Điểm tin báo chí sáng ngày 27 tháng 02 năm 2012

27/02/2012
Trong buổi sáng ngày 27/02/2012, một số báo đã có bài phản ánh những vấn đề nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I-           THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC

1. Trang vtv.vn đưa tin: Tổng cục Thống kê vừa công bố CPI tháng 2 của cả nước tăng 1,37% so với tháng trước và tăng 2,38% so với cuối năm 2011. So với cùng kỳ năm ngoái, chỉ số này tăng 16,44%.

 Trong 11 nhóm hàng hóa có 10 nhóm tăng giá và 1 nhóm giảm giá. Nhóm giảm giá là bưu chính viễn thông với mức giảm 0,16%. Nhóm hàng ăn và dịch vụ ăn uống tăng 2,11%. Nhóm nhà ở và vật liệu xây dựng tháng này tăng mạnh nhất với 2,47% so với tháng trước. Trong khi đó, nhóm giá thông tin và văn hóa giải trí tăng 0,23% và 0,52%.

Trang này cũng có bài "Nắn" luồng tín dụng thế nào cho hiệu quả? Bài báo phản ánh: Hiện các ngân hàng hầu như đã nhận được chỉ tiêu tăng trưởng tín dụng mà NHNN giao cho trong năm nay. Hạn mức tín dụng đã có, song vấn đề là các ngân hàng phân bổ nguồn tín dụng thế nào.  Hạn mức tín dụng vừa ban hành có thể xem là "giấy thông hành" của Ngân hàng nhà nước dành cho lộ trình kinh doanh của các NHTM trong năm nay. Mỗi ngân hàng một cách tính toán vì mỗi ngân hàng một lộ trình được phép ngắn dài khác nhau. 

 Với VIB, Ngân hàng được nhận hạn mức tăng trưởng tín dụng 17%, ngân hàng thuộc nhóm 1, bài toán đã có lời giải. Theo Tổng Giám đốc của ngân hàng, bà Dương Thị Mai Hoa, nắn luồng tín dụng như thế nào cho hiệu quả đã là đề bài đặt ra cho VIB ngay từ đầu năm, chứ không phải chờ đến khi được nhận hạn mức tín dụng 17% mới tính. Và lời giải đó là luồng tín dụng năm nay của VIB sẽ được nhắm chủ yếu vào những ngành hàng cụ thể, những đối tượng là các doanh nghiệp vừa và nhỏ.

  Chủ động chuyển hướng kinh doanh phù hợp là cách giải của Ngân hàng quân đội MB với bài toán nắn luồng tín dụng vào đâu cho hiệu quả. Tăng trưởng tín dụng 27% trong năm 2011, năm nay nhận hạn mức 17%. "Chiếc chăn" tín dụng tuy hẹp hơn năm trước, song ngân hàng vẫn chủ động xây dựng những bước đi riêng, trong đó tập trung chủ yếu vào lĩnh vực sản xuất là chính.

 Mỗi ngân hàng, mỗi bài toán. Ngân hàng MB, hay VIB nằm trong nhóm 1, nhóm có hạn mức tăng trưởng tín dụng cao nhất, thế nhưng họ vẫn còn phải tính; còn những ngân hàng có hạn mức tín dụng thấp hơn, việc tính toán xem ra càng không đơn giản. Làm thế nào để chăn hẹp nhưng cũng phải đủ ấm và chỉ còn cách là "khéo co". Với ngân hàng HDBank, được Nhà nước giao chỉ tiêu tín dụng 10%, do những vướng mắc liên quan đến vượt trần lãi suất huy động vào năm ngoái, ngân hàng này đã chuyển hướng kinh doanh ngay. Đó là không tập trung nguồn thu từ tín dụng.

 Cho đến giờ, đã có khoảng 20 ngân hàng thương mại chủ động công bố chỉ tiêu tăng trưởng tín dụng năm 2012 mà ngân hàng nhà nước giao, chủ yếu là các thành viên nhóm 1 và nhóm 2, vẫn còn những ngân hàng thuộc nhóm 3 và 4 chưa công bố. Tuy nhiên theo các chuyên gia, ngay cả những ngân hàng đó họ cũng đã có lộ trình riêng của mình.

 Hàng chục ngân hàng đã có được những giấy thông hành đầu tiên, bằng những hạn mức tín dụng cụ thể cho lộ trình kinh doanh năm nay. Song giấy thông hành có lẽ mới chỉ là điều kiện cần, điều kiện đủ chính là nội lực thực sự của từng ngân hàng. Nhận chỉ tiêu cao, nhưng biết đâu sẽ có những ngân hàng không thể dùng. Nhiều khi chỉ là "no bụng, đói con mắt". Biết đâu có những ngân hàng có thể được nhận chỉ tiêu cao, nhưng lại chưa thể dùng hết những hạn mức được nhận về.

