I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Hà Nội mới Online có bài Có nên thành lập Hội Công chứng?. Bài báo phản ánh: Dự thảo Luật Công chứng vừa được Bộ Tư pháp hoàn thiện, trong đó ban soạn thảo đã bổ sung quy định về thành lập tổ chức xã hội - nghề nghiệp của công chứng viên (Hội Công chứng).
Đơn vị này có trách nhiệm giám sát việc tuân thủ pháp luật, quy tắc đạo đức hành nghề công chứng, việc tập sự hành nghề công chứng và thực hiện các nhiệm vụ quản lý hành nghề công chứng theo quy định của luật và các văn bản quy phạm pháp luật có liên quan.
Với quy định trên, có ý kiến băn khoăn cho rằng đề xuất của Bộ Tư pháp chưa phù hợp, bởi chủ trương được thành lập hội dễ dẫn đến việc hành chính hóa tổ chức và hoạt động của tổ chức nghề nghiệp. Thậm chí, việc này còn tạo ra cách hiểu là Nhà nước đang áp đặt việc thành lập các tổ chức xã hội - nghề nghiệp. Chưa kể, quy định việc gia nhập tổ chức xã hội - nghề nghiệp như một trong những điều kiện để hành nghề công chứng còn có thể dẫn đến hệ quả là giao quyền cho người đứng đầu tổ chức này quá lớn và cũng có thể tạo ra sự cạnh tranh không lành mạnh vì ở hầu hết các địa phương đã có Hội Công chứng, người đứng đầu cũng hành nghề công chứng. Điều kiện bắt buộc này cũng có thể "biến" tổ chức nghề nghiệp về công chứng mỗi địa phương thành cơ quan quản lý nhà nước về công chứng (do thực hiện công vụ) ngoài quản lý nhà nước của Bộ Tư pháp và Sở Tư pháp. Chưa kể, nếu Dự thảo Luật Công chứng được thông qua, trong đó có quy định này, sẽ tạo tiền lệ cho các bộ khi xây dựng luật chuyên ngành cũng đề xuất quy định về việc thành lập tổ chức xã hội - nghề nghiệp, từ đó có thể gây ra sự thiếu thống nhất và không đồng bộ trong công tác quản lý.
Dư luận cho rằng, thay vì quy định quá chi tiết về việc phải thành lập tổ chức của hội, Dự thảo luật này chỉ nên xác định vai trò và điều chỉnh mối quan hệ giữa cơ quan quản lý nhà nước với tổ chức xã hội - nghề nghiệp của công chứng viên. Thay vì yêu cầu công chứng viên phải sinh hoạt trong một ngôi nhà chung để nâng cao nghiệp vụ, hạn chế vi phạm pháp luật thì chỉ nên tập trung nâng cao chất lượng và quy định rõ trách nhiệm của đội ngũ công chứng viên. Chẳng hạn khi công chứng một hợp đồng dân sự, nếu hợp đồng có sai phạm, trách nhiệm của công chứng viên như thế nào; nếu gây thiệt hại, trách nhiệm bồi thường ra sao; với những hợp đồng đã được công chứng, khi xảy ra tranh chấp và có thể bị tòa án tuyên vô hiệu, công chứng viên và tổ chức hành nghề công chứng phải tham gia phiên tòa với tư cách thế nào? Đây mới là những vấn đề cần tập trung nhằm nâng cao chất lượng hành nghề công chứng, đánh giá được hiệu quả hoạt động công chứng viên theo thông lệ quốc tế hiện nay.
2. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Chứng gì ở lý lịch?. Câu hỏi này không thể không đặt ra khi báo Pháp Luật TP.HCM vừa phát hiện có hai vụ ở Ninh Thuận, một vụ ở Tiền Giang do người dân khiếu nại, phản ứng với một số sự việc xảy ra ở địa phương nên bị UBND xã phê trong lý lịch là “không chấp hành pháp luật, chủ trương của Nhà nước”.
Trước đó, vào tháng 8-2013, báo Tiền Phong có phản ánh một UBND xã ở tỉnh Kiên Giang đã có cách phê tương tự vào đơn xin việc khiến một người dân không thể đi làm công nhân. Vậy với sơ yếu lý lịch hay đơn từ của người dân, UBND cấp xã phải chứng sao là đúng?
