Điểm tin báo chí sáng ngày 30 tháng 12 năm 2011

30/12/2011
Trong buổi sáng ngày 30/12/2011, một số báo đã có bài phản ánh những vấn đề nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I-           THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC

1. Trang vtv.vn có bài Công bố chỉ số kinh tế - xã hội 2011. Bài báo phản ánh: Theo báo cáo của Tổng cục Thống kê, tổng sản phẩm trong nước (GDP) năm 2011 ước tính tăng 5,89%, trong khi năm ngoái là 6,78%. Mặc dù tổng sản phẩm trong nước giảm nhưng đặt trong khó khăn của năm nay thì chỉ số này được đánh giá là hợp lý.

 Kim ngạch hàng hóa xuất khẩu năm 2011 ước đạt hơn 96,3 tỷ USD, tăng hơn 33% so với 2010 trong khi kim ngạch hàng hóa nhập khẩu đạt 105,8 tỷ USD, tăng hơn 24% so với 2010. Mức nhập siêu năm 2011 được đánh giá là mức thấp nhất trong vòng 5 năm qua. Với kết quả này, chỉ số giá tiêu dùng tháng 12 chỉ tăng 0,53%, được đánh giá là giảm khá nhiều so với cùng kỳ 2010. Chí số giá tiêu dùng bình quân năm 2011 tăng 18,58%. Mục tiêu kiềm chế lạm phát với mức tăng CPI là 18% đã không thực hiện được.

Tháng cuối năm bao giờ cũng là thời điểm sức tiêu thụ hàng hóa của người dân tăng mạnh, thế nhưng việc CPI tháng 12 năm nay giảm mạnh so với cùng kỳ đã cho thấy một xu hướng mới. Theo Tổng cục Thống kê, đó là xu hướng tiết kiệm trong tiêu dùng, đây vừa là hiện tượng nhưng cũng là quy luật khi giá cả leo thang mà đồng tiền thì mất giá.

2. Báo Đại Đoàn kết có bài Đăng lỗi vi phạm giao thông của cá nhân lên báo chí. Bài báo phản ánh: Đây là một nội dung nằm trong Kế hoạch thực hiện Năm an toàn giao thông 2012 trong lực lượng Công an nhân dân vừa được Bộ Công an ban hành.

 Theo đó, ngoài các biện pháp nâng mức xử phạt đối với một số hành vi nguy hiểm như: không chấp hành yêu cầu kiểm tra nồng độ cồn trong hơi thở, vi phạm các quy định về tốc độ, tránh vượt không đúng quy định, chở quá số người cho phép, chở quá số người không đúng quy định thì trong năm 2012, Bộ Công an đã kiến nghị thay hình thức gửi thông báo vi phạm giao thông về địa phương bằng hình thức đăng lỗi vi phạm của cá nhân lên báo chí. Ngoài ra, bên cạnh việc áp dụng phạt mức gấp đôi tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, lực lượng Công an sẽ tiếp tục thí điểm hình thức này ở một số đô thị trọng điểm khác; sẽ tham mưu với Chính phủ báo cáo Ủy ban Thường vụ Quốc hội về tịch thu các phương tiện đua xe trái phép; báo cáo Chính phủ ban hành Nghị định quy định các giải pháp phòng ngừa, ngăn chặn tình trạng chống người thi hành công vụ trong đảm bảo trật tự an toàn giao thông.

Báo cũng có bài Sẽ hoàn thiện các quy định về văn hóa từ chức. Bài báo đưa tin: Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa chỉ đạo và giao cho Bộ Nội vụ nghiên cứu xây dựng Đề án Tiếp tục cải cách chế độ công vụ, công chức, trong đó có việc nghiên cứu xây dựng các quy định về văn hóa từ chức. Đại Đoàn Kết đã có cuộc trao đổi với Thứ trưởng Bộ Nội vụ Trần Anh Tuấn về vấn đề này.

 Được biết, tới đây trong Đề án Tiếp tục đẩy mạnh cải cách chế độ công vụ, công chức, Bộ Nội vụ sẽ đưa thêm nội dung quy định về văn hóa từ chức. Xin ông cho biết cụ thể hơn về vấn đề này?

