I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Báo Nhân dân đưa tin: Ngày 30-5, Kỳ họp thứ ba, Quốc hội (QH) khóa XIII sang ngày làm việc thứ chín. Các đại biểu QH làm việc tại hội trường, thảo luận về một số nội dung còn ý kiến khác nhau của hai dự án: Luật Quảng cáo; Luật Xử lý vi phạm hành chính.
- Đối với dự thảo Luật Quảng cáo: Phần lớn ý kiến đại biểu đề nghị giao Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch (Bộ VH-TT và DL) chịu trách nhiệm quản lý nhà nước về quảng cáo. Tuy nhiên, đại biểu Hà Minh Huệ (Bình Thuận) lại đề nghị, giao Bộ Thông tin và Truyền thông quản lý nhà nước về quảng cáo phù hợp hơn. Vì hiện nay, hơn 80% thị phần quảng cáo thuộc về phương tiện thông tin truyền thông, viễn thông (trên mạng in-tơ-nét, điện thoại di động...). Ðại biểu cho rằng, mục đích chính của công tác quản lý hoạt động quảng cáo là quản lý sản phẩm quảng cáo. Mỗi sản phẩm quảng cáo, ngoài việc bảo đảm thông tin chính xác, còn cần phải hàm chứa yếu tố văn hóa, thẩm mỹ phù hợp các chuẩn mực đạo đức và thuần phong mỹ tục của nước ta. Do vậy, khi cấp phép quảng cáo, cần quy định cụ thể về thời hạn quảng cáo, cho thuê địa điểm quảng cáo. Khi quảng cáo trên bảng, băng-rôn phải được cơ quan chức năng thẩm định về vị trí kết cấu xây dựng, bảo đảm thẩm mỹ.
Về những nội dung cấm trong hoạt động quảng cáo, đại biểu cho rằng, thực tiễn cho thấy rất nhiều tệ nạn xã hội, tai nạn giao thông do người uống rượu gây ra, do vậy việc hạn chế quảng cáo rượu là cần thiết. Ðồng thời, quản lý chặt chẽ việc quảng cáo các sản phẩm dành cho trẻ em, nhất là các loại sữa. Các đại biểu này cho rằng, hiện nay nhiều doanh nghiệp quảng cáo sữa không đúng với chất lượng thực tế của sản phẩm, khi sử dụng có thể gây ảnh hưởng sức khỏe cho trẻ em; tập thể, cá nhân quảng cáo phải có trách nhiệm với nội dung quảng cáo, tránh tình trạng lợi dụng quảng cáo để trục lợi.
- Đối với dự thảo Luật Xử lý vi phạm hành chính: Qua thảo luận cho thấy, phần lớn ý kiến phát biểu tán thành với việc xây dựng dự án Luật Xử lý vi phạm hành chính, nhằm khắc phục những hạn chế của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính cũng như nâng cao hiệu quả xử lý vi phạm hành chính, đáp ứng yêu cầu của thực tế cuộc sống.
Thảo luận về mức phạt tiền vi phạm hành chính, nhiều đại biểu cho rằng, dự thảo luật quy định mức phạt tiền trong xử phạt vi phạm hành chính từ 50 nghìn đồng đến một tỷ đồng đối với cá nhân, từ 100 nghìn đồng đến hai tỷ đồng đối với tổ chức là cần thiết. Các đại biểu cho rằng, mặc dù phạt tiền không phải là biện pháp duy nhất trong xử lý vi phạm hành chính, nhưng là biện pháp rất quan trọng, có tác dụng răn đe đối với hành vi vi phạm. Hiện nay, vi phạm hành chính xảy ra ở nhiều nơi, nhiều lĩnh vực một phần do mức xử phạt quá thấp, không đủ sức răn đe. Nhiều vi phạm hành chính rất nghiêm trọng như gây ô nhiễm môi trường, sản xuất, kinh doanh hàng giả, hàng cấm, ảnh hưởng đời sống người dân, đối với những loại vi phạm này khi phát hiện cần xử phạt ở mức cao nhất (hai tỷ đồng), đồng thời cần có những biện pháp bắt buộc đi kèm như khắc phục hậu quả, đền bù thiệt hại và ngăn chặn kiểu phạt cho tồn tại.