Trừ cán bộ, công chức, viên chức có mẫu sơ yếu lý lịch riêng (chỉ cần cơ quan, đơn vị nhận xét, đánh giá), người dân bình thường hay sử dụng mẫu sơ yếu lý lịch do Bộ LĐ-TB&XH ban hành theo Thông tư 20/2003 và cả những mẫu “tự chế”. Mẫu của Thông tư 20/2003 (dành cho những trường hợp tuyển dụng lao động của các doanh nghiệp, tổ chức kinh tế... và được nhiều cơ quan, đơn vị khác hoặc các cá nhân sử dụng) đòi hỏi “phải có xác nhận của chủ tịch UBND xã…” nhưng xác nhận gì thì… không ai hướng dẫn. Mẫu “tự chế” có khi yêu cầu “Nhận xét và chứng nhận của chính quyền địa phương (có thể nhận xét thêm về tư cách nghề nghiệp và hoàn cảnh của người xin việc)” nhưng hiểu sao là “tư cách nghề nghiệp” thì… cũng không rõ. Thế là mạnh ai nấy chứng: Có nơi chứng “khai đúng sự thật”, có nơi “xác nhận thường trú”, lại có nơi “chứng thực chữ ký” và cũng có nhiều nơi xác nhận hết sức chủ quan, cảm tính gây ra nhiều bất lợi cho người khác như các trường hợp đã nêu ở trên.
Theo Nghị định 79/2007 của Chính phủ (về cấp bản sao từ sổ gốc, chứng thực chữ ký…) thì UBND cấp xã được chứng thực chữ ký tiếng Việt trên các giấy tờ, văn bản. Thông tư liên tịch số 01/2009/TTLT-BTP-BNV (hướng dẫn công tác tư pháp của UBND cấp xã) cũng lưu ý xã có quyền này. Qua đó, có thể thấy rằng: Nếu các cơ quan, đơn vị liên quan không xác định rõ yêu cầu xác nhận thì UBND xã chỉ được quyền chứng thực chữ ký trên sơ yếu lý lịch, đơn từ.
Không chỉ đảm bảo về mặt pháp lý, giới hạn này cũng hoàn toàn phù hợp với thực tế. Bởi lẽ khi sơ yếu lý lịch chứa đựng nhiều thông tin về nhân thân, về hoàn cảnh gia đình, trình độ học vấn, quá trình tham gia công tác... của công dân, liệu xã có thể dễ dàng kiểm chứng đúng, sai trong thời gian ngắn? Việc xác nhận thường trú có cần thiết hay người dân chỉ cần nộp kèm bản sao sổ hộ khẩu là đã rõ? Cách ghi chú về việc không chấp hành pháp luật, chủ trương của địa phương dứt khoát phải loại bỏ vì cái nào ra cái đó. Ai sai phạm thì sẽ bị xử lý theo quy định chứ chính quyền không được phép cậy quyền để quy chụp, đánh đồng, “bôi xấu” lý lịch nhằm bắt chẹt, o ép dân.
Cần thiết các Sở Tư pháp tỉnh, thành sớm xem xét lại việc này để hướng dẫn thống nhất, giúp những người có quyền “phết, phẩy” vào lý lịch, đơn từ của dân cần nắm rõ mình được chứng gì và không được chứng gì.
3. Báo Hà Nội mới Online có bài Giảm tỷ lệ tảo hôn, kết hôn sớm: Bài toán đa ngành. Bài báo phản ánh: Trong những năm qua, Việt Nam đã đạt được kết quả tích cực trong việc kiểm soát tỷ lệ tảo hôn. Tuy nhiên, cùng với hiện tượng kết hôn sớm, nạn tảo hôn vẫn đang là mối nguy tiềm ẩn, đòi hỏi giải pháp đồng bộ nhằm cải thiện tình hình chăm sóc sức khỏe của bà mẹ và trẻ em.
