Điểm tin báo chí sáng ngày 10 tháng 6 năm 2011

10/06/2011
Trong buổi sáng ngày 10/6/2011, một số báo chí đã có bài phản ánh những sự kiện nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC:

1. Báo Người lao động phản ánh: Lúc 6 giờ sáng 9-6, trong khi tàu Viking 2 thuộc Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN) đang tiến hành thu nổ địa chấn 3D trong khu vực thềm lục địa Việt Nam thì bị 1 tàu cá Trung Quốc với sự yểm trợ 2 tàu ngư chính lao vào cắt cáp. Vị trí xảy ra sự việc trên là tại lô 136 03, ở 6 độ 47,5 độ vĩ Bắc và 109 độ 17,5 độ kinh Đông, nằm trong thềm lục địa 200 hải lý của Việt Nam và hoàn toàn thuộc chủ quyền Việt Nam theo Công ước về Luật Biển được ký năm 1982. Mặc dù phía Việt Nam đã phát pháo hiệu cảnh cáo nhưng tàu 62226 vẫn cố tình lao vào tuyến cáp khảo sát của tàu Viking 2 và bộ phận cắt cáp chuyên dụng của tàu 62226 đã mắc vào tuyến cáp của tàu Viking 2, làm cho tàu Viking 2 không thể hoạt động bình thường. Tiếp đó, 2 tàu ngư chính 311 và 302 cùng với một số tàu cá của Trung Quốc đã vào giải cứu cho tàu 62226.

Tại buổi họp báo thường kỳ chiều 9-6, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Phương Nga đã lên án hành động trên của tàu Trung Quốc là “vi phạm nghiêm trọng quyền chủ quyền và quyền tài phán quốc gia của Việt Nam, vi phạm Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển và cam kết chung giữa lãnh đạo cấp cao hai nước về duy trì, hòa bình ổn định ở biển Đông” một cách “có chủ ý, được tính toán và chuẩn bị kỹ lưỡng”, gây thiệt hại nghiêm trọng về kinh tế đối với PVN. Đáng chú ý, sự việc trên xảy ra ngay sau vụ tàu Trung Quốc cắt cáp tàu Bình Minh 02 vào ngày 26-5 tại lô 148 của thềm lục địa Việt Nam, làm tình hình Biển Đông tiếp tục căng thẳng. Các hành động có tính hệ thống này của Trung Quốc nhằm biến khu vực không có tranh chấp thành có tranh chấp, thực hiện mục tiêu biến yêu sách đường 9 đoạn của họ thành hiện thực.

Chiều cùng ngày, đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam để nêu rõ lập trường của nước ta.

2. Báo Giáo dục Việt Nam có bài Phản ứng của Bộ Ngoại giao về thông tin báo chí Trung Quốc đã đăng tải. Bài báo phản ánh: Về việc tờ Xinhua của Trung Quốc có đưa tin với nội dung "Trong cuộc gặp gỡ tại Hội nghị Shangri-La vào cuối tuần trước ở Singapore giữa Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam và Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc, Đại tướng Phùng Quang Thanh đã trao đổi với tướng Lương Quang Liệt rằng Việt Nam muốn đàm phám song phương với Trung Quốc về vấn đề Biển Đông".

Làm rõ vấn đề trên, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Phương Nga cho biết: "Việt Nam chủ trương giải quyết các tranh chấp ở Biển Đông bằng các biện pháp hòa bình trên cơ sở Hiến chương của LHQ và luật pháp quốc tế, nhất là Công ước của LHQ về Luật biển năm 1982 và tuyên bố về cách ứng xử giữa các bên ở biển Đông được ký kết giữa Trung Quốc và các nước ASEAN năm 2002, thông qua đàm phán song phương và đa phương nhằm duy trì hòa bình, ổn định ở biển Đông trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế và lợi ích chính đáng của các bên liên quan.

Trong vấn đề biển Đông cũng có rất nhiều loại vấn đề. Đối với những vấn đề chỉ liên quan tới hai nước thì có thể giải quyết song phương giữa các nước có liên quan trực tiếp. Ví dụ như trong trường hợp giữa Việt Nam và Trung Quốc, những vấn đề song phương như cửa vịnh, vịnh Bắc Bộ, vấn đề quần đảo Hoàng Sa. Đối với những vấn đề có liên quan tới nhiều nước, nhiều bên khác như vấn đề quần đảo Trường Sa sẽ giải quyết giữa các bên có liên quan. Còn đối với những vấn đề không chỉ liên quan tới các nước ven Biển Đông mà còn liên quan tới cả các nước ngoài khu vực như vấn đề an ninh, an toàn hàng hải phải được giải quyết với sự tham gia của các bên liên quan".