2. Báo Vietnam.net có bài Dạy sử qua tên phố, khuyến khích dân phạm luật? Bài báo phản ánh: Với chủ trương “dân ta phải biết sử ta” Hà Nội đang tiến hành gắn biển tên phố trên đó chú giải tiểu sử, công trạng của danh nhân, lịch sử của địa danh...

Ông Lê Đình Lộc - đại diện dự án gắn chú thích lịch sử cho biển phố Hà Nội cho biết, việc dạy sử qua tên phố đã diễn ra ở 30 tuyến phố thuộc các quận trên địa bàn Hà Nội được chia làm 2 giai đoạn. Giai đoạn một gồm 30 phố như Lê Lai, Quang Trung, Phan Bội Châu, Lê Trạch, Trần Nguyên Hãn…, và nếu nhận được ý kiến dư luận tốt và được Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội thông qua, công ty cổ phẩn FPT sẽ tiếp tục giai đoạn hai: gắn biển có chú giải như vậy ở 72 tuyến phố nữa. (Đề án gắn chú thích lịch sử cho biển phố của công ty FPT được Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội thông qua là 102 tuyến phố). Việc làm này tuy được khen ngợi về mặt giúp dân hiểu hơn về lịch sử nhưng lại không tính đến những yếu tố bất cập khác.

Toàn thành phố Hà Nội có cả thảy hơn 600 tuyến phố lớn nhỏ, quá trình đi khảo sát, chụp ảnh từng tuyến phố, nhóm của ông Lộc cũng chọn được 102 tuyến phố tiêu biểu và địa thế tốt, sáng, dễ nhìn để gắn chú giải lịch sử. Câu hỏi đặt ra là 102 tuyến phố tiêu biểu được lựa chọn trên cơ sở nào. Với bất kỳ một nhân vật lịch sử nào, một khi đã  được chọn đặt tên phố có nghĩa là đã được ghi nhận những công trạng to lớn của họ với đất nước. Để xác định được ai tiêu biểu hơn ai trong số vài trăm nhân vật lịch sử được đặt tên phố, chắc các nhà sử học hàng đầu Việt Nam cũng phải tranh cãi dài dài mới ra được kết quả. Vậy nếu coi việc chú giải tên phố như một bài học lịch sử thì phải chăng đây là một bài học lịch sử dở dang với việc người thì được ghi nhận công trạng, người thì không. Đó là chưa kể bài học lịch sử này còn rất gây tranh cãi bởi khó  mà phân biệt được ai đáng được ghi chú giải lịch sử vì có công lớn và ai không đáng được ghi chú vì…công nhỏ.

Từ khi chú giải lịch sử được gắn lên biển tên đường, đã có không ít phản hồi của độc giả gửi đến VietNamNet phàn nàn về việc bị xao nhãng khi tham gia giao thông vì những tấm biển này. Một độc giả kể: "Có hôm,  vì mải đọc chú thích trên biển đường mà tôi suýt đâm phải một người đi bộ đang qua đường". 

Ngay một người rất tâm huyết với việc truyền bá lịch sử như nhà sử học Lê Văn Lan  cũng không đồng tình với việc chú giải lịch sử vào biển tên đường như vậy. Hơn thế, những tấm biển với chú giải này còn đi ngược với Luật giao thông. Luật giao thông đường bộ quy định rõ tại Nghị định số 34/2010/NĐ-CP xử phạt người tham gia giao thông, trong đó có những chế tài khác nhau khi người tham gia giao thông làm việc riêng như nghe điện thoại, cầm ô dù,…gây ảnh hưởng tới sự tham gia giao thông của người khác. Nếu người đang tham gia giao thông tập trung vào việc đọc những chú thích này thì hẳn họ cũng  đã "làm việc riêng"  như luật định.

II-         THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

1. Báo Khoa học & Đời sống có bài Giam xe học sinh 60 ngày: Đà Nẵng phạm luật. Bài báo phản ánh: Quy định học sinh không đủ tuổi điều khiển xe máy sẽ  bị giữ xe 60 ngày không phù hợp với quy định của pháp luật. Nhưng theo ngành chức năng Đà Nẵng biện pháp mạnh này có thể sẽ mang lại hiệu quả nếu được triển khai.

