I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Báo Hà Nội mới phản ánh: Game online (GO) hiện là ngành kinh doanh đem lại lợi nhuận lớn ở nhiều nước, đặc biệt là khu vực Đông Á. Ở Việt Nam, năm 2009, 17 doanh nghiệp cung cấp GO đã đóng thuế 20 triệu USD và con số tăng trưởng hằng năm đều ở mức hai con số, khiến nhiều người coi đây là ngành công nghiệp hái ra tiền. Nhưng chưa bao giờ, GO bị phản đối như hiện nay do những tác động tiêu cực đến xã hội, đặc biệt là gián tiếp góp phần gia tăng tình trạng bạo lực trong giới trẻ. Loạt bài "Game online - Đi tìm giá trị thật" dưới đây không đi sâu vào phân tích những tác hại của GO mà tập trung vào vấn đề làm sao để xây dựng GO trở thành ngành kinh doanh dịch vụ giải trí thuần túy và mang tính giáo dục cao.
Theo đại biểu Quốc hội, GS-TS Nguyễn Minh Thuyết, Việt Nam hiện có khoảng 20 triệu người, tức là khoảng 23% dân số chơi GO. Tuy nhiên, việc quản lý loại hình giải trí này bộc lộ nhiều hạn chế, dẫn đến doanh nghiệp (DN) cung cấp dịch vụ luôn tìm cách "vượt rào". Cùng với đó, nhiều người chơi miệt mài "cày" GO thâu đêm suốt sáng và không ít người trong số này giàu lên nhờ mua bán đồ ảo.
Theo thống kê, đến cuối năm 2009, tại Việt Nam có 58 cơ sở GO được lưu hành, trong đó tới 90% được Việt hóa từ các trò chơi mua bản quyền của nước ngoài, chủ yếu là của Trung Quốc và Hàn Quốc. Những GO có cộng đồng người chơi (game thủ) số lượng lớn gồm: Võ lâm truyền kỳ, Kiếm tiên, MU, Audition, Chinh đồ, Bắn súng, Đột kích... thuộc quyền quản lý của các DN như VinaGame, VTC Intercom, FPT Online, AsianSoft, VDC... Từ tháng 6-2006, Bộ Bưu chính - Viễn thông, Bộ Công an, Bộ Văn hóa - Thông tin (nay là Bộ VH, TT&DL) đã ban hành thông tư liên tịch số 60 nhằm quản lý GO. Bốn năm qua, đây vẫn là cơ sở pháp lý duy nhất để quản lý dịch vụ này. Công bằng mà nói, nhờ có văn bản này, việc quản lý GO được tiến hành khá chặt chẽ. Nhưng sau đó, các game thủ, đại lý internet và DN cung cấp dịch vụ đều tìm cách lách luật, thường là trong quy định giờ chơi, cung cấp GO không phù hợp, quản lý thông tin người chơi, buôn bán vật ảo trong GO...Đáng lưu ý là trong điều kiện Việt Nam chưa có cơ chế hiệu quả để quản lý GO phát hành ở nước ngoài được sử dụng tại Việt Nam, nhiều DN đã tìm cách phát hành trò chơi ở nước ngoài, sử dụng máy chủ (server) nước ngoài để kinh doanh tại Việt Nam mà không có các giấy phép phát hành của cơ quan có thẩm quyền, gây thất thu thuế, khó khăn cho công tác quản lý. Việc phát hành GO ở nước ngoài không chỉ không phù hợp với quy định, thuần phong mỹ tục Việt Nam mà còn tạo ra môi trường bất bình đẳng với DN trong nước. Lợi nhuận kếch xù từ nguồn này đương nhiên thuộc về các DN ngoài Việt Nam.