3. Báo điện tử Vnexpress phản ánh: Bộ Tài chính nhìn nhận các doanh nghiệp đang lãi từ vài trăm đến cả nghìn đồng mỗi lít xăng dầu, song giảm giá bán lẻ chỉ là một phương án và cũng được cho là ít khả thi.

Bộ Tài chính đã đề xuất phương án điều hành giá bán lẻ xăng dầu trên cơ sở cân đối lợi ích giữa 3 đối tượng doanh nghiệp, Nhà nước và người tiêu dùng. Một phương án được Bộ Tài chính đưa ra là tái áp thuế nhập khẩu để tăng thu ngân sách Nhà nước. Thời gian qua, do giá thế giới tăng cao, gây áp lực giá bán lẻ trong nước, thuế nhập khẩu đã giảm về mức 0% để hỗ trợ doanh nghiệp. Đợt giảm thuế này đã khiến ngân sách Nhà nước thất thu hàng nghìn tỷ đồng. Phương án thứ 2 cơ quan này tính đến là tăng mức trích quỹ bình ổn giá để phòng bị trước diễn biến phức tạp của thị trường. Quỹ bình ổn giá lâu nay được hình thành từ sự đóng góp của người tiêu dùng cho mỗi lít xăng dầu vào khoảng 300-500 đồng và được đặt tại chính doanh nghiệp. Khi thị trường xăng dầu có đột biến, doanh nghiệp được trích quỹ ra để bình ổn giá. Trong trường hợp quỹ bình ổn cạn, nhà nhập khẩu mới được phép tăng giá bán lẻ.

Hai phương án còn lại là giảm giá bán lẻ hoặc vừa tái áp thuế nhập khẩu vừa tăng mức trích quỹ bình ổn. Đây cũng là hai phương án Bộ Tài chính cho rằng cân đối được lợi ích các bên hơn cả.

4. Báo điện tử Đài tiếng nói Việt Nam phản ánh: Bên lề Hội nghị cấp cao Đại hội đồng Liên Hợp Quốc về HIV/AIDS, Phó Thủ tướng Chính phủ Trương Vĩnh Trọng đã có cuộc gặp với Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki-moon và lãnh đạo một số tổ chức thuộc Liên Hợp Quốc và quốc tế. Tại buổi tiếp, Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki-moon đánh giá cao vai trò của Việt Nam trong khối ASEAN, đặc biệt năm 2010 khi Việt Nam đảm nhiệm chức Chủ tịch ASEAN, Việt Nam đã tổ chức thành công Hội nghị cấp cao ASEAN và tổ chức Hội nghị thượng đỉnh lần thứ 3 giữa ASEAN và Liên Hợp Quốc. Ông Ban Ki-moon hy vọng, Việt Nam sẽ tiếp tục thúc đẩy hòa bình, và an ninh trong khu vực. Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki-moon đặc biệt ấn tượng với sự phát triển kinh tế xã hội của Việt Nam, và bày tỏ tin tưởng Việt Nam sẽ đạt được các mục tiêu của Thiên niên kỷ.

Cũng tại hội nghị, Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng đã có cuộc gặp với ông Michel Sidibé, Giám đốc điều hành Quỹ phòng chống AIDS của Liên Hợp Quốc. Ông Sidibé khẳng định, Việt Nam không chỉ là một hình mẫu trong công tác Phòng chống HIV/AIDS trong khu vực và trên thế giới mà Việt Nam còn là một mô hình tiêu biểu trong công cuộc cải cách kinh tế, góp phần làm giảm sự khác biệt và khoảng cách giàu nghèo. Giám đốc Quỹ Phòng chống AIDS của Liên Hợp Quốc cũng đánh giá Việt Nam là một trong số ít nước trên thế giới đã đi đầu trong việc áp dụng liệu pháp điều trị HIV/AIDS 2.0. Ông Michel cũng mong muốn Việt Nam giúp phổ biến liệu pháp điều trị đó rộng rãi trên toàn thế giới.

