Điểm tin báo chí sáng ngày 20 tháng 12 năm 2010Trong buổi sáng ngày 20/12/2010, một số báo chí đã có bài phản ánh những sự kiện nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC:
1. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh phản ánh: Theo TTXVN, bà Nga tuyên bố như trên sau khi Hạ viện Hoa Kỳ thông qua Nghị quyết H.Res.20 kêu gọi đưa Việt Nam trở lại danh sách “Các nước đặc biệt quan tâm” (CPC) về tự do tôn giáo. Bà Nga khẳng định chính sách nhất quán của Việt Nam là tôn trọng và tạo điều kiện thuận lợi để mọi người dân thực hiện tự do tôn giáo, tín ngưỡng. Quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng và tự do không tôn giáo, tín ngưỡng được quy định trong hiến pháp, văn bản pháp luật của Việt Nam và được đảm bảo trên thực tế.
Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga nói: “Nghị quyết H.Res.20 của Hạ viện Hoa Kỳ thông qua ngày 17-12 là không khách quan, không phản ánh đúng tình hình thực tế tại Việt Nam”. Bà Nga cho biết: “Việt Nam sẵn sàng tiếp tục đối thoại với các bên, trong đó có Hoa Kỳ, nhằm thu hẹp và giải quyết các điểm khác biệt còn tồn tại”.
2. Báo Thanh niên có bài Xin kinh phí tiêu hủy... hàng cứu trợ. Bài báo phản ánh: Ủy ban MTTQ VN tỉnh Khánh Hòa vừa lập dự trù xin kinh phí tiêu hủy hàng cứu trợ trong đợt mưa lũ vừa qua. Chuyện là thế này: Miền Trung vừa xảy ra lũ lụt, ngay lập tức các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước tự nguyện đóng góp tiền, hàng hóa… kịp thời cứu giúp người dân vùng lũ. Những món hàng cứu trợ đem đến niềm vui, sự chia sẻ và giải quyết khó khăn bước đầu cho người dân. Tuy nhiên, có những doanh nghiệp đem hàng hóa quá hạn đi cứu trợ với mục đích đánh bóng thương hiệu; hay một số người xem đây là dịp để “thanh lý” đồ cũ trong gia đình.
Ông Nguyễn Chí Hiếu, Phó văn phòng Ủy ban MTTQ VN tỉnh Khánh Hòa cho biết, trong đợt mưa lũ vừa qua, đơn vị này tiếp nhận hơn 120 bao quần áo cũ gửi tặng đồng bào vùng lũ. Sau đó, đơn vị tổ chức thanh lọc, phân loại, đóng gói hơn 60% số hàng; số còn lại chừng 40% quá cũ nát, sẽ thành lập hội đồng để tiêu hủy. Theo ông Hiếu, ngoài việc vận động hàng trăm lượt đoàn viên tham gia lựa chọn, phân loại, đơn vị phải tiến hành xin kinh phí để tiêu hủy số hàng cứu trợ trên. Không biết có bao nhiêu địa phương phải xin kinh phí tiêu hủy hàng cứu trợ như vậy? Ý nghĩa của hàng cứu trợ là tấm lòng chia sẻ khó khăn với đồng bào ruột thịt. Một khi hàng cứu trợ là đồ “đồng nát” thì nó vừa là gánh nặng cho địa phương, vừa làm tổn thương người tiếp nhận…
3. Báo Lao động phản ánh: Thủ tướng Chính phủ vừa phê chuẩn kết quả bầu cử bổ sung, miễn nhiệm thành viên UBND các tỉnh Thanh Hóa, Phú Thọ và Điện Biên nhiệm kỳ 2004 - 2011. Đối với nhân sự tỉnh Thanh Hóa, Thủ tướng phê chuẩn bổ sung ông Trịnh Văn Chiến, Phó Bí thư Tỉnh ủy giữ chức Chủ tịch UBND tỉnh; ông Nguyễn Đức Quyền, nguyên Bí thư Đảng ủy khối các cơ quan tỉnh, giữ chức Phó Chủ tịch tỉnh và ông Trịnh Xuyên, Giám đốc công an tỉnh, giữ chức Ủy viên UBND tỉnh này.