Về mức phạt tiền cao hơn mức phạt tiền chung được áp dụng đối với cùng hành vi vi phạm trong lĩnh vực giao thông, môi trường, quản lý đô thị tại khu vực nội thành của các thành phố trực thuộc T.Ư, nhiều đại biểu cho rằng, quy định như dự thảo luật là cần thiết trong điều kiện hiện nay. Ðại biểu Thân Ðức Nam (Ðà Nẵng) nêu ý kiến, xuất phát từ đặc thù của nội đô các thành phố trực thuộc T.Ư, các hành vi vi phạm hành chính xảy ra trong các lĩnh vực này có tính chất và mức độ nguy hiểm sẽ cao hơn, hậu quả do vi phạm sẽ lớn hơn. Vì vậy, quy định mức phạt cao hơn là cần thiết nhằm đáp ứng yêu cầu quản lý nhà nước tại khu vực nội thành. Bên cạnh đó, hiện nay tại một số thành phố lớn đã thí điểm áp dụng mức phạt cao hơn và mang lại kết quả nhất định. Tuy nhiên, một số đại biểu đề nghị Ban soạn thảo nên cân nhắc về quy định này; không nên quy định mức xử phạt mỗi nơi một kiểu, gây mất tính thống nhất của pháp luật.
Liên quan đến quy định tạm giữ, tịch thu và xử lý phương tiện vi phạm hành chính, đại biểu cho rằng, đối với tang vật, phương tiện bị chiếm đoạt hay sử dụng trái phép để vi phạm hành chính nếu chủ sở hữu, người sử dụng hợp pháp không có lỗi thì không phải chịu trách nhiệm về việc vi phạm do người khác gây ra. Vì vậy, việc trả lại tang vật, phương tiện bị sử dụng trái phép cho chủ sở hữu, người quản lý hoặc người sử dụng hợp pháp là hợp lý, nhằm bảo đảm tính thống nhất của hệ thống pháp luật, bảo vệ quyền sở hữu hợp pháp của công dân, tổ chức. Ðồng thời, cần có biện pháp xử lý nghiêm trường hợp người có hành vi chiếm đoạt hoặc sử dụng trái phép tang vật, phương tiện của người khác để vi phạm hành chính.
Liên quan đến các biện pháp xử lý hành chính, nhiều đại biểu đề nghị, Ban soạn thảo cần nghiên cứu để đưa ra các biện pháp giáo dục và hướng nghiệp hiệu quả đối với những người bán dâm và người nghiện ma túy.
Báo Người lao động có bài Khó thế chấp hàng tồn. Bài báo phản ánh: Nhiều doanh nghiệp muốn thế chấp hàng tồn kho cho ngân hàng để vay tiền nhưng không dễ, phần vì bị ngân hàng làm khó, phần do không đáp ứng điều kiện vay. Một trong những khó khăn nhất hiện nay của hầu hết doanh nghiệp (DN) là tình trạng hàng làm ra không tiêu thụ được nên không có tiền quay vòng sản xuất, trong khi vẫn phải trả lương nhân công và lãi vay ngân hàng (NH)…
Theo kết quả khảo sát về thực trạng khó khăn của DN thực hiện trên 10.000 DN cả nước vừa được Tổng cục Thống kê công bố, số lượng DN phá sản, giải thể chiếm khoảng 8,4%, trong đó khoảng 15% DN phá sản do không tiêu thụ được sản phẩm, nhất là hàng hóa của ngành chế biến, chế tạo. Một số ngành khác có chỉ số tồn kho tăng cao là chế biến và bảo quản rau quả 123%, sản phẩm nhựa 89%, sản xuất xe có động cơ 56%, xi măng 52%, ô tô xe máy 42%...
