I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Báo điện tử Chính phủ đưa tin: Trong ngày thi thứ 2 kỳ thi tốt nghiệp THPT 2012 (3/6), tỷ lệ thí sinh đến dự thi tiếp tục ổn định ở mức cao (99,24%); công tác coi thi tiếp tục được tổ chức nghiêm túc; tình hình an ninh, trật tự, an toàn giao thông và nguồn điện, nước ổn định.
2. Báo Nhân dân điện tử đưa tin: Phiên họp lần thứ IV Nhóm công tác liên hợp giữa các tỉnh Hà Giang, Lào Cai, Lai Châu, Ðiện Biên (Việt Nam) và Vân Nam (Trung Quốc) đã khai mạc sáng 3-6 tại TP Côn Minh, thủ phủ tỉnh Vân Nam, Trung Quốc.
Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân và Chủ tịch tỉnh Vân Nam đã chứng kiến lễ ký một số văn kiện hợp tác song phương giữa các ban, ngành liên quan như "Biên bản ghi nhớ phiên họp lần thứ IV Nhóm công tác Liên hợp giữa các tỉnh Lào Cai, Hà Giang, Lai Châu, Ðiện Biên của Việt Nam và Vân Nam của Trung Quốc", Biên bản ghi nhớ Cơ chế liên lạc Cảnh vụ giữa các tỉnh "Quy hoạch hợp tác giai đoạn 2012-2015 giữa tỉnh Hà Giang của Việt Nam với Châu Văn Sơn, Vân Nam, Trung Quốc".
3. Báo Quân đội nhân dân có bài Đoàn công tác của Chính phủ làm việc với tỉnh Quảng Ninh. Bài báo phản ánh: Chiều 3-6, Đoàn công tác của Chính phủ do Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải dẫn đầu có buổi làm việc với tỉnh Quảng Ninh về hai nội dung cho ý kiến về Đề án “Phát triển kinh tế-xã hội nhanh, bền vững, bảo đảm vững chắc quốc phòng-an ninh và thí điểm hai đặc khu kinh tế Móng Cái-Vân Đồn” và một số vấn đề của ngành than.
Đánh giá cao trong việc Quảng Ninh nắm bắt lợi thế đã chủ động xây dựng đề án phát triển kinh tế vì sự phát triển chung của vùng kinh tế Đông Bắc, Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải chỉ đạo: Việc xây dựng thí điểm hai đặc khu kinh tế Móng Cái và Vân Đồn cần phải phân tích, đánh giá đúng về tiềm năng, thế mạnh cả bên trong và bên ngoài tỉnh, nhất là phải xem xét xu thế luân chuyển hàng hóa, sản xuất và công nghệ của thế giới. Phó thủ tướng đề nghị Quảng Ninh cần chủ động đề xuất với Trung ương các cơ chế để có thể huy động tối đa nguồn lực trong xã hội, tạo nguồn vốn đầu tư ở các khu kinh tế. Phó thủ tướng lưu ý: Quảng Ninh cần phân kỳ triển khai thí điểm xây dựng đặc khu kinh tế, không nên tiến hành xây dựng cả hai đặc khu kinh tế Móng Cái, Vân Đồn cùng lúc và cần lựa chọn những dự án đầu tư nào vào các khu kinh tế cho phù hợp để đảm bảo tiêu chí phát triển xanh, bền vững.
Trong đề án phát triển kinh tế-xã hội trình Bộ Chính trị tới đây, Quảng Ninh xây dựng nhiều dự án đầu tư quan trọng như: Cảng hàng không quốc tế Vân Đồn, khu casino Vân Đồn, đường nối thành phố Hạ Long với đường cao tốc Hà Nội-Hải Phòng, đưa điện lưới ra đảo Cô Tô... Đa phần các dự án này, Quảng Ninh đề xuất với Trung ương cho thực hiện dự án theo hình thức BOT, BT nhằm huy động tối đa nguồn lực xã hội từ các nhà đầu tư trong và ngoài nước, tổ chức tài chính. Riêng dự án Cảng biển nước sâu Hải Hà, Quảng Ninh đề nghị được phép thí điểm đầu tư dự án theo phương thức đầu tư PPP (hình thức hợp tác công-tư, theo đó Nhà nước cho phép tư nhân cùng tham gia đầu tư vào các dịch vụ hoặc công trình công cộng của Nhà nước).