Văn hóa từ chức là một nội dung nằm trong chương trình tổng thể cải cách hành chính nhà nước giai đoạn 2011- 2020, thuộc khía cạnh văn hóa của chế độ công vụ. Vấn đề này đang được Bộ Nội vụ nghiên cứu đưa vào Đề án Tiếp tục cải cách chế độ công vụ, công chức để trình Chính phủ xem xét trong quý I-2012. Nhìn chung, chúng tôi vẫn chưa bàn đến hình thức văn bản ban hành quy chế này, có thể đây sẽ là văn bản thể hiện dưới hình thức nghị định do Chính phủ ban hành.

Như vậy khi nghị định quy định về văn hóa từ chức ra đời sẽ bảo đảm cho cán bộ, công chức giữ các chức vụ lãnh đạo, quản lý nêu cao tinh thần trách nhiệm trong hoạt động công vụ. Khi có những vấn đề xảy ra có liên quan đến trách nhiệm quản lý của mình thì có thể xin cấp có thẩm quyền cho từ chức. Trong thời gian sau đó, khi cơ quan, đơn vị có nhu cầu về bổ nhiệm các vị trí lãnh đạo, quản lý, những người đã từ chức thời gian trước đó vẫn có cơ hội được giới thiệu tham gia vào quy trình bổ nhiệm bình đẳng như những người khác để cấp có thẩm quyền xem xét, quyết định. Chúng tôi nghĩ rằng, các quy định này nếu được thực hiện sẽ góp phần thúc đẩy cán bộ, công chức lãnh đạo, quản lý tiếp tục nâng cao ý thức trách nhiệm của mình hơn trong hoạt động công vụ. Đồng thời tạo ra một nếp văn hóa trong hoạt động công vụ.

Chúng ta chưa có tiền lệ thực hiện văn hóa từ chức. Vậy việc triển khai thực hiện nghị định này có khó khăn gì không, thưa ông?

Ở Việt Nam ta đã từng có trường hợp từ chức rồi. Đây không phải là tiền lệ hay không tiền lệ mà xây dựng các quy định về vấn đề từ chức chính là một trong các giải pháp nhằm tiếp tục cải cách chế độ công vụ, công chức theo hướng hiện đại, thống nhất, xuyên suốt, chuyên nghiệp.

Ông có hy vọng rằng sau khi ban hành các quy định này, liệu những cán bộ, công chức không hoàn thành nhiệm vụ thì họ có tự nguyện từ chức hay không, trong khi cái "ghế” của họ có quá nhiều người muốn ngồi vào?

Luật Cán bộ, công chức năm 2008 đã quy định cán bộ, công chức có 2 năm liên tiếp không hoàn thành nhiệm vụ thì cơ quan có thẩm quyền sẽ giải quyết cho thôi việc. Vì vậy, tôi không phải hy vọng mà hoàn toàn tin tưởng rằng các quy định về vấn đề từ chức sẽ là một giải pháp để góp phần cải cách chế độ công vụ, công chức, xây dựng và nâng cao chất lượng đội ngũ cán bộ, công chức của chúng ta. Hơn nữa, khi có vụ việc xảy ra liên quan đến trách nhiệm hoặc khi thấy bản thân mình thiếu năng lực để hoàn thành nhiệm vụ thì người lãnh đạo, quản lý cần tự thấy rằng việc từ chức là sự lựa chọn sáng suốt. Các quy định về vấn đề từ chức cũng không khép lại các cơ hội phát triển đối với cán bộ, công chức đã từ chức mà sẽ mở ra các cơ hội khác cho họ trong tương lai, nếu họ quyết định từ chức ngày hôm nay.

Tôi tin rằng, sau khi từ chức nếu cán bộ, công chức tiếp tục rèn luyện tu dưỡng, đáp ứng yêu cầu của cơ quan thì họ vẫn có cơ hội tiếp tục được giao nhiệm vụ tương xứng, phù hợp phẩm chất, trình độ và năng lực của họ. Vì vậy, không lý gì họ phải "tham quyền cố vị”, nếu họ biết rút lui đúng lúc (và sẽ lại xuất hiện đúng lúc).

Chúng ta phải thay đổi tư duy nhận thức. Không phải người từ chức là người xấu mà là người đáng được tôn trọng và kính trọng. Bởi đó là những người dám chịu trách nhiệm với công việc được giao. Tôi xin nhấn mạnh lại rằng, những người ở vị trí lãnh đạo, quản lý khi đưa ra các quyết định từ chức là những người đáng được trân trọng.