Ngày 25/2, ông Nguyễn Bá Sơn, Giám đốc Sở Tư  pháp TP Đà Nẵng cho hay: sở vừa có văn bản trả  lời Bộ Tư pháp về vấn đề tự kiểm tra quy định tại Điểm 9 khoản III Điều 1, Nghị quyết số 23/2011/NQ-HĐND “Đối với học sinh chưa đủ tuổi theo quy định đi xe gắn máy thì xử phạt nặng và tạm giữ phương tiện 60 ngày”. Theo đó, nêu rõ quan điểm quy định này không phù hợp với quy định pháp luật.

Trước đó, Giám đốc Sở Tư pháp đã báo cáo đề xuất Chủ tịch HĐND thành phố Đà Nẵng giao cho Ban Pháp chế HĐND tiến hành kiểm tra theo theo quy định tại Điều 11 Nghị định số 40/2010/NĐ-CP của Chính phủ về kiểm tra và xử lý văn bản quy phạm pháp luật về nội dung này. Theo ông Sơn: Điều 2 Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính thì Chính phủ có thẩm quyền quy định hành vi vi phạm hành chính và chế độ áp dụng các biện pháp xử lý hành chính khác. Mặt khác, theo quy định tại Điều 24 và Điều 54 của Nghị định số 34/2010/NĐ-CP ngày 2/4/2010 Chính phủ về xử lý vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ thì người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi điều khiển xe mô tô có dung tích xi lanh từ 50 cm3 trở lên bị áp dụng tạm giữ phương tiện 10 ngày. Do đó việc tạm giữ xe 60 ngày theo Nghị quyết 23 của HĐND TP.Đà Nẵng là không phù hợp. Tuy nhiên, theo ông Sơn: Nội dung này không nằm trong dự thảo nghị quyết được Sở Tư pháp thẩm định mà do bức xúc của các đại biểu HĐND muốn tìm biện pháp mạnh nhằm xử lý tình trạng học sinh vi phạm quy định điều khiển xe máy. Mặc dù thành phố đã chỉ đạo quyết liệt các ngành, các cấp trong việc tuyên truyền, vận động và áp dụng nhiều biện pháp kiểm tra, xử lý vi phạm nhưng số lượng học sinh vi phạm, số vụ tai nạn giao thông do học sinh điều khiển xe máy vẫn gia tăng. Để ngăn chặn và đẩy lùi tình trạng trên, cần xử phạt nghiêm khắc những học sinh cố tình vi phạm, đặc biệt là đối với năm 2012 là “năm an toàn giao thông”, Hội đồng nhân dân thành phố Đà Nẵng đã thảo luận và thông qua biện pháp tạm giữ phương tiện 60 ngày đối với trường hợp học sinh chưa đủ tuổi đi xe gắn máy.

Theo vị giám đốc sở này, trong trường hợp có thể được “đặc cách” cho triển khai thì biện pháp mạnh này sẽ mang lại hiệu quả cao. Nhiều năm trước khi ở Hà Nội, TP.HCM rộ lên nạn xe đua, Đà Nẵng cũng xuất hiện. Nhưng lúc đó Đà Nẵng có quy định tịch thu xe đua, bán để bổ sung công quỹ thì tình trạng này giảm hẳn. Bây giờ người ta mới đang bàn đến chuyện tịch thu hay tiêu hủy xe đua, thì Đà Nẵng đã “dẹp” được nạn này.

Trao đổi về vấn đề này, Phòng CSGT Công an TP Đà Nẵng cho hay: trước mắt đơn vị đang thực hiện mức giữ xe 10 ngày theo quy định, đồng thời tham mưu đề xuất cho thành phố để có biện pháp phù hợp.

Theo ông Nguyễn Minh Hùng, Phó giám đốc Sở GD&ĐT Đà Nẵng: để hạn chế tình trạng học sinh vi phạm điều khiển phương tiện xe máy, ngành giáo dục phối hợp với các cơ quan chức năng kiểm tra, rà soát tình trạng học sinh điều khiển xe máy đến trường, các bãi gửi xe trường học; trường hợp học sinh vi phạm, công an sẽ có thông báo về các trường học trên cơ sở đó, trường có các biện pháp xử lý tiếp, như hạ hạnh kiểm, đuổi học 1 tuần đến 1 năm.

2. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Mất tiền, mất cả tự do vì không chấp hành án. Bài báo phản ánh: Đã bất đắc dĩ phải theo đuổi cả hành trình tố tụng dài, mất tiền, mất tình, nhiều người trong số họ sau đó còn phải tra tay vào còng vì tội không chấp hành án với muôn ngàn lý do khác nhau, vừa đáng thương vừa đáng trách.