Chia sẻ với những khó khăn của ngành than như: Tồn kho than lớn, giá bán than cho các hộ sản xuất điện thấp (chỉ bằng 50% giá thành), Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải đề nghị ngành than cần cố gắng tìm biện pháp vượt qua khó khăn, việc điều chỉnh giá bán than theo cơ chế thị trường cần thực hiện từng bước, bởi Chính phủ phải cân nhắc đến sức chịu đựng của người dân hiện nay trong bối cảnh nền kinh tế đất nước gặp nhiều khó khăn.
4. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài DN muốn “chết” hợp pháp cũng khó. Bài báo phản ánh: Hiện nay nhiều DN lâm tình trạng phá sản vẫn không thể ra tòa yêu cầu phá sản một cách hợp pháp bởi vướng về sổ sách, tài sản, các quy định của pháp luật...
Từ thực tế trên, trong năm 2011, Tòa Kinh tế TAND TP.HCM chỉ thụ lý 11 vụ phá sản DN. Doanh nghiệp (DN) X. kinh doanh ngành vận tải ở Phú Yên vay ngân hàng hơn trăm tỉ đồng để mua ô tô khách. Kinh doanh thua lỗ, DN phải bán xe để xoay sở. Tuy nhiên vẫn không giải quyết được vấn đề khó khăn vì thế DN này nộp đơn ra tòa mở thủ tục phá sản. Tuy nhiên, chủ nợ là ngân hàng đã can thiệp vào quá trình làm thủ tục tuyên bố phá sản của DN này. Ngân hàng cho rằng DN này có ý định lừa đảo khi lấy xe khách của DN đã thế chấp ngân hàng đem bán nên cần phải xem xét rõ hơn. Cộng đó, chính việc làm ăn với hệ thống hai sổ sách và báo cáo thuế lời lỗ khác nhau khiến cho việc yêu cầu tuyên bố phá sản của DN gặp trở ngại.
Hay như vụ Công ty Cổ phần Dược Viễn Đông nợ nần đến hơn 900 tỉ đồng, giám đốc đi tù không có khả năng thanh toán nợ. Ngân hàng A. (một chủ nợ lớn) từ lâu có đơn yêu cầu mở thủ tục phá sản đối với công ty này nhưng đến nay tòa vẫn chưa tuyên bố công ty này phá sản được vì gặp nhiều vướng mắc khác nhau.
Điều 13 Luật Phá sản quy định khi nhận thấy DN, hợp tác xã lâm vào tình trạng phá sản thì các chủ nợ không có bảo đảm hoặc có một phần đều có quyền nộp đơn yêu cầu mở thủ tục phá sản đối với DN, hợp tác xã đó. Người nộp đơn phải nộp chứng cứ chứng minh. Dựa trên căn cứ tài liệu, giấy tờ đó tòa sẽ xem xét mở hay không mở thủ tục phá sản. Sau khi nhận được yêu cầu mở thủ tục phá sản, nếu thấy cần sửa đổi đơn, bổ sung tài liệu thì tòa án yêu cầu người nộp đơn thực hiện việc sửa đổi, bổ sung trong thời hạn 10 ngày kể từ ngày nhận được yêu cầu của tòa án.
Theo các thẩm phán, quy định trên khó thực hiện được. Trên thực tế người yêu cầu mở thủ tục phá sản thường rất khó tự thu thập chứng cứ. Ngay cả khi tòa án yêu cầu người rơi vào tình trạng phá sản nộp chứng cứ thì họ cũng còn bất hợp tác huống hồ đặt ra cho chủ nợ và thời hạn cung cấp tài liệu vỏn vẹn 10 ngày. Ông Phan Gia Quí (Chánh Tòa Kinh tế TAND TP.HCM) phân tích thủ tục phá sản với một DN luật quy định khá chặt chẽ, chi tiết và việc tiến hành trên thực tế có thể kéo dài, khó ấn định được thời gian. Một vấn đề nữa là sau khi tòa chấp nhận đơn yêu cầu mở thủ tục phá sản DN thì tòa tiến hành thành lập tổ thanh lý tài sản rồi mở hội nghị chủ nợ… trước khi tiến hành tuyên bố phá sản. Mỗi lần tòa ra quyết định gì nằm trong quá trình làm thủ tục phá sản thì DN phải chịu phí đăng báo thông báo ba kỳ liên tiếp. DN đã chết còn kinh phí đâu để thực hiện những việc này.
