Điểm tin báo chí sáng ngày 24 tháng 11 năm 2011

24/11/2011
Trong buổi sáng ngày 24/11/2011, một số báo đã có bài phản ánh những vấn đề nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I-           THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC

1. Báo Giáo dục Việt Nam đưa tin: Ngày 23/11, Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải Đinh La Thăng và Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Cao Đức Phát đã trả lời chất vấn trước Quốc hội. Sau phiên chất vấn Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng, Bộ trưởng Bộ NN-PTNT Cao Đức Phát, Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng đã có đánh giá ban đầu như sau:

Phần chất vấn và trả lời chất vấn của Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng, tôi cho rằng đã đi thẳng vào vấn đề, không tránh né. Các chất vấn đã đi đúng trọng tâm vấn đề giao thông nói chung như giải quyết vấn đề tai nạn giao thông, ùn tắc giao thông, chất lượng công trình giao thông, đẩy nhanh tiến độ giải quyết một số công trình quan trọng và công trình đang bị xuống cấp.

Phần chất vấn và trả lời chất vấn của Bộ trưởng Bộ NN-PTNT Cao Đức Phát đã diễn ra một cách thẳng thắn, nghiêm túc và thấy được những vấn đề tồn tại cũng như đưa ra được nhiều giải pháp quan trọng. Có thể nói cuộc chất vấn làm rõ nhiều vấn đề để thúc đẩy việc phát triển ngành nông nghiệp, xây dựng nông thôn mới; thúc đẩy việc giáo dục, đào tạo, dạy nghề trong nông thôn để người lao động nông thôn có thể lao động với một trình độ cao hơn…

2. Trang Tuanvietnam.vietnamnet.vn có bài "Đất vàng" Thủ đô sẽ vào tay ai? Bài báo phản ánh: Nhiều bộ ngành đã và đang lên kế hoạch di chuyển trụ sở ra ngoại thành với một nhịp độ khẩn trương nhằm giảm áp lực về dân số, ùn tắc giao thông cho nội thành cũng như hình thành khu hành chính tập trung theo chủ trương của Chính phủ và quy hoạch chung Hà Nội. Song liệu sau khi các bộ này di chuyển, thì những khu đất vàng trong nội thành sẽ vào tay ai, được sử dụng vào mục đích gì để mục tiêu giãn áp lực dân số, ùn tắc giao thông cho khu vực nội đô có hiệu quả, tránh thất thoát tài sản của Nhà nước?

Thực ra, việc di chuyển trụ sở các bộ, ngành đã trở thành xu hướng từ khi Hà Nội mở rộng. Nhiều kiến trúc sư và chuyên gia về quy hoạch đô thị nhìn nhận, việc di dời này hoàn toàn phù hợp với định hướng quy hoạch chung Hà Nội vừa được Thủ tướng phê duyệt: những công sở cấp trung ương phải di dời khỏi khu vực nội đô sẽ được xây dựng mới tại Mễ Trì, Mỹ Đình hoặc Tây Hồ Tây, quy mô đáp ứng được yêu cầu làm việc hiện đại, tiện nghi theo mô hình khu tập trung, liên cơ quan. "Tuy nhiên, hai vấn đề quan trọng của quá trình "hậu di dời" là: thanh lý, bán đấu giá các khu đất vàng ra sao và chủ mới sẽ sử dụng nó như thế nào để vừa hợp quy hoạch vừa thực hiện được mục tiêu giảm áp lực dân cư và giao thông. "Bởi thực tế, nhiều nhà máy, cơ sở sản xuất đã từng di chuyển, ngoài tránh ô nhiễm môi trường thì áp lực về giãn dân và giao thông ùn tắc không những giảm mà còn gia tăng khi chính trên khu đất vàng lại mọc lên hàng chục tòa nhà cao tầng, thậm chí cả khu đô thị mới. Cho nên phải theo quy hoạch và giám sát thực hiện quy hoạch", TS Phạm Sỹ Liêm, phó chủ tịch tổng hội xây dựng Việt Nam lo ngại

Trao đổi bên hành lang Quốc hội, Phó Thủ tướng Vũ Văn Ninh nói rằng, các vụ việc cụ thể thì ông chưa nắm được song nguyên tắc chung là cả cơ qua di dời đi lẫn chủ mới được trao quyền sử dụng "đều phải tuân thủ quy hoạch".

Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Cải cách nhỏ, hiệu quả lớn. Bài báo phản ánh: Khi làm thủ tục hành chính tại quận 1 TPHCM, chỉ cần nhắn tin qua điện thoại di động với cú pháp UBNDQ1 1 (lĩnh vực đô thị - tài nguyên môi trường): UBNDQ1 2 (lĩnh vực kinh tế - y tế),  UBNDQ1 3 (lĩnh vực lao động), UBNDQ1 4 (lĩnh vực hộ tịch) hoặc cú pháp UBNDQ1 GIUPDO (trợ giúp) gửi đến tổng đài 8083, ngay sau tin nhắn thành công, hệ thống sẽ báo cho người dân biết ngay số thứ tự, thời gian đến quận để giao dịch…

Hệ thống xếp hàng tự động qua SMS vừa được UBND quận 1 hoàn tất giai đoạn thử nghiệm ngày hôm qua 21-11. Theo kế hoạch, một tuần sau đó, hệ thống này chính thức đi vào hoạt động.  

Phân tích ý nghĩa của việc triển khai hệ thống SMS - nhắn tin lấy số thứ tự, ông Phạm Tuấn Anh, Phó Giám đốc Trung tâm Công nghệ thông tin UBND quận 1, cho biết: Mỗi ngày có đến khoảng 500 lượt người dân đến trụ sở UBND quận để làm thủ tục ở các lĩnh vực nhà đất - đô thị, kinh tế, lao động, trích lục hộ tịch… Nếu tính trung bình mỗi người dân chờ 30 phút, nhân với tổng số lượt người đến đây sẽ gây lãng phí. Vì vậy, việc đặt chỗ từ xa sẽ giảm thời gian chờ đợi. Không dừng lại ở đó, trong tháng 12-2011, UBND quận 1 cũng xây dựng bản đồ thông tin quy hoạch đặt ngay tại phòng tiếp dân. Trên màn hình cảm ứng, người dân có thể tra cứu bất kỳ thông tin gì liên quan đến quy hoạch, nội dung thông tin sẽ được hiển thị ngay. Bản đồ thông tin quy hoạch không chỉ tiện ích mà còn giúp cơ quan nhà nước giảm tải việc quản lý hồ sơ giấy.

14.078 ý kiến đánh giá hài lòng, 43 ý kiến đánh giá chưa hài lòng là kết quả qua 5 tháng UBND quận 1 ứng dụng hệ thống “máy chấm điểm cán bộ” - kênh quan trọng để đo chỉ số hài lòng trong dân. Hệ thống đánh giá này đã tạo sự chuyển biến tích cực trong thái độ tiếp dân của cán bộ công chức tại UBND quận 1 theo hướng mềm mỏng hơn, tận tụy hơn.

Câu chuyện về cải cách hành chính tại quận 1 cho thấy, chỉ khi nào người lãnh đạo địa phương đặt mình vào vị trí người dân để biết dân cần gì, muốn gì thì khi đó sẽ có những thay đổi vì dân. Điều này, thể hiện rõ qua chỉ số hài lòng ngày càng tăng lên đối với người dân đến UBND quận 1 làm thủ tục hành chính.

Báo Dân Việt có bài Vụ lùm xùm show Chế Linh: Cục loanh quanh, Bộ bức xúc. Bài báo phản ánh: Sau khi Cục NTBD giải trình về việc cấp phép liveshow Chế Linh, người phát ngôn của Bộ VHTTDL cho biết: "Cục vẫn bám vào Quy định 47 để giải trình trong khi quy định này đã lỗi thời, nhiều sơ hở...”.

Sau khi có rất nhiều báo cùng vào cuộc về quyết định gây tranh cãi của Cục Nghệ thuật biểu diễn cấp phép cho đêm diễn ngày 12.11 của ca sĩ Chế Linh tại Hà Nội, sáng 23.11, khi tiếp xúc với các phóng viên và nhận được câu hỏi về quan điểm của Cục trong báo cáo giải trình với Bộ VHTTDL về việc tổ chức show diễn của ca sĩ Chế Linh, ông Nguyễn Thành Nhân- Phó Trưởng phòng Quản lý biểu diễn và băng đĩa chỉ trả lời một câu "kín như bưng": "Quan điểm của chúng tôi đã thể hiện hết trong báo cáo gửi Bộ, mà báo cáo ấy, chúng tôi không có thẩm quyền cung cấp cho báo chí".