Anh Nguyễn Văn Định (ở xã Bình Phan, huyện Chợ Gạo, tỉnh Tiền Giang) ly hôn người vợ thứ nhất ở tuổi 40. Bản án ly hôn ngày đó tuyên buộc anh Định trả lại cho chị H (vợ anh) 3 triệu đồng là giá trị 1/2 ngôi nhà tài sản chung. Tòa giao bé A là con chung cho vợ anh Định nuôi dưỡng, ngược lại anh Định phải có nghĩa vụ góp tiền cấp dưỡng nuôi con mỗi tháng tương đương 15 kg gạo (thực hiện từ tháng 10/2000 đến khi bé N.H.A. được 18 tuổi).

Một tờ báo đưa tin diễn biến vụ việc như sau: Theo Công an huyện Chợ Gạo, dù đã nhiều lần được động viên, giáo dục và ấn định thời gian để tự nguyện thi hành án nhưng anh Định vẫn cương quyết không thi hành.

Ngày 7/7/2008, cơ quan thi hành án kê biên tài sản của anh Định gồm một xe gắn máy Trung Quốc cũ, một con bò mẹ và con bò con được định giá tổng cộng 14,4 triệu đồng. Tháng 3/2009, Thi hành án huyện Chợ Gạo đến nhà anh Nguyễn Văn Định tiến hành cưỡng chế thì tài sản kê biên đã bị tẩu tán.

Ngày 26/7/2011, Chi cục Thi hành án huyện Chợ Gạo có văn bản đề nghị Công an huyện Chợ Gạo khởi tố vụ án đối với Nguyễn Văn Định. Ngày 18/10, Công an huyện Chợ Gạo đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và ra lệnh bắt giam. Đến ngày 27/10, cơ quan điều tra mới bắt được Nguyễn Văn Định và hiện kết thúc điều tra, chuyển Viện kiểm sát đề nghị truy tố anh Định về tội không chấp hành  án.

Từ ngày anh Định bị bắt, nhà đã nghèo càng trở nên túng quẫn hơn khi người vợ hiện tại của anh không nghề nghiệp, lại nuôi 2 đứa con nhỏ, anh Định là lao động chính trong nhà. Số tiền ước tính anh Định phải thi hành án là hơn 23 triệu đồng, bao gồm hơn 20 triệu đồng tiền cấp dưỡng cho con và 3 triệu đồng là trị giá 1/2 tài sản chung. Với hoàn cảnh của anh Định, số tiền này có nằm mơ cũng không thấy.

Gần 70 tuổi, ở cái tuổi lẽ ra an nhàn với tuổi già thì Hạ Văn H. (ở Mê Linh, Hà Nội) lại vướng vào vòng lao lý vì tội không chấp hành án.

Vụ việc tranh chấp quyền sử dụng đất giữa ông H với ông Q. (cùng địa chỉ) đã được TAND huyện Mê Linh và TAND tỉnh Vĩnh Phúc giải quyết. Theo đó, ông H phải trả ông Q. 185 m2 đất và tài sản trên đất. Tuy nhiên, hết thời hạn tự nguyện THA, ông H. vẫn không chấp hành, Chi cục THADS huyện Mê Linh ra quyết định cưỡng chế giao quyền sử dụng đất và tài sản liền kề, buộc ông H. phải trả đất và tài sản cho ông Q.

Quá trình cưỡng chế, ông H không hợp tác, không ký vào các văn bản cưỡng chế, không tự nguyện mang tài sản của mình ra khỏi khu vực cưỡng chế. Thậm chí, khi cưỡng chế xong, ông H. lại tiếp tục đưa tài sản của mình vào chiếm dụng đất, nhà của ông Q. Cơ quan có trách nhiệm nhiều lần đến vận động, thuyết phục nhưng ông H. không chấp hành với lý do ông không đồng tình với bản án.

Sau nhiều lần như vậy, buộc cơ quan CSĐT đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can về tội không chấp hành bản án. Tại phiên tòa sơ thẩm ông H. bị phạt 1 năm 3 tháng tù nhưng cho hưởng án treo, thời gian thử thách là 2 năm 4 tháng.

Ra tòa, dù là tranh chấp tài sản hay ly hôn thì bản thân những người hầu kiện đã phải chịu mất mát rất nhiều. Ngoài tiền bạc đó còn là sự mất mát tình cảm gia đình, vợ chồng, bạn bè, làng xóm… những thứ không thể tính bằng tiền. Nhưng không dừng ở đó, nhiều người đã trượt xa hơn khi không chịu chấp hành bản án mà Tòa đã tuyên, để rồi phải trả giá.

Xử lý nghiêm các hành vi không chấp hành án để làm gương, tuy nhiên các cơ quan chức năng cũng cần tăng cường phổ biến pháp luật về thi hành án dân sự, làm tốt công tác vận động, thuyết phục để người phải THA hiểu về quyền và nghĩa vụ của mình.

3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Thi hành án thay tòa chia tài sản. Bài báo phản ánh: Năm 2007, ông Trần Mộng Hùng thiếu nợ một số cá nhân và ngân hàng nhưng không thỏa thuận được phương thức trả nên các đương sự lần lượt kiện ra TAND huyện Vị Thủy (Hậu Giang) nhờ giải quyết.

Tại các bản án, tòa tuyên buộc ông Hùng phải trả nợ cho các chủ nợ từ 1,8 triệu đồng đến hơn 26 triệu đồng, trong đó ông phải trả cho ngân hàng gần 100 triệu đồng. Hai năm sau, TAND huyện lại tiếp tục ra bản án, tuyên buộc ông Hùng phải trả cho bà Ngô Thị Tiên trên 226 triệu đồng.

Ngoài số tiền phải trả tính đến ngày giải quyết vụ việc, tòa còn tuyên buộc ông Hùng phải trả cho các cá nhân và tập thể nêu trên tiền lãi phát sinh do chậm thi hành án (THA).

Do ông Hùng không có tiền trả nợ nên sau đó, cơ quan THA đã bán đấu giá các tài sản của vợ chồng ông Hùng để đảm bảo việc THA. Bán đấu giá xong vào năm 2011, THA đã chi cho ngân hàng hơn 145 triệu đồng. Chia đôi một phần tài sản còn lại cho vợ ông Hùng (hai người đã ly hôn). Số tiền còn lại của ông Hùng, THA lần lượt chi trả cho các chủ nợ, trong đó chi trả cho bà Tiên hơn 81 triệu đồng (theo tỉ lệ 226 triệu đồng x 35,9%)...

Ngay sau đó, những chủ nợ liên quan, đặc biệt là bà Tiên đã khiếu nại việc phân chia này. Theo bà Tiên, quyết định kê biên tài sản ngày 25-3-2009 chỉ để thi hành bản án dành riêng cho bà chứ không thể có chuyện “cào bằng”, chia đều THA đã làm. Việc không tính lãi suất do người phải THA chậm trả cho bà và năm người khác trong vụ việc là không đúng với phán quyết của tòa. Mặt khác, THA trả cho ngân hàng vượt quá con số tòa tuyên (chi hơn 145 triệu đồng trong khi tòa tuyên chỉ gần 100 triệu đồng)...

Trên cơ sở các khiếu nại của bà Tiên, VKSND tỉnh Hậu Giang đã vào cuộc. Sau khi kiểm tra, VKS phát hiện ngoài các sai sót như khiếu nại của bà Tiên, THA còn sai sót khi chi trả nợ cho một chủ nợ khác của ông Hùng bởi chủ nợ này không có tên trong quyết định kê biên tài sản để THA. Cạnh đó, THA chia một nửa số tiền bán đấu giá tài sản cho vợ ông Hùng (sau khi trừ số tiền chi cho ngân hàng...) là không phù hợp. Bởi lẽ khi ly hôn, vợ ông Hùng đề nghị được phân chia tài sản nhưng xét xử vào năm 2010, tòa án không chấp nhận yêu cầu này do trong quá trình hôn nhân tồn tại, vợ chồng ông Hùng chưa thực hiện xong nghĩa vụ về tài sản.

Với các sai sót trên, mới đây VKSND tỉnh Hậu Giang kháng nghị yêu cầu hủy bỏ các quyết định kê biên, thu hồi số tiền đã chi trả cho các đương sự để tiến hành giải quyết lại vụ việc theo thủ tục chung...

4. Báo An ninh thủ đô có bài Bản án sau 7 năm vẫn chưa được thực thi. Bài báo phản ánh: Vụ án bắt nguồn từ đơn khởi kiện chia tài sản thừa kế của anh Nguyễn Minh Nam (SN 1980, trú ở số 901 đường Ngô Gia Tự, quận Long Biên, Hà Nội) đối với hơn 770m2 đất do ông cha để lại.