Nhiều ý kiến cho rằng NH nên cho DN thế chấp hàng tồn kho để DN có vốn xoay xở. Theo các NH, phải xác định hàng tồn kho của DN là loại nào, mặt hàng gì mới có thể xem xét thế chấp được hay không. Phó Tổng Giám đốc HDBank Phạm Thiện Long cho biết trước nay, trong 10 DN vay vốn kinh doanh chỉ khoảng 2 DN thế chấp bằng bất động sản, số còn lại đều thế chấp hàng tồn kho hoặc các khoản phải thu (nguồn tiền hình thành trong tương lai).
Chính vì nhận thế chấp hàng tồn kho trong thời gian qua mà nhiều NH đang khốn đốn bởi loại hàng này rất khó định giá. Có mặt hàng nhận thế chấp xong, nay giảm giá mạnh buộc NH phải yêu cầu bổ sung tài sản bảo đảm nhưng DN không đáp ứng được.
Ông Đỗ Minh Toàn, Phó Tổng Giám đốc NH TMCP Á Châu (ACB), cho rằng nếu hàng tồn kho của DN là mặt hàng phổ biến, đủ điều kiện sẽ được thẩm định theo giá thị trường và cho vay khoảng 60%-70% giá trị tài sản thế chấp. Với mỗi mặt hàng, NH sẽ thẩm định giá trị khác nhau, tùy theo giá trị sử dụng của nguyên liệu.
II-NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Dân trí có bài Đà Nẵng: Dân khốn khổ vì thi hành án “ì ạch”. Bài báo phản ánh: Báo điện tử Dân trí có nhận được đơn thư kêu cứu của bà Trần Thị Bích Ngọc (hiện trú tại đường Mai Xuân Hưởng, TP. Đà Nẵng) về việc đơn vị thi hành án thi hành chậm trễ.
Theo bản án phúc thẩm, năm 2001, sau nhiều lần về thăm quê hương và hưởng ứng chính sách của Nhà nước khuyến khích Việt kiều đầu tư nên bà Ngọc đã giao tiền cho con gái là Nguyễn Thị Phú Mỹ mua đất làm nhà tại 77 Lê Đình Lý (quận Thanh Khê, TP. Đà Nẵng) mục đích để bà và gia đình ở và kinh doanh. Tuy nhiên, theo quy định của pháp luật hiện hành Việt Nam thì Việt kiều không được đứng tên mua đất nên bà Ngọc để cho bà Mỹ đứng trên trên giấy tờ mua lô đất nêu trên.
Năm 2002, gia đình bà Ngọc đã triển khai kế hoạch đầu tư tại Việt nam, nên gia đình bà Ngọc đã tiếp tục đầu tư xây dựng nhà tại 77 Lê Đình Lý. Năm 2005, giữa bà Ngọc và bà Mỹ đã lập văn bản thỏa thuận về công nợ và đã xác định các khoản tiền bà Ngọc đầu tư vào nhà đất tại 77 Lê Đình Lý. Đến năm 2007, khi bà Ngọc đang còn ở Hoa Kỳ, bà Mỹ đã tự ý bán căn nhà trên cho ông Trương Văn Chiến và hai người khác mà không có sự đồng ý của bà Ngọc. Biết được vụ việc, bà Ngọc khiếu nại nhưng không được giải quyết nên đã kiện ra tòa.
Ngày 4/9/2009, Tòa án nhân dân TP Đà Nẵng xử phúc thẩm, tuyên bà Ngọc thắng kiện, công nhận cho bà Ngọc được quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất tại số nhà 77 Lê Đình Lý, buộc ông Chiến phải trả lại nhà và đất cho bà Ngọc.
Sau đó, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao có kháng nghị giám đốc thẩm.
Ngày 25/3/2011, Tòa án nhân dân tối cao ra quyết định giám đốc thẩm. Theo đó, không chấp nhận kháng nghị của Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, giữ nguyên bản án dân sự phúc phẩm ngày 4/9/2009 Tòa án nhân dân TP. Đà Nẵng. Dù quyết định giám đốc thẩm đã có hiệu lực pháp luật nhưng việc thi hành vẫn tiếp tục bị trì hoãn nhiều lần.