Khi xây dựng các quy định về từ chức chúng ta có tham khảo kinh nghiệm các nước khác về vấn đề này hay không?

Trong xây dựng và cải cách chế độ công vụ, công chức, chúng ta nên nghiên cứu và tiếp thu kinh nghiệm các nước trên thế giới nhưng vẫn phải đảm bảo tính đặc thù phù hợp với điều kiện cụ thể và bản sắc văn hóa của Việt Nam.

II-         THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

1. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Có nên bỏ quy định thẩm định tính khả thi của văn bản? Bài báo phản ánh: Thẩm định văn bản quy phạm pháp luật (VBQPPL) chỉ là một nhiệm vụ trong số rất nhiều trọng trách mà Chính phủ giao cho Bộ Tư pháp. Tuy nhiên, đây là một công việc phức tạp và còn không ít tồn tại.

Công tác thẩm định VBQPPL hiện được quy định trong 3 văn bản là Luật Ban hành VBQPPL năm 2008, Nghị định số 24/2009/NĐ-CP ngày 5/3/2009 của Chính phủ quy định chi tiết và biện pháp thi hành Luật Ban hành VBQPPL và Quyết định số 1048/QĐ-BTP ngày 8/4/2010 của Bộ trưởng Bộ Tư pháp về thẩm định dự án, dự thảo VBQPPL.

Tuy nhiên, các quy định trên vẫn còn đây đó những bất cập như chưa khẳng định rõ giá trị pháp lý của văn bản thẩm định; chưa có chế tài trách nhiệm cụ thể đối với các cơ quan/đơn vị chủ trì soạn thảo trong trường hợp chậm nộp hoặc nộp thiếu hồ sơ; đặc biệt là, một số nội dung cần thẩm định thiếu thực tế, khó đáp ứng (chẳng hạn, tính khả thi của văn bản).

Không những thế, theo quy định hiện hành, nội dung cần thẩm định được áp dụng đồng nhất đối với tất cả các loại dự thảo VBQPPL, không phân biệt đó là dự thảo luật, pháp lệnh hay thông tư. Đấy là chưa kể thời gian, nhân lực tập trung cho công tác thẩm định VBQPPL chưa tương xứng với khối lượng và tính chất phức tạp của công tác này, nhất là số công chức có kiến thức pháp luật sâu, am hiểu về nhiều lĩnh vực khác nhau còn rất hạn chế - như lời thừa nhận của một vị lãnh đạo Vụ Các vấn đề chung về xây dựng pháp luật.

Vì vậy, đã có chuyên gia kiến nghị rằng cần khẩn trương nghiên cứu sửa đổi, hợp nhất hai Luật Ban hành VBQPPL, trong đó nghiên cứu những nội dung cần thẩm định để bổ sung các nội dung mà Bộ Tư pháp cần tập trung thẩm định như chính sách pháp luật, sự phù hợp với Hiến pháp, quyền con người, tác động đến thẩm quyền xét xử của tòa án, ảnh hưởng đến cam kết quốc tế của Việt Nam; đồng thời, bỏ những nội dung thiếu thực tế như thẩm định tính khả thi của văn bản mà chúng tôi vừa đề cập ở trên.

Ngoài ra, cần khẳng định giá trị pháp lý của văn bản thẩm định và quy trách nhiệm cụ thể đối với những cơ quan/đơn vị không tuân thủ đúng yêu cầu về thời hạn nộp, số lượng hồ sơ phải nộp cho cơ quan/đơn vị chủ trì thẩm định. Bên cạnh đó, mặc dù cơ chế Hội đồng thẩm định và cuộc họp tư vấn thẩm định đã phát huy hiệu quả nhất định nhưng để thực sự chuyên môn hóa công tác thẩm định thì nên chăng nên nghiên cứu thành lập Hội đồng tư vấn thẩm định VBQPPL thuộc Bộ Tư pháp.

2. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Bị hủy kết quả đấu giá sai, ai bồi thường? Bài báo phản ánh: Xung quanh vụ một doanh nghiệp bị thiệt hại nặng vì quyết định sai của cơ quan quản lý nhà nước khi bán đấu giá tài sản, nhiều câu hỏi được đặt ra: Ai sẽ phải bồi thường thiệt hại cho doanh nghiệp? Việc bồi thường được tiến hành bằng con đường nào, theo quy định nào?