Ông Tô Văn Động cho biết: "Trong báo cáo giải trình, Cục Nghệ thuật biểu diễn cho biết là Cục không có gì sai và vẫn dựa vào Quy định 47 về Quy chế hoạt động biểu diễn và tổ chức hoạt động biểu diễn chuyên nghiệp để nói về quy trình cấp phép. Tuy nhiên Bộ chưa đồng ý với giải trình thế này bởi vì Quy định 47 có rất nhiều sơ hở, nhiều lỗ hổng, ban hành cách đây đã nhiều năm nên có thể nói là đã lỗi thời rồi. Ngay từ năm 2002, thời điểm ban hành Quy định này đã thấy điều đó, vậy mà gần 10 năm sau, Cục vẫn bám vào Quy định này để giải trình là không ổn. Tôi đã đề xuất với Bộ trưởng yêu cầu Cục phải giải trình lại một lần nữa về vấn đề này".

II-         THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

1. Báo Nhân dân đưa tin: Ngày 23-11, tại Hà Nội, Bộ Tư pháp tổ chức họp báo về việc tổng kết thi hành Hiến pháp năm 1992. Tại buổi họp báo, Thứ trưởng Tư pháp Hoàng Thế Liên thay mặt cơ quan Thường trực Ban chỉ đạo tổng kết thi hành Hiến pháp năm 1992 của Chính phủ báo cáo tình hình thực hiện công tác này tại các bộ, ngành và địa phương trong thời gian qua.

Theo báo cáo của Thường trực Ban chỉ đạo, sau hai tháng triển khai, đến nay có 20 bộ, ngành T.Ư và 53 tỉnh, thành phố trực thuộc T.Ư cơ bản hoàn thành công tác tổng kết thi hành Hiến pháp năm 1992 tại ngành mình, địa phương mình và gửi báo cáo sơ bộ về cơ quan Thường trực Ban chỉ đạo. Nhìn chung, công tác tổng kết thi hành Hiến pháp năm 1992 tại các bộ, ngành và địa phương được thực hiện với tinh thần nghiêm túc, đúng sự chỉ đạo, bảo đảm tiến độ do Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp đề ra.

2. Báo Công lý có bài Lạng Sơn: Chuyện một Chánh án huyện được bồi thường oan sai. Bài báo phản ánh: Một vụ việc dân sự nhưng đã bị “hình sự hóa” nên dẫn đến oan sai trong tố tụng. Người bị oan đã được bồi thường, được xin lỗi công khai nhưng tổn thất về danh dự, vật chất và tinh thần thì không dễ gì bù đắp được.

Ngày 25-5-1995, Bộ trưởng Bộ Tư pháp có Quyết định số 192 cho phép TAND huyện Bình Gia khởi công xây dựng trụ sở với mức dự toán kinh phí được duyệt là 550 triệu đồng. Bộ trưởng Bộ Tư pháp cũng ban hành Quyết định số 310/QĐ-BQL-ĐT chỉ định ông Hoàng Văn Nội, Chánh án TAND huyện Bình Gia là chủ đầu tư, Trưởng Ban quản lý dự án - trực tiếp điều hành quản lý và thực hiện dự án. Tham gia Ban quản lý dự án còn có ông Hoàng Kim Tuần, Thẩm phán, kế toán cơ quan kiêm kế toán của dự án; bà Triệu Thu Phương, cán bộ TAND huyện Bình Gia, kiêm thủ quỹ dự án. Đơn vị nhận thầu thi công công trình là Công ty TNHH Nội Duệ, Tiên Sơn, tỉnh Hà Bắc (nay là tỉnh Bắc Ninh) do ông Lê Văn Phong làm Đội trưởng đội xây dựng. Hợp đồng giao thầu ghi rõ: “Bên A có đủ vốn thanh toán khi hợp đồng xây dựng xong… Bên B tự lo nhân lực, tiền vốn để thi công…”. Khi thi công công trình, ông Phong đã ủy quyền (bằng miệng) cho con trai là Lê Thanh Hải thực hiện thi công. Trong quá trình làm việc, do khó khăn về vốn, Hải đã nhờ ông Hoàng Văn Nội vay hộ tiền.