Cũng theo chánh Tòa Kinh tế, tổ trưởng, tổ quản lý tài sản theo Luật Phá sản 1993 do tòa án lập và điều khiển, tổ thanh lý tài sản do thi hành án phụ trách. Theo Luật Phá sản 2004 thì hai tổ này gộp làm một và do chấp hành viên làm tổ trưởng. Cơ chế này phát sinh nhiều bất cập, nhất là khi hầu hết các vụ phá sản đều kéo dài, chấp hành viên không thể vừa điều hành tốt tổ quản lý, thanh lý tài sản vừa thực hiện nhiệm vụ chuyên môn tại cơ quan thi hành án.
II-NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Các báo: Nhân dân điện tử, Hà Nội mới, Tiền phong Online, CAND Online… đưa tin: Ngày 2/6, Bộ Tư pháp tổ chức Hội nghị tổng kết toàn quốc công tác đăng ký, quản lý hộ tịch và việc thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật về hộ tịch. Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc dự và phát biểu chỉ đạo tại hội nghị. Cùng dự có đại diện lãnh đạo các Bộ, ban, ngành Trung ương và lãnh đạo 22 tỉnh, thành phố trong cả nước.
Phát biểu chỉ đạo tại hội nghị, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đánh giá cao việc Bộ Tư pháp tổ chức Hội nghị tổng kết toàn quốc công tác đăng ký, quản lý hộ tịch, đây là hoạt động thiết thực liên quan trực tiếp tới đời sống người dân. Phó Thủ tướng ghi nhận và biểu dương sự cố gắng của ngành Tư pháp và các cán bộ tư pháp trực tiếp làm công tác hộ tịch trong thời gian qua đã nỗ lực góp phần đưa công tác đăng ký và quản lý hộ tịch nước ta ngày càng đi vào nền nếp. Phó Thủ tướng cũng thẳng thắn nêu lên những bất cập, yếu kém trong công tác hộ tịch và nhấn mạnh để tạo bước đột phá trong công tác đăng ký và quản lý hộ tịch, cần tiếp tục hoàn thiện thể chế về hộ tịch, trong đó có việc xây dựng một đạo luật về hộ tịch là cơ sở pháp lý đồng bộ, thống nhất về đăng ký và quản lý hộ tịch trong toàn quốc và các cơ quan đại diện. Phó Thủ tướng lưu ý các cấp chính quyền địa phương cần xác định rõ ý nghĩa và tầm quan trọng của công tác hộ tịch… Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đề nghị phải nghiên cứu để tiến tới xây dựng, cấp mã số cá nhân; đăng ký quản lý hộ tịch phải kịp thời, chính xác, nên mô hình đăng ký hộ tịch phải thu gọn đầu mối; xây dựng chức danh hộ tịch viên. Phó Thủ tướng chỉ rõ cần đẩy mạnh ứng dụng công nghệ thông tin trong đăng ký và quản lý hộ tịch, xây dựng cơ sở dữ liệu hộ tịch điện tử; chú trọng nâng cao đạo đức nghề nghiệp phục vụ nhân dân; tập trung cải cách mạnh mẽ thủ tục hành chính, công khai minh bạch, giảm chi phí, tạo sự thuận lợi nhất cho người dân…
2. Báo CAND Online có bài Một cán bộ tư pháp làm mộ giả để được bồi thường. Bài báo phản ánh: Không những đắp mộ “gió” kiếm tiền đền bù, ông Lê Văn Hiển, cán bộ tư pháp UBND xã Tam Phú (TP Tam Kỳ, Quảng Nam) còn xây bờ tường rào trái phép để bao bọc khu đất hoang, để ông Nguyễn Quang Cư, Phó Chủ tịch UBND xã Tam Phú ký xác nhận.
Công trình đường cứu nạn, cứu hộ có chiều dài gần 33km, với vốn đầu tư 2.540 tỷ đồng, đi qua các huyện Thăng Bình, Núi Thành và TP Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam; trong đó, có đoạn đi qua xã Tam Thăng và xã Tam Phú (TP Tam Kỳ), với tổng chiều dài 8,6km. Trong diện giải tỏa làm đường có một phần diện tích đất của ông Lê Văn Hiển, cán bộ tư pháp UBND xã Tam Phú, bị giải tỏa một số cây cối và các ngôi mộ của người thân.