Ông Nguyễn Lâm Thanh, Phó Giám đốc Công ty VTC intercom cho biết, hiện nay tình trạng sử dụng hacker tấn công game và lợi dụng lỗi game đang trở nên phổ biến. Song đến nay, các văn bản quy phạm pháp luật và chế tài xử phạt chưa có quy định rõ ràng về hành vi vi phạm này, dẫn đến khó khăn trong việc ngăn chặn và xử lý. Đáng lo ngại hơn là việc cả nước hiện có khoảng 30.000 đại lý internet công cộng với doanh thu chủ yếu là từ GO nhưng việc quản lý hầu như bất lực. Mặc dù Nhà nước quy định các cơ sở này chỉ được kinh doanh đến 23h nhưng dường như chính quyền địa phương không thể kiểm soát nghiêm túc quy định này. Đây chính là lỗ hổng lớn, góp phần phát sinh nhiều sự việc đau lòng như: Cướp của, giết người, lừa đảo... gây nhiều bức xúc trong xã hội liên quan đến công tác quản lý GO thời gian gần đây. Đến nay, GO đã du nhập vào Việt Nam được 7 năm và cũng chừng ấy thời gian vấn đề tài sản ảo - TSA (đồ ảo) tốn không ít giấy mực của báo giới. Pháp luật Việt Nam, cụ thể là Bộ luật Dân sự, các văn bản dưới luật khác có liên quan đều không công nhận TSA và cùng với đó là quyền sở hữu, chuyển giao không được thừa nhận. Tuy nhiên, hiện có đến 628.000 trang liên kết do máy tìm kiếm Google chỉ ra với từ khóa "trang web mua đồ ảo". Chuyện game thủ bỏ ra nhiều triệu đồng để sắm cho nhân vật của mình một bộ đồ ảo, giúp trở thành cao thủ trong game không phải là hiếm. TSA nở rộ nhất sau sự xuất hiện của GO Võ lâm truyền kỳ năm 2005. Việc mua bán này diễn ra công khai và nhiều giao dịch có giá trị lên tới hàng trăm triệu, thậm chí là cả tỷ đồng đã xuất hiện. Những chuyện như một người chơi có nickname là Excavator bỏ ra 285 triệu đồng mua một chiếc nhẫn ảo; game thủ Hắc Điểu bỏ hơn 1 tỷ đồng để mua một nhân vật Nga My... khiến không ít người coi "cày" GO là một "nghề" theo đúng nghĩa.
"Không chỉ các trang web, một số quán cà phê lớn phố Chùa Bộc, khu Thanh Xuân Bắc, khu ĐH Bách khoa... là tụ điểm giao dịch TSA thường xuyên của giới game thủ. Việc mua TSA khá dễ dàng, chỉ cần trao đổi qua điện thoại, game thủ sẽ được cung cấp hàng đến tận nhà. Nhìn chung, TSA hiện nay đang nảy sinh ra nhiều vấn đề nhức nhối cho xã hội, nhưng điều khá lạ là đến giờ vẫn chưa có một quy định nào về vấn đề này" - anh Hà cho biết thêm.
Đáng lưu ý là trong dự thảo quản lý GO (lần 7) được Bộ Thông tin - Truyền thông lấy ý kiến các DN kinh doanh GO gần đây nhất, TSA vẫn không được công nhận vì nó thuộc về game, còn các nhà phát hành thì vẫn một mực khẳng định nó là một đoạn mã trong game và họ chẳng liên quan gì. Phải thừa nhận, việc không công nhận TSA là hàng hóa có thể chuyển nhượng thành các loại tiền thật, thẻ thanh toán, phiếu thưởng hoặc các hiện vật có giá trị giao dịch bên ngoài GO là câu chuyện lớn, không chỉ liên quan đến GO. Nhưng muốn định hướng, quản lý được GO - loại "ma túy mới", gây nghiện cho nhiều người này thì rõ ràng không thể thả nổi TSA như thời gian qua.
2. Báo điện tử Dân Việt có bài Chủ tịch Vinashin có dấu hiệu vi phạm pháp luật hình sự. Bài báo phản ánh: Ngày 12/7, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã có văn bản thông báo về việc tiếp tục xem xét, xử lý đối đồng chí Phạm Thanh Bình, Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam (Vinashin). Tại kỳ họp thứ 32, sau khi nghe báo cáo kết quả thẩm tra, xác minh, Ủy ban Kiểm tra Trung ương kết luận đồng chí Phạm Thanh Bình, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Khối Doanh nghiệp Trung ương, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam như sau:
Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ quản lý, điều hành hoạt động Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam, đồng chí Phạm Thanh Bình đã có thiếu sót, khuyết điểm, sai phạm nghiêm trọng, cụ thể:
1. Thiếu trách nhiệm trong việc huy động, quản lý, sử dụng tiền vốn nhà nước cấp, cho vay hoặc bảo lãnh cho vay khi thực hiện các dự án nâng cao năng lực, nâng cấp và xây dựng mới các khu công nghiệp, nhà máy đóng tàu; đầu tư mua sắm nhiều tàu cũ, tàu không thích hợp trong vận tải biển dẫn đến thua lỗ, gây hậu quả nghiêm trọng khiến Tập đoàn không có khả năng thanh toán các khoản nợ đến hạn và quá hạn.
