I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Báo Dân trí đưa tin: Sáng nay 2/6, kỳ thi tốt nghiệp THPT đồng loạt diễn ra tại 63 tỉnh thành với sự tham dự của hơn 900 nghìn HS THPT và gần 135 nghìn HS bổ túc THPT. Trong 3 ngày (2-4/6) thí sinh sẽ trải qua 6 môn thi trong đó có 3 môn thi trắc nghiệm.
2. Báo VnEconomy đưa tin: Sáng 1/6, tại phiên họp thứ 40, Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã cho ý kiến về việc chuẩn bị kỳ họp thứ nhất, Quốc hội khóa 13, sau khi xem xét kết quả bầu cử đại biểu Quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp khóa mới. Kết quả bầu cử đại biểu Quốc hội có thể sẽ được công bố vào ngày 3/6, Tổng thư ký Hội đồng bầu cử Phạm Minh Tuyên cho biết. Kỳ họp thứ nhất của Quốc hội khóa 13 dự kiến sẽ được khai mạc vào sáng 21/7 và bế mạc vào ngày 5/8.
Với đề nghị lùi thời gian trình Quốc hội hai dự án Luật Tài nguyên nước (sửa đổi) và Luật Giáo dục đại học sang kỳ họp thứ hai của Chính phủ, kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa mới sẽ không có nội dung xây dựng pháp luật. Trong khoảng 11 ngày dành cho công tác tổ chức, nhân sự, dự kiến Quốc hội sẽ bầu Chủ tịch nước vào ngày 25/7 và bầu Thủ tướng Chính phủ vào chiều hôm sau. Sẽ chỉ có 1 buổi thảo luận tại tổ và 1 ngày thảo luận tại hội trường về tình hình thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội và ngân sách 6 tháng đầu năm 2011. Quốc hội cũng sẽ thảo luận tại hội trường về phê chuẩn quyết toán ngân sách Nhà nước năm 2009 trong một buổi.
3. Báo Sài Gòn tiếp thị có bài Nguy cơ bong bóng từ các DNNN. Bài báo phản ánh: Có thể xem tình trạng thua lỗ của các doanh nghiệp nhà nước (DNNN) như một quả bóng và nếu các công ty nhà nước chưa cải tổ được bộ máy quản lý thì nguy cơ vỡ quả bóng sẽ rất cao. Đặc biệt, nguy cơ này sẽ càng cao nếu ngân sách liên tục bơm tiền cho các công ty này.
Việc kinh doanh thua lỗ, thậm chí đến mất khả năng thanh toán, của một số tập đoàn, công ty nhà nước là tất yếu khi mà cơ chế quản lý lỏng lẻo, nạn tham nhũng, đầu tư không hiệu quả tràn lan. Tập đoàn Vinashin hay Công ty Cho thuê tài chính II (ALCII), một công ty con của Agribank, là những ví dụ điển hình đã được phân tích nhiều trong thời gian vừa qua.
Theo Luật Phá sản, những doanh nghiệp như Vinashin, ALCII là những doanh nghiệp phá sản. Tuy nhiên, kể từ ngày Luật Phá sản có hiệu lực, dường như chưa một công ty, tổng công ty nhà nước nào tuyên bố phá sản. Việc phá sản một doanh nghiệp, mới nghe qua tuy có thể gây sốc nhưng thực tế, đó là một giải thoát tốt cho các doanh nghiệp bị thua lỗ và hơn thế nữa có thể là giải pháp tốt cho các chủ nợ của công ty, người mà trong bất kỳ lúc nào cũng có thể mất toàn bộ số tiền đã cho doanh nghiệp vay.