Trước đó, Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng đã tiếp Phó Chủ tịch Ngân hàng Thế giới, bà Tamar Manuelyan Atinc, Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng thông báo kết quả của Việt Nam trong công tác phòng chống HIV/AIDS nói riêng và những thành tựu về kinh tế cũng như xã hội của Việt Nam. Phó Chủ tịch Ngân hàng thế giới đánh giá cao những thành tựu kinh tế mà Việt Nam đã đạt được trong thời gian qua đồng thời nhấn mạnh, chính những thành tựu đó đã giúp cho Việt Nam đạt được một số mục tiêu quan trọng như xóa đói, giảm nghèo, đảm bảo công bằng xã hội, đặc biệt là đối với những nhóm người dễ bị tổn thương. Bà Tamar khẳng định, Ngân hàng thế giới sẽ tiếp tục đóng góp vào sự phát triển chung của Việt Nam trong thời gian tới.

II- NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP:

1. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Tòa tuyên bất hợp lý, khổ đủ đường. Bài báo phản ánh: Chị em bà HTKL, HVBB, HTN đều là con nuôi trong một gia đình ở xã An Thái Đông, huyện Cái Bè (Tiền Giang). Năm 2007, cha mẹ nuôi của họ mất (không có di chúc), để lại hơn 4.400 m2 đất ruộng và vườn. Năm 2005, bà L. định san lấp phần mặt tiền của lô đất để xây nhà thì ông B. và ông N. ngăn cản, đưa ra lý do là người đại diện chung cho hộ gia đình đứng tên trên giấy tờ toàn bộ lô đất này là anh trai của ông B. Bà L. không đồng ý nên khởi kiện phía anh em ông B. ra tòa, yêu cầu được chia tài sản thuộc sở hữu chung và chia phần thừa kế của mình trong lô đất do cha mẹ nuôi để lại.

Xử sơ thẩm, TAND huyện Cái Bè chấp nhận một phần yêu cầu của bà L., buộc phía anh em ông B. phải chia cho bà một phần di sản thừa kế trong tổng số hơn 4.400 m2 đất, tương đương hơn 45 triệu đồng. Ngoài ra, phía anh em ông B. cũng phải hoàn trả 6 triệu đồng tiền bà L. đã bỏ ra san lấp mặt bằng trước đó. Bà L. kháng cáo yêu cầu được chia đất chứ không lấy tiền... Mới đây, xử phúc thẩm, TAND tỉnh Tiền Giang đã tuyên chấp nhận một phần kháng cáo, sửa án sơ thẩm, buộc phía anh em ông B. phải chia cho bà L. 758 m2 đất…

Sau phiên phúc thẩm, phía anh em ông B. đã liên tục khiếu nại lên VKSND Tối cao và TAND Tối cao đề nghị xem xét kháng nghị giám đốc thẩm. Theo họ, bản án phúc thẩm tuyên quá bất hợp lý và không công bằng ở chỗ cho bà L. được hưởng trọn phần mặt tiền của mảnh đất. Điều này khiến anh em họ khóc ròng vì toàn bộ phần đất mà họ được tòa chia nằm lọt thỏm phía sau phần đất của bà L. Chưa nói đến giá trị đất mặt tiền và đất nằm phía sau có sự chênh lệch lớn, họ còn không có lối đi ra đường chính vì đã bị đất của bà L. bịt kín. Chính vì vậy, vụ việc đến nay chưa thể thi hành án được.

Thực tế, những trường hợp tuyên án bất hợp lý như trên hoặc tuyên chung chung, không rõ làm khổ cả đương sự lẫn cơ quan thi hành án đã xảy ra không ít.

Tương tự, Chi cục Thi hành án Dân sự thị xã Tân Châu (An Giang) cũng đang gặp rất nhiều khó khăn khi tổ chức cưỡng chế buộc bà NTM giao đất cho những người khác theo bản án số 108/DSPT ngày 4-3-2008 của TAND tỉnh An Giang. Lý do là tòa chỉ tuyên buộc bà M. chia đất, còn cây trồng trên đất thì lại không đề cập. Do đó, cơ quan thi hành án không biết giải quyết số phận của 44 cây bạch đàn, 30 bụi chuối, 10 cây xoài, chín cây gáo, sáu cây gòn, ba cây mít, ba cây me chua… trên mảnh đất này ra sao….