2.Vi phạm nghiêm trọng quy định của Nhà nước về lập, phê duyệt và tổ chức đấu thầu các dự án do Tập đoàn và các đơn vị thành viên làm chủ đầu tư.
3. Thành lập nhiều đơn vị thành viên, công ty cổ phần không đủ năng lực tài chính, kinh doanh; bổ nhiệm, cử con trai và em trai làm đại diện phần vốn của Nhà nước và giữ nhiều cương vị trái quy định của Đảng và Nhà nước
Những sai phạm của đồng chí Phạm Thanh Bình là do thiếu tinh thần trách nhiệm, cố ý làm trái và có biểu hiện vụ lợi cá nhân, gây hậu quả nghiêm trọng về kinh tế, chính trị, xã hội. Trong nhiều năm qua, Tập đoàn đã báo cáo không trung thực với Chính phủ về tình hình tài chính của doanh nghiệp; hậu quả của những khuyết điểm, vi phạm của đồng chí Phạm Thanh Bình dẫn đến Tập đoàn Công nghiệp tầu thủy Việt Nam có nguy cơ phá sản, gây thiệt hại lớn cho Nhà nước. Những thiếu sót, khuyết điểm, sai phạm của đồng chí Phạm Thanh Bình nghiêm trọng đến mức phải có hình thức kỷ luật. Hiện nay, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đang tiến hành xem xét hình thức kỷ luật theo quy trình. Do những khuyết điểm của đồng chí Phạm Thanh Bình và một số cá nhân của Tập đoàn có dấu hiệu vi phạm pháp luật hình sự, Ủy ban Kiểm tra Trung ương quyết định chuyển toàn bộ hồ sơ sang cơ quan điều tra xem xét xử lý theo quy định tại khoản 1, Điều 32, Quyết định số 25-QĐ/TW, ngày 24/11/2006 của Bộ Chính trị nêu rõ: “ Nếu đảng viên vi phạm đến mức phải xử lý bằng pháp luật thì chuyển cơ quan pháp luật xem xét”
3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Phát triển doanh nghiệp nhỏ và vừa: Vẫn ì ạch. Bài báo phản ánh: Doanh nghiệp nhỏ và vừa rất khó được bảo lãnh tín dụng mặc dù hình thức hỗ trợ này đã có từ 15 năm nay.
Tại hội thảo triển khai thực hiện chính sách trợ giúp phát triển DNNVV mới đây, ông Nguyễn Trọng Hiệu, Phó Cục trưởng Cục Phát triển doanh nghiệp - Bộ Kế hoạch và Đầu tư, cho biết khó khăn chung của các DNNVV là thiếu vốn và khó tiếp cận đất đai, mặt bằng. Bên cạnh đó là hàng loạt vấn đề khác như quản trị doanh nghiệp yếu kém, công nghệ kỹ thuật lạc hậu, thị trường nhỏ và khó liên kết với các doanh nghiệp lớn. Tuy đóng vai trò rất lớn trong nền kinh tế nhưng theo ông Hiệu, hệ thống pháp luật điều chỉnh hoạt động của nhóm doanh nghiệp này vẫn đang được xây dựng và hoàn thiện nên còn chồng chéo, tính hiệu lực và minh bạch chưa cao, hay thay đổi nên khó tìm hiểu, áp dụng. Cùng với đó là công tác trợ giúp phát triển DNNVV là lĩnh vực ít kinh nghiệm đối với cơ quan, cấp chính quyền, khó khăn khi triển khai, hệ thống tổ chức xúc tiến DNNVV mới hình thành bước đầu, chưa phát triển các loại dịch vụ phát triển kinh doanh. Chủ tịch Hiệp hội Làng nghề Việt Nam Vũ Quốc Tuấn cho rằng những năm gần đây chính sách hỗ trợ DNNVV đã có nhiều thay đổi tích cực nhưng việc thực hiện còn rất hạn chế. Ví dụ, DNNVV rất khó được bảo lãnh tín dụng mặc dù hình thức hỗ trợ này đã có từ 15 năm nay. Theo