TAND tỉnh Kon Tum vừa chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của Công ty TNHH 45, tuyên buộc Trung tâm Dịch vụ Bán đấu giá tài sản Kon Tum (Trung tâm Đấu giá) và Hạt Kiểm lâm huyện Kon Plông phải giao toàn bộ lô hàng mà Công ty 45 đã trúng đấu giá. Tuy nhiên, tòa đã bác yêu cầu đòi bồi thường 2 tỉ đồng của Công ty 45.

Trước đây Pháp Luật TP.HCM đã từng thông tin về vụ việc. Theo đó, tháng 6-2010, Hạt Kiểm lâm huyện Kon Plông ủy quyền cho Trung tâm Đấu giá tổ chức bán đấu giá một lô hàng gồm hơn 4 m3 gỗ sưa và 11 chiếc xe máy với giá khởi điểm hơn 1,5 tỉ đồng. Sau ba vòng trả giá với hình thức bỏ phiếu kín, những người tham gia trả giá đã bị loại vì vi phạm quy định về đấu giá, nhờ vậy Công ty 45 vô tình trúng đấu giá toàn bộ lô hàng với giá 3,1 tỉ đồng. Sau đó, Công ty 45 và Trung tâm Đấu giá tiến hành các thủ tục cần thiết để thực hiện hợp đồng bán đấu giá. Sau khi Công ty 45 đã nhận toàn bộ hồ sơ chứng từ liên quan của lô hàng và chuyển toàn bộ số tiền phải trả vào kho bạc nhà nước, ngày 14-3-2011, Sở Tư pháp tỉnh Kon Tum bất ngờ ra quyết định hủy kết quả bán đấu giá.

Không có gỗ để giao lại cho một doanh nghiệp khác, Công ty 45 đã bị đối tác phạt 2 tỉ đồng vì vi phạm hợp đồng. Công ty bèn làm đơn khiếu nại gửi đến nhiều cơ quan chức năng ở Kon Tum nhưng không được giải quyết vì các nơi này cứ chỉ qua chỉ lại.

Hạt Kiểm lâm huyện Kon Plông và Trung tâm Đấu giá cho biết phải chấp hành quyết định của Sở Tư pháp tỉnh. Sở Tư pháp tỉnh thì nói làm theo yêu cầu của UBND tỉnh. UBND tỉnh thì đổ thừa rằng cơ quan CSĐT công an tỉnh đã có kết luận về sai phạm trong quá trình đấu giá và kiến nghị phải hủy. Thế nhưng cơ quan CSĐT lại khẳng định UBND tỉnh đã đổ oan cho mình vì sau khi vào cuộc, nhận thấy việc Công ty 45 trúng đấu giá là phù hợp với quy định nên họ chẳng những không hề kiến nghị hủy kết quả đấu giá mà còn đề nghị Trung tâm Đấu giá sớm giao hàng hóa đấu giá cho Công ty 45!

Trước việc chỉ qua chỉ lại lòng vòng này, tháng 9-2011, Công ty 45 đã nộp đơn khởi kiện Trung tâm Đấu giá ra TAND tỉnh Kon Tum (vụ kiện kinh doanh thương mại - NV), yêu cầu tòa buộc Trung tâm Đấu giá tiếp tục thực hiện hợp đồng và phải bồi thường cho công ty 2 tỉ đồng.

Tại phiên xử mới đây, tòa nhận định việc trúng đấu giá của Công ty 45 là đúng quy định của pháp luật. Công ty 45 cũng đã thực hiện đầy đủ nghĩa vụ của bên mua tài sản. Trong khi đó, quyết định hủy kết quả bán đấu giá của Sở Tư pháp tỉnh Kon Tum là chưa phù hợp với quy định về bán đấu giá tài sản. Việc Công ty 45 yêu cầu tòa buộc Trung tâm Đấu giá phải tiếp tục thực hiện hợp đồng, buộc giao hàng đã trúng đấu giá cho Công ty 45 là có căn cứ. Tuy nhiên, việc Trung tâm Đấu giá không giao hàng dẫn đến làm cho Công ty 45 bị thiệt hại là do chấp hành quyết định của Sở Tư pháp (cơ quan chủ quản). Đây là lý do khách quan, ngoài ý muốn của Trung tâm Đấu giá. Từ đó, TAND tỉnh Kon Tum chỉ chấp nhận yêu cầu buộc Trung tâm Đấu giá phải giao hàng như hợp đồng bán đấu giá nhưng bác yêu cầu đòi bồi thường của Công ty 45. Sau phiên xử, phía Công ty 45 cho biết sẽ kháng cáo về phần bồi thường thiệt hại.

Từ vụ việc trên, vấn đề đặt ra là ai phải có trách nhiệm bồi thường cho Công ty 45? Việc bồi thường này được tiến hành theo các quy định nào?

Chúng tôi đã đem vụ việc đi trao đổi với nhiều chuyên gia pháp luật. Tất cả đều cho rằng lẽ ra Công ty 45 phải đòi Sở Tư pháp tỉnh Kon Tum bồi thường thiệt hại cho mình mới đúng. Sở Tư pháp đã ban hành một quyết định sai gây thiệt hại cho doanh nghiệp thì phải có trách nhiệm bồi thường. Trước tòa, đại diện cơ quan này nại rằng mình làm theo chỉ đạo của UBND tỉnh nhưng đó là chuyện nội bộ giữa các cơ quan. Về “giấy trắng mực đen” thì Sở Tư pháp vẫn phải chịu trách nhiệm với quyết định sai của mình.

Mặt khác, quyết định hủy kết quả bán đấu giá của Sở Tư pháp tỉnh Kon Tum là một quyết định hành chính. Như vậy, việc bồi thường cho Công ty 45 sẽ được tiến hành theo quy định của Luật Trách nhiệm bồi thường của Nhà nước thông qua con đường khiếu nại hành chính, khởi kiện hành chính chứ không phải thông qua một vụ kiện kinh doanh thương mại như trên.

3. Báo Công an nhân dân có bài UBND Huyện Vị Thủy - Hậu Giang: Nhập nhằng việc thu hồi và bồi thường cho dân. Bài báo phản ánh: Theo trình bày của ông Thuận, gia đình ông có khoảng 1,5 hecta đất (tọa lạc tại vị trí trung tâm hành chính của huyện Vị Thủy ngày nay). Theo giấy CNQSDĐ cấp ngày 27-7-1998, diện tích chung của khu đất là 14.960m2 nhưng thực tế đo được 15.363m2, trong đó có trên 300m2  thổ cư. Tháng 7-1999, huyện Vị Thủy được thành lập và đến cuối năm UBND tỉnh Cần Thơ đã phê duyệt thiết kế quy hoạch cải tạo, xây dựng thị trấn Nàng Mau, huyện Vị Thủy. Do nằm trong quy hoạch nói trên nên gia đình ông Thuận bị thu hồi toàn bộ diện tích đất nói trên để xây dựng trụ sở Thi hành án, trụ sở Phòng Tư pháp, trụ sở Viện Kiểm sát, trụ sở Tòa án nhân dân huyện Vị Thủy, đường Ngô Quốc Trị, đường Lê Hồng Phong... Tuy bị thu hồi toàn bộ diện tích nhưng ông Thuận đã không được bồi thường một lần mà phải nhận tiền lắt nhắt theo từng hạng mục, khiến ông Thuận và gia đình không thể có kinh phí để di dời, ổn định cuộc sống. Cụ thể, ngày 16-6-2000 UBND tỉnh Cần Thơ ra quyết định thu hồi phần đất có diện tích 900m2 đất ruộng hạng 3 để xây dựng trụ sở Viện Kiểm sát nhân dân huyện Vị Thủy, với tổng giá trị đền bù là 15,8 triệu đồng. Nhưng qua đo vẽ của gia đình ông thì diện tích thực tế tại khuôn viên Viện Kiểm sát nhân dân huyện Vị Thủy lên tới 1.389m2.