Án tuyên bất hợp lý làm khổ đương sự và cơ quan thi hành án không phải là chuyện mới. Vấn đề là đến nay vẫn xuất hiện không ít những bản án như vậy, đều đều… bổ sung cho nguồn án tồn đọng của cơ quan thi hành án. Làm sao để hạn chế?

Báo cũng có bài “Ép” ủy quyền thành mua bán để thu thuế. Bài báo phản ánh: Lâu nay, trong giao dịch bất động sản, luật dân sự cho phép một bên được ủy quyền cho người khác thực hiện các quyền sử dụng, quản lý, chuyển nhượng bất động sản. Với loại giao dịch này, các bên không phải chịu thuế thu nhập cá nhân (TNCN). Tuy nhiên gần đây, Tổng cục Thuế (Bộ Tài chính) có văn bản yêu cầu các cơ quan đánh thuế TNCN với loại giao dịch này vì cho rằng nhiều trường hợp ủy quyền thực chất là mua bán, chuyển nhượng bất động sản. Tổng cục Thuế lập luận: “Việc cá nhân có đầy đủ năng lực dân sự mà ủy quyền cho cá nhân khác được toàn quyền thực hiện việc chiếm hữu, quản lý, sử dụng và định đoạt bất động sản của mình, bao gồm cả việc cho thuê, cho mượn, chuyển nhượng, đổi, cho tặng, thế chấp và không hoàn trả lại bất động sản, các lợi ích có được từ hoạt động ủy quyền; đồng thời bên được ủy quyền không nhận thù lao thì thực chất đó là hoạt động mua bán bất động sản”. Từ lập luận này, Tổng cục Thuế yêu cầu người ủy quyền phải kê khai và nộp thuế TNCN theo quy định.

Sau khi tiếp nhận công văn, một số nơi đã áp dụng. Một cán bộ Chi cục Thuế quận Bình Thạnh cho biết nơi này đã thu thuế TNCN với vài trường hợp từ hợp đồng ủy quyền bất động sản. “Do hợp đồng ủy quyền không xác định giá trị bất động sản nên cơ quan thuế tính thuế trên cơ sở khung giá nhà nước” - ông này nói. Ông Nguyễn Yểng, Chi cục trưởng Chi cục Thuế quận 6, cho biết chi cục của ông chưa thu trường hợp nào. Tuy nhiên, ông đồng tình với lập luận của Tổng cục Thuế. “Thực tế có nhiều trường hợp mua bán nhưng để né thuế TNCN, họ thể hiện bằng hợp đồng ủy quyền”.

“Không thể áp đặt ý chí của mình để kết luận sự việc rồi đưa vào một văn bản dạng quy phạm pháp luật. Trong pháp luật không có chuyện suy đoán” - ông Hoàng Mạnh Thắng, Phó phòng Công chứng số 7, nói. Theo ông Thắng, Bộ luật Dân sự cho phép các bên được ủy quyền, nhận ủy quyền nên khi gặp loại giao dịch này, công chứng viên kiểm tra các bên có đủ điều kiện luật định thì phải công chứng hợp đồng ủy quyền cho họ. Luật cũng quy định việc ủy quyền có thể có thù lao hoặc không và người được ủy quyền không nhất thiết phải là người nhà mà tùy thuộc ý chí của người ủy quyền. Do đó, “Không thể ép buộc hoặc suy luận không ủy quyền cho người thân nghĩa là mua bán” - ông Thắng nói.

Bà Phan Thị Bình Thuận, Phó phòng Công chứng số 1, phân tích: Hai giao dịch hoàn toàn khác nhau về hình thức lẫn bản chất. Khi người được ủy quyền chuyển nhượng tài sản thì người ủy quyền vẫn phải chịu trách nhiệm về giao dịch này. Người ủy quyền hoặc người được ủy quyền đều có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng ủy quyền với điều kiện báo cho bên kia biết. Đó là những điểm hoàn toàn khác biệt với giao dịch chuyển nhượng” - bà nhận xét. Luật sư Trần Thị Miền giải thích: “Phải hiểu cho đúng ý nghĩa của từ ủy quyền. Bên được ủy quyền thực hiện các giao dịch mua bán, thế chấp, tặng cho… là nhân danh bên ủy quyền, làm thay cho bên ủy quyền. Việc ủy quyền không làm phát sinh quyền sở hữu của bên được ủy quyền. Bởi thế, trên giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở, quyền sử dụng đất ở, người ủy quyền vẫn là chủ sở hữu”.