Tổng Thư ký Hiệp hội DNNVV Tô Hoài Nam, một trong những chính sách rất đáng chú ý theo Nghị định 56/2009 của Chính phủ về trợ giúp phát triển DNNVN là việc thành lập Quỹ phát triển DNNVV. Theo đó, quỹ này sẽ huy động và tiếp nhận các nguồn tài chính trong nước và quốc tế để tài trợ cho DNNVV. “Trước mắt, cần ưu tiên tài trợ kinh phí cho việc nâng cao năng lực cạnh tranh, đầu tư đổi mới trang thiết bị kỹ thuật, nâng cao năng lực quản lý và đào tạo nguồn nhân lực. Đồng thời cần tài trợ cho các chương trình, sự kiện có khả năng tạo được sự gắn kết, liên kết mạnh mẽ các DNNVV với nhau theo ngành hàng, theo vùng miền” - ông Nam nhấn mạnh. Tuy nhiên, để hoạt động của quỹ này đạt được hiệu quả cao đòi hỏi sự sáng suốt và khách quan của cơ quan quản lý nhà nước. Cơ chế quản lý và điều hành quỹ vừa phải đảm bảo tuân thủ đúng các quy định của pháp luật vừa phải tạo được cơ chế mở và độ linh hoạt cần thiết với việc tiếp nhận các nguồn tài chính khác nhau, đặc biệt là nguồn tài chính của các tổ chức quốc tế. Theo ông Hiệu, trong quý III-2010, Bộ Kế hoạch và Đầu tư sẽ chủ trì xây dựng đề án thành lập Quỹ phát triển DNNVV trình Thủ tướng.
Để tháo gỡ khó khăn về mặt bằng sản xuất, sắp tới Bộ Công thương sẽ chủ trì xây dựng trình Thủ tướng phê duyệt quy hoạch tổng thể phát triển cụm công nghiệp theo vùng đến năm 2015, tầm nhìn 2020.
Về chính sách thuế, ông Nguyễn Văn Phụng, Vụ phó Vụ Chính sách thuế - Bộ Tài chính, cho biết trong thời gian vừa qua, Bộ đã áp dụng khá hiệu quả các giải pháp về thuế để trợ giúp doanh nghiệp. Theo đó, DNNVV được giảm 30% thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp của quý IV-2008 và cả năm 2009 và được nộp chậm chín tháng đối với 70% số thuế còn lại; giãn thời hạn nộp ba tháng đối với số thuế thu nhập doanh nghiệp phát sinh phải nộp trong năm 2010.
II- NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Hà Nội mới có bài Chưa quản lý được hoạt động của nhiều tổ chức hành nghề luật sư. Bài báo phản ánh: Sở Tư pháp cho biết, từ đầu năm đến nay các tổ chức hành nghề luật sư (TCHNLS) của Hà Nội đã tham gia 825 vụ án hình sự (trong đó có 423 vụ án chỉ định LS), 483 vụ án dân sự, 82 vụ án lao động... Các TCHNLS cũng tư vấn 3.038 vụ, trong đó có 2.019 vụ tư vấn miễn phí. Số liệu này đã phản ánh được sự đóng góp rất lớn của giới LS cho hoạt động tư pháp nói chung và hoạt động của các cơ quan tố tụng nói riêng.
Tuy nhiên, bên cạnh các TCHNLS đang dần khẳng định vai trò của đội ngũ LS trong việc bảo vệ công lý, thì vẫn còn một số LS khi hành nghề gây khó khăn, vướng mắc cho công tác quản lý.... Ngoài ra, không ít TCHNLS ký hợp đồng dịch vụ pháp lý nhưng không ghi mức thù lao trong hợp đồng và đa số các TCHNLS "quên" mua bảo hiểm trách nhiệm nghề nghiệp cho LS. Qua kiểm tra, Sở Tư pháp còn phát hiện 20 TCHNLS từ năm 2009 đến nay không rõ hoạt động ở đâu vì tìm đến địa chỉ theo đăng ký thì không thấy hoặc không có.