Tuy nhiên, ông Huỳnh Văn Cảnh, nguyên trưởng thôn Phú Ngọc, Tam Phú, cho biết: “Ban nhân dân thôn Phú Ngọc chỉ thống nhất ký xác nhận số lượng cây cối mà ông Hiển kê khai hợp lệ trong biên bản đền bù. Còn 15 ngôi mộ đất không có dựng bia, không rõ tên tuổi người chết, được ông Hiển kê khai, chỉ xác nhận 4 ngôi mộ, còn 11 ngôi mộ là giả, bên trong chôn xương đà điểu do cha con ông Hiển đắp lên vào ban đêm để nhận đền bù. Ông Hiển cũng đã thừa nhận việc làm sai trái này”.
Không những đắp mộ “gió” kiếm tiền đền bù, ông Hiển còn xây bờ tường rào trái phép để bao bọc khu đất hoang, để ông Nguyễn Quang Cư, Phó Chủ tịch UBND xã Tam Phú ký xác nhận. Hậu quả của việc làm ẩu này, ông Cư bị kiểm điểm rút kinh nghiệm, ông Hiển bị Thành ủy Tam Kỳ kỷ luật cảnh cáo về mặt Đảng.
3. Báo Lao động có bài: Quận Cầu Giấy: Ban hành nhiều văn bản sai quy định. Bài báo phản ánh: “Quận cần nghiêm túc tự kiểm tra, xử lý các văn bản đã ban hành còn sai sót đã được đoàn kiểm tra chỉ ra, báo cáo kết quả về Sở Tư pháp Hà Nội trước ngày 30.7.2012” - đó là khẳng định của ông Nguyễn Văn Vỹ, Phó GĐ Sở Tư pháp Hà Nội. Ông Vỹ cho biết tại buổi kiểm tra mới đây (ngày 25.5) về công tác ban hành văn bản quy phạm pháp luật (VBQPPL) tại địa phương này.
Theo đoàn kiểm tra, nhiều VBQPPL của quận Cầu Giấy chưa đúng quy định về tính pháp lý; quy định hiệu lực thi hành chưa đúng quy định; chưa đảm bảo đầy đủ các bước trình tự, thủ tục ban hành...
Cụ thể, qua kiểm tra, có 3 nghị quyết của HĐND quận, 4 quyết định của UBND quận được ban hành dưới hình thức VBQPPL, nhưng nội dung không chứa quy phạm pháp luật. Bên cạnh đó có 6 quyết định, 5 chỉ thị, 5 công văn được UBND quận ban hành dưới hình thức văn bản cá biệt, nhưng nội dung có chứa quy phạm pháp luật.
Ngoài ra, nghị quyết của HĐND, chỉ thị của UBND không quy định về thời điểm có hiệu lực thi hành hoặc quy định có hiệu lực thi hành “sau 10 ngày kể từ ngày ký” là không đúng với quy định tại Điều 51, Luật Ban hành VBQPPL của HĐND, UBND năm 2004 và điều 3 Nghị định số 91/2006/NĐ-CP của Chính phủ, quy định chi tiết thi hành một số điều của Luật Ban hành VBQPPL của HĐND, UBND. Đoàn kiểm tra còn chỉ ra, về thể thức và kỹ thuật trình bày văn bản của quận Cầu Giấy cũng chưa đúng với quy định tại thông tư liên tịch số 55/2005/TTLT-BNV-VPCP hướng dẫn về thể thức và kỹ thuật trình bày văn bản.
Kết luận về đợt kiểm tra, Phó GĐ Sở Tư pháp Nguyễn Văn Vỹ nhấn mạnh: Thường trực HĐND và UBND quận Cầu Giấy cần chỉ đạo và sớm khắc phục những thiếu sót trong công tác ban hành VBQPPL. Trong đó, cần chú ý khâu thẩm tra của các ban HĐND quận, tổ chức họp quyết định trình dự thảo nghị quyết HĐND, việc gửi văn bản sau ban hành đến cơ quan kiểm tra, thiết lập và lưu trữ hồ sơ.
4. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Cần phân biệt rõ chức năng, nhiệm vụ giữa pháp y và kỹ thuật hình sự. Bài báo phản ánh: Tại kỳ họp thứ 3, Quốc hội khóa XIII, việc thống nhất hay chưa nên thống nhất tổ chức giám định tư pháp cấp tỉnh nhận được sự quan tâm của nhiều đại biểu Quốc hội. Tuy nhiên, thực tiễn cho thấy, đối với lĩnh vực giám định tư pháp nói chung, giám định pháp y nói riêng và dự thảo Luật Giám định Tư pháp đang được ĐBQH cho ý kiến đóng góp, thông qua có rất nhiều khái niệm, quan điểm mà ngay cả người trong cuộc vẫn chưa hiểu rõ để từ đó đưa ra một quyết định đúng đắn nhất.
Để rộng đường dư luận, PLVN đã có cuộc trò chuyện với TS. Vũ Dương, Viện trưởng Viện Pháp y quốc gia với tư cách một nhà chuyên môn để nhằm làm sáng tỏ vấn đề:
Thưa Tiến sĩ Vũ Dương, là người trong nghề hẳn ông rất quan tâm đến vấn đề đang làm nóng nghị trường hiện nay của dự thảo Luật Giám định Tư pháp. Nhưng có thể nhận thấy rằng không phải ai cũng hiểu sâu, cặn kẽ “câu chuyện” này với hàng loạt các khái niệm, ví dụ như thế nào là pháp y y tế, kỹ thuật hình sự công an… Là nhà chuyên môn, ông có thể giải thích rõ hơn?
Đúng là muốn đưa ra một quyết định đúng đắn thì trước hết phải hiểu rõ thế nào là pháp y y tế và kỹ thuật hình sự công an cũng như nghĩa vụ, trách nhiệm, quyền hạn và phạm vi hoạt động của nó trong quá trình phục vụ tố tụng.
Có thể nói một cách ngắn gọn dễ hiểu thế này, pháp y y tế là cơ quan sử dụng chuyên môn, nghiệp vụ y học để phục vụ cho hoạt động tư pháp, tố tụng; kỹ thuật hình sự công an là cơ quan sử dụng chuyên môn, nghiệp vụ điều tra để phục vụ cho quá trình điều tra chứng minh hành vi phạm tội.
Về cơ bản, hai cơ quan này trong quá trình thực hiện chức năng, nhiệm vụ có một số điểm chung nhưng nếu đi vào những vấn đề chuyên sâu thì hoàn toàn khác biệt.
Tôi ví dụ như thế này để dễ hình dung, khi có án mạng do súng thì cơ quan điều tra (bao gồm khoa học hình sự) và pháp y cùng đến hiện trường. Khoa học hình sự sẽ khám nghiệm hiện trường cùng cơ quan điều tra và cùng pháp y khám nghiệm tử thi.
Nói về việc khám nghiệm tử thi, pháp y và kỹ thuật hình sự khi khám nghiệm có phần chung nhưng phần lớn là riêng biệt.
Công việc chung giữa pháp y và kỹ thuật hình sự, liên quan đến dấu vết trên tử thi, khi khám ngoài cả hai bên cùng khám quần áo, tư trang dấu vết thân thể bên ngoài. Nhưng khi giám định bên trong (nói nôm na là mổ tử thi) thì hoàn toàn do pháp y đảm nhiệm. Nhiệm vụ của pháp y là xác định nạn nhân chết do đạn thẳng, hay do đạn ria, bị bắn tầm gần hay tầm xa…
Còn nhiệm vụ của kỹ thuật hình sự là phải xem cụ thể viên đạn ấy được bắn ra từ cây súng nào để sau đó trưng cầu pháp y giám định hung khí xem có phù hợp với dấu viết trên tử thi hay không.
Nếu bác sĩ nghi dấu vết trên tường là máu, nghi dấu vết trên giường, quần áo có nguồn gốc sinh học (trong vụ án hiếp dâm) thì kỹ thuật hình sự có nhiệm vụ thu và bảo quản dấu vết này và cơ quan điều tra trưng cầu pháp y giám định dấu vết sinh học đó, thậm chí giám định gene để so sánh với nghi phạm nhận diện hung thủ…
Với quy trình làm việc như vậy, có thể nói nhiệm vụ của pháp y và kỹ thuật hình sự rất rạch ròi nhưng luôn xen kẽ, có từng giai đoạn cộng hưởng và tách ra độc lập. Không thể ra mệnh lệnh bắt bác sĩ pháp y làm thay kỹ thuật hình sự được và ngược lại vì kỹ thuật hình sự và pháp y là hai chuyên ngành được đào tạo khác nhau, sử dụng kiến thức khác nhau để phục vụ những nhiệm vụ khác nhau.