Việc bảo trợ quá mức các doanh nghiệp đang trong tình trạng thua lỗ từ ngân sách của Nhà nước như cách làm hiện nay sẽ làm cho tình hình càng trở nên trầm trọng. Trước hết, việc bơm tiền để hỗ trợ doanh nghiệp trong khi bộ máy tổ chức điều hành chưa được cải tổ, hiệu quả hoạt động chưa được nâng cao là việc làm vô cùng nguy hiểm và tốn nhiều chi phí của xã hội. Một thực tế cũng nên lưu ý là trong cơ cấu nợ của các tổng công ty nhà nước thì chủ của phần lớn các khoản nợ lại là các tổng công ty nhà nước khác. Chỉ có các công ty nhà nước, Ngân hàng Nhà nước mới có thể cho vay những khoản nợ lên tới hàng ngàn, hàng chục ngàn tỉ đồng như vậy. Vì vậy, có thể xem tình trạng thua lỗ của các DNNN như một quả bóng và nếu các công ty nhà nước chưa cải tổ được bộ máy quản lý thì nguy cơ vỡ quả bóng sẽ rất cao. Ngoài ra, hàng năm, ngân sách nhà nước chi ra hàng chục ngàn tỉ đồng để đầu tư cho các tổng công ty nhà nước. Đến lúc ngân sách không kham nổi nữa thì các quả bóng này sẽ vỡ, khi đó hậu quả để lại rất lớn.
Để cải thiện tình trạng trên, trước hết cần thay đổi quan điểm quản lý các công ty nhà nước. Doanh nghiệp là một pháp nhân độc lập, có vốn và công cụ sản xuất, phải làm ăn có lãi để tồn tại và phát triển. Nhà nước chỉ nên điều tiết bằng các công cụ gián tiếp như ưu đãi thuế ở những lĩnh vực cần khuyến khích... Doanh nghiệp sẽ phải tự lo cho hoạt động của chính mình, tự tìm cách kinh doanh có lãi.
Vì vậy, Chính phủ nên có các động thái cứng rắn hơn đối với các doanh nghiệp làm ăn thua lỗ để ngăn ngừa các tác động xấu đến ngân sách nhà nước và sự ổn định vĩ mô. Việc cơ cấu lại tổ chức, điều chỉnh phạm vi và giảm quy mô hoạt động đồng thời tăng cường kiểm soát hoạt động của các DNNN cần phải được ưu tiên hàng đầu.
4. Báo Khoa học Đời sống Online có bài Tàu Hải quân TQ nổ súng đe dọa ngư dân Việt Nam. Bài báo đưa tin: Chiều 1/6, Bộ chỉ huy Bộ đội biên phòng tỉnh Phú Yên đã có văn bản gửi Bộ tư lệnh Bộ đội biên phòng, UBND tỉnh Yên để hai cơ quan này báo cáo Bộ ngoại giao Việt Nam có biện pháp can thiệp vụ việc 4 tàu đánh cá của ngư dân bị tàu Hải quân Trung Quốc sử dụng vũ khí uy hiếp ngay trên lãnh hải Việt Nam.
Theo đó, vào chiều 31/5, trong lúc 4 chiếc tàu đánh cá của 4 ngư dân trú ở phường 6, TP Tuy Hòa đang hành nghề đánh bắt cá ngừ đại dương ở vị trí 8 độ 56’ vĩ độ bắc, 112 độ 45’ kinh độ đông, cách đảo Đá Đông, quần đảo Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa khoảng 15 hải lý về phía đông nam, thì 3 chiếc tàu Hải quân Trung Quốc tiến đến ở khoảng cách 40m rồi dùng súng AK bắn 4 phát xuống mặt nước, đe dọa không cho ngư dân Việt Nam hành nghề.
5. Trang web vinacorp.vn đưa tin: Tập đoàn Bưu chính Viễn thông VN (VNPT) vừa trình Chính phủ 3 phương án xử lý theo quy định một tổ chức không được sở hữu đồng thời quá 20% ở 2 mạng di động tại Nghị định 25 có hiệu lực từ 1/6. 3 phương án mà VNPT đề xuất với Chính phủ gồm sáp nhập VinaPhone và MobiFone; cổ phần hóa một trong hai mạng di động trên. Phương án thứ 3 là cổ phần hóa toàn bộ tập đoàn.
II- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Pháp luật & Xã hội có bài Phòng công chứng có được đặt chi nhánh ngoài trụ sở chính? Bài báo phản ánh: Theo Quyết định số 2823/QĐ-UBND ngày 21-8-2009 về việc “Phê duyệt đề án phát triển hành nghề công chứng tại tỉnh Thanh Hóa” của Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa thì trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa được phép mở, thành lập 3, phòng công chứng. Phòng công chứng số 1 được giữ nguyên tại TP Thanh Hóa (có địa điểm làm trụ sở giao dịch nằm trong khuôn viên của Sở Tư Pháp tỉnh). Phòng công chứng số 2 có địa điểm làm trụ sở giao dịch tại huyện Ngọc Lặc và Phòng công chứng số 3 có địa điểm làm trụ sở giao dịch ở huyện Hà Trung. Sau khi UBND tỉnh phê duyệt đề án trên, 3 phòng công chứng đi vào hoạt động đã đem lại nhiều lợi ích cho người dân. Thế nhưng, khi quy định của Chính phủ vừa được ban hành thì Phòng công chứng số 3, có trụ sở đặt tại huyện Hà Trung đã tự ý mở thêm cơ sở 2, có địa chỉ ở 16 Hạc Thành, phường Tân Sơn, TP. Thanh Hóa. Đã nhiều lần người dân phản ánh về việc Phòng công chứng số 3 tại huyện Hà Trung luôn trong tình trạng “cửa đóng, then cài”, vì lý do ông Trưởng Phòng công chứng số 3 luôn làm việc tại cơ sở 2, rất ít xuất hiện tại trụ sở chính ở huyện Hà Trung.
PV báo PL&XH đã liên hệ tới ông Trịnh Tiến Dũng, Trưởng Phòng công chứng số 3, Sở Tư pháp tỉnh Thanh Hóa để tìm hiểu rõ thực hư vấn đề. Sáng ngày 31-5, ông Dũng không thừa nhận có cơ sở 2 của Phòng công chứng số 3 mà đây chỉ là nơi tiếp nhận hồ sơ (?) Nhưng, PV đưa hình ảnh về tấm biển hiệu có ghi tên đầy đủ “Phòng công chứng số 3, cơ sở 2, đặt tại 16 Hạc Thành” thì ông Dũng không trả lời.
Việc tổ chức hành nghề công chứng đặt chi nhánh hoặc trụ sở ngoài địa điểm đã được ghi trong Quyết định thành lập UBND tỉnh Thanh Hoá là sai pháp luật, trái với quy định của Thủ tướng Chính phủ.
2. Báo Lao động, mục Bạn đọc có bài Bỏ công chứng giao dịch nhà đất: Một đề xuất phù hợp. Bài báo phản ánh: Theo tôi, đề xuất mới của Bộ Xây dựng, tới đây sẽ có 7 loại hợp đồng giao dịch nhà ở không còn bắt buộc phải qua công chứng, chứng thực là phù hợp chẳng qua là một thời gian dài chúng ta giao trách nhiệm cho công chứng nên chỉ là thói quen mà thôi.
Nguồn gốc của vấn đề là kiểm soát hành vi vi phạm trong giao dịch mua bán BĐS,điều này đã có luật định và các ngành chức năng phải tăng cường kiểm tra .Nếu như tất cả việc giao dịch đều qua sàn giao dịch BĐS thì tất cả các tổ chức này kể cả các NHTM tham gia trong thanh toán đều có bộ phận thanh kiểm tra và như thế nhà nước thu được thuế vì hiện nay việc mua bán nhà đất thường do các chủ sở hữu BĐS thực hiện hoặc thông qua "cò" nhà đất nên thưởng xảy ra kiện tụng .
Hãy học tập theo các nước tiên tiến, làm rồi dần dần sẽ quen . Công chức ngành công chứng cũng đừng vì quyền lợi của ngành mà phản ứng vì còn nhiều việc phải làm lắm không cần thiết phải ôm đồm đâu .
3. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Chứng thực không xác nhận về nội dung văn bản dịch? Bài báo phản ánh: Thừa nhận tình trạng lãnh đạo Phòng Tư pháp chứng thực chữ ký của người dịch không biết ngoại ngữ nhưng ông Trần Thất, Vụ trưởng Vụ Hành chính Tư pháp, Bộ Tư pháp lại khẳng định: Bản chất của việc chứng thực chỉ là xác nhận đúng chữ ký cá nhân người dịch đó, chứ không phải chứng thực tính chính xác của văn bản dịch. Việc dịch đúng hay sai hoàn toàn do người dịch chịu trách nhiệm.