Báo cũng có bài Hà Nội thiếu chấp hành viên thi hành án dân sự. Bài báo phản ánh: Theo Báo cáo mới nhất của Cục Thi hành án dân sự Hà Nội cho biết, hiện biên chế của cơ quan này là 70 người. Với số lượng chấp hành viên ít lại phải đảm nhận nhiều việc dẫn đến tình trạng quá tải. Bình quân một người phải giải quyết lượng việc hằng năm rất cao (ví dụ Ba Đình 173 việc/người/năm; Đống Đa 185 việc/người/năm; Hoàn Kiếm 166 việc/người/năm…). Trong khi đó, thời gian gần đây, khối lượng án có tính chất phức tạp ngày càng tăng. Đáng lưu ý là số vụ việc liên quan đến kinh doanh, thương mại tăng đột biến, phần lớn án liên quan đến bất động sản của người thứ ba không liên quan đến bản án. Đến khi cơ quan thi hành án xử lý tài sản, những đối tượng này mới khiếu nại nên dẫn đến tình trạng thi hành án chậm. Một số cán bộ thi hành án vì áp lực công việc đã xin chuyển công tác.
2. Báo Phụ nữ online có bài Có thể ngành tư pháp đã để “lọt” trường hợp đăng ký kết hôn với người bệnh tâm thần?. Bài báo phản ánh: Trang tin của hãng Yonhap ngày 10/7 dẫn nguồn tin từ cảnh sát cho biết một phụ nữ Việt Nam tên là Thạch Thị Hoàng Ngọc, 20 tuổi bị chồng giết tại nhà riêng ở Busan chỉ tám ngày sau khi cô kết hôn và đến Hàn Quốc. Cô dâu Việt này bị đánh và bị đâm bằng dao cho đến chết. Người chồng có lịch sử bệnh rối loạn tâm thần. Vì sao pháp luật VN lại công nhận một cuộc hôn nhân với người nước ngoài bị tâm thần? Báo Phụ Nữ đã mời luật sư Trịnh Thị Bích (Đoàn Luật sư TP.HCM) lý giải về vấn đề này. Pháp luật VN đã quy định việc kết hôn giữa công dân VN với người nước ngoài theo Nghị định 68/2002/NĐ-CP ngày 10/7/2002 và 69/2006/NĐ-CP ngày 21/7/2006.
Theo dõi thông tin báo chí về việc cô dâu Thạch Thị Hoàng Ngọc vừa bị người chồng Hàn sát hại mới đây, tôi thấy: hai người mới tiến hành đăng ký kết hôn cách đây chưa lâu. Như vậy, việc kết hôn vẫn áp dụng các quy định ở hai Nghị định trên. Gia đình cô dâu cho biết, hai người đã đăng ký kết hôn tại Hàn Quốc, vậy khâu phỏng vấn tại Sở Tư pháp tỉnh, nơi cô dâu cư trú bắt buộc phải tiến hành sau khi hai người đăng ký kết hôn tại Hàn Quốc. Nếu không có công nhận này, cô dâu Ngọc đã không thể xuất cảnh sang Hàn Quốc theo diện kết hôn, mà chỉ có thể đi theo diện du lịch hoặc thăm thân nhân. Nếu cô dâu đi theo diện kết hôn, thì phải được trực tiếp phỏng vấn bởi cán bộ hộ tịch của Sở Tư pháp TP Cần Thơ. Trường hợp này, khi phỏng vấn không phải trình hồ sơ về sức khỏe. Tuy nhiên, nếu đủ kinh nghiệm, người cán bộ phỏng vấn phải nhận ra dấu hiệu tâm thần hoặc các bệnh khác khiến chú rể Jang không thể nhận thức hoặc làm chủ được hành vi của mình.
Có thể sơ suất này đã làm “lọt” hồ sơ đăng ký kết hôn của người không đủ tiêu chuẩn để kết hôn theo quy định của pháp luật VN, là một trong những nguyên nhân gián tiếp dẫn đến kết cục thương tâm cho cô dâu. Đây là một bài học và là một vấn đề cần xem xét kỹ lưỡng và thận trọng.