Với nhân sự UBND tỉnh Phú Thọ, Thủ tướng phê chuẩn bổ sung ông Hoàng Dân Mạc, Phó Bí thư Tỉnh ủy, giữ chức Chủ tịch UBND tỉnh. Đồng thời, phê chuẩn miễn nhiệm chức vụ Chủ tịch UBND tỉnh của ông Nguyễn Doãn Khánh, để nhận nhiệm vụ mới.
Đối với nhân sự tỉnh Điện Biên, Thủ tướng phê chuẩn miễn nhiệm chức danh Chủ tịch UBND tỉnh đối với ông Đinh Tiến Dũng, để nhận nhiệm vụ mới; miễn nhiệm chức danh Phó Chủ tịch UBND tỉnh đối với ông Bùi Viết Bính và miễn nhiệm chức danh Ủy viên UBND tỉnh đối với ông Hoàng Khụt, nguyên Giám đốc Sở Nội vụ tỉnh, để 2 đồng chí này nghỉ hưu theo chế độ.
4. Báo Vietnamnet phản ánh: Cơ quan điều tra đã bắt và khám xét khẩn cấp hai đối tượng tung lên mạng đoạn video clip dài 22 phút quay cảnh đột kích vũ trường New Century. Chỉ chưa đầy 72 giờ sau khi clip dài 22 phút đột kích vũ trường New Century bị tung lên mạng, tối 18-12, Cơ quan Cảnh sát điều tra (Bộ Công an) đã bắt và khám xét khẩn cấp hai đối tượng. Một người tên T, không nghề nghiệp, sinh năm 1989 tại Nam Định và một người tên H, sinh năm 1987, quay phim của một trung tâm hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ sức khỏe tại Hà Nội.
Vào ngày 15-12, hai đoạn video clip có thời lượng 22 phút ghi lại vụ đột kích vũ trường New Century đêm 28-4-2007 đã được tung lên trang Youtube, sau đó lan truyền với tốc độ cực nhanh. Bước đầu, cả hai đối tượng đã thừa nhận đều đã biết rõ đây là tài liệu nghiệp vụ của ngành công an. Tuy nhiên, họ vẫn tiến hành sao chép, thay tên, biên tập lại đoạn video clip rồi tung lên trang Youtube cho mọi người cùng xem khi chưa được phép của cơ quan có thẩm quyền.
Theo Tổng cục Cảnh sát phòng, chống tội phạm (Bộ Công an), đây là những hình ảnh trong cuốn phim nghiệp vụ ghi lại hình ảnh lực lượng công an khám phá vụ án tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy và kinh doanh trái phép tại vũ trường New Century, số 10 phố Tràng Thi, Hà Nội vào đêm 28-4-2007 do lực lượng cảnh sát điều tra tiến hành. Tài liệu này đã được lưu trữ trong hồ sơ vụ án, và cùng với các biên bản khám xét, nó có tính chất như một chứng cứ trong hồ sơ vụ án.
II- NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP:
1. Báo Nhân dân điện tử có bài Công tác tư pháp cơ sở ở vùng cao. Bài báo phản ánh: Ở vùng sâu, vùng xa, cán bộ tư pháp cơ sở chủ yếu là làm công tác hộ tịch cho dân. Người dân vùng sâu, vùng xa nói như các già làng xưa "sống như cây rừng, tự mọc lên rồi lại tự chết đi". Có người cả đời không ra khỏi làng, cái hộ tịch, hộ khẩu của họ gửi cho xã nắm giùm.
Vì lẽ đó, để có thể 'báo cáo' hộ tịch đến cơ quan tư pháp cấp trên theo yêu cầu, cán bộ tư pháp phải đến tận nhà dân, yêu cầu họ kê khai vào sổ. Người già trong đầu trí nhớ ít đi, người trẻ thì lo làm ăn không quan tâm lắm, cứ tính theo mùa rẫy là ra cái tuổi, mà cái tuổi cũng chỉ phỏng đoán mà thôi. Cán bộ tư pháp lại phải vận dụng hết trí nhớ của mình, cái hiểu biