Điểm tin báo chí sáng ngày 25 tháng 4 năm 2011

25/04/2011
Trong buổi sáng ngày 25/4/2011, một số báo chí đã có bài phản ánh những sự kiện nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC:

1. Báo Người lao động phản ánh: Thông tin Tập đoàn Bưu chính Viễn thông Việt Nam (VNPT) phải khẩn trương cổ phần hóa Mobifone và thoái vốn khỏi nhà mạng có lợi nhuận số 1 Việt Nam này còn tối đa 20% vốn sở hữu trong trường hợp muốn giữ lại Vinaphone (theo Nghị định 25, hướng dẫn thi hành Luật Viễn thông, có hiệu lực thi hành từ ngày 1-6-2011) đang thu hút sự quan tâm của nhiều nhà đầu tư trong và ngoài nước. Song xem ra VNPT không muốn mất cả Mobifone và Vinaphone khi cho rằng Vinaphone chỉ là một chi nhánh nên có thể giữ cùng lúc mạng này và Mobifone.

Ông Bùi Quốc Việt, Giám đốc Trung tâm Thông tin và Quan hệ công chúng, trong cuộc gặp báo giới mới đây đã tuyên bố: Vinaphone không phải là một doanh nghiệp (DN) mà chỉ là một chi nhánh như các đơn vị viễn thông tỉnh nên không là đối tượng điều chỉnh của Nghị định 25.  Do vậy, nếu xét theo tiêu chí sở hữu vốn điều lệ của DN viễn thông thì VNPT chỉ đang sở hữu 100% vốn của Mobifone và phải tiến hành cổ phần hóa, còn Vinaphone thì không.

Nhận xét về lý lẽ “lách” luật này, một cựu lãnh đạo cấp cao của Bộ Thông tin-Truyền thông (TT-TT) và VNPT khẳng định: “Vinaphone không phải là một DN độc lập mà là chi nhánh trực thuộc là hoàn toàn không chính xác vì nếu không phải một nhà mạng độc lập, có đủ tư cách pháp nhân thì cớ sao Vinaphone được thi tuyển và được Bộ TT-TT cấp phép cung cấp dịch vụ mạng di động 3G”. Ông Phạm Hồng Hải, Vụ trưởng Vụ Viễn thông (Bộ TT-TT), cũng khẳng định: “Vinaphone là DN có đủ tư cách pháp nhân và phải chịu sự điều chỉnh từ các quy định của Nghị định 25”.

Ngày 24-4, trả lời báo chí, ông Phan Hoàng Đức, Phó Tổng Giám đốc VNPT, đã có lời thanh minh: “Tôi khẳng định Vinaphone là DN, tuy nhiên mô hình tổ chức của Mobifone và Vinaphone khác nhau. Mobifone hoạt động độc lập theo mô hình công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên, Vinaphone là DN phụ thuộc trong VNPT”. Do vậy, Vinaphone phải chịu sự điều chỉnh của Nghị định 25 và cũng như Mobifone, Vinaphone cũng được chủ trương cổ phần hóa.

2. Báo Sài Gòn giải phóng phản ánh: Với mức tăng đột biến 3,32%, Chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tháng 4 cả nước đã lập hai “kỷ lục” mới về mức tăng cao nhất trong 35 tháng qua và mức tăng cao nhất so với các tháng 4 kể từ năm 1991 đến nay. Theo số liệu công bố chính thức của Tổng cục Thống kê (TCTK) ngày 24-4, CPI tháng 4 cả nước đã có mức tăng cao đột biến là 3,32%, đưa CPI 4 tháng qua tăng 9,64% so với tháng 12/2010 và tăng 13,95% so với bình quân 12 tháng năm 2010. CPI tháng 4 tăng ở cả 11/11 nhóm trong rổ hàng hóa chung với mức tăng từ 0,02-6,04%; trong đó có 3 nhóm tăng trên 4%, 6 nhóm tăng trên 1% và 2 nhóm tăng dưới 1%.