Theo PGS.TS Hoàng Bá Thịnh, Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn Hà Nội, dựa trên kết quả tổng điều tra dân số và nhà ở Việt Nam năm 2009, trên cả nước có 9 tỉnh có trên 5% dân số nam ở độ tuổi 15-19 và 14 tỉnh có trên 5% dân số nữ ở độ tuổi 15-17 đã từng kết hôn. Những địa bàn có tỷ lệ tảo hôn, kết hôn sớm cao nhất là vùng trung du, miền núi phía Bắc và Tây Nguyên. Cụ thể, ở khu vực Tây Bắc, cứ 10 em trai trong độ tuổi 15-19 thì có 1 em có vợ, cứ 5 em gái trong độ tuổi trên thì có 1 em có chồng. Nghiên cứu ở Hà Nội năm 2012 cho thấy, 4% trong số mẫu khảo sát cho kết quả liên quan đến việc kết hôn sớm, 83% trong số đó là nữ; học vấn của vị thành niên càng thấp và điều kiện sinh hoạt của gia đình càng thiếu thốn thì các em càng dễ kết hôn sớm, và ngược lại.
Theo PGS.TS Hoàng Bá Thịnh, tảo hôn đem lại những tổn thất cho cá nhân và xã hội. Với cả nam và nữ giới, tảo hôn là rào cản trên con đường học tập. Nghỉ học sớm, học vấn thấp đồng nghĩa với khó khăn trong tìm kiếm công ăn việc làm. Tảo hôn cũng khiến cho những trường hợp làm cha mẹ ở tuổi vị thành niên không đủ kiến thức, kỹ năng, phương pháp và điều kiện vật chất để làm tốt vai trò của cha mẹ đối với con cái. Từ quan điểm giới, tảo hôn khiến cho các em gái có nguy cơ mang thai sớm ngoài ý muốn, điều này có thể gây ra những hậu quả xấu, thậm chí đe dọa đến mạng sống của các em. Cụ thể, nguy cơ tử vong do thai sản đối với các bà mẹ trong nhóm tuổi 15-19 cao gấp 2 lần, đối với các em gái sinh con dưới 15 tuổi thì nguy cơ này cao hơn 5 lần so với các bà mẹ lớn tuổi hơn. Mặt khác, trẻ là con của các em gái vị thành niên sẽ gặp một số rủi ro như bị sinh non, nhẹ cân, thai lưu và chết sơ sinh cao hơn trẻ sinh ra ở các bà mẹ trên 20 tuổi.
Muốn giảm thiểu tỷ lệ tảo hôn, theo các nhà nghiên cứu, cần tăng cường đầu tư một cách có hiệu quả để phát triển kinh tế - xã hội tại các vùng khó khăn, những địa phương có tỷ lệ tảo hôn cao. TS Hoàng Bá Thịnh cho rằng, cần đầu tư nhiều hơn cho các em gái: "Một khi các em gái được nuôi dưỡng tốt và được tiếp cận với giáo dục bậc cao, các em sẽ nhận thức được những nguy cơ từ tảo hôn. Từ đó, các em có thể sẽ kết hôn muộn hơn, sinh con khỏe mạnh và nuôi dạy con tốt".
Đó là giải pháp chung, trong thực tế, vấn đề chỉ có thể được giải quyết triệt để nhờ một hệ giải pháp đồng bộ cả về truyền thông, y tế, giáo dục, kinh tế, văn hóa… bao gồm mục tiêu, nhiệm vụ cụ thể đối với từng vùng.
4. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Cần những quy định hộ tịch cụ thể. Bài báo phản ánh: Ngoài những quy định được đánh giá là tạo thuận lợi cho người dân, Dự thảo Luật Hộ tịch vẫn còn những vấn đề cần được quy định cụ thể, rõ ràng hơn.
Dự thảo Luật quy định nội dung đăng ký khai sinh gồm các thông tin như họ và tên, giới tính, ngày tháng năm sinh, nơi sinh, dân tộc, quốc tịch, quê quán, số định danh cá nhân của người được khai sinh; họ và tên, năm sinh, dân tộc, quốc tịch, quê quán, nơi cư trú của cha, mẹ người được đăng ký khai sinh.
