Điểm tin báo chí sáng ngày 10 tháng 12 năm 2010

10/12/2010
Trong buổi sáng ngày 10/12/2010, một số báo đã có bài phản ánh những vấn đề nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC

1. Báo Nhân dân đưa các tin:

* Ngày 9-12, tại Phủ Chủ tịch, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã tiếp Bộ trưởng Quốc phòng CH Mông Cổ Lúp-xan-van-đan Bôn đang ở thăm và làm việc theo lời mời của Bộ trưởng Quốc phòng, Ðại tướng Phùng Quang Thanh.

* Ngày 9-12, Đồn Biên phòng cửa khẩu quốc tế Cha Lo (Quảng Bình) cho biết, bộ đội đã cứu sống một cháu bé bị chôn sống cùng mẹ theo hủ tục của tộc người Mày ở bản Ka Ai xã Dân Hóa huyện Minh Hóa, Quảng Bình.

2. Trang VTV đưa các tin:

* Tại cuộc họp báo thường kỳ của Bộ Ngoại giao chiều ngày 09/12, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga đã trả lời câu hỏi của phóng viên về việc WWF đưa cá tra Việt Nam vào danh sách đỏ…

 “Rất tiếc là các thành viên của Quỹ Quốc tế về Bảo tồn thiên nhiên (WWF) tại một số nước châu Âu đã đưa ra những đánh giá thiếu khách quan, thiếu cơ sở khoa học và không phù hợp với thực tế về sản phẩm cá tra của Việt Nam.

 Việc làm này sẽ gây tổn hại nghiêm trọng tới những người dân sống bằng nghề nuôi trồng, chế biến thủy sản ở Việt Nam cũng như người tiêu dùng ở các nước châu Âu, không có lợi cho mối quan hệ kinh tế-thương mại đang phát triển tốt đẹp giữa Việt Nam và các nước châu Âu.

 Trong những năm qua, Việt Nam luôn kiểm soát chặt chẽ ngành sản xuất thủy sản, từ khâu quy hoạch, nuôi trồng đến chế biến và áp dụng rộng rãi các tiêu chuẩn cao nhất của quốc tế về nuôi trồng thủy sản, đảm bảo điều kiện an toàn vệ sinh thực phẩm, bảo vệ môi trường sinh thái theo các tiêu chuẩn quốc tế. Việt Nam đã xuất khẩu nhiều sản phẩm chất lượng cao ra thị trường thế giới và được đông đảo người tiêu dùng đón nhận.       

 Chúng tôi yêu cầu Quỹ Quốc tế về Bảo tồn thiên nhiên tại các nước này đưa cá tra của Việt Nam ra khỏi danh sách đỏ trong Cẩm nang hướng dẫn tiêu dùng thủy sản 2010/2011, công bố các tiêu chí đánh giá và có các khuyến nghị khách quan, sát với điều kiện thực tế sản xuất và xuất khẩu cá tra tại Việt Nam. Việt Nam sẵn sàng đón tiếp và tạo mọi điều kiện thuận lợi cho các chuyên gia của WWF đến thăm và tìm hiểu thực tế sản xuất, nuôi trồng và chế biến thủy sản, qua đó có đánh giá đúng đắn về ngành sản xuất thủy sản của Việt Nam”.

* Theo đánh giá của Tổ chức minh bạch Quốc tế, năm 2010, tham nhũng ở Việt Nam xếp thứ 116/178 quốc gia và vùng lãnh thổ. Như vậy, tình hình tham nhũng có giảm hơn so với năm 2009 và những năm trước đó.

Nét nổi bật trong công tác phòng chống tham nhũng năm nay, đó là đã có 84 trường hợp người đứng đầu bị xử lý do thiếu trách nhiệm để xảy ra tham nhũng trong vi phạm quản lý và đã xuất hiện các trường hợp tự phát hiện hành vi tham nhũng.

Dù được đánh giá là có bước tiến, song tham nhũng vẫn được coi là nghiêm trọng và có diễn biến phức tạp.

Thanh tra Chính phủ cho rằng, dù hệ thống pháp luật của Việt Nam về phòng chống tham nhũng đã được hoàn thiện, song hiệu quả của công tác này chưa cao, nguyên nhân là do khâu tổ chức thực hiện chưa tốt. Ngoài yếu tố trình độ, năng lực, phẩm chất của cán bộ thừa hành, thì công tác giám sát, thanh, kiểm tra của các cơ quan Nhà nước chưa hiệu quả cũng là nguyên nhân dẫn đến sự hạn chế này.