Như vậy các cơ quan chức năng cứ... “lẳng lặng” thu thêm gần 500m2 đất của dân. Rõ ràng việc thu hồi thêm đã có sự làm sai qui định, lẽ ra UBND huyện phải có quyết định điều chỉnh, thông báo cho ông Thuận được biết. Việc thu hồi đất xây dựng trụ sở cơ quan Thi hành án cũng tương tự. Theo quyết định số 68/QĐ-UB ngày 13-11-2001 của UBND huyện Vị Thủy thì vào thời điểm trên UBND huyện ra quyết định thu hồi 980m2 đất thuộc thửa 27 để xây dựng trụ sở cơ quan thi hành án. Nhưng tại bảng chiết tính chi phí bồi hoàn di dời dân lại chỉ ghi đền bù cho gia đình ông Thuận 5.586.000 đồng cho 490m2. Một nửa còn lại, được ghi chú là nằm trong diện tích bồi hoàn Phòng Tư pháp.

Tuy nhiên, hiện nay diện tích thực tế của trụ sở cơ quan thi hành án huyện Vị Thủy  là bao nhiêu thì ngay cả UBND huyện Vị Thủy cũng không biết. Bởi lẽ, trong báo cáo của UBND huyện về trường hợp này như sau: “Theo QĐ số 68/ QĐ-UB  ngày 13-11-2001 thu hồi đất để xây dựng trụ sở cơ quan thi hành án là 980m2 nhưng lúc đó chỉ giao cho Thi hành án 490m2  và dự định xây dựng Phòng Tư pháp 490m2... Sau này do nhu cầu mở rộng cơ quan thi hành án nên huyện đã giao phần đất dự định xây Phòng Tư pháp cho Thi hành án và lấy thêm một phần đất thu hồi để xây dựng trụ sở TAND để giao mở rộng trụ sở cơ quan Thi hành án(?!)”. Rõ ràng, cách làm trên của UBND huyện Vị Thủy đã thể hiện rất rõ sự tùy tiện. Không thể trách người dân khi mà tài sản của họ bị xà xẻo, dắt dây từ dự án này sang dự án khác như cách làm trên của UBND huyện Vị Thủy.

Không chỉ thế, việc xây dựng trụ sở Ngân hàng chính sách xã hội huyện,  gia đình ông Thuận cũng không hề nhận được một quyết định thu hồi đất nào liên quan đến phần đất rộng trên 800m2  để xây trụ sở ngân hàng. Lý giải tại sao có trụ sở Ngân hàng mọc lên tại khu đất của ông Thuận, UBND huyện Vị Thủy đã cho rằng: “...Phần đất để xây dựng trụ sở Ngân hàng chính sách nằm trong quyết định thu hồi đất... của UBND tỉnh Cần Thơ phê duyệt phương án bồi hoàn trụ sở TAND huyện Vị Thủy”. Kiểu bồi hoàn, lấy đất của dân theo cách “lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia”, lấy đất của dự án này giao cho dự án khác mà không hề có quyết định điều chỉnh của UBND huyện Vị Thủy như vậy thì hỏi sao gia đình ông Thuận không khiếu kiện suốt nhiều năm? 

Được biết, liên quan tới phần đất xây dựng trụ sở TAND huyện Vị Thủy, theo quyết định thu hồi đất số 12/QĐ-UB ngày 7-1-2003 của UBND huyện Vị Thủy thì diện tích bị thu hồi để xây dựng TAND huyện Vị Thủy là 2.699m2 với tổng giá trị đền bù xấp xỉ 67 triệu đồng. Tuy nhiên, trên thực tế đo vẽ lúc giao đất thì TAND huyện Vị Thủy được giao 3.000m2. Theo ông Thuận thì đơn giá đền bù đất cho ông không thỏa đáng. Cụ thể, cũng là đất nông nghiệp hạng 3 nhưng gia đình bà Phan Thị Lái (cùng ngụ ấp 4, thị trấn Nàng Mau) được đền bù theo đơn giá 30.780 đồng/m2 trong khi hộ của ông chỉ được tính giá 10.260 đồng/m2 ở thời điểm năm 2003.

Chính vì cách tính giá trị có sự chênh lệch quá lớn, cộng với sự nhập nhèm trong việc thu hồi nên gia đình ông Thuận tới nay vẫn chưa nhận bồi thường phần đất trên. Được biết, hiện nay trong khuôn viên TAND huyện Vị Thủy vẫn còn ba ngôi mộ của gia tộc ông Thuận. Những ngôi mộ này tồn tại suốt nhiều năm, chính quyền địa phương đã nhiều lần thông báo cưỡng chế nhưng không được, phải chăng là đã bị rơi vào hoàn cảnh... “há miệng mắc quai” (?!).



File đính kèm