Trong công văn của Tổng cục Thuế, cơ quan này cho biết văn bản trên được ban hành “sau khi có ý kiến của Bộ Tư pháp, Bộ Tài nguyên và Môi trường, Bộ Xây dựng và ý kiến chỉ đạo của Bộ Tài chính”. Cách viết này có thể gây hiểu nhầm là các cơ quan trên đều thống nhất quan điểm với Tổng cục Thuế. Trong khi đó, tại một văn bản, Bộ Xây dựng đã nêu rõ ý kiến là không đồng ý: “Giao dịch này không làm phát sinh việc chuyển dịch quyền sở hữu, quyền sử dụng bất động sản mà chỉ thay đổi chủ thể thực hiện các quyền của chủ sở hữu. Do đó, không có cơ sở thu thuế TNCN và lệ phí trước bạ của bên ủy quyền, bên được ủy quyền”.

Bộ Xây dựng cũng nhìn nhận là có tình trạng lợi dụng quy định ủy quyền để trốn thuế TNCN, gây rủi ro cho bên được ủy quyền. Theo Bộ Xây dựng, để chấn chỉnh tình trạng lách thuế bằng hợp đồng ủy quyền, có thể sửa đổi Bộ luật Dân sự theo hướng không cho ủy quyền định đoạt bất động sản. Tuy nhiên, ngay cả đề xuất này cũng chưa ổn vì sẽ hạn chế quyền dân sự của chủ sở hữu. “Ủy quyền định đoạt tài sản là một nhu cầu có thật của người dân, chẳng hạn họ đang sinh sống, làm việc ở nước ngoài, không có điều kiện, thời gian nên giao cho người khác thay mặt mình thực hiện quyền định đoạt tài sản. Đó là điều chính đáng” - bà Bình Thuận nói.

2. Báo Người cao tuổi có bài Cần Thơ: Vợ chồng ông thượng tá công an lừa đảo chiếm đoạt tài sản?. Bài báo phản ánh: Ngày 1-3-2010, Thượng tá Nguyễn Minh Chánh khi còn là phó Công an quận Ô Môn, (hiện nay là Trưởng phòng Công tác Chính trị, Công an thành phố Cần Thơ) (TPCT), sinh năm 1956, CMTND số 360336960 do Công an Cần Thơ cấp ngày 01-12-2009 và vợ là bà Nguyễn Thị Kim Sa, sinh năm 1965, CMTND số 362332809 do Công an Cần Thơ cấp ngày 24-3-2008, cùng hộ khẩu thường trú tại 59/17, Khu vực 5, phường Bình Thuỷ, quận Bình Thuỷ, TP. Cần Thơ đã đến Phòng công chứng số 2, thành phố Cần Thơ (TPCT) lập hợp đồng chuyển nhượng 134,55 m2 đất thổ cư (thuộc thửa 337, tờ bản đồ số 32) và theo GCNQSDĐ số Y292824 do UBND TPCT cấp ngày 24-2-2005 và căn nhà số 17/9 đường Cách Mạng Tháng Tám, phường Bình Thủy, quận Bình Thủy thành phố Cần Thơ cho ông Phạm Hùng Định, thường trú tại 9B, đường Trần Ngọc Quế, phường Xuân Khánh, quận Ninh Kiều, TPCT với giá 1.400.000.000 đồng. Sau đó, ngày 15-4-2010, vợ chồng ông Chánh, bà Sa lập hợp đồng chuyển nhượng 71,4 m2 đất thổ cư (thuộc thửa 346, tờ bản đồ số 32) theo QSDĐ và tài sản gắn liền trên đất số BA 679114 do UBND quận Bình Thủy cấp ngày 31-3-2010 và căn nhà số 17A/9 đường Cách mạng tháng Tám, phường Bình Thủy, quận Bình Thủy thành phố Cần Thơ cho ông Ngô Thân Thiện, thường trú tại 52/2, Khu vực 6, Tỉnh lộ 918, quận Bình Thuỷ TPCT với giá 700.000.000 đồng.