Trước đây việc xác định “quê quán” của người được khai sinh đặt ra và hướng dẫn cụ thể nhưng sau đó Bộ Tư pháp quy định không sử dụng thuật ngữ này nên các giấy tờ hộ tịch lẫn sổ đăng ký hộ tịch không ghi nhận, nay Dự thảo Luật quy định ghi lại gây khó khăn cho hộ tịch viên khi thực hiện việc lập lại thông tin hộ tịch cho trẻ em dưới 14 tuổi theo Điều 66 vì trước đây các giấy tờ hộ tịch, sổ hộ tịch không ghi nội dung quê quán.
Ngoài ra, thủ tục đăng ký khai sinh theo Dự thảo Luật quy định gồm tờ khai, giấy chứng sinh; nếu không có giấy chứng sinh thì nộp văn bản xác nhận của người làm chứng; nếu không có người làm chứng thì người đi khai sinh làm giấy cam đoan về việc sinh. Tuy nhiên, Luật lại không quy định rõ giấy chứng sinh do cơ quan nào cấp để xác định thẩm quyền cũng như trách nhiệm của cơ quan đó khi cấp giấy chứng sinh.
Đối với việc đăng ký khai tử, Dự thảo Luật quy định thủ tục gồm tờ khai, giấy báo tử hoặc giấy tờ thay giấy báo tử, nhưng lại không quy định cụ thể giấy tờ thay giấy báo tử là gồm những loại giấy tờ nào nên khi Luật được thông qua phải chờ nghị định hoặc không áp dụng được vì không quy định cụ thể, chi tiết. Thời hạn giải quyết đăng ký khai tử cũng không được quy định cụ thể trong Dự thảo Luật, giả sử trong trường hợp cần xác minh khi thủ tục đăng ký khai tử không rõ ràng thì Dự thảo Luật không đề cập đến vấn đề này.
Vấn đề ủy quyền khi đăng ký hộ tịch cũng được Dự thảo Luật đề cập và sửa đổi so với quy định trước đây. Nếu theo quy định hiện hành thì người có yêu cầu đăng ký hộ tịch (trừ trường hợp đăng ký kết hôn, đăng ký giám hộ, đăng ký việc nhận cha, mẹ, con) mà không có điều kiện trực tiếp đến cơ quan đăng ký hộ tịch, thì có thể ủy quyền cho người khác làm thay.
Việc ủy quyền phải bằng văn bản và phải được công chứng hoặc chứng thực hợp lệ. Nếu người được ủy quyền là ông, bà, cha, mẹ, con, vợ, chồng, anh, chị, em ruột của người ủy quyền thì không cần phải có văn bản ủy quyền, nhưng phải có giấy tờ chứng minh về mối quan hệ nêu trên.
Dự thảo Luật Hộ tịch lại quy định khác hơn, theo đó người đã thành niên ủy quyền cho người khác thực hiện đăng ký hộ tịch, việc ủy quyền phải bằng văn bản có chứng thực. Trường hợp ủy quyền giữa cha, mẹ, con với nhau; anh, chị, em ruột với nhau; ông bà nội, ông bà ngoại với cháu nội, cháu ngoại thì văn bản ủy quyền không phải chứng thực.
Do vậy, theo Dự thảo Luật, trong mọi trường hợp phải làm giấy ủy quyền khi người có yêu cầu đăng ký hộ tịch không có điều kiện trực tiếp đến cơ quan đăng ký hộ tịch. Điều này gây khó khăn cho công dân vì trên thực tế không có biểu mẫu giấy ủy quyền thống nhất, do đó công dân rất khó khăn trong việc thiết lập giấy ủy quyền, hộ tịch viên cũng khó khăn trong việc xác định giấy ủy quyền hợp lệ.
Nên chăng, khi Luật Hộ tịch được thông qua thì Chính phủ cần hướng dẫn cụ thể biểu mẫu giấy ủy quyền trong đăng ký hộ tịch để người dân thuận tiện trong sử dụng khi có yêu cầu.
II- THÔNG TIN KHÁC
Báo Điện tử Chính phủ đưa tin Những thông tin văn bản chỉ đạo, điều hành của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ nổi bật trong tuần (từ ngày 11-15/11).