3. Báo Sài Gòn tiếp thị có bài Nhiều băn khoăn thi hành luật Nhà ở. Bài báo phản ánh: Ngày 8.8 tới, nghị định 71 của Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành luật Nhà ở sẽ có hiệu lực. Tuy nhiên, hiện nhà đầu tư, các luật sư còn nhiều băn khoăn việc áp dụng vì có nhiều khái niệm của nghị định… chưa có trong thực tế. Tại mục 3, điều 7 quy định: “Trường hợp dự án phát triển nhà ở (không phân biệt nguồn vốn đầu tư và quy mô sử dụng đất) có tổng số nhà ở từ 2.500 căn trở lên (bao gồm nhà biệt thự, nhà ở riêng lẻ, căn hộ chung cư, kể cả khu đô thị mới và công trình nhà ở có mục đích sử dụng hỗn hợp) thì chủ đầu tư có trách nhiệm lập tờ trình đề nghị UBND cấp tỉnh xem xét để trình Thủ tướng Chính phủ chấp thuận chủ trương đầu tư dự án phát triển nhà ở (dự án phát triển khu nhà ở hoặc dự án phát triển nhà ở độc lập) trước khi lập, thẩm định và phê duyệt dự án”.
Tuy nhiên, theo ông Đặng Đình Thông, giám đốc văn phòng luật sư Đặng Đình Thông, nghị định lại không định nghĩa cụ thể thế nào là căn. Căn ở đây là dùng cho căn nhà hay căn hộ? Một toà nhà hỗn hợp cả văn phòng cho thuê, căn hộ, trung tâm thương mại… thì có được gọi là căn hay không? Tương tự, ông Thông đặt vấn đề, tại điều 9 của nghị định này chỉ quy định có năm hình thức huy động vốn liệu đã ổn chưa? Vì theo ông Thông trong luật Nhà ở, luật Kinh doanh bất động sản không hề giới hạn các hình thức huy động vốn. Nếu quy định như vậy, sẽ gây rắc rối và khó khăn trong quá trình huy động vốn của nhà đầu tư. Một giám đốc doanh nghiệp địa ốc cho biết, quy định không cho phép chuyển nhượng hợp đồng góp vốn, thay vào đó phải chuyển sang hợp đồng mua bán nhà được dự đoán sẽ tác động vào thị trường đất nền trong các dự án nhà ở, đặc biệt là các dự án ở xa, chưa hoàn chỉnh hệ thống hạ tầng.
Nghị định 71 quy định, chủ đầu tư được phép ký hợp đồng hợp tác kinh doanh với các đối tác và nhà đầu tư, thoả thuận phân chia lợi nhuận bằng tiền hay sản phẩm nhà ở. Tuy nhiên, chủ đầu tư chỉ được phân chia tối đa cho các hình thức huy động vốn không quá 20% số lượng nhà ở trong mỗi dự án mà không phải thông qua sàn giao dịch bất động sản, có nghĩa là được phép huy động vốn trước khi làm xong phần móng của dự án. Phần còn lại, chủ đầu tư chỉ được ký hợp đồng mua bán nhà ở hình thành trong tương lai sau khi đã có thiết kế kỹ thuật nhà ở được phê duyệt, đã xây dựng xong phần móng của công trình và hoàn thành thủ tục mua bán qua sàn giao dịch bất động sản theo quy định. Theo ông Thông, nếu quy định như vậy thì cũng không đúng với của luật Kinh doanh bất động sản, bởi việc phân chia lợi nhuận như thế nào là thoả hiệp dân sự giữa các bên. “Nếu tôi cùng hợp tác với bạn tôi, vốn bỏ bằng nhau, nhưng về lợi nhuận tôi chỉ được chia 20% lợi nhuận thì thử hỏi tôi có hợp tác không? Đó là chưa kể, theo quy định của nghị định này thì không xác định rõ thế nào là nhà đầu tư cấp 1 và thế nào là nhà đầu tư cấp 2”, ông Thông nhận xét.