* Sáng ngày 09/12, tại kỳ họp thứ 22 HĐND thành phố Hà Nội, các đại biểu đã chất vấn lãnh đạo UBND và các Sở ngành tập trung vào các vấn đề xã hội hóa lĩnh vực y tế, giáo dục; quy hoạch và quản lý đô thị.

 Từ thực tế của tuyến đường Kim Liên - Ô Chợ Dừa, các đại biểu đều bày tỏ quan điểm không chấp nhận một dự án mà chủ trương là đúng đắn và cần thiết, nhưng kết quả thì tạo ra một con đường được mệnh danh là “con đường đắt nhất hành tinh”. Hơn thế, những ngôi nhà siêu mỏng, siêu méo đã làm biến dạng cảnh quan đường phố thủ đô. Theo các đại biểu, đây cũng là một thí dụ điển hình của việc UBND thành phố Hà Nội và các Sở ngành chức năng đã không thực hiện tốt nghị quyết 09 của HĐND cách đây 10 năm với mục đích tạo mỹ quan đô thị.

 Các đại biểu cũng chưa đồng tình với giải thích của Giám đốc Sở Quy hoạch Kiến trúc Hà Nội Nguyễn Văn Hải báo cáo những khó khăn khi triển khai các dự án mở đường gắn với quy hoạch tuyến phố hai bên là do thiếu văn bản pháp lý, chưa có sự đồng thuận của người dân và mô hình xây dựng nhà cao tầng hai bên đường không khả thi. 

Do nhiều vấn đề vượt quá thẩm quyền của Sở Quy hoạch và Kiến trúc, nên Phó Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội Phí Thái Bình đã giải trình để làm rõ thêm nhiều vấn đề liên quan đến nghị quyết HĐND Thành phố. Ông Bình cho biết, nhà siêu mỏng, siêu méo là tồn tại do lịch sử. Trước năm 2005, nhà siêu mỏng được phép tồn tại do chưa có Luật quy định, sau 2005, dù có quy định, nhưng Quận, huyện làm chưa tốt nên đã có 86 trường hợp vi phạm. Đây là do công tác quản lý yếu của Quận, huyện. Tuy nhiên, thành phố sẽ kiên quyết xử lý, dựa vào nguồn lực để làm từng bước.

3. Báo Tài chính điện tử đưa tin: Kể từ ngày 1/12/2010, toàn bộ các văn bản chỉ đạo điều hành, văn bản quy phạm pháp luật và dự thảo văn bản quy phạm pháp  luật đăng tải trên Website Bộ Giao thông Vận tải được ký xác thực bằng chứng thư số "Website Bo GTVT" do Ban Cơ yếu Chính phủ cấp.

4. Báo Dân trí có bài “Hố tử thần”, ngập nước, kẹt xe vì kẹt… cơ chế. Bài báo đưa tin: Trong ngày làm việc thứ 3, kỳ họp thứ 19 HĐND TPHCM khóa VII, các đại biểu đã tiến hành chất vấn Giám đốc Sở Giao thông vận tải và Giám đốc Sở kế hoạch - đầu tư.

Ông Trần Quang Phượng, Giám đốc Sở GTVT TPHCM nêu rõ những khó khăn nhưng không thừa nhận trách nhiệm về vấn đề“hố tử thần”: “Năm 2008, Sở GTVT tách ra, không quản lý cấp thoát nước nữa. Tôi nói ra không phải né trách nhiệm nhưng mà do cơ chế quản lý thôi”. Theo vị Giám đốc Sở GTVT TPHCM, hiện có rất nhiều “ông chủ” cùng quản lý trên một tuyến đường. Có đến 8 “ông” gồm: Sở GTVT, Trung tâm Điều hành chống ngập nước, Điện lực, Cấp nước, UBND các quận, huyện trực thuộc…  Các cơ quan này thiếu kiểm tra, duy tu, trùng tu bảo dưỡng và kiến nghị đại tu. “Có sự chồng chéo trong việc quản lý hệ thống đường bộ. Theo luật, Sở GTVT không được quản lý hệ thống cấp nước. Chúng tôi cũng bị hạn chế quyền như theo Nghị định 23, chỉ có Thanh tra xây dựng mới xử lý vi phạm thi công đường còn Thanh tra GTVT thì không được. Nếu phát hiện vi phạm, Thanh tra GTVT mà xử lý thì vi phạm luật. Tôi thấy cơ chế này không phù hợp với một đô thị phát triển như TPHCM”, ông Phượng biện minh.