Lý giải về nguyên nhân tăng đột biến của CPI tháng 4, Vụ trưởng Vụ Giá Tổng cục Thống kê (TCTK) Nguyễn Đức Thắng cho biết: Giá tiêu dùng tháng 4 tăng cao là do tác động tương hỗ phức tạp của nhiều nguyên nhân khác nhau. Những bất ổn về chính trị ở Bắc Phi và Trung Đông, động đất, sóng thần ở Nhật Bản làm cho giá cả một số mặt hàng thiết yếu như: lương thực, thực phẩm, nguyên nhiên vật liệu đầu vào, sắt thép, chất đốt, thức ăn chăn nuôi trên thế giới tăng cao đã tác động tăng giá trong nước. Đặc biệt, tác động rất mạnh của hai đợt tăng giá xăng dầu liên tiếp ngày (ngày 24-2 và 29-3) cũng như tác động trễ của giá điện tăng hơn 15% từ ngày 1/3 đã “kéo” giá cả nhiều loại hàng hóa, dịch vụ trên thị trường tăng mạnh.

Còn theo các chuyên gia kinh tế, cùng với “lực đẩy” đến từ giá nguyên nhiên liệu đầu vào, lạm phát hiện nay tại Việt Nam còn do chi phí vốn tăng cao và nhiều khả năng sẽ còn kéo dài do những biến động khó lường từ cả trong nước lẫn thế giới. Hiện lãi suất cho vay tiền đồng đã tăng khoảng 1-1,5%/năm trong quý 1/2011 và hiện ở mức bình quân là 16,23%/năm. Thêm vào đó, cho dù đã hạ nhiệt nhưng tỷ giá USD/VNĐ vẫn ở mức nóng như hiện nay đã khiến nhiều hàng hóa hóa thiết yếu cũng như nguyên nhiên liệu đầu vào mà Việt Nam vẫn phải nhập khẩu sẽ tiếp tục chịu sức ép tăng giá.

3. Báo Thanh niên phản ánh: Hôm qua, cuộc tọa đàm về cuộc bầu cử ĐBQH khóa XIII và HĐND các cấp nhiệm kỳ 2011-2016 với chủ đề “Bầu cử - Ngày hội toàn dân”, do Cổng TTĐT Chính phủ phối hợp với Đài truyền hình VN tại Đà Nẵng tổ chức được truyền hình trực tuyến trên Cổng TTĐT Chính phủ và phát trực tiếp trên kênh 9 VTV Đà Nẵng.

Trước băn khoăn của một độc giả về việc phân bổ đại biểu về các tổ bầu cử liệu có tình trạng “đệm lót”, “quân xanh, quân đỏ” hay không, ông Nguyễn Văn Pha nói tất cả ứng cử viên được lựa chọn vào danh sách chính thức là những người đáp ứng đủ tiêu chuẩn, điều kiện đề ra. Theo ông, cơ quan quyền lực cao nhất có tính đại diện với các cơ cấu, thành phần nhất định. Do đó, cũng có những người được giới thiệu cho những cơ cấu định hướng trước. Từ ngày  3-18.5, các hội nghị tiếp xúc cử tri sẽ được tổ chức để người ứng cử vận động bầu cử.

II- NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP:

1. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Lắm kiểu xác nhận tình trạng hôn nhân. Bài báo phản ánh: Ông A (xã Tân Thạnh Đông, huyện Củ Chi, TP.HCM) cần có giấy xác nhận tình trạng hôn nhân để làm hồ sơ vay vốn ngân hàng. Thay vì xác nhận hiện tại ông A có đăng ký kết hôn hay chưa thì xã này lại ghi “ông A có sống chung với bà B từ năm 1983 đến 2002, từ năm 2002 đến nay ông và bà B chấm dứt việc sống chung”. Cũng với mục đích bổ túc hồ sơ vay vốn ngân hàng, ông P. được UBND xã An Phú (huyện Củ Chi, TP.HCM) xác nhận từ ngày 1-1-1982 đến 7-10-2010 sống độc thân. Đáng nói là ông P. sinh năm 1952, tức đã đủ điều kiện kết hôn trong một thời gian rất dài tính đến năm 1982 và pháp luật không có quy định về việc xác nhận sống độc thân.

Tại huyện Hóc Môn (TP.HCM) cũng có nhiều cách xác nhận khác nhau về tình trạng hôn nhân để bổ túc hồ sơ nhà đất. UBNB xã Tân Hiệp (Hóc Môn, TP.HCM) xác nhận cho bà L. “từ khi có hộ khẩu thường trú chưa đăng ký kết hôn tại địa phương” mà không nói rõ hiện tại đã đăng ký kết hôn hay chưa? Theo yêu cầu của một văn phòng công chứng, bà L. đã đề nghị xã trên cấp lại giấy cho đúng quy định nhưng không có kết quả. Không còn cách nào khác, văn phòng công chứng đành phải linh động cho bà L. bổ sung giấy xác nhận tình trạng hôn nhân của thời gian trước đó để chứng nhận hồ sơ nhà đất cho bà.