So với trước đây, khi việc chứng thực chữ ký người dịch còn nằm ở các Phòng Công chứng, do công chứng viên thực hiện, ông Thất cho rằng quy định hiện tại không có gì là nguy hiểm hơn bởi công chứng viên không phải ai cũng biết ngoại ngữ. Mà có biết thì cũng không thể biết mọi thứ tiếng, hơn nữa thứ tiếng đó lại là tiếng chuyên ngành, chuyên môn sâu.
Tuy nhiên, vấn đề lại nằm ở chỗ các địa phương. Chính vì hạn chế về ngoại ngữ nên nhiều lãnh đạo Phòng Tư pháp cho rằng đây là công việc vượt quá khả năng của mình. Đó là chưa kể những văn bản nửa tiếng Việt, nửa tiếng nước ngoài, không biết phân biệt thẩm quyền ra sao.
Dẫn ra một trường hợp người dân cứ thắc mắc lên xuống vì bản dịch của họ đã được các GS.TS một Trung tâm ngoại ngữ hàng đầu của một trường Đại học lớn dịch thuật, nhưng lại không được công nhận về mặt pháp lý, mà cứ bắt phải mang đến Phòng Tư pháp “chứng”, trong khi cán bộ Phòng Tư pháp không hiểu nội dung dịch thuật đó là gì. Công dân này cho rằng, việc quy định bắt buộc phải qua Tư pháp ký là cứng nhắc và không hợp lý.
Theo dự thảo sửa đổi bổ sung Nghị định 79/CP ngoài việc vẫn tiếp tục quy định Phòng Tư pháp cấp huyện có thẩm quyền chứng thực chữ ký người dịch, nhưng bổ sung quy định không thực hiện chứng thực chữ ký người dịch trong trường hợp văn bản dịch do người dịch là người của tổ chức dịch thuật thực hiện, người dịch ký, ghi rõ họ tên, có xác nhận của người đứng đầu doanh nghiệp và đóng dấu của tổ chức dịch thuật. Tuy nhiên, nhiều ý kiến băn khoăn về quy định “đặc cách” nêu trên, vì cho rằng không phải những người có bằng cấp cao về ngoại ngữ là có thể “dịch chuẩn”. Bởi ngoại ngữ nếu lâu không sử dụng, dễ mai một, dẫn đến bản dịch không chất lượng
Hướng dẫn vấn đề này, tại mục 5, Thông tư 03/2008 của Bộ Tư pháp quy định: Người dịch có bằng tốt nghiệp cao đẳng trở lên tại nước ngoài đối với thứ tiếng nước ngoài cần dịch”. Tuy nhiên, quy định này gây khó hiểu bởi bằng tốt nghiệp cao đẳng ở đây là ngành nghề gì hay bắt buộc ngành ngôn ngữ học. Ngoài ra, thực tế ở các nước trên thế giới loại hình đào tạo cao đẳng chủ yếu là học nghề. Cũng có ý kiến cho rằng có thể quy định ‘có bằng cử nhân trở lên được nước ngoài cấp” bao hàm cả trường hợp học ở Việt Nam nhưng được nước ngoài cấp bằng.
Dự thảo Nghị định sửa đổi Nghị định 79 quy định rõ hơn về tiêu chuẩn người dịch: phải có bằng cử nhân ngoại ngữ trở lên về thứ tiếng nước ngoài cần dịch hoặc có bằng cử nhân trở lên tại nước ngoài đối với thứ tiếng nước ngoài cần dịch. Người dịch có thể là cá nhân, cộng tác viên dịch thuật của phòng Tư pháp cấp huyện hoặc thành viên của tổ chức dịch thuật. Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng trong khi chờ sửa đổi quy định nói trên, cần “thanh lọc” kịp thời những cộng tác viên kém chất lượng ra khỏi danh sách người dịch và định kỳ có biện pháp kiểm tra trình độ đối với đội ngũ này.