Kết lại cuộc chất vấn, bà Phạm Phương Thảo - Chủ tịch HĐND TPHCM - cho rằng: “Sự quản lý đang bị cắt khúc khi một mặt đường mà có đến 8 đơn vị tham gia quản lý, khai thác. Trong tình hình chưa thống nhất cách quản lý thì các sở ngành nên phối hợp với nhau”.

5. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Giấy phép ‘con”“hành” doanh nghiệp xuất khẩu lao động. Bài báo đưa tin: Quá nhiều loại giấy phép con được “cắt giảm” sau khi Luật đưa người lao động Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài có hiệu lực giờ đây“tái xuất” khiến cho hoạt động của các doanh nghiệp XKLĐ gặp phải muôn vàn khó khăn.

Thực trạng “giấy phép con” cũng như những “rào cản” trong khâu thẩm định đơn hàng, cho phép DN vào các thị trường mới đang gây nhiều khó khăn cho hoạt động của các DN XKLĐ. Thực trạng này đã được Đoàn giám sát công tác XKLĐ của Ủy ban các vấn đề xã hội của Quốc hội  ghi nhận. Đoàn giám sát đã kiến nghị Chính phủ chỉ đạo các đại phương không tạo ra các “giấy phép con” trong tuyển dụng lao động tại địa phương. Đồng thời có chính sách ưu đãi trong XKLĐ cho hộ cận nghèo vì hiện các hộ này chưa được hưởng ưu đãi trong vay vốn XKLĐ.

Các DN thì kiến nghị rằng Cục QLLĐNN nên xem xét lại khâu thẩm định đơn hàng và bình đẳng hơn trong chính sách cho DN tiếp cận các thị trường mới trên nguyên tắc thực sự khách quan, tránh cơ chế xin-cho làm hạn chế sự phát triển của các DN cũng như thị trường XKLĐ.

II- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

1. Báo Nhà báo và Công luận có bài Có dấu hiệu làm sai lệch hồ sơ vụ án? Bài báo phản ánh: Ngày 30/7/2005, công tác đền bù GPMB Dự án cải tao, nâng cấp QL6 Hòa Bình- Sơn La nói chung, TX. Sơn La nói riêng đã cơ bản hoàn thành, được Bộ GTVT đánh giá cao về tiến độ triển khai, được Thủ tướng Chính phủ khen ngợi khi lên cắt băng khánh thành và phát lệnh thông xe. Vậy nhưng, không hiểu vì lý do gì UBND tỉnh Sơn La lại ban hành QĐ thành lập Đoàn thanh tra liên ngành, thanh tra “khúc giữa” của dự án về việc thực hiện chính sách đền bù GPMB riêng tại TX.Sơn La... Kết quả là, tại bản án phúc thẩm số 174/2010, TANDTC tuyên phạt bị cáo Nguyến Văn Huấn 7 năm tù giam với tội danh cố ý làm trái quy định Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng…

Trước đó, chính Ban chỉ đạo GPMB tỉnh là đơn vị tổ chức đã chỉ đạo, giám sát các hoạt động của Hội đồng đền bù GPMB (HĐGPMB) thị xã, trình hồ sơ lên UBND tỉnh để phê duyệt đền bù… nhưng nay, một trong những thành viên của tổ chức này lại được giao nhiệm vụ thanh tra, giám định các sai phạm trong công tác đền bù GPMB của TX.Sơn La?

Đáng nói là, những người được giao trọng trách giám định lại chưa hề được Bộ Tư pháp công nhận là giám định viên tư pháp, không có thẻ giám định viên. Để rồi kết quả giám định xảy ra những sai lầm không đáng có, không biết bằng cách thức nào mà người giám định có thể vẽ khôi phục lại hiện trạng công trình của các hộ dân đã bị cắt xén trước đó khi mà chính họ không tham gia vào việc cắt xén những công trình trước đây?