- Sinh viên dân tộc thiểu số được hỗ trợ chi phí học tập
Theo Quyết định của Thủ tướng Chính phủ về hỗ trợ chi phí học tập đối với sinh viên là người dân tộc thiểu số học tại các cơ sở giáo dục đại học, chính sách này áp dụng đối với sinh viên là người dân tộc thiểu số thuộc hộ nghèo, hộ cận nghèo theo quy định của Nhà nước, thi đỗ vào học đại học, cao đẳng hệ chính quy tại các cơ sở giáo dục đại học, bao gồm: Đại học, học viện, trường đại học, trường cao đẳng.
- Khung giá bán lẻ điện bình quân đến 2015
Theo khung giá của mức giá bán lẻ điện bình quân các năm 2013-2015 (chưa bao gồm thuế giá trị gia tăng) đã được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt, mức giá bán lẻ điện bình quân tối thiểu là 1.437 đồng/kWh; mức giá bán lẻ điện bình quân tối đa là 1.835 đồng/kWh.
- 3 cấp độ hình thành và phát triển thị trường điện lực
Theo Quyết định của Thủ tướng Chính phủ quy định về lộ trình, các điều kiện và cơ cấu ngành điện để hình thành và phát triển các cấp độ thị trường điện lực tại Việt Nam, thị trường điện lực được hình thành và phát triển qua 3 cấp độ.
Cụ thể, cấp độ 1 - Thị trường phát điện cạnh tranh. Theo đó, tiếp tục thực hiện thị trường phát điện cạnh tranh đến hết năm 2014.
Cấp độ 2 - Thị trường bán buôn điện cạnh tranh. Cụ thể, từ năm 2015-2016, thực hiện thị trường bán buôn điện cạnh tranh thí điểm; từ năm 2017-2021, thực hiện thị trường bán buôn điện cạnh tranh hoàn chỉnh.
Cấp độ 3 - Thị trường bán lẻ điện cạnh tranh. Cụ thể, từ năm 2021-2023, thực hiện thị trường bán lẻ điện cạnh tranh thí điểm; từ sau năm 2023, thực hiện thị trường bán lẻ điện cạnh tranh hoàn chỉnh.
- Không đăng ký tàu biển quá 15 tuổi
Nghị định 161/2013/NĐ-CP quy định về đăng ký và mua, bán, đóng mới tàu biển. Theo đó, tàu biển đã qua sử dụng đăng ký lần đầu tại Việt Nam phải có tuổi tàu không quá 15 tuổi, riêng tàu khách không quá 10 tuổi.
- Đình chỉ biểu diễn 3-6 tháng đối với người biểu diễn vi phạm
Nghị định 158/2013/NĐ-CP quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực văn hóa, thể thao, du lịch và quảng cáo. Theo đó, đối với hành vi vi phạm quy định về biểu diễn nghệ thuật, trình diễn thời trang, phạt tiền từ 10-15 triệu đồng đối với một trong các hành vi: Biểu diễn nghệ thuật, trình diễn thời trang mà không có giấy phép; thực hiện hành vi không phù hợp với thuần phong mỹ tục, truyền thống văn hoá Việt Nam hoặc hành vi làm ảnh hưởng xấu đến quan hệ đối ngoại trong quá trình tổ chức biểu diễn.
Cũng theo Nghị định, sẽ đình chỉ hoạt động biểu diễn từ 3-6 tháng đối với người biểu diễn có một trong các hành vi: Biểu diễn nghệ thuật, trình diễn thời trang có nội dung truyền bá tệ nạn xã hội, không phù hợp với thuần phong mỹ tục, truyền thống văn hoá Việt Nam; xúc phạm uy tín của tổ chức, danh dự nhân phẩm của cá nhân; biểu diễn tác phẩm có nội dung khiêu dâm, kích động bạo lực, tác phẩm bị cấm biểu diễn…
Phạt đến 20 triệu đồng nếu kinh doanh ngành nghề không có trong Giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp
- Triển khai hệ thống thông tin quản lý văn bản tích hợp cho các cơ quan Chính phủ
Thủ tướng Chính phủ đồng ý triển khai thực hiện dự án "Phát triển hệ thống thông tin quản lý văn bản tích hợp trong toàn quốc cho các cơ quan Chính phủ (e-Doc)" theo hình thức hợp tác Nhà nước - Doanh nghiệp.