Nếu nói như vậy thì phải chăng có hai bản kết luận giám định và điều này có gây khó cho Tòa án trong quá trình tố tụng?
Khi vụ án kết thúc quá trình điều tra và được đưa ra xét xử ở Tòa thì không thể có hai bản kết luận giám định được mà chỉ có một bản duy nhất do pháp y cung cấp. Lý do vì sao? Vì với chuyên môn nghiệp vụ và chức năng quyền hạn của mình, khoa học hình sự chỉ chịu trách nhiệm về các vấn đề tại hiện trường và biểu hiện tổng thể bên ngoài của vụ án như đã nói trên để cùng với pháp y đưa ra kết luận cuối cùng.
Pháp y nằm riêng biệt với cơ quan điều tra và phối hợp với cơ quan điều tra để sáng tỏ vụ án - mô hình này, cách xử lý vấn đề này đã được rất nhiều nước trên thế giới áp dụng nhằm tránh tình trạng oan sai, tạo niềm tin trong tố tụng. Tuy nhiên ở Việt Nam vì nhiều lý do khách quan và chủ quan, chủ quan mà chúng ta chưa đạt đến được điều này.
Có ý kiến cho rằng khi có vụ việc xảy ra pháp y thường đến hiện trường chậm gây khó khăn cho cơ quan điều tra và nếu để pháp y tiến hành giám định trong những vụ việc liên quan đến y tế dễ có sự bưng bít, thiếu khách quan. Ý kiến của ông là thế nào?
Tôi có thể khẳng định ngay rằng chiếm lĩnh hiện trường không phải là nhiệm vụ của pháp y vì từ khi có tin báo cho đến khi tiến hành khám nghiệm tử thi (ví dụ vụ án mạng) phải trải qua nhiều khâu và nhiều thủ tục như: có người chết do chất nổ cơ quan công an phải có thời gian đảm bảo rằng không còn vụ nổ tiếp theo tại hiện trường, khi nghi người chết do đầu độc thì phải có thời gian xác định không còn chất độc ảnh hưởng đến giám định viên, phải có thời gian để kỹ thuật hình sự khoanh vùng mở lối đưa tử thi ra khỏi hiện trường để không mất đi dấu vết, chứng cứ quan trọng, phục vụ cho điều tra…
Như vậy, không phải pháp y đến là khám nghiệm tử thi ngay. Hơn nữa, vì từ khi có pháp y đến nay, không có quy định nào cho pháp y trực khám nghiệm như trực cấp cứu ở bệnh viện, trực chiến đấu ở công an nên chỉ khi có yêu cầu giám định viên mới tập trung. Vì vậy nói pháp y y tế đến hiện trường muộn là do nhận định chủ quan của cơ quan trưng cầu, cơ quan điều tra xuất phát từ sự lầm lẫn chức năng nhiệm vụ giữa pháp y và lực lượng kỹ thuật hình sự của công an.
Còn nếu nói để pháp y tiến hành giám định trong những vụ việc liên quan đến y tế dễ có sự bưng bít, thiếu khách quan thì sao không đặt ngược lại vấn đề điều đó cũng hoàn toàn có thể xảy ra với tổ chức khác. Nhưng phải hiểu rằng một vụ việc xảy ra liên quan tới y tế, pháp y tham gia giám định không có nghĩa là làm tất cả mọi việc mà đó chỉ là một khâu chuỗi trong quy trình điều tra, phá án. Ví dụ có vụ chết người ở bệnh viện, phòng khám tư nhân, pháp y chỉ giám định tử thi, còn khám nghiệm hiện trường, lấy lời khai… là do cơ quan điều tra thực hiện.
Nhân tiện đây nói thêm rằng có ý kiến cho rằng cứ để nhiều cơ quan giám định, để cơ quan trưng cầu có sự lựa chọn khách quan và làm nhiệm vụ đối trọng. Ý tưởng đó không thuyết phục vì nơi đáp ứng trưng cầu giám định, nhất là giám định tử thi là độc quyền của cơ quan pháp y, không như món hàng để người dân thấy nơi nào tốt rẻ hợp lý thì mua