Mặt khác, việc cắt xén là hành vi chủ động của các chủ hộ, không có bất kỳ bản vẽ thiết kế nào của Sở Xây dựng tỉnh Sơn La chỉ dẫn cho việc cắt xén này. Vậy nhưng, các giám định viên vẫn “vô tư” dựng lại bản vẽ trước khi công trình bị cắt xén theo chủ quan, trí tưởng tượng của mình, liệu đó có được coi là căn cứ khoa học? Để rồi, VKSND tỉnh Sơn La lại căn cứ vào đó để quy kết tội trạng cho các bị cáo trong vụ án này!

Tiếp đó, ngày 2/5/2008, Sở Xây dựng tỉnh Sơn La có Kết luận giám định số 226 gửi Cơ quan điều tra- Công an tỉnh Sơn La, khẳng định 20/22 công trình nhà ở “sau khi cắt xén một phần vẫn an toàn và đảm bảo tồn tại toàn bộ phần còn lại của công trình vẫn sử dụng được”, tuy nhiên, trong số đó hộ bà Bùi Thị Thu Nga (tổ 9, phường Quyết Tâm) dù không được CQĐT trưng cầu giám định (BL15), nhưng Sở Xây dựng Sơn La vẫn đưa hộ này vào đối tượng giám định và ra kết luận...

Ngày 20/8/2008, Sở Xây dựng tỉnh Sơn La tiếp tục có Kết luận giám định số 472. Trong đó, khẳng định hộ ông Nguyễn Việt Hùng (tổ 10, phường Quyết Tâm- BL 23) thuộc trường hợp “không tiến hành giám định được vì công trình đã bị phá bỏ hoàn toàn, chủ hộ đã xây dựng công trình mới”. Vậy mà, VKS vẫn liệt kê hộ ông này vào vị trí số 23 với số tiền “thiệt hại” là 59.643.000đồng?

Chưa hết, Viện kiểm sát còn đưa thêm 4 hộ không có tên trong QĐ trưng cầu giám định của CQĐT, không được Sở Xây dựng tỉnh Sơn La tiến hành giám định vào trong bản Cáo trạng để quy kết cho Huấn gây thiệt hại lên tới 335 triệu đồng, đó là các hộ: Phạm Bá Kiên (số 05); Nhâm Quốc Huy (số 21); Nguyễn Văn Loan (số 24); Đinh Văn Hạnh (số 30). Trong khi đó, có tới 5 hộ khác đã đựợc SXD kết luận giám định đạt yêu cầu của CQĐT thì VKS lại bỏ ngoài danh sách 33 hộ.

Trở lại vai trò, chức năng của Nguyễn Văn Huấn trong HĐGPMB TX.Sơn La, tại QĐ số 455 ngày 26/8/2002 của UBND TX. Sơn La về việc thành lập HĐGPMB Dự án QL6, theo đó, ông Sa Trọng Đoàn- Phó CT UBND TX. Sơn La được bổ nhiệm làm Chủ tịch HĐGPMB thị xã; ông Nguyễn Văn Huấn- Giám đốc BQLDA đầu tư xây dựng TX được phân công làm Phó CT HĐGPMB- chứ không phải Phó Chủ tịch “thường trực” như các cơ quan tố tụng tỉnh Sơn La đã “ban tặng” cho Huấn.

Bên cạnh đó, trách nhiệm người đứng đầu của HĐGPMB TX.Sơn La cũng cần phải được làm rõ. Tại Khoản 6, Điều 10, Nghị định 157 quy định: “Những trường hợp xử lý trách nhiệm đối với người đứng đầu cơ quan, tổ chức, đơn vị của Nhà nước trong khi thi hành công vụ- Cấp phó, người đại diện hoặc người được ủy quyền làm trái chế độ, chính sách, pháp luật của Nhà nước trong thực hiện nhiệm vụ, công vụ mà pháp luật đã giao cho người đứng đầu”. Ấy thế mà, ông Chủ tịch HĐGPMB lại không phải nhận bất kỳ một hình thức kỷ luật nào?

Có một nghịch lý nữa là, Ban quản lý dự án 1 (PMU1)- Bộ GTVT là cơ quan đại diện chủ đầu tư không hề có đơn khởi kiện Ban chỉ đạo GPMB tỉnh Sơn La về việc thực hiện sai hợp đồng kinh tế (trong công tác đền bù GPMB TX)? Nhưng tại bản án sơ thẩm số 128/2009, TAND tỉnh Sơn La vẫn gắn cho PMU1 cái mác “nguyên đơn dân sự” trong vụ án này.