Hai hợp đồng mua bán nhà, đất đã được hoàn tất thủ tục tại phòng Công chứng số 2. Ông Định và ông Thiện đã vay tiền ngân hàng chồng đủ 2,1 tỉ đồng. Việc mua bán do các bên tự nguyện kí kết theo thoả thuận và có công chứng nhà nước. Đến ngày 25-5-2010 thì xuất hiện bản án phúc thẩm số 64/2010/DSPT, của TAND thành phố Cần Thơ tuyên buộc bà Nguyễn Thị Kim Sa (vợ Thượng tá Nguyễn Minh Chánh) phải trả cho bà Hồ Thị Thái Hoa 4.777.000.000 đồng (bao gồm nợ vay và tiền mua thiếu vật tư). Sau khi án có hiệu lực thi hành ngày 12-7-2010, Chi cục thi hành án dân sự quận Ô Môn ban hành Quyết định cưỡng chế kê biên tài sản số 33/ QĐ-THA, bao gồm ba khu đất của vợ chồng ông Chánh - bà Sa đứng chủ quyền 20.272 m2 đất tại khu vực Thới Thuận, phường Phước Thới, quận Ô Môn (các GCNQSDĐ số 01124; số 01108; số 01553 cùng cấp ngày 2-4-2007). Tuy khối tài sản của vợ chồng ông Chánh - bà Sa đang có trong tay khổng lồ như vậy nhưng ông Chánh - bà Sa vẫn chây lì không chịu trả nợ để chấp hành bản án phúc thẩm nêu trên.

Trong nội dung công văn số 208/CV-THA, ngày 23-6-2010 của Chi cục thi hành án quận Bình Thuỷ, gửi các cơ quan chức năng với nội dung ngăn chặn không cho vợ chồng ông Chánh - bà Sa tẩu tán tài sản khi chưa chấp hành bản án dân sự phúc thẩm hoàn toàn không có số tài sản là 2 thửa đất có 2 căn nhà đã bán từ trước cho ông Định và ông Thiện. Vậy mà ngày 16-9-2010, Chấp hành viên Đinh Hoàng Minh cùng hai chuyên viên thuộc Chi cục thi hành án quận Bình Thuỷ là Thái Đắc Vũ và Nguyễn Thành Chín cùng Kiểm sát viên Phạm Văn Đề, VKSND quận Bình Thuỷ với một số cán bộ địa phương ập đến lập biên bản lấy 2 thửa đất có 2 căn nhà của ông Định và ông Thiện đã mua của vợ chồng ông Chánh - bà Sa từ lâu để giao cho bà Hồ Thị Thái Hoa.

…. Qua xác minh, sau thời gian lập hợp đồng chuyển nhượng hai tài sản cho ông Thiện và ông Định, vợ chồng ông Chánh, bà Sa còn lập hợp đồng chuyển nhượng hai thửa đất thổ cư theo GCNQSDĐ số 01300/QSDĐ do UBND thành phố Cần Thơ cấp ngày 21-4-2003 có 85,5 m2 thuộc thửa số 73, Tờ bản đồ số 14 cùng với GCNQSDĐ số 5401020367/QSDĐ do UBND thành phố Cần Thơ cấp ngày 26-2-2001 với 103,1 m2 thuộc thửa 45, tờ bản đồ số 10 và số tài sản khổng lồ còn lại bao gồm nhà và 20.272 m2 đất vậy mà Cơ quan thi hành án quận Bình Thuỷ không đả động tới. Khi đoàn thi hành án lập biên bản "lượm" hai khối tài sản của 02 chủ sở hữu, họ không hề dính líu gì tới bản án phúc thẩm nêu trên và khi vợ chồng ông Chánh - bà Sa kí biên bản giao nhà, lẽ nào cơ quan thi hành án quận Bình Thủy không hiểu biết gì về thủ tục? Sự thông đồng, bắt tay giữa Chi cục thi hành án quận Bình Thủy với vợ chồng ông Thượng tá công an Nguyễn Minh Chánh ép chủ nợ là bà Hoa đã tạo ra số dư lợi nhuận 2,677 tỉ đồng. Vì quá đau lòng với kiểu "trấn lột trắng trợn" của cơ quan thi hành án quận Bình Thủy, ông Thiện, ông Định liên tiếp gửi đơn tố cáo đến các cơ quan chức năng yêu cầu xử lí theo pháp luật… Hành vi của vợ chồng ông Chánh - bà Sa đã có đầy đủ 4 yếu tố cấu thành "Tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản". Còn hành vi của một số cán bộ thuộc Chi cục thi hành án dân sự quận Bình Thủy là hành vi đồng lõa, tiếp tay có tổ chức.

 



File đính kèm