Thủ tướng Chính phủ giao Bộ Thông tin và Truyền thông làm việc, thống nhất với doanh nghiệp được lựa chọn thực hiện Dự án về mức cước thanh toán sử dụng dịch vụ theo hình thức trả cước tập trung; bảo đảm việc triển khai hệ thống e-Doc hiệu quả, tiết kiệm hơn so với việc gửi văn bản giấy hiện hành.
- Phấn đấu xếp hạng 2-3 toàn đoàn tại SEA Games 2013
Theo Quy hoạch phát triển thể dục, thể thao Việt Nam đến năm 2020, định hướng đến năm 2030 đã được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt, đối với Đại hội Thể thao Đông Nam Á (SEA Games), phấn đấu năm 2013 đạt 70-90 Huy chương Vàng, xếp hạng 2-3 toàn đoàn; các năm: 2015, 2017, 2019 xếp hạng 1-3 toàn đoàn; giai đoạn 2020-2030, phấn đấu xếp hạng 1-2 toàn đoàn.
Đối với Đại hội Thể thao châu Á (ASIAD), phấn đấu năm 2014 đạt 2-3 Huy chương Vàng, xếp hạng 15-20 toàn đoàn; năm 2019 đạt 10-15 Huy chương Vàng, xếp hạng 10-15 toàn đoàn; giai đoạn 2020-2030, phấn đấu xếp hạng trong nhóm 10 nước dẫn đầu châu lục.
Còn đối với Thế vận hội Olympic, năm 2016, có 30-40 vận động viên tham dự, đạt 1-2 huy chương; giai đoạn 2020-2030 có 30-50 vận động viên tham dự, đạt trên 2 huy chương, phấn đấu có Huy chương Vàng.
- Đưa du lịch trở thành ngành kinh tế mũi nhọn của vùng Bắc Trung Bộ
Thủ tướng Chính phủ phê duyệt “Quy hoạch tổng thể phát triển du lịch vùng Bắc Trung Bộ đến năm 2020, tầm nhìn đến năm 2030” gồm các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên-Huế.
- Tăng cường công tác giám định tư pháp
Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc yêu cầu Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang bộ, cơ quan thuộc Chính phủ, Chủ tịch UBND các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương trong phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của mình cần tăng cường sự lãnh đạo, chỉ đạo đối với công tác giám định tư pháp.
- Khẩn trương xử lý hành vi trục lợi trong tìm kiếm, quy tập hài cốt liệt sĩ
Tại văn bản 9522/VPCP-KGVX ngày 11/11/2013, Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Thiện Nhân yêu cầu Bộ Công an chủ động phối hợp với các Bộ, cơ quan liên quan và các địa phương trong việc xử lý kịp thời các hành vi trục lợi trong việc tìm kiếm, quy tập và xác định hài cốt liệt sĩ.
- Hỗ trợ nhân sĩ, trí thức, văn nghệ sĩ tiêu biểu khó khăn trong cuộc sống
Tại Thông báo kết luận cuộc họp về thực hiện Kết luận số 59-KL/TW của Ban Bí thư với Ban Thường trực Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Văn Ninh đề nghị Ban Tổ chức Trung ương Đảng sớm thẩm định và phê duyệt danh sách theo đề nghị của Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam, Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam, Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam gửi Bộ Tài chính chuyển kinh phí để thực hiện, Bộ Y tế chỉ đạo việc khám chữa bệnh.
- Nghiên cứu giải pháp ứng phó với siêu bão
Để nhanh chóng có các giải pháp tích cực và phù hợp nhằm tăng cường hiệu quả trong công tác phòng, chống lụt, bão, đặc biệt là ứng phó với những cơn siêu bão nhiệt đới vừa qua, Phó Thủ tướng Chính phủ Hoàng Trung Hải yêu cầu các cơ quan chức năng liên quan nghiên cứu các giải pháp ứng phó với siêu bão.