Sau khi mất, ông bà nội của anh Nguyễn Minh Nam đã để lại mảnh đất 773m2, tại tổ 24, phường Thượng Thanh, Long Biên, Hà Nội, nhưng không lập di chúc theo pháp luật. Từ năm 1997 đến 2003, chị Nguyễn Thị Thanh Sáu (SN 1966), Nguyễn Thị Thanh Vân (1957), Nguyễn Thị Thanh Vạn (1959) là 3 trong số 5 chị gái (cùng cha khác mẹ) với anh Nam lần lượt dựng nhà ở và quản lý mảnh đất này. Cách đây hơn 10 năm, ông Nguyễn Thành Long (bố anh Nam) qua đời và cũng không lập di chúc theo pháp luật… Nguồn gốc tài sản như vậy nên TAND TP Hà Nội xác định mảnh đất trên vốn thuộc quyền sử dụng của cụ Nguyễn Văn Năm và Ngô Thị Chấu (ông bà nội anh Nam). Tuy nhiên, vì 145m2 đất mà chị Sáu đang sử dụng (cùng thửa với mảnh đất 773m2) không có căn cứ chứng minh là của cụ Năm và cụ Chấu nên được tách riêng.

Cụ Năm và cụ Chấu vốn chỉ có hai người con là ông Nguyễn Thành Long và bà Nguyễn Thị Ly (đã mất) khối tài sản này tiếp tục được chia cho những người thừa kế. Theo đó, tòa án xác định phần thừa kế của ông Long được chia đều cho 10 người con, còn phần thừa kế của bà Ly được chia cho 6 người con và chồng bà. Vì 4 chị em ruột của anh Nam cùng chồng bà Ly đều đồng ý chuyển phần tài sản của mình cho anh này và 5 người con của bà Ly đều đồng ý chuyển phần tài sản của mình cho chị Hồ Thị Xuyến (SN 1975, trú ở Thượng Cát, phường Thượng Thanh, quận Long Biên) nên tòa án đã phân chia cho anh Nam được hưởng tổng cộng hơn 626 triệu đồng, chị Xuyến được hưởng 782 triệu đồng. Đối với 5 người con gái khác của ông Long, trong đó có chị Sáu, chị Vân và chị Vạn đều được hưởng phần tương ứng. Ngoài phần diện tích riêng mà mỗi người được sử dụng, tòa án còn tuyên dành một phần đất trong tổng số 628m2 của cụ Năm và cụ Chấu để làm lối đi chung cho mọi người.

Với việc phân định tài sản thừa kế như trên, ngày 1-7-2005, TAND Tối cao đã quyết định giữ nguyên bản án sơ thẩm của TAND TP Hà Nội. Ngay sau khi bản án có hiệu lực, ngày 4-10-2005, cơ quan Thi hành án dân sự Hà Nội cũng đã có quyết định thi hành án. Thế nhưng do sự phản ứng quyết liệt của những người bị thi hành án nên suốt thời gian dài vừa qua, các quyết định của cả hai cấp xét xử đã không được thực thi. Hiện tại, gia đình chị Nguyễn Thị Thanh Vạn đang có một số công trình, mái vẩy chồng lấn trên đất của anh Nam, chị Xuyến. Còn gia đình chị Nguyễn Thị Thanh Sáu thì vẫn mở lối đi trên phần đất của người khác. Từ việc tranh chấp tài sản thừa kế đó và hiện trạng sử dụng đất hiện nay nên mối bất hòa giữa các con cháu của cụ Năm và cụ Chấu vẫn tiếp tục diễn ra. 

Với quyết tâm pháp luật phải được tôn trọng và thi hành,  cơ quan thi hành án TP Hà Nội đã có kế hoạch phối hợp với lực lượng công an, các ban ngành, đoàn thể và chính quyền địa phương tổ chức cưỡng chế. Dự kiến, công tác cưỡng chế thi hành án trong vụ việc này dự kiến diễn ra vào ngày mai, 28-2.

5. Báo Người đưa tin có bài Điều tra chi cục trưởng thi hành án thành phố. Bài báo phản ánh: Cơ quan CSĐT Phòng PC46 - Công an tỉnh Quảng Nam đang tiến hành điều tra đối với ông Lê Tấn Hùng - Chi cục trưởng chi cục thi hành án TP. Tam Kỳ.

Bà Nguyễn Thị Bông (SN: 1966) và bà Nguyễn Thị Hoa (SN: 1961, cùng trú tại TP.Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam) vừa gửi đơn tố cáo ông Lê Tấn Hùng - Chi cục trưởng Chi cục thi hành án TP.Tam Kỳ có hành vi làm trái pháp luật tới Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự quản lý kinh tế và chức vụ (PC46) - Công an tỉnh Quảng Nam. 

