THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Trang thông tin chính thức của Đài Truyền hình Việt Nam có bài Nợ công có xu hướng tăng nhanh. Bài báo đưa tin: Ngày 17/10, Hội thảo quốc tế về quản lý nợ công và nợ nước ngoài đã diễn ra tại Hà Nội, do Bộ Tài chính cùng Ngân hàng Thế giới và Tổ chức Liên hợp quốc về thương mại và phát triển đồng phối hợp tổ chức.
Tại Hội thảo, Cục trưởng Cục Quản lý nợ và tài chính đối ngoại, ông Nguyễn Thành Đô cho biết, tính đến hết năm 2010, nợ công của Việt Nam là 1.120 tỷ đồng, tương đương với 57,3% GDP. Trong đó nợ nước ngoài là 32,5 tỷ USD (tương đương 42,2% GDP). Điều đáng lưu ý là số nợ nước ngoài trong 5 năm qua đã tăng gấp đôi, tuy nhiên, Bộ Tài chính khẳng định, nợ công và nợ nước ngoài của Việt Nam vẫn nằm trong ngưỡng an toàn.
Tuy nhiên, với qui mô nợ ngày càng lớn, áp lực trả nợ cũng đang trở thành gánh nặng cho ngân sách quốc gia. Bởi tuyệt đại bộ phận nợ vay được sử dụng vào những mục đích không sinh lợi, nên việc chi trả nợ gốc phải trông vào phát hành nợ mới, cả vay trong nước và vay nước ngoài. Ngoài ra, áp lực nợ đối với Việt Nam càng gia tăng khi đứng trước những biến động liên tục về thanh khoản, về tỷ giá... Chỉ riêng năm 2010, tổng số nợ của Việt Nam đã tăng thêm 800 triệu USD do tỷ giá đồng Yen Nhật thay đổi. Tuy vậy, quan điểm phải sử dụng đồng vốn đi vay hiệu quả là cách thức quan trọng nhất đối với vấn đề nợ công.
Tại Hội thảo, Bộ Tài chính cũng tái khẳng định: Không tính nợ của doanh nghiệp Nhà nước vào nợ công và Nhà nước không bao cấp, không trả nợ thay cho các khoản nợ mà doanh nghiệp nhà nước đã đi vay.
2. Báo Việt Nam Plus có bài Bộ trưởng Thăng đề xuất điều chỉnh giờ học, làm việc. Bài báo phản ánh: Để giảm ùn tắc và giảm khả năng phương tiện tham gia lưu thông trong cùng giờ cao điểm, Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Đinh La Thăng cho biết, sẽ đề nghị Chính phủ điều chỉnh giờ học, làm việc để chống ùn tắc. Theo gợi ý của ông Thăng, cơ quan trung ương có thể làm việc từ 9 giờ sáng đến 6 giờ chiều.
Thông tin này được đưa ra trong cuộc họp chiều nay (17/10), giữa Bộ Giao thông Vận tải làm việc với Hà Nội.
3. Báo VietNamnet có bài Nam Định 'nói không' với dân lập, tại chức. Bài báo phản ánh: Ngày thi tuyển công chức tỉnh Nam Định diễn ra trong hai ngày (16 và 17/10) tại Trường CĐ Sư phạm Nam Định không có tên 5 thí sinh. Trong số này có 4 thí sinh bị loại khỏi cuộc chơi vì lý do "tốt nghiệp trường dân lập" và 1 thí sinh có ngành đào tạo "không đúng yêu cầu".
Điều đáng nói, trong số đó có thí sinh tốt nghiệp ngành Kế toán, loại khá nhưng vì học tại Trường ĐH dân lập Lương Thế Vinh nên bị loại. Trong khi đó, danh sách những thí sinh "đủ điều kiện dự thi" có cả những người có bằng tốt nghiệp ĐH trung bình.
Danh sách những thí sinh đủ điều kiện dự thi và không đủ điều kiện dự thi được công khai trên trang web của Sở Nội vụ tỉnh Nam Định. Nói trên báo Tiền phong, Chủ tịch UBND tỉnh Nam Định Nguyễn Văn Tuấn cho hay, tỉnh Nam Định không chủ trương tuyển dụng công chức là những người tốt nghiệp ĐH dân lập, tư thục hay tại chức.
Thông tin này đưa ra khiến dư luận đặt dấu hỏi, còn người học hệ tại chức và dân lập thêm hoang mang.
Luật Giáo dục 2005 không phân biệt bằng tốt nghiệp hệ tại chức và hệ chính quy. Người học một trong hai hệ này được "đối xử" như nhau.