Trong quá trình giải quyết việc thi hành án, bà Ngọc cung cấp cho Chi cục Thi hành án dân sự quận Thanh Khê hộ chiếu xác định bà Ngọc có quốc tịch Mỹ và thẻ tạm trú do Công an Đà Nẵng cấp có thời hạn đến tháng 9/2013. Do đó, Chi cục Thi hành án dân sự quận Thanh Khê đã đề nghị Cục Thi hành án dân sự TP Đà Nẵng rút hồ sơ vụ án lên thi hành vì bà Ngọc là người nước ngoài. Thế nhưng, Cục Thi hành án dân sự TP Đà Nẵng lại cho rằng mặc dù bà Ngọc có quốc tịch nước ngoài nhưng bà đã ở VN để khởi kiện vụ án và đến giai đoạn thi hành án bà Ngọc vẫn ở VN để yêu cầu thi hành án, như vậy thẩm quyền thi hành án đối với vụ việc này thuộc Chi cục Thi hành án quận Thanh Khê. Cuối cùng, Tổng cục Thi hành án Bộ Tư pháp đã có văn bản chỉ đạo Cục Thi hành án dân sự TP Đà Nẵng rút hồ sơ từ Chi cục Thi hành án quận Thanh Khê lên để thi hành vụ án.
Ngày 30/11/2011, Cục thi hành án dân sự TP Đà Nẵng có quyết định thi hành án theo đơn yêu cầu, công nhận cho bà Ngọc được sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở tại số nhà 77 Lê Đình Lý (TP Đà Nẵng), buộc ông Chiến phải trả lại nhà và đất cho bà Ngọc, người phải thi hành án có trách nhiệm tự nguyện thi hành án trong thời hạn 15 ngày kể từ ngày nhận được hoặc được thông báo hợp lệ quyết định này.
Thế nhưng đến thời điểm này, bà Ngọc vẫn chưa lấy lại được nhà.
2. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Chuyển hộ khẩu "lụi" để lấy chồng Hàn. Bài báo phản ánh: Đầu tháng 5-2012, Sở Tư pháp tỉnh Bình Thuận tiếp nhận sáu hồ sơ của các cô gái có hộ khẩu tại thị trấn Tân Minh, huyện Hàm Tân (Bình Thuận) xin ghi chú kết hôn với các công dân Hàn Quốc. Kiểm tra hồ sơ, Sở thấy các điểm lạ là các cô này có hộ khẩu ở các tỉnh Cần Thơ, Cà Mau, Kiên Giang, Sóc Trăng chỉ vừa được công an cho nhập hộ khẩu vào Bình Thuận trước đó một ngày.
Điểm bất thường nữa là các cô gái này không có người thân hay người quen nào ở thị trấn Tân Minh… Thấy nhiều điểm bất thường như trên nên Sở Tư pháp tỉnh Bình Thuận có công văn gửi Công an tỉnh Bình Thuận đề nghị cung cấp thông tin về việc chuyển, nhập hộ khẩu của những người này. Ngày 15-5, Sở cũng có báo cáo gửi UBND tỉnh.
Ngay sau đó, chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận đã có công văn gửi giám đốc Công an tỉnh chỉ đạo Phòng Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội (PC64) rà soát các trường hợp mà Sở Tư pháp đã báo cáo. Nếu qua kiểm tra phát hiện sai phạm trong việc nhập hộ khẩu, phải chấn chỉnh, xử lý nghiêm…
Theo một “cò” môi giới kết hôn với người nước ngoài, họ đang chuyển vùng từ TP Cần Thơ ra Bình Thuận vì các tỉnh ở ĐBSCL đang siết việc ghi chú, đăng ký kết hôn với người nước ngoài sau vụ phó phòng Hành chính - Tư pháp thuộc Sở Tư pháp TP Cần Thơ bị bắt. Sự thật, Bình Thuận không phải là nơi thoáng như các “cò” nghĩ.