 Tháng 7-1995, ông Nội cùng Hải đã đến gặp ông Hoàng Văn Căn, Giám đốc Ngân hàng NN&PTNT huyện Bình Gia đặt vấn đề cho vay tiền xây dựng trụ sở, hẹn khi nào có hạn mức do Bộ Tư pháp cấp sẽ trả và được ông Căn đồng ý cho vay vốn. Tuy nhiên, khi vay được số tiền 200 triệu đồng, Lê Thanh Hải đã không đưa vào quỹ TAND huyện Bình Gia để xây dựng dự án mà đã cầm để sử dụng riêng.

Khi công trình xây dựng hoàn thành, tổ chức nghiệm thu để đưa vào sử dụng, TAND huyện Bình Gia đã chuyển kinh phí đầu tư của Bộ Tư pháp cho đơn vị thi công. Nhưng ngược lại phía đại diện thi công công trình là ông Lê Thanh Hải đã không chuyển trả ngân hàng món nợ 200 triệu đồng cùng khoản lãi mà trước đó ông Hoàng Văn Nội lấy danh nghĩa là Tòa án huyện Bình Gia để bảo lãnh vay hộ tiền. Lê Thanh Hải thừa nhận khoản nợ trên nhưng cho rằng do kinh tế gia đình khó khăn nên chưa trả được.

Ngày 7-4-2006, VKSND tỉnh Lạng Sơn đã truy tố ông Hoàng Văn Nội về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” theo quy định tại khoản 1 Điều 165 BLHS.

Qua các phiên tòa sơ thẩm rồi phúc thẩm, HĐXX đều nhận định, theo quy định hiện hành TAND huyện Bình Gia là đơn vị hành chính, sự nghiệp không thuộc diện được vay vốn các tổ chức tín dụng, được quy định tại Quyết định số 198/QĐ-NH1 của Thống đốc NHNNVN. Chi nhánh Ngân hàng NN&TPNT huyện Bình Gia là tổ chức tín dụng biết quy định như vậy nhưng vẫn cho TAND huyện Bình Gia vay là các cán bộ Ngân hàng đã cố tình làm trái chứ không phải lỗi của ông Hoàng Văn Nội. Hạn mức mà Bộ Tư pháp cấp cho Tòa án Bình Gia xây dựng trụ sở không bị thất thoát đồng nào, ở đây nguyên nhân và hậu quả khác nhau nên không thể quy kết ông Nội tội “cố ý làm trái, gây hậu quả nghiêm trọng”. Hơn nữa, trước khi có hợp đồng vay vốn này đã có buổi họp Hội đồng tư vấn ngày 4-8-1995, có sự tham gia của Giám đốc chi nhánh ngân hàng là ông Hoàng Văn Căn cùng Trưởng phòng tín dụng, kế toán ngân hàng huyện Bình Gia và trực tiếp xét duyệt hồ sơ. Ông Hoàng Văn Căn biết rất rõ điều đó nhưng vẫn chấp nhận giao kết hợp đồng với ông Hoàng Kim Tuần. Chính hành vi cố ý làm trái của lãnh đạo ngân hàng mới tạo điều kiện cho Lê Thanh Hải chiếm dụng vốn của Ngân hàng. HĐXX cũng cho rằng, quan hệ hợp đồng tín dụng giữa Ngân hàng NN&PTNT huyện Bình Gia và ông Hoàng Kim Tuần là giao dịch vô hiệu. Và, về nguyên tắc cán bộ Ngân hàng lợi dụng chức vụ quyền hạn cố ý làm trái quy định của Nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng thì có nghĩa vụ phải bồi thường thiệt hại cho Nhà nước. Bên cạnh đó, số vốn đầu tư xây dựng trụ sở do Bộ Tư pháp cấp không bị thất thoát, công trình đã được nghiệm thu và quyết toán nên ông Hoàng Văn Nội không phạm tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng” như Cáo trạng mà VKSND tỉnh Lạng Sơn truy tố. Còn về phần dân sự thì buộc những bên có liên quan như ông Hoàng Văn Căn, ông Lê Thanh Hải, ông Hoàng Văn Nội, Hoàng Kim Tuần… phải có nghĩa vụ khắc phục khoản nợ đối với ngân hàng.