UBND xã Đông Thạnh thì xác nhận bà PH đã kết hôn và ly hôn nhưng không ghi ly hôn theo bản án nào. Cũng xã này xác nhận “qua đối chiếu sổ bộ kết hôn của xã không thấy có tên bà TH đăng ký kết hôn” khiến cơ quan thụ lý hồ sơ của bà không biết trước đây và hiện tại bà đã kết hôn hay chưa. Thế là bà phải làm lại giấy xác nhận khác.

Trường hợp của ông Q. (sinh năm 1964) thì UBND xã Tân Thới Nhất, quận 12 (TP.HCM) xác nhận tình trạng hôn nhân tính theo tháng: “Ông Q. hiện đang cư trú tại địa phương, từ tháng 5-1989 đến nay chưa đăng ký kết hôn tại phường”. Tính theo thời điểm xác nhận thì ông Q. đã quá tuổi kết hôn, vậy thời gian trước đó ông ấy đã kết hôn hay chưa? Hậu quả là ông Q. phải đi lại nhiều lần, đến nhiều cơ quan khác nhau để chứng minh thời gian trước đó mình chưa kết hôn với ai mới được bổ túc hồ sơ.

2. Báo Công an nhân dân có bài Nhận làm con nuôi của người có công để hưởng lợi. Bài báo phản ánh: Phòng CSĐT tội phạm về TTQLKT và CV (PC46) Công an tỉnh Quảng Nam tiến hành xác minh ở 10 huyện/thành phố trên địa bàn tỉnh, phát hiện 137 trường hợp cho nhận con nuôi không đúng quy định theo Nghị định 158/2005 của Chính phủ. Trong vòng 6 năm qua, số tiền chi cho những trường hợp này là gần nửa tỷ đồng.

Ngày 22/4, chúng tôi về đến đầu xã Quế Cường, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam thì được biết xã này có gần 20 trường hợp ngược đời như thế. Bà Nguyễn Thị Ngân (76 tuổi, trú xã Quế Cường), vì bà Ngân được Nhà nước công nhận có công với cách mạng nên con nuôi của bà cũng được có chính sách ưu đãi. Thế là bà “ưu tiên” ngay cho 2 đứa cháu nội của bà là Nguyễn Phạm Duy Thịnh (18 tuổi) và Nguyễn Phạm Duy Phước (15 tuổi, cùng trú xã Quế Cường) làm con nuôi, bối rối muốn giấu sự việc khi chúng tôi hỏi thăm. Nhưng cuối cùng bà cũng nói thật ra sự việc của mình: “Thiệt tình thì cũng khó coi, nhưng nhà khó khăn nên làm thế để kiếm “chút tiền” hàng tháng cho các cháu nó học”.

Nếu nhận con nuôi của những người được hưởng chế độ chính sách thì các em “con nuôi” trong quá trình học, để miễn giảm các khoản học phí và các chế độ khác, đối tượng con nuôi chỉ cần nộp quyết định công nhận con nuôi và xác nhận của UBND xã/phường nơi cư trú cho trường là đủ. Theo quy định, mức trợ cấp cho các cháu là con người có công ở bậc mẫu giáo mỗi năm là 200.000 đồng; cấp 1,2 và 3 mỗi năm là 250.000 đồng. Khi vào trung cấp, cao đẳng, đại học hoặc sau đại học, mức Nhà nước chi trả cho sinh viên mỗi năm có sự khác nhau tùy từng trường học.

Xoay quanh sự việc này, ông Nguyễn Duy Trinh - Trưởng ban Tư pháp xã Quế Cường, huyện Quế Sơn, Quảng Nam cho biết: Người trực tiếp làm 18 bộ hồ sơ công nhận con nuôi sai quy định ở xã này, phân bua: “Ở xã có một mình tôi làm tư pháp nên việc thay đổi các quy định của pháp luật không nắm rõ được hết. Do trước kia, việc nhận con nuôi là theo Nghị định 83 của Bộ Tư pháp, sau đó đến năm 2008 thì Thông tư số 1 của Bộ lại sửa đổi bổ sung, nhưng lại không rõ ràng nên tôi không biết mình làm sai. Vả lại ban đầu, tôi nghĩ họ đi làm thủ tục nhận con nuôi để chia tài sản, nhập khẩu… cho dễ dàng thôi chứ không biết họ có ý trục lợi về chế độ hưởng chính sách của Nhà nước”.