Đơn tố cáo của bà Bông, bà Hoa có nội dung: Ngày 22/9/2008, TAND TP.Tam Kỳ đã ban hành các Quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời số: 03/2008/QĐ-BPKCTT và 04/2008/QĐ-BPKCTT (gọi tắt là quyết định số 03, 04) với nội dung: “Cấm bà Ngô Thị Thi (SN: 1976, trú tại TP.Tam Kỳ) chuyển dịch quyền về tài sản đối với nhà nằm trên hai lô đất số A29, A30 (nằm ở đường Lý Thường Kiệt, TP. Tam Kỳ) cho người khác vì đang liên quan đến một vụ kiện dân sự trước đó của bà Nguyễn Thị Bông, bà Nguyễn Thị Hoa. 

Cùng ngày, ông Lê Tấn Hùng - Quyền trưởng phòng Thi hành án dân sự TP. Tam Kỳ (khi đó ông Lê Tấn Hùng mới là Quyền trưởng phòng THADS TP. Tam Kỳ) ban hành các Quyết định thi hành án chủ động số: 269/QĐ-THA và 270/QĐ-THA thụ lý thi hành các Quyết định số: 03, 04 của TAND TP. Tam Kỳ. Thế nhưng, sau đó vào ngày 15/1/2009 cũng chính ông Lê Tấn Hùng đã lợi dụng quyền trưởng THADS của mình để “lén” ký Công văn số: 03/CV-THA đề nghị phòng Công chứng số 1, 2 tỉnh Quảng Nam cho bà Ngô Thị Thi chuyển nhượng quyền sử dụng đất ở hai lô đất A29, A30 (đường Lý Thường Kiệt, TP. Tam Kỳ) cho vợ chồng ông Trần Văn Thanh (SN: 1959) và vợ là bà Lê Thị Trâm (SN:  1963,  trú tại đường Phan Chu Trinh, TP. Tam Kỳ). 

Vì lý do trên nên phòng Công chứng số 2 tỉnh Quảng Nam đã Công chứng hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất giữa các bên trong giao dịch dân sự và Văn phòng Đăng ký quyền sử dụng đất TP. Tam Kỳ đã làm thủ tục đăng ký vào giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đứng tên vợ chồng ông Trần Văn Thanh, bà Lê Thị Trâm.

Việc làm trái pháp luật của ông Lê Tấn Hùng sau đó đã bị cơ quan chức năng phát hiện, vào cuộc điều tra. Vào ngày 15/10/2009, TAND tỉnh Quảng Nam đã có bản án sơ thẩm số: 04/2009/DS-ST khẳng định  việc ông Lê Tấn Hùng ban hành quyết định số 03/CV-THA đề nghị phòng Công chứng số 1, số  2 tỉnh Quảng Nam cho bà Ngô Thị Thi chuyển nhượng quyền sử dụng đất trong khi chưa có Quyết định hủy biện pháp khẩn cấp tạm thời là trái pháp luật, xâm phạm đến quyền lợi của các nguyên đơn. Đồng thời bản án sơ thẩm số  04/2009/DS-ST của TAND tỉnh Quảng Nam cũng tuyên bố hủy hai hợp đồng chuyển nhượng QSD đất ở hai lô đất số A29, A30  giữa bà Ngô Thị Thi với vợ chồng ông Trần Văn Thanh, bà Lê Thị Trâm trước đó. 

Vụ việc trái pháp luật của ông Lê Tấn Hùng - Chi cục trưởng Chi cục thi hành án TP.Tam Kỳ hiện đang được cơ quan CSĐT (phòng PC46) - Công an tỉnh Quảng Nam điều tra, làm rõ. 

6. Báo Đại đoàn kết có bài Mòn mỏi chờ thi hành án. Bài báo phản ánh: Lâu nay, người dân thường phàn nàn về chuyện thi hành án của cơ quan thi hành án các cấp. Có nhiều trường hợp để được thi hành án, người dân phải "bôi trơn” cho cơ quan và cán bộ thi hành án. Đôi khi bản án đã được tòa phán quyết nhưng cơ quan thi hành vẫn không thi hành. Trường hợp sau đây là một điển hình.