Tại điểm đ, điều 9 đồng nhất hợp đồng mua bán nhà ở với hợp đồng mua bán nhà ở hình thành trong tương lai. Đây là hai khái niệm khác nhau, không thể đồng nhất như vậy được. Nghị định 71 quy định về thi công xong phần móng như sau (khoản đ, mục 3, điều 9): việc xây dựng xong phần móng của nhà ở (kể cả công trình nhà ở có mục đích sử dụng hỗn hợp) quy định tại điểm này được xác định là giai đoạn đã thi công xong phần đài giằng móng (bao gồm cả phần xử lý nền nếu có) hoặc tới độ cao mặt bằng sàn của tầng thấp nhất của công trình nhà ở đó và được nghiệm thu kỹ thuật theo quy định của pháp luật về xây dựng. Tuy nhiên, theo ông Nguyễn Hoàng Tuấn, giám đốc một công ty xây dựng tại quận 1, trong xây dựng chỉ có khái niệm đài móng và giằng móng chứ không có khái niệm “đài giằng móng” như luật quy định. Vì móng được hiểu là toàn bộ những kết cấu chịu lực cho khu nhà bao gồm đài móng và giằng móng. Như vậy, khi “chúng tôi thực hiện xây dựng một công trình thì sẽ không biết tuân thủ như thế nào vì không tìm đâu ra khái niệm “đài giằng móng”, ông Tuấn cho biết.
4. Báo Sài Gòn giải phóng có bài Lùi thời hạn chuyển đổi bằng lái xe FC: Chắc gì đã khả thi. Bài báo phản ánh: Luật Giao thông đường bộ ban hành năm 2008 quy định kể từ ngày 1-7-2009, tài xế điều khiển xe đầu kéo kéo rơ-moóc phải có bằng FC. Tuy nhiên, để tạo điều kiện thuận lợi cho các doanh nghiệp (DN) và tài xế có thời gian thi chuyển đổi bằng lái xe hạng FC, giữa năm 2009 Bộ GTVT đã có văn bản cho phép gia hạn thêm 1 năm học và thi sát hạch. Nhưng trong suốt 1 năm qua, số tài xế có bằng FC ở TPHCM chỉ chiếm 30%, còn lại 70% chưa có bằng. Vì vậy những ngày qua nhiều tài xế phải nghỉ việc, phương tiện phải “nằm bến”, hàng hóa ứ đọng. Trước tình thế đó các cơ quan chức năng vội vàng chữa cháy bằng cách xin lùi thời hạn đến 31-12-2010. Tuy nhiên theo nhìn nhận của một số người trong cuộc giải pháp này chưa hẳn đã giải quyết dứt điểm tình trạng này.
Theo đề án tổ chức đào tạo, sát hạch, cấp giấy phép lái xe hạng FC cho người có giấy phép lái xe hạng C, D, E đang điều khiển ô tô đầu kéo kéo sơ mi rơ-moóc đưa ra, đến ngày 1-7-2010 cơ bản hoàn thành việc chuyển đổi bằng lái các hạng C, D, E thành FC. Thế nhưng, theo số liệu của Hiệp hội Vận tải hàng hóa (gọi tắt là HHVT) TPHCM, số tài xế có bằng FC của các đơn vị vận tải thành viên chỉ chiếm 30% và còn 70% tài xế chưa kịp chuyển đổi bằng lái.
Do vẫn còn nhiều tài xế chưa có bằng FC nên khi Nghị định 34 của Chính phủ quy định về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ đối với các tài xế chưa có bằng FC chính thức có hiệu lực từ ngày 1-7, nhiều doanh nghiệp vận tải đã phải cho xe nằm bãi vì sợ bị xử phạt khi lưu thông trên đường do tài xế không có bằng FC. Điều này đã gây ra những xáo trộn trong hoạt động kinh doanh vận tải hàng hóa ở các cảng biển. Cụ thể, tại Cảng Cát Lái (Q2, TPHCM) thuộc Công ty Tân Cảng (chiếm trên 45% tổng sản lượng hàng container cả nước) tính đến tối 6-7 (sau 6 ngày Nghị định 34 về xử phạt tài xế không có bằng FC có hiệu lực), lượng hàng tồn tại cảng đã lên đến 30.875 teus và sản lượng chung của cảng giảm 13,3%. Trước tình hình này, mới đây Bộ GTVT đã có văn bản gửi Chính phủ đề nghị Thủ tướng Chính phủ cho phép gia hạn việc xử phạt đối với lái xe điều khiển đầu kéo kéo sơ mi rơ-moóc không có giấy phép lái xe hạng FC theo Nghị định số 34/2010/NĐ-CP ngày 2-4-2010 quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ đến ngày 31-12-2010.