Còn ông Đoàn Xuân Hòa - Cán bộ tư pháp xã Duy Hải, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam nói: “Chúng tôi cũng không lường trước được vấn đề. Do có nhiều sự thay đổi trong các quy định về thủ tục nhận con nuôi nên chúng tôi không nắm bắt kịp thời. Tuy nhiên, Phòng Lao động - Thương binh & Xã hội huyện Duy Xuyên đã thu hồi các quyết định nhận con nuôi rồi”.

Trao đổi với Thượng tá Lê Văn Hồng - Phó trưởng Phòng PC46 Công an tỉnh Quảng Nam cho biết: Theo thông tư số 01 của Bộ Tư pháp ban hành ngày 2/8/2008, thì “Việc nhận nuôi con nuôi mà làm thay đổi thứ bậc trong gia đình (như trường hợp ông, bà nhận cháu hoặc anh, chị nhận em làm con nuôi), thì không giải quyết”. Như vậy, hàng loạt Chủ tịch UBND, cán bộ tư pháp xã, phường thuộc các huyện/thành phố trên địa bàn tỉnh Quảng Nam đã không làm đúng quy định của Nhà nước về thủ tục công nhận con nuôi. Đồng thời, các cán bộ này đã có dấu hiệu vi phạm Điều 285 Bộ luật Hình sự”. Hiện quyết định thu hồi các quyết định làm sai đối với nhận con nuôi của các xã đã được các huyện thực hiện. Nhưng vẫn chưa có bất kỳ một hình thức kỷ luật nào đối với cán bộ làm sai. Số tiền ngân sách đã chi cho các trường hợp con nuôi “ảo” không có khả năng thu hồi. Thiết nghĩ các ngành chức năng Quảng Nam phải mạnh tay và xử lý nghiêm những trường hợp trên.

3. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Làm sao “trọn lý, vẹn tình” khi cưỡng chế nhà ở duy nhất?. Bài báo phản ánh: Một quy định mới và mang tính nhân văn cao trong Luật Thi hành án dân sự (THADS) là hỗ trợ tiền thuê nhà nếu người phải THA chỉ có một chỗ ở duy nhất mà bị cưỡng chế. Tuy nhiên, thực tế khi triển khai quy định này không hề đơn giản.

Trước đây, trong những trường hợp này, mặc dù pháp luật không quy định, nhưng nhiều địa phương, cơ quan THA đã vận động người được THA hỗ trợ người phải THA để họ có chỗ ở (dù là tạm thời). Chính quyền địa phương nhiều nơi thậm chí còn cắt đất, trích ngân sách để hỗ trợ, nhất là với người phải THA thuộc gia đình chính sách,hộ nghèo, người cô đơn, tàn tật, không nơi nương  tựa… Lần đầu tiên, để giải quyết vấn đề này, Luật THADS đã quy định nếu người phải THA chỉ có một chỗ ở duy nhất thì được hỗ trợ tiền thuê nhà. Cụ thể, trường hợp cưỡng chế giao nhà là nhà ở duy nhất của người phải THA cho người mua được tài sản đấu giá, nếu xét thấy khi thanh toán các nghĩa vụ THA mà người phải THA không còn đủ tiền để thuê nhà hoặc tạo lập nơi ở mới thì trước khi làm thủ tục chi trả cho người được THA, Chấp hành viên trích lại từ số tiền bán tài sản một khoản tiền để người phải THA thuê nhà phù hợp với giá thuê nhà trung bình tại địa phương trong thời hạn một năm. Nghĩa vụ THA còn lại được tiếp tục thực hiện theo Luật này. Tuy nhiên, theo phản ánh của nhiều chấp hành viên, quy định như vậy, nhưng với những trường hợp này, nhiều người được THA không chấp nhận, vì cho rằng họ đã phải mua tài sản theo giá thị trường, nay không có lý gì lại phải trích lại một khoản để “hỗ trợ” dù các nghĩa vụ còn lại người phải THA vẫn tiếp tục phải thực hiện. Do đó, cơ quan THA phải mất rất nhiều công giải thích, thuyết phục để thực hiện được quy định này.