 Ông Huỳnh Thanh Dững, một chủ đại lý thức ăn thủy sản ngụ tại ấp Cổ Cò, xã Ngọc Tố, huyện Mỹ Xuyên, tỉnh Sóc Trăng, phản ánh: Từ năm 2005 đến năm 2008, ông Ngô Văn Đực và bà Võ Thị Tuyết Diễm (ngụ tại ấp Hòa Nhờ A, xã Hòa Tú 2, huyện Mỹ Xuyên, tỉnh Sóc Trăng) thỏa thuận mua thức ăn nuôi tôm sú của ông và đã nợ số tiền 1,203 tỉ đồng nhưng không trả.

 Ông Dững đã khởi kiện đến TAND huyện Mỹ Xuyên. Phiên tòa hai cấp sơ thẩm cũng như phúc thẩm đều tuyên buộc vợ chồng ông Đực và bà Diễm phải trả cho ông Dững số tiền 1,203 tỉ đồng và trả thêm lãi suất theo qui định của ngân hàng. Cơ quan thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên đã kê biên và bán đấu giá tài sản của ông Đực, bà Diễm được 1,55 tỉ đồng. Tuy nhiên, số tiền nói trên hiện nay vẫn do Chi cục thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên giữ mà chưa giao cho ông Dững theo phán quyết của TAND các cấp.

 Lý giải về điều này, cơ quan thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên cho rằng: Vợ chồng ông Đực và bà Diễm không chỉ nợ tiền ông Dững mà còn nợ nhiều người khác và cũng đã khởi kiện ra tòa nên số tiền này phải trả cho những người khác nữa. Tuy nhiên, bà Sơn Thị Pheng, Thẩm phán TAND tỉnh Sóc Trăng nói rõ: "Các quyết định công nhận sự thỏa thuận giữa các chủ nợ với vợ chồng ông Ngô Văn Đực đều thực hiện sau bản án sơ thẩm. Từ đó cho thấy cơ quan thi hành án dân sự Mỹ Xuyên không thi hành án cho ông Dững là không thuyết phục”.

 Cùng quan điểm đó, Vụ 10 (Viện kiểm sát nhân dân tối cao) đã có văn bản số 3831 ngày 9-12-2010 nêu rõ: "Số tiền thu được từ việc phát mãi khối tài sản (của vợ chồng ông Đực-PV), sau khi trừ các chi phí khác về thi hành án sẽ được ưu tiên thanh toán cho ông Huỳnh Thanh Dững, số còn lại sẽ thanh toán cho các trường hợp khác”. Thế nhưng, ngày 22-7-2011, ông Dương Công Lập, Chánh án TAND tỉnh Sóc Trăng, có công văn gửi Cục Thi hành án dân sự Sóc Trăng với nội dung: "Ông Huỳnh Thanh Dững khởi kiện ông Ngô Văn Đực và bà Võ Thị Tuyết Diễm về "Tranh chấp hợp đồng mua bán tài sản” mua thức ăn nuôi tôm sú không có thế chấp tài sản. Tòa án huyện Mỹ Xuyên đã áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời cấm ông Đực và bà Diễm chuyển dịch nhà, đất để đảm bảo cho giai đoạn thi hành án. Xét thấy, việc Tòa án huyện Mỹ Xuyên kê biên nhà đất chỉ nhằm mục đích cấm tẩu tán tài sản. Còn việc giao dịch dân sự nếu có thế chấp tài sản để mua nợ, thì người nhận tài sản thế chấp được ưu tiên thanh toán nợ theo khoản 3 Điều 47 Luật thi hành án dân sự. Nếu không có thế chấp tài sản thì không được ưu tiên thi hành án về khoản nợ”. Vậy là văn bản của TAND tỉnh Sóc Trăng lại "va” với văn bản của VKSNDTC. Cuối cùng, ông Dững là người chịu thiệt thòi nhiều nhất.

 Trả lời khiếu nại của ông Dững, ngày 9-11-2011, ông Nguyễn Hoàng Xuân, Phó Cục trưởng Cục thi hành án dân sự Sóc Trăng, cho biết: "Cục thi hành án dân sự Sóc Trăng đã có công văn xin ý kiến chỉ đạo nghiệp vụ của Tổng cục thi hành án dân sự-Bộ Tư pháp; khi có văn bản chỉ đạo (của Tổng cục), Cục thi hành án dân sự tỉnh sẽ chỉ đạo Chi cục Thi hành án dân sự Mỹ Xuyên giải quyết”.

Tại sao một bản án đã có hiệu lực pháp luật nhưng cơ quan Thi hành án còn phải xin ý kiến chỉ đạo của cấp cao hơn? Có hay không sự khuất tất ở đây?



File đính kèm