Một cán bộ Sở Tư pháp tỉnh Bình Thuận giải thích: Các trường hợp trên đều đã làm thủ tục kết hôn ở Hàn Quốc, việc ghi chú kết hôn chỉ là thủ tục đơn giản nhằm công nhận việc kết hôn trước đó của họ. Nếu cho rằng thoáng, Sở sẽ bỏ qua chứ không có việc ra công văn yêu cầu công an làm rõ…
Báo cũng có bài: Chứng cứ luật sư thu thập thường bị xem nhẹ. Bài báo phản ánh: Có thực trạng này bởi Bộ luật Tố tụng hình sự cho phép luật sư được quyền thu thập, đưa ra tài liệu, đồ vật để chứng minh yêu cầu (Điều 58) nhưng lại chưa có cơ chế bảo đảm các quyền đó, chưa có quy định cơ quan tố tụng phải bắt buộc xem xét, đánh giá, kết luận có chấp nhận hay không.
Mặt khác, luật quy định đồ vật, tài liệu chỉ được xem là chứng cứ khi được cơ quan tố tụng thu thập theo trình tự, thủ tục luật định (Điều 64, Điều 65). Với quy định này, vô hình trung tài liệu, đồ vật mà luật sư trình ra tại phiên tòa, một khi chưa được tòa chấp nhận thì chưa phải là chứng cứ, chưa có giá trị pháp lý. Tức là tòa không bị ràng buộc bởi quy định phải đánh giá chứng cứ (Điều 66) nên chuyện bị tòa xem nhẹ, làm lơ, không đề cập trong bản án… cũng là điều dễ hiểu.
Luật sư Nguyễn Thế Hữu Trạch (Đoàn Luật sư TP.HCM) nhận xét hiện nay việc xử án chỉ dựa trên hồ sơ do cơ quan điều tra, VKS xây dựng. Các thẩm phán thường có tâm lý nghi ngờ những chứng cứ luật sư cung cấp. Như vậy, rõ ràng quyền thu thập chứng cứ để cân bằng giữa buộc tội và gỡ tội chưa được đảm bảo. Luật cần làm rõ những vấn đề như luật sư đưa chứng cứ tự thu thập được vào hồ sơ như thế nào, cả việc chế tài nếu không cung cấp chứng cứ cho luật sư…
3. Báo Vietnamnet có bài Cộng đồng đồng tính bênh vực hai chàng trai cưới nhau. Bài báo phản ánh: Hai tuần qua, lễ cưới của hai thanh niên Trương Văn Hên và Nguyễn Hoàng Bảo Quốc ở Hà Tiên (Kiên Giang) gây xôn xao dư luận. Tiệc cưới được tổ chức hôm 16/5 rất hoành tráng, có sự chứng kiến của cha mẹ và hàng trăm khách mời. Sau đó chính quyền địa phương đã mời gia đình hai thanh niên lên xem xét xử lý hành chính vì cho rằng đám cưới đồng tính "vi phạm Luật hôn nhân gia đình".
Sau khi chính quyền "tuýt còi" đám cưới của hai chàng trai ở Hà Tiên, Tổ chức ICS về quyền lợi người đồng tính lớn nhất Việt Nam hôm nay khẳng định việc hai chàng trai tổ chức tiệc cưới (không đăng ký kết hôn) là hợp pháp.
Trước đây ở Cà Mau từng có trường hợp hai cô gái Nga và Như tổ chức đám cưới cũng bị xử phạt. Lễ cưới của hai cô gái này rất giản dị, không dựng rạp. Tuy nhiên sau đó chính quyền địa phương đã mời gia đình hai bên lên xử phạt về hành vi tổ chức đám cưới đồng tính vi phạm pháp luật.
Theo thống kê của ICS, hiện nay có 19 quốc gia và vùng lãnh thổ đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới. Bên cạnh đó 44 nước khác đã cho phép hai người cùng giới đăng ký sống cùng nhau hợp pháp dưới những hình thức có tên gọi như: hôn nhân dân sự, quan hệ có đăng ký, quan hệ gia đình... với những quyền lợi tương tự như hôn nhân giữa hai người khác giới.