Bên cạnh đó, việc xác định khoản tiền thế nào là “phù hợp” với giá nhà thuê trung bình ở từng địa phương cũng là rất khó. Nhất là ở các thành phố lớn, việc bảo đảm cho người phải THA có chỗ ở trong vòng một năm đòi hỏi một số tiền không phải là nhỏ. Trong những trường hợp nhà bị cưỡng chế của người phải THA có giá trị không lớn thì việc phải trích lại một năm thuê cũng là vấn đề nan giải… Luật cho cơ chế, tuy nhiên thực hiện như thế nào cho hiệu quả lại phụ thuộc phần lớn vào chính các chấp hành viên. Cần nâng cao nhận thức của người dân về THADS, nhất là quyền và nghĩa vụ của các bên trong việc THA, để họ tự nguyện thi hành. Nếu không cũng cần phải giải thích, vận động, thuyết phục; tranh thủ, kết hợp sự hỗ trợ của chính quyền địa phương và các tổ chức, cá nhân có điều kiện để cùng chia sẻ những khó khăn trước mắt với người phải THA.

Báo cũng có bài “Tự ý “sáng tác” bản án?”. Bài báo phản ánh: Cho rằng đơn vị thi hành án đã “sáng tác”  thêm nội dung bản án, bà Trương Thị Lâm, trú tại 178, phố Nguyễn Thái Học, phường Sao Đỏ, thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương, phản ứng quyết liệt…

Theo đơn khởi kiện của ông Nguyễn Hồng Tiến, năm 2001 mẹ ông Tiến là Bùi Thị Kẽm có mua của cậu, mợ anh là ông Bùi Đình Hồng và bà Trương Thị Lâm nhà, đất tại số 178 Thái Học 2, thị trấn Sao Đỏ với giá 225 triệu đồng. Việc mua bán mới chỉ làm giấy viết tay và đứng tên người mua là Nguyễn Hải Yến (là em gái ông Tiến), bà Lâm đã nhận đủ tiền. Do em gái ông Tiến không có nhu cầu sử dụng đất nữa, nên bố mẹ ông Tiến đã làm hợp đồng tặng cho anh nhà đất vào ngày 10/8/2010, việc tặng cho này được UBND địa phương xác nhận. Còn theo bị đơn Trương Thị Lâm cho biết, trước năm 2001, ông Hồng (chồng bà) vay của bà Kẽm 50 cây vàng, việc vay mượn bà không biết. Ngày 7/7/2001, bà Kẽm sang nhà cầm sẵn một tờ giấy ghi nợ và yêu cầu bà viết giấy bán nhà để trừ nợ, bà đã viết giấy bán nhà cho chị Yến để trừ nợ. Thực chất bà không được nhận tiền của bà Kẽm, khi bà viết giấy bán nhà cho bà Kẽm thì chồng bà ở Vũng Tàu không biết. Đến năm 2003, ông Hồng về quê và bà Kẽm mới đưa giấy mua bán này sang nhà cho ông Hồng ký. Theo bà Lâm, việc bán nhà này là không tự nguyện, nên bà không đồng ý trả nhà cho bà Kẽm. Tranh chấp mua bán bắt đầu phát sinh.

Sau khi có đơn kiện của ông Tiến, các cấp tòa ở tỉnh Hải Dương đã thụ lý. Việc tranh chấp này đã được nhiều cấp tòa của tỉnh Hải Dương đưa ra phán quyết. Tại bản án số 07/2008/DS-ST, ngày 8/5/2008, TAND tỉnh Hải Dương đã chấp nhận yêu cầu khởi kiện của anh ông Tiến, buộc bà Lâm, ông Hồng phải trả toàn bộ nhà, đất tại 178 Nguyễn Thái Học 2 cho ông Tiến.