I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo An ninh thủ đô có bài Giám sát các tổ chức hành nghề công chứng. Bài báo đưa tin: UBND TP Hà Nội vừa có Quyết định thành lập Hội Công chứng TP Hà Nội.
Hội Công chứng TP Hà Nội là một tổ chức xã hội- nghề nghiệp hoạt động trên cơ sở tự nguyện, tự quản, tự trang trải kinh phí hoạt động, chịu sự quản lý Nhà nước của sở Tư pháp và các sở, ban, ngành có liên quan.
Hội Công chứng Hà Nội có nhiệm vụ đại diện, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của các tổ chức hành nghề công chứng, các công chứng viên (CCV) và giám sát việc tuân theo Qui tắc đạo đức, ứng xử nghề nghiệp công chứng.
Trụ sở của Hội đặt tại Phòng Công chứng số 1Hà Nội, tại 301 phố Bà Triệu, phường Lê Đại Hành, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Báo cũng có bài Hình thức phải đi liền với chất lượng. Bài báo phản ánh: Liên đoàn Luật sư Việt Nam vừa quy định kể từ ngày 10-10, tất cả các luật sư tham gia phiên tòa đều phải mặc trang phục chung, thống nhất nhằm đề cao hình ảnh và vị thế của giới này. Tuy nhiên, đây là quy định không dễ thực hiện ngay tức thì.
Trước khi quy định này được ban hành, mối quan tâm lớn nhất của giới luật sư là trang phục chung, thống nhất phải phù hợp với thời tiết, khí hậu của từng vùng miền và của cả năm. Ở các tỉnh miền Bắc, mùa đông rất lạnh, trong khi miền Nam quanh năm nóng và độ ẩm cao. Vì thế trang phục của luật sư phải đảm bảo ấm vào mùa đông và thoáng mát về mùa hè.
Mặc dù Liên đoàn Luật sư Việt Nam ấn định thời điểm bắt buộc mặc trang phục chung theo mẫu khi ra tòa khoảng 1 tuần nay nhưng đến thời điểm này, hầu hết các văn phòng thuộc Đoàn Luật sư TP Hà Nội vẫn tỏ thái độ “dửng dưng”. Bởi theo Luật sư Bùi Sinh Quyền - Trưởng văn phòng Luật sư Phúc Thọ, luật không bắt buộc luật sư phải mặc quần áo theo mẫu mà Liên đoàn Luật sư Việt Nam đưa ra. Trong khi đó, Liên đoàn lại không đài thọ kinh phí và thực tế là không phải luật sư nào cũng có điều kiện để tự trang bị cho mình bộ trang phục chỉ mặc mỗi khi ra tòa. Ngoài ra, trong hàng nghìn luật sư hiện nay, chỉ có một phần nhỏ là thường xuyên tham gia tố tụng.
“Nếu chỉ vì luật sư không mặc trang phục theo quy định mà không cho vào dự tòa sẽ dẫn tới phải hoãn phiên xét xử. Như vậy ảnh hưởng rất lớn đến quyền lợi của những người liên quan và gây lãng phí không cần thiết” - Trưởng văn phòng Luật sư Phúc Thọ nêu quan điểm. Tiếp xúc với hàng loạt luật sư chúng tôi nhận thấy, những người có quan điểm trái ngược với chủ trương của Liên đoàn Luật sư Việt Nam là không ít. Một số luật sư còn cho rằng trang phục bắt buộc sẽ tạo ra những khó khăn nhất định trong quá trình họ đi làm việc.
Luật sư Nguyễn Trọng Tỵ - Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP Hà Nội cho biết, mặc dù đã được Liên đoàn Luật sư Việt Nam triển khai xuống các đoàn từ hồi tháng 7 nhưng đến nay vẫn chưa thể thực hiện ngay được. Vì ban đầu, phương án là Đoàn đứng ra may cho tất cả các thành viên của mình, nhưng sau đó được thay đổi lại để luật sư tự may theo mẫu. Đoàn Luật sư TP Hà Nội chỉ hỗ trợ được 1 triệu đồng/luật sư may trang phục. Tuy nhiên, ngay cả phương án này cũng không dễ dàng gì, bởi số lượng thành viên của đoàn quá lớn, hơn 1.700 người. Trong khi đó, nguồn thu chính của tổ chức luật sư thành phố chỉ dựa vào đoàn phí.