Với hàng loạt sự việc kể trên, đã cho thấy, đây là vụ án có quá nhiều những tình tiết “ly kỳ”, thậm chí còn có dấu hiệu bị làm sai lệch hồ sơ vụ án. Vì lẽ đó, Công luận đề nghị lãnh đạo tỉnh Sơn La, các cơ quant hi hành tố tụng cần xem xét lại vụ án, xử lý đúng người, đúng tội đảm bảo tính công minh của pháp luật.

2. Báo Thanh niên Online có bài Khốn khổ vì không hộ khẩu. Bài báo phản ánh: Chỉ vì không hộ khẩu, thêm một gia đình đã lưu trú hàng chục năm nay tại TP.HCM gặp nhiều khổ lụy.

Sáng 6.12, anh Nguyễn Ngọc Cảnh, tạm trú tại P.13, Q.11, TP.HCM, đã đến tòa soạn Báo Thanh Niên trình bày việc gia đình mình, đặc biệt bản thân anh, từ nhiều năm nay gặp rất nhiều khó khăn do không có hộ khẩu.

Theo anh Cảnh, mẹ anh - bà Nguyễn Thị Quý (sinh năm 1954, quê ở Bình Định) lưu lạc vào Vũng Tàu từ năm lên mười, sống lang thang rồi trôi dạt về TP.HCM. Năm 1984, bà Quý gặp một người đàn ông và sinh 2 con là Nguyễn Thị Thiên Nga (sinh năm 1985) và Cảnh (sinh năm 1987). Rồi cha Cảnh bỏ đi. Không nhà cửa, không hộ khẩu, không một mảnh giấy lận lưng, cả gia đình bà Quý sống lây lất ở khu vực chợ Thiếc (Q.11, TP.HCM).

Vào lúc Cảnh và chị gái đã bước vào tuổi trưởng thành, thì vấn đề không hộ khẩu càng gây khó khăn cho gia đình này nhiều hơn nữa. Mấy năm trước gia đình anh đã tiến hành làm thủ tục nhập hộ khẩu nhưng do không có nguồn gốc nên không làm được. Anh Cảnh nói: “Tôi chỉ mong các cơ quan chức năng sớm xem xét giúp gia đình tôi có hộ khẩu để có một cuộc sống bình thường như bao người khác”.

3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Khổ vì lỡ mua nhà của người phải thi hành án. Bài báo phản ánh: Có chuyện éo le này bởi các cơ quan thi hành án áp dụng rập khuôn hướng dẫn trong Thông tư liên tịch 12/2001 của Bộ Tư pháp-VKSND Tối cao...

Tháng 7-2008, bà Phạm Thị Hải Hường, ngụ quận 10 (TP.HCM) mua căn nhà của bà C. tại TP Vũng Tàu. Hai bên làm đầy đủ thủ tục mua bán, sau đó bà Hường được cấp chủ quyền nhà.

Gần một năm sau, gia đình bà Hường bất ngờ nhận được thông báo của Chi cục Thi hành án dân sự TP Vũng Tàu về việc sẽ kê biên căn nhà của bà để đảm bảo thi hành án.

Ngỡ ngàng, bà Hường khiếu nại thì mới được biết bà C. - chủ cũ căn nhà là người phải thi hành án trong một bản án của TAND dân sự TP Vũng Tàu. Tháng 5-2008, Chi cục Thi hành án dân sự TP Vũng Tàu đã gửi thông báo về thời gian tự nguyện thi hành án là 25 ngày cho bà C. Hết thời hạn, bà C. vẫn không chấp hành, Chi cục Thi hành án gửi công văn phối hợp với cơ quan chức năng đề nghị không cho chuyển dịch căn nhà thì mới phát hiện bà C. đã hoàn tất thủ tục bán căn nhà cho bà Hường.

Vì thế, dù căn nhà hiện đã thuộc sở hữu của bà Hường nhưng Chi cục Thi hành án dân sự TP Vũng Tàu vẫn tiến hành phong tỏa tài sản nhằm đảm bảo thi hành án. Đồng thời, cơ quan này cũng hướng dẫn bà Hường khởi kiện bà C. yêu cầu hủy bỏ giao dịch mua bán giữa hai bên.