Luật sư Nguyễn Văn Đức (Đoàn Luật sư TP Cần Thơ) cũng cho rằng khó có cơ sở xử phạt hành chính gia đình tổ chức đám cưới đồng tính cho con, vì theo luật thì "đôi uyên ương" không đăng ký kết hôn nên không thể gọi là vợ chồng. "Trong trường hợp này, luật chưa có sự điều chỉnh nội dung cấm hay xử phạt người đồng tính tổ chức đám cưới. Theo tôi thì có thể mời họ lên giáo dục là được", ông Đức bày tỏ quan điểm.
4. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Vì sao hoạt động thanh tra tư pháp địa phương mờ nhạt? Bài báo phản ánh: Thanh tra Sở Tư pháp là một Tổ chức Thanh tra thuộc sự quản lý của Sở Tư pháp, thực hiện chức năng thanh tra hành chính và thanh tra chuyên ngành về tư pháp trong phạm vi quản lý Nhà nước của Sở Tư pháp theo quy định của pháp luật. Đặc biệt, Thanh tra Tư pháp địa phương còn có một nhiệm vụ quan trọng đó là xử phạt vi phạm hành chính theo pháp luật về xử lý vi phạm hành chính. Đây là nhiệm vụ nặng nề, nhất là trong bối cảnh nhiều lĩnh vực phát triển nóng, dễ xảy ra sai phạm như công chứng, hộ tịch, đấu giá, luật sư...
Tuy nhiên, mặc dù pháp luật quy định cơ cấu của Thanh tra Sở Tư pháp gồm Chánh Thanh tra, Phó Chánh Thanh tra (không quá 02 người), Thanh tra viên và các chuyên viên nhưng thực tế ở địa phương phần lớn chức danh nào đang thiếu trầm trọng. Có nơi thiếu Chánh, nơi thiếu Phó, có nơi cả bộ máy Thanh tra chỉ vẻn vẹn duy nhất ...1 người. Với cơ cấu tổ chức như vậy, hầu như thanh tra tư pháp địa phương chỉ làm các nhiệm vụ thường xuyên mà “lãng quên” việc xử phạt vi phạm hành chính.
Báo cũng có bài Hiệu quả cao từ giao ban tư pháp cấp xã theo chuyên đề. Bài báo phản ánh: “Hay, bổ ích và rất thiết thực với công tác tư pháp cơ sở” - đó là suy nghĩ chung của những người đã và đang làm công chức Tư pháp - Hộ tịch xã, phường khi nói về các buổi giao ban chuyên đề do Phòng Tư pháp thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa tổ chức.
Ông Lê Văn Mười – Trưởng phòng Tư pháp TP.Nha Trang cho biết, xuất phát từ thực tiễn công tác quản lý Nhà nước về Tư pháp trên địa bàn thành phố, kết hợp với thực tiễn kiểm tra tư pháp xã, phường, từ đầu năm 2008, Phòng Tư pháp đã triển khai giao ban theo chuyên đề. Hàng quý, Phòng sẽ chọn một địa bàn có hoạt động mạnh nhất hoặc còn nhiều vấn đề tồn tại trong 4 lĩnh vực trọng tâm: công tác văn bản, chứng thực, hộ tịch và phổ biến, giáo dục pháp luật để tổ chức giao ban chuyên đề.
Điểm khác của giao ban chuyên đề so với giao ban thường kỳ hàng tháng về công tác tư pháp hộ tịch đối với công chức Tư pháp - Hộ tịch là ngoài việc kiểm điểm công tác tháng qua, triển khai công tác tháng tới thì tại giao ban chuyên đề, công chức Tư pháp - Hộ tịch của 27 xã, phường trên địa bàn sẽ cùng nhau nghiên cứu, phân tích và trao đổi một chuyên đề cụ thể (được chọn lựa 1 trong 4 chuyên đề) về các quy định của pháp luật với thực tiễn thông qua toàn bộ hồ sơ, giấy tờ liên quan đến lĩnh vực giao ban mà địa phương đăng cai hội nghị cung cấp. Từng cá nhân sẽ được tai nghe, mắt thấy, cùng nghiên cứu tài liệu…
Qua đó, sẽ phát biểu ý kiến riêng, nhận xét đánh giá cách làm của địa phương có gì đúng, có điểm nào hay cần học tập hoặc chỗ nào còn thiếu sót, chưa phù hợp với quy định pháp luật, cũng có lúc là những vấn đề còn tranh luận do có nhiều cách hiểu khác nhau…Cuối cùng thì Phòng Tư pháp sẽ kết luận, rút kinh nghiệm chung đối với địa phương đăng cai giao ban và với công chức Tư pháp - Hộ tịch xã, phường.