2. Báo Dân trí có bài Qua 4 phiên tòa, bị đơn vẫn kêu oan và bài Có dấu hiệu xét xử oan sai. Bài báo phản ánh: Báo Điện tử Dân trí nhận được đơn kiến nghị của ông Nguyễn Huy Vinh và bà Nguyễn Thị Chung, trú tại xóm 5, thôn Hòe Thị, xã Xuân Phương, huyện Từ Liêm, Hà Nội phản ánh: Ngày 20/4/1981, vợ chồng ông Vinh có mua mảnh đất ao, vườn của bà Nguyễn Thị Bốn và ông Nguyễn Huy Vũ với diện tích là 1060m2. (Trong đó: Đất ao là 510m2; đất vườn là 550m2) theo văn tự bán hoa màu và nhượng đất, được UBND xã Xuân Phương chứng thực. Việc mua bán này các con bà Bốn đều biết và trên giấy tờ Văn tự bán đất có chữ ký của ông Vũ và điểm chỉ của bà Bốn.
Sau khi mua bán xong, gia đình ông Vinh đã nhận đất quản lý, sử dụng: đổ đất, san nền và xây dựng các công trình trên đất cũng như thực hiện đầy đủ nghĩa vụ đóng thuế đối với nhà nước; kê khai xin cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất theo quy định của pháp luật về đất đai và đã được UBND huyện Từ Liêm cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất ngày 20/1/1992.
Mặc dù thời điểm khi gia đình ông Vinh mua đất thì các con của bà Bốn đều biết và không ai phản đối, tranh chấp hay kiện tụng gì nhưng mãi tới 24 năm sau tức là năm 1995 khi đất đai có giá nên nguyên đơn là ông Nguyễn Huy Vũ, bà Nguyễn Thị Tưởng mới phát sinh lòng tham tranh chấp đòi lại đất.
Tại bản án số: 40/2007/DSST, ngày 16/7/2007 của TAND TP. Hà Nội áp dụng điều 12, 13, 14 Pháp lệnh Hợp đồng dân sự; áp dụng nghị quyết 02, ngày 10/8/2004 của Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao xử “bác yêu cầu của nguyên đơn và xác nhận văn tự bán hoa màu và nhượng đất là hợp pháp”.
Nhưng tại bản án số 17/2008/DSPT, ngày 14/1/2008 của Tòa án phúc thẩm tại Hà Nội- Tòa án nhân dân Tối cao lại xử “ hủy toàn bộ Bản án sơ thẩm số: 40/2007/DSST, ngày 16/7/2007 của TAND thành phố Hà Nội và chuyển hồ sơ vụ án cho Tòa án cấp sơ thẩm giải quyết lại vụ án”.
Gia đình ông Vinh càng bức xúc hơn khi bản án số 04/2009/ DSST, ngày 13+15/01/2009 của TAND TP. Hà Nội thì lại “áp dụng Điều 127, 128, 137 Bộ luật dân sự, áp dụng điểm b khoản 2.2 Điều 2 Mục II Nghị quyết số 02/2004/NQ-HĐTP của Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao ngày 10/8/2004; áp dụng thông tư liên tịch số 01/TTLT ngày 16/7/1996 xử chấp nhận một phần yêu cầu của nguyên đơn, buộc gia đình ông Vinh phải trả cho nguyên đơn diện tích là 176,6m2 (trên đó có 4 gian nhà cấp 4 và 01 nhà mái bằng cùng tường rào bao quanh).
Điều đáng nói là đến ngày 1/10/2009, Cục Thi hành án dân sự TP. Hà Nội đã quyết định thi hành án cưỡng chế bắt phá bỏ nhà cấp 4 và nhà mái bằng của gia đình ông Vinh, mặc dù khi đó gia đình ông Vinh vẫn đang làm đơn đề nghị TAND Tối cao, Viện KSND Tối cao căn cứ vào thẩm quyền của mình nghiên cứu hồ sơ vụ việc để ra quyết định kháng nghị theo trình tự giám đốc thẩm vụ án trên.
Do đã có sự oan sai từ các bản án trước đó nên tại bản án số 113/2009/DSPT, ngày 03/8/2009 của Tòa phúc thẩm tại Hà Nội- Tòa án Nhân dân tối cao “không chấp nhận kháng cáo của gia đình ông Vinh, xử y án sơ thẩm: áp dụng điều 127, 128, 137 Bộ luật dân sự, áp dụng khoản 2.4 Điều 2 Mục I Nghị quyết số 02/2004/NQ- HĐTP của Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao ngày 10/8/2004; áp dụng thông tư liên tịch số 01/TTLT ngày 16/7/1996”.
Trước dấu hiệu oan sai của vụ án trên, ngày 16/3/2011, Ủy ban Tư pháp của Quốc hội đã có công văn số 4754/UBTP12 gửi đồng chí Chánh án TAND Tối cao, Viện trưởng VKSND Tối cao để xem xét, giải quyết theo quy định của pháp luật.