Không đồng ý, bà Hường khiếu nại quyết định kê biên của Chi cục Thi hành án dân sự TP Vũng Tàu. Cục Thi hành án dân sự tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu đã rút hồ sơ lên giải quyết và gửi công văn xin ý kiến của Tổng cục Thi hành án dân sự (Bộ Tư pháp).

Trong công văn trả lời, Tổng cục Thi hành án dân sự cho biết theo khoản 1 Mục IV Thông tư liên tịch số 12 năm 2001 của Bộ Tư pháp-VKSND Tối cao, đối với các trường hợp sau khi có bản án, quyết định của tòa, người phải thi hành án đã chuyển nhượng các tài sản thuộc quyền sở hữu của mình thì chấp hành viên có quyền kê biên tài sản đó và có văn bản đề nghị cơ quan có thẩm quyền hủy bỏ giao dịch đó. Người được thi hành án, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan có quyền yêu cầu cơ quan có thẩm quyền hoặc khởi kiện yêu cầu tòa hủy bỏ giao dịch. Vì vậy, Chi cục Thi hành án dân sự TP Vũng Tàu làm như trên là đúng quy định.

Vấn đề đặt ra là giao dịch của bà Hường đủ thủ tục hợp pháp. Khi bà mua nhà, không cơ quan chức năng nào ngăn chặn. Là người dân, làm sao bà biết (và cũng không có nghĩa vụ phải biết) chủ cũ của căn nhà đang phải thi hành án. Bà mua nhà xong rồi, được cấp giấy chủ quyền nhà rồi thì cơ quan thi hành án mới vào kê biên. Liệu việc này đã hợp tình, hợp lý?

Ông Trần Văn Mười, Cục trưởng Cục Thi hành án dân sự tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, lý giải cơ quan thi hành án thấy trường hợp này không cần thiết phải áp dụng biện pháp ngăn chặn nên chỉ ra thông báo tự nguyện thi hành án. Cơ quan thi hành án cũng không thông báo sớm cho phòng công chứng biết để ngăn chặn giao dịch vì đang trong giai đoạn tự nguyện thi hành án của bà C. Bà C. đã lợi dụng bán nhà...

Từ trả lời trên, có thể thấy bà C. bán được nhà là nhờ ngay từ đầu, Chi cục Thi hành án dân sự TP Vũng Tàu đã đánh giá không đúng, không kê biên căn nhà. Tiếp đó, cơ quan này lại không sớm thông báo để các cơ quan chức năng khác biết mà ngăn chặn giao dịch. Đặc biệt, hết thời hạn tự nguyện thi hành án, bà C. vẫn chưa bán nhà. Tại sao sau đó chấp hành viên không tiến hành các biện pháp thi hành án tiếp theo mà đợi đến cả năm sau, khi căn nhà đã được bán cho người khác mới vào cuộc? Suốt khoảng thời gian đó, chấp hành viên ở đâu, làm gì mà không biết căn nhà đã sang tên, đổi chủ?

Trường hợp của bà Hường chỉ là một trong nhiều trường hợp bị thiệt thòi vì lỡ mua nhầm nhà của người phải thi hành án. Có thực tế này cũng bởi vì các cơ quan thi hành án áp dụng rập khuôn hướng dẫn trong Thông tư liên tịch 12.

TS Nguyễn Văn Tiến, giảng viên Trường ĐH Luật TP.HCM, cho rằng cần phải xem xét lại tính pháp lý của của Thông tư liên tịch 12 so với Bộ luật Dân sự. Rõ ràng thông tư đã phủ nhận quyền lợi chính đáng mà Bộ luật Dân sự dành cho bà Hường. Bà Hường mua nhà hợp pháp, đã được cấp chủ quyền. Theo Bộ luật Dân sự thì bà là chủ sở hữu hợp pháp của căn nhà. Mặt khác, bà không phải chịu trách nhiệm với nghĩa vụ của người chủ cũ căn nhà vì không liên can gì.

Nhiều chuyên gia khác cũng đồng tình rằng để hạn chế việc tẩu tán tài sản, ngành thi hành án phải nâng cao trách nhiệm hơn trong việc sớm thực hiện các biện pháp ngăn chặn, sớm thông báo đến các cơ quan liên quan. Chứ để cho đương sự thoải mái bán tài sản rồi mới vào cuộc kê biên phong tỏa, gây thiệt hại cho người mua ngay tình là không hợp lý, không phù hợp với pháp luật dân sự vốn bảo hộ quyền tài sản hợp pháp của người dân.