Từ những phân tích trên, cả hai cấp Tòa đều tuyên ông Hoàng Văn Nội vô tội và VKSND tỉnh Lạng Sơn đã phải công khai xin lỗi, tiến hành bồi thường oan sai cho ông Hoàng Văn Nội số tiền 33 triệu đồng (năm 2009).

Ông Nguyễn Văn Dục, Trưởng phòng giám đốc kiểm tra TAND tỉnh Lạng Sơn (năm 2002-2007 ông giữ chức vụ Trưởng phòng tổ chức cán bộ) cho hay: Sự việc xảy ra không có dấu hiệu hình sự nhưng với cương vị là Chánh án huyện Bình Gia lúc đó, ông Nội vẫn bị tạm đình chỉ sinh hoạt Đảng và đến nay vẫn chưa được tái bổ nhiệm lại. Ông Nội dù đã được minh oan nhưng điều đó cũng không thể bù đắp được những tổn thất xảy ra về mặt tinh thần, vật chất cũng như danh dự của cá nhân ông Nội.

3. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Sớm chấm dứt “nạn“ tùy tiện sử dụng ngôn ngữ. Bài báo phản ánh: Ngôn từ văn bản đòi hỏi phải chuẩn cả về ý nghĩa và từ ngữ, điều này càng chặt chẽ hơn trong văn bản quy phạm pháp luật. Tuy nhiên, vẫn còn tình trạng tùy tiện sử dụng ngôn từ trong các văn bản quy phạm pháp luật khiến người dân khó hiểu… Xin đưa ra vài trường hợp để chứng minh cho vấn đề này.

Thứ nhất: Luật Nhà ở năm 2005 và Nghị định số 71/2010 hướng dẫn thi hành Luật nhà ở có sử dụng cụm từ “Thuê mua nhà ở xã hội”. Xưa nay, việc nào thuê thì thuê, việc nào mua thì mua, không có chuyện “thuê mua”.

Theo giải thích của các nhà làm luật thì “Thuê mua nhà ở xã hội là việc người thuê mua nhà ở thanh toán trước một khoản tiền nhất định theo thỏa thuận trong hợp đồng, số tiền còn lại được tính thành tiền thuê nhà và người thuê mua phải trả hàng tháng hoặc trả theo định kỳ. Sau khi hết hạn thuê mua và người thuê mua đã trả hết tiền thuê nhà thì được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sở hữu đối với nhà ở đó”. Phân tích ở góc độ này, trong một căn nhà có một phần đã bán và phần còn lại cho thuê. Ngoài phần đã trả trước, phần còn lại được tính thành tiền thuê mà người thuê phải trả hàng tháng hoặc  định kỳ. Nếu đã nói là “thuê” thì làm gì có chuyện hết hạn thuê “người thuê được cấp giấy chứng nhận quyền sở hữu”. Điều này dẫn đến nhiều cách hiểu khác nhau. Kết quả thăm dò ý kiến của nhiều chuyên gia kinh doanh bất động sản, có người suy đoán rằng: “Ngoài việc người thuê đã trả đủ tiền thuê nhà trong một thời gian nhất định, họ còn phải thanh toán toàn bộ số tiền tương ứng với giá trị căn  nhà mới được cấp GCN quyền sở hữu nhà đó”. Ý kiến khác cho rằng: “Khi đã trả hết số tiền thuê phần còn lại theo hợp đồng (vì đã trả trước một phần), thì người thuê được cấp GCN quyền sở hữu nhà”. Hai luồng quan điểm này, quan điểm nào đúng với ý tưởng của nhà làm luật? Nếu quan điểm thứ nhất đúng thì có ý nghiã gì cho nhà ở xã hội. Còn nếu quan điểm thứ hai đúng thì tại sao không gọi mua, bán nhà theo phương thức “trả góp, trả dần, trả chậm” mà xưa nay ta thường làm, “bẻ” ngữ nghĩa làm gì cho rối?. Nếu có “bẻ” thì cũng phải bám vào quy đinh của Bộ luật Dân sự.

Người viết bài này không đồng tình quan điểm nào và cũng không thống nhất với cách diễn giải của điều luật. Bởi Luật phải rõ ràng, cụ thể, không được dùng từ đa nghĩa hoặc các từ không phổ biến.