Có thể nói giải pháp kiến nghị Chính phủ cho phép lùi thời hạn xử phạt đối với các đối tượng lái xe đầu kéo chưa có bằng FC, cũng như việc Bộ GTVT cho phép lùi thời hạn học và thi sát hạch cho các đối tượng thuộc diện chuyển đổi bằng FC đến ngày 31-12-2010 của Bộ GTVT là động thái hết sức kịp thời. Tuy nhiên, theo nhiều DN lùi thời hạn học, thi sát hạch và xử phạt chưa hẳn đã khả thi. Bởi lẽ, hiện nay những quy định của Bộ GTVT về việc học và thi sát hạch chuyển đổi bằng FC có nhiều điểm không phù hợp và quá khắt khe gây khó khăn cho tài xế và DN. Đại diện Công ty Vận tải Đặng Tiến cho rằng, sự đóng khung về thâm niên và số km an toàn như hiện nay là không sát với tình hình thực tế. Bởi lẽ, với một tài xế bình thường mỗi năm có thể chạy được 80.000 - 90.000km. Thế nhưng, luật lại quy định tài xế thuộc diện chuyển đổi phải có đủ thâm niên 3 năm và 50.000 km an toàn – một điều kiện ít tài xế nào đáp ứng được.
Ông Nguyễn Văn Vàng, Giám đốc Công ty TNHH Dịch vụ - Vận tải Yến Thanh cho hay, nghề lái xe container đã hình thành ở nước ta cả 15 năm nay, nhưng Bộ GTVT vẫn không có kế hoạch đào tạo bằng lái cho các tài xế lái xe loại này. Do đó, việc Bộ GTVT ra quy định bắt buộc tài xế phải học và thi chuyển đổi bằng FC nhưng chỉ đóng khung trong vòng 1 năm là quá gấp bởi số lượng tài xế lái xe đầu kéo trên cả nước rất đông. Chưa kể, những quy định chuyển đổi bằng lái hạng FC của Bộ GTVT hiện nay thiếu tính kế thừa. Đơn cử như việc thi bằng C, D, E với bằng FC chỉ khác nhau ở phần thực hành lái xe, còn phần lý thuyết là cùng chung một bộ câu hỏi của Luật Giao thông đường bộ.
Một yếu tố khác khiến cho công tác thi chuyển đổi bị chậm trễ là do thời gian ban hành luật và thời gian thực hiện chuyển đổi quá gấp khiến các DN trở tay không kịp. Ông Đinh Nam Dinh, Phó Chủ tịch Hiệp hội Vận tải hàng hóa (HHVT) TPHCM, bức xúc: Quyết định số 977 của Bộ GTVT là đánh đố DN. Bởi theo văn bản này thời gian đăng ký danh sách các đối tượng thuộc diện được đặc cách chỉ trong một tháng. Tuy nhiên, khi văn bản quyết định đến Sở GTVT, sở triển khai cho hiệp hội vận tải và các DN chỉ còn 10 ngày. Lúc biết được thông tin đã hết hạn đăng ký. Các DN có muốn đăng ký danh sách chuyển đổi cho tài xế cũng đành bó tay.
Ông Thái Văn Chung, Tổng Thư ký HHVT TPHCM thì cho rằng, việc căn cứ vào thời gian cấp bằng (tính đến ngày 15-5-2009) để xét đặc cách chuyển đổi bằng FC hiện nay của Bộ GTVT là quá cứng nhắc. Bởi theo quy định này, với những tài xế đã học và thi sát hạch nhưng thời điểm ký cấp bằng lại diễn ra sau đó một ngày vẫn bị coi không thuộc đối tượng được xét đặc cách. Điều này đồng nghĩa với việc mọi thời gian học, thi và kinh nghiệm cầm lái của họ trong suốt 1 năm qua trở thành vô nghĩa. Từ những vấn đề nêu trên, các DN cho rằng nếu Bộ GTVT có lùi thời hạn nhưng vẫn không hạ thấp các tiêu chuẩn thi chuyển đổi bằng lái hạng FC thì đề án tổ chức đào tạo, sát hạch, cấp giấy phép lái xe hạng FC khó hoàn thành như thời gian đưa ra và việc số lượng tài xế tiếp tục được học, thi chuyển đổi bằng FC trong những năm tới vẫn không tăng lên bao nhiêu.