Thấy rằng phán quyết chưa khách quan, bà Bùi Thị Lâm đã có đơn kháng cáo bản án số 07/2008 của TAND tỉnh Hải Dương ngày 8/5/2008. Ngày 4/9/2008, TAND Tối cao – Tòa Phúc thẩm tại Hà Nội đưa ra xét xử công khai về tranh chấp hợp đồng mua bán nhà đất đối với bản án dân sự sơ thẩm của TAND tỉnh Hải Dương bị bà Lâm kháng cáo. Tại bản án số 163 ngày 4/9/2008 của Tòa Phúc thẩm tại Hà Nội, đã quyết định chấp thuận yêu cầu khởi kiện của ông Tiến. Đồng thời, “buộc bà Trương Thị Lâm và ông Bùi Đình Hồng phải trả cho anh Nguyễn Hồng Tiến toàn bộ căn nhà và công trình phụ, cây hoa màu tọa lạc trên đất thổ cư số 178 phố Thái Học 2…”. 

Phản ánh đến báo Pháp Luật Việt Nam, bà Lâm bức xúc, nói rằng trong thông báo về việc thi hành án dân sự bản án 163 nói trên, Cục Thi hành án dân sự thị xã Chí Linh đã “sáng tác” nội dung ngoài bản án để bắt bà thi hành. Theo đó, ngày 3/3/2011, Cục Thi hành án dân sự thị xã Chí Linh đã ra thông báo 119 yêu cầu bà Lâm có nghĩa vụ gia trả cho ông Tiến “toàn bộ nhà,  đất, công trình phụ, cây cối hoa màu tại số nhà 178 phố Thái Học 2”. Theo bà Lâm, nội dung bản án phán quyết thế nào thì thi hành án phải theo đó mà thực hiện, chứ không được phép tùy tiện “sáng tác”, tự ý đưa thêm phần “toàn bộ nhà, đất…”  như thông báo số 119 của Cục Thi hành án dân sự thị xã Chí Linh. Điều này, bà Lâm nói, là trái ngược với phán quyết của phiên tòa.

4. Báo Người đưa tin có bài Công lý đáng giá bao nhiêu? . Bài báo phản ánh: Công an, kiểm sát viên, cục trưởng Cục Thi hành án, trưởng phòng Giám đốc điều tra lần lượt bị pháp luật “sờ gáy”. Phải chăng một số người cầm cân nảy mực trong các cơ quan tố tụng đang bị đồng tiền chi phối? Ngày 14/2/2011 Tòa án Nhân nhân TPHCM đưa ra xét xử 2 kiểm sát viên và 1 công an có liên quan đến một vụ chạy án. Ngày 8/4 Cục trưởng Cục Thi hành án Dân sự tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu và 2 cán bộ thuộc cấp bị tạm giam để điều tra. Ngày 12/4, Phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm về trật tự xã hội, Công an tỉnh Bạc Liêu chính thức khởi tố vụ án Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, tạm giữ hình sự ông Trần Kim Long - Trưởng phòng Giám đốc kiểm tra, Tòa án Nhân dân tỉnh Bạc Liêu. Vậy chuyện gì đang diễn ra ở đây? Phải chăng một số người cầm cân nảy mực trong các cơ quan tố tụng đang bị đồng tiền chi phối?

Ngày 25/1/2011, Phó chánh án TAND Tối cao đã ký quyết định kháng nghị số 80/2011/KN-DS. Trong Quyết định ghi rõ Đề nghị Tòa án Nhân dân Tối cao xét xử giám đốc thẩm hủy bản án dân sự phúc thẩm nêu trên và bản án sơ thẩm số 57/2006/DSST ngày 26/5/2006 của TAND thị xã Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu xét xử sơ thẩm lại theo đúng quy định của pháp luật. Ngày 29/3/2011, bà Linh nhận được điện thoại của ông Trần Kim Long- Trưởng phòng Giám đốc kiểm tra TAND tỉnh Bạc Liêu cho biết ông đã nhận được kháng nghị của TAND Tối cao hủy hai bản án cũ và hỏi bà có cần thì đến lấy. Bà Linh đến thì được ông Long đưa cho quyết định kháng nghị của TAND Tối cao (bản photo). 5 năm theo kiện, nhận được quyết định này bà Linh mừng rơi nước mắt. Khi bà Linh đọc thì ông Long gợi ý: "Mấy anh bên trên đã rất quan tâm đến em. Em lo cho mấy anh ấy tiền trà nước để anh gửi họ.

Chiều 11/4, ông Long đến quán cà phê Vườn Táo của bà Linh để nhận 5 triệu đồng thì bị công an tỉnh Bạc Liêu bắt quả tang.