Thứ hai: Luật Giao thông đường thủy nội địa có sử dụng các từ “Đầm, Phá, Vụng, Vịnh…”. Đây là các từ địa phương pha trộn Hán Việt. Trong đó, Đầm, Phá là từ thông dụng của người Nam bộ dùng để chỉ các cửa sông lớn ăn thông ra biển và vùng nước có bề mặt rộng hơn nhiều lần so với chiều ngang các con sông.

Vịnh là chỉ điểm uốn khúc của các đoạn sông giao nhau (nhô ra; lõm vào) và các điểm khuyết do dòng xoáy lịch sử của nước tạo nên tại các eo biển ven bờ. Đặc biệt từ “Vụng” hoàn toàn xa lạ, nó có thể trùng hợp với các cách gọi trên, nhưng nó là từ địa phương, chưa phổ biến. Khi bàn các khái niệm này, tại một lớp tập huấn cấp Bộ, một đại biểu miền Trung thắc mắc thì được Ban Tổ chức giải thích: “Vụng là không phải Đầm, Phá, Vịnh”. Cách giải thích này lập tức bị phản ứng, nên người giải thích mới chữa bằng cách:“Tôi không tham gia soạn thảo nên không rõ!”. Từ ngữ trong văn bản pháp luật mà người truyền đạt nó không hiểu hết ý nghĩa thì việc thi hành trong thực tế ra sao?.

4. Báo Quân đội nhân dân có bài Cần có chế tài khi kháng nghị sai. Bài báo phản ánh: Trong vụ tranh chấp quyền sử dụng đất và nhà ở, theo nội dung Bản án sơ thẩm ngày 31-8-2006 của TAND huyện Long Thành và Phúc thẩm ngày 29-3-2007 của TAND tỉnh Đồng Nai đều tuyên buộc ông Vương Tấn Hùng (bị đơn) và bà Nguyễn Thị Thanh Thúy (người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan) có trách nhiệm trả lại cho ông Vương Văn Nghĩa (nguyên đơn) trị giá tài sản là 500 triệu đồng. Thế nhưng, do ông Hùng và bà Thúy không chịu tự nguyện thi hành án, nên tài sản đã được Trung tâm Bán đấu giá tài sản mang ra bán đấu giá. Theo đó, ông Đinh Xuân Tuyến trú tại phường Tam Phước, TP Biên Hòa là người trúng đấu giá và đã nộp đủ số tiền gần 1,25 tỷ đồng. Sau đó ông Hùng khiếu nại bản án.

Ngày 5-5-2011, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao có Văn bản số 1168/VKSNDTC-V5 (Vụ 5) về việc trả lời đề nghị kháng nghị: Đối với Quyết định 01 của TAND huyện Long Thành và Bản án Dân sự phúc thẩm số 79/DS-PT 26, 29-3-2007 của TAND tỉnh Đồng Nai theo quy định đến nay đã hết thời hiệu để xem xét thủ tục giám đốc thẩm. Bên cạnh đó, Tòa Dân sự TAND tối cao cũng đã có Công văn 30/TANDTC-DS ngày 21-1-2010 trả lời đương sự là không có căn cứ để kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm. Bất ngờ, ngày 20-6-2011, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao lại tiếp tục có Văn bản số 1966/VKSNDTC-V10 (Vụ 10) nêu: Bà Nguyễn Thị Thanh Thúy có đơn khiếu nại nên yêu cầu Chi cục Thi hành án Dân sự huyện Long Thành cung cấp hồ sơ thi hành án.

Trong án dân sự, đương sự dù thua kiện vẫn thường có tâm lý khiếu nại “còn nước, còn tát”, ngay cả khi biết mình “đuối” lý. Việc kháng nghị giám đốc thẩm thiếu căn cứ xác đáng sẽ làm cho nhiều bản án không có điểm dừng, xử đi xử lại rồi lại quay về vạch xuất phát… Phía thắng kiện phải chịu phần thiệt trong các trường hợp lạm dụng kháng nghị bởi nguyên tắc cứ có kháng nghị là phải tạm hoãn thi hành án, dù bản án đã được giải quyết thấu tình đạt lý. Thế nên, người như ông Nghĩa (người được thi hành án) và ông Tuyến (người trúng đấu giá) phải  “đội đơn” khắp nơi, yêu cầu được thi hành án và được giao tài sản đã trúng đấu giá không phải là ít. Cơ quan Thi hành án Dân sự cũng “khổ” vì không thể thi hành!