III-NHỮNG THÔNG TIN KHÁC
1. Báo Dân Việt có bài Bộ trưởng Thăng giải thích việc bổ nhiệm Cục trưởng Hàng hải. Bài báo phản ánh: Ngày 30.5, Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng đã có cuộc trao đổi với một số cơ quan báo chí liên quan đến vụ việc ở Vinalines.
Về việc vì sao bổ nhiệm ông Dương Chí Dũng từ vị trí Chủ tịch Hội đồng thành viên của Vinalines sang vị trí Cục trưởng Cục Hàng hải khi cơ quan chức năng đang thanh tra tại tổng công ty này, Bộ trưởng Thăng cho biết: “Tôi về Bộ GTVT tháng 8.2011 thì ngay tháng 9 đã làm việc với tập thể Đảng bộ Vinalines. Sau đó, đồng chí Tổng Giám đốc Vinalines và các lãnh đạo bộ có trao đổi lại với tôi về tình hình ở đây mất đoàn kết nội bộ trầm trọng từ lâu. Chính vì thế, Ban cán sự Đảng quyết tâm đưa ông Dương Chí Dũng ra khỏi vị trí Chủ tịch Hội đồng thành viên Vinalines".
Theo bộ trưởng Thăng, quan hệ giữa ông Dũng và ông Mai Văn Phúc (nguyên Tổng Giám đốc Vinalines giai đoạn 2007 - 2008) cũng từng có sự trục trặc. Bộ GTVT đã phải điều ông Phúc đi và đưa ông Nguyễn Cảnh Việt lên thay. Tuy nhiên, sau đó mâu thuẫn mới giữa ông Dũng và ông Việt lại nảy sinh nên Bộ GTVT quyết định đưa ông Dũng ra khỏi Vinalines.
“Với quyết tâm không để tình trạng mâu thuẫn giữa Chủ tịch Hội đồng thành viên và Tổng Giám đốc kéo dài trong bối cảnh cần tập trung sự đoàn kết, thống nhất cao của Vinalines để vượt qua những khó khăn thách thức trước biến động của khủng hoảng kinh tế và đẩy mạnh quá trình tái cơ cấu cũng như thực hiện chiến lược biển của Việt Nam đến năm 2020; chúng tôi quyết định chuyển vị trí ông Dũng” - Bộ trưởng Thăng nói.
Trả lời câu hỏi, Bộ GTVT có biết những sai phạm khi bổ nhiệm ông Dũng vào vị trí Cục trưởng hay không, Bộ trưởng Thăng cho biết: Trước khi có kết luận của Thanh tra Chính phủ, ông không nhận được bất kỳ thông tin gì từ thanh tra, công an (?!).
2. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Trả đến 10% giá trị tài sản tham nhũng cho người tố giác. Bài báo đưa tin: Chủ tịch UBND tỉnh Cà Mau kiêm Trưởng ban Phòng, chống tham nhũng tỉnh, ông Phạm Thành Tươi, vừa ký ban hành quy chế trả tiền cho người tố giác tham nhũng.
Theo đó, tùy theo tính chất và mức độ của vụ việc tham nhũng mà người tố giác được xem xét trả tiền nhiều hay ít. Tuy nhiên, mức trả cao nhất không vượt quá 10% giá trị của số tiền hoặc tài sản bị tham nhũng.
Các điều kiện để người tố giác tham nhũng được trả tiền là: Thông tin tố giác có nội dung mới và được báo đến cơ quan phòng, chống tham nhũng tỉnh hoặc các cá nhân của tổ chức này; thông tin phải chính xác. Thời gian trả tiền cho người tố giác được ấn định sau khi có kết luận của cơ quan chức năng về vụ việc đó.