đất của cấp huyện; vai trò của MTTQ cấp huyện, xã; vai trò của Đảng ủy, UBND tại cơ sở...
Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam cũng sẽ cử đoàn công tác trực tiếp xuống tận nơi xảy ra sự việc để tìm hiểu, làm rõ việc cưỡng chế thu hồi đất đai của huyện Tiên Lãng gắn với yếu tố vận động nhân dân tăng gia sản xuất trong xóa đói giảm nghèo, các mối quan hệ về vấn đề các cơ quan quyền lực Nhà nước, các tổ chức chính trị-xã hội đối với người lao động thông qua sự việc trên cũng như vấn đề thực thi pháp luật và việc sử dụng các lực lượng vũ trang...
II- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Sở Tư pháp không “quản“ nổi các DN bán đấu giá tài sản. Bài báo phản ánh: Ông Trần Tiến Hải - Phó Giám đốc Sở Tư pháp Quảng Bình - cho biết, có một thực tế mà cơ quan Tư pháp địa phương không thể “quản” nổi đó là việc tự nhiên, chi nhánh một DN BĐGTS đến địa bàn rồi đăng thông báo hành nghề mà không báo cáo với Sở Tư pháp. Thực tế này đã xảy ra ở Quảng Bình, Sở Tư pháp hoàn toàn không biết doanh nghiệp đó có trụ sở tại đâu, ai là giám đốc, kinh doanh trong những lĩnh vực nào…
Hiện nay, theo quy định của Luật DN thì các DN BĐGTS đăng ký kinh doanh tại Sở kế hoạch đầu tư và Sở Tư pháp thực hiện quản lý nghiệp vụ BĐGTS. Tuy nhiên, do chưa có quy định về cơ chế phối hợp giữa Sở Tư pháp và Sở kế hoạch - Đầu tư nên việc nắm bắt, quản lý các DN đấu giá đối với cơ quan Tư pháp còn nhiều khó khăn. Đây là thực tế của nhiều địa phương trên cả nước.
Cũng về vấn đề này, theo Sở Tư pháp Đà Nẵng, nhận thức của DN BĐGTS cũng như vị trí, vai trò của Sở Tư pháp trong việc tham mưu giúp UBND quản lý nhà nước về BĐGTS còn hạn chế. Do đó, DN BĐGTS chưa tuân thủ các quy định của pháp luật về BĐGTS.
Cụ thể, DN chưa thực hiện chế độ thông tin, báo cáo định kỳ; không thông báo bằng văn bản việc đăng ký kinh doanh cho Sở Tư pháp nơi DN đặt trụ sở chính trong thời hạn quy định; không đăng ký danh sách đấu giá viên cũng như việc thay đồi, bổ sung danh sách đấu giá viên với Sở Tư pháp nên cơ quan này không thể nắm hết cụ thể số lượng đấu giá viên đang hành nghề tại địa phương để quản lý và thực hiện nhiệm vụ theo quy định.
Sở Tư pháp TP. Đà Nẵng đề nghị bổ sung chế tài để xử lý hành vi vi phạm quy định về sử dụng chứng chỉ hành nghề đấu giá; tổ chức BĐGTS chuyên nghiệp không đăng ký danh sách đấu giá viên, việc thay đổi, bổ sung danh sách đấu giá viên với Sở Tư pháp.
Theo Thông tư số 23 ngày 6/12/2010 của Bộ Tư pháp quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành Nghị định 17/CP về bán đấu giá tài sản thì Giám đốc Trung tâm dịch vụ BĐGTS, doanh nghiệp BĐGTS cấp thẻ đấu giá viên cho đấu giá viên để sử dụng trong thời gian làm việc tại Trung tâm, DN...Quy định “tự mình cấp thẻ cho mình” như trên theo nhiều cơ quan Tư pháp là chưa phù hợp.
Bên cạnh đó, một số cơ quan Tư pháp cũng đề nghị cần quy định rõ luật sư có đồng thời được là đấu giá viên hay không, cần có hướng dẫn cụ thể việc thành lập chi nhánh DN BĐGTS đối với các DN hoạt động đa ngành, đa lĩnh vực…
Ngoài ra, theo ông Nguyễn Đại Dân, Giám đốc Trung tâm dịch vụ BĐGTS Hải Dương thì nếu giao DN bán đấu giá được quyền như các Trung tâm sẽ thiếu sự công bằng. “Đấu giá tư nhân dễ tạo ra sự móc ngoặc, thao túng nhất là trong việc bán tài sản nhà nước. Trong khi đó, nếu giao việc bán tài sản nhà nước cho các Trung tâm đấu giá của nhà nước sẽ yên tâm hơn. Do vậy, để tránh thất thoát, đề nghị tài sản nhà nước dứt khoát chỉ giao cho Trung tâm dịch vụ bán đấu giá tài sản” - ông Dân đề nghị.
2. Báo VnExpress, mục Bạn đọc có bài Mất thời gian vì phải công chứng giấy bán xe. Bài báo phản ánh: Sắp xếp được thời gian đi công chứng giấy bán xe cũng là gây thất thoát về hiệu quả lao động của mỗi người dân.
Chiều ngày 16/1 tôi xin nghỉ làm để đi làm thủ tục chứng giấy bán xe máy cho người mua xe của tôi cách đây vài tháng. Cũng như lần bán xe trước, tôi mua mẫu đơn và ra UBND phường gần nhà để chứng thực, nhưng lần này chính quyền sở tại cho biết áp dụng luật mới từ ngày 10/1/2012 thì chứng thực bán xe phải ra công chứng.
Xin nói thêm là xe tôi hiệu Chaly, mua từ thời sinh viên nay trị giá bán chỉ có được 1,2 triệu, giờ phải ra công chứng mất hết 200.000 đồng. Số tiền mất thì không nói làm gì nhưng công chứng lại phải đi cùng chồng, mà tết nhất thế này cả hai vợ chồng bận túi bụi, không thể xin nghỉ được.
Tôi không biết ai là người soạn thảo ra nghị định mới này, nhưng thực tế mà nói thủ tục hành chính này có cần thiết hay không? Nếu dựa trên dân số nước ta thì một năm không biết mất bao nhiêu giờ công lao động, tiền bạc cho thủ tục rườm rà không cần thiết này.
Thiết nghĩ mấy chục năm nay đã làm như cũ có sao đâu, tại sao cứ phải cải tiến nhưng thực tế là tạo thêm tốn kém về mặt khác. Tôi nhớ không lầm cách đây không lâu đã có đợt nhà nước hô hào phong trào "một cửa một dấu" để không gây phiền hà trong thủ tục hành chính cho người dân nhưng với thủ tục này thì có đi ngược tôn chỉ đó không vậy?