Vì thế, cần có chế tài cho kháng nghị sai?

5. Báo Giadinh.net có bài Vụ lừa đảo bán biệt thự liền kề tại Hà Nội: Có dấu hiệu bỏ lọt tội phạm. Bài báo phản ánh: Theo cáo trạng truy tố của VKSND Hà Nội, mặc dù không phải nhân viên của Tổng công ty Đầu tư phát triển nhà và đô thị nhưng đi đến đâu Minh cũng tự nhận mình là nhân viên của đơn vị này nên có khả năng quen biết để mua bán các suất đất liền kề thuộc dự án khu đô thị Vân Canh- Hoài Đức và các căn hộ chung cư thuộc đô thị Văn Quán (quận Hà Đông, Hà Nội).

 Sau khi chiếm đoạt tiền của các nạn nhân, Minh có trích ra 1,3 tỷ đồng mua một mảnh đất 50m2 tại tổ 13 (phường Ngọc Thụy, quận Long Biên) và được UBND quận cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và quyền sở hữu nhà ở mang tên Phạm Thị Hà (vợ Minh). Sau khi Minh bị bắt, mảnh đất trên được chuyển nhượng cho bà Trần Minh Trâm được chứng thực bởi Văn phòng công chứng Đào và đồng nghiệp.

 Theo đó, Văn phòng công chứng trên xác nhận đã công chứng hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất Số công chứng 10980/CNQSDĐ giữa bên chuyển nhượng là bà Phạm Thị Hà và chồng là Nguyễn Hồng Minh; bên nhận chuyển nhượng là bà Trần Thị Trâm. Điều đáng nói, thời điểm căn nhà này được chuyển nhượng, Minh đã bị bắt nhưng không hiểu bằng cách nào đó để có thể cùng vợ ký hợp đồng chuyển nhượng tài sản trên. Nhiều nạn nhân bức xúc cho rằng, đã có điều gì đó mờ ám trong việc này để giúp gia đình Minh tẩu tán tài sản. Bên cạnh đó, cáo trạng truy tố cũng cho thấy, sau khi Minh có bộ hồ sơ giả của ngôi nhà số 1, Lô B-BT07 (khu đô thị mới Việt Hưng) đã thỏa thuận với các nạn nhân Vũ Ngọc Khanh, Trương Tuấn Nghĩa về việc chuyển nhượng ngôi nhà này. Khi các nạn nhân này yêu cầu phải làm hợp đồng công chứng, Minh đã về nói với vợ là Phạm Thị Hà đến phòng công chứng để ký hợp đồng và các giấy tờ liên quan khác. Thế nhưng VKSND Hà Nội lại không xử lý hành vi của Hà với vai trò đồng phạm là có dấu hiệu bỏ lọt tội phạm.

 Trước những dấu hiệu bất thường trên, ngày 9/11/2011, TAND Hà Nội đã có Quyết định số 89/2011/HSST-QĐ trả hồ sơ điều tra bổ sung. Theo yêu cầu của tòa: "Đấu tranh làm rõ và xử lý hành vi của Phạm Thị Hà (tham gia ký các giấy tờ giao dịch chuyển nhượng nhà và nhận tiền của các ông Trương Tuấn Nghĩa, Vũ Ngọc Khanh, Nguyễn Thanh Tùng. Phạm Thị Hà khai sau khi nhận tiền của ông Khanh đã mua mảnh đất 50m2 tại quận Long Biên. Thực tế mảnh đất này mang tên Phạm Thị Hà và được chuyển nhượng cho người khác) có dấu hiệu đồng phạm lừa đảo cùng Nguyễn Hồng Minh; đấu tranh làm rõ đối tượng làm giấy tờ nhà đất giả cho Minh; đấu tranh làm rõ về chiếc xe ô tô Minh sử dụng để đảm bảo thi hành án; làm rõ số tiền Minh nhận của các bị hại được sử dụng như thế nào để thu hồi là tiền vật chứng của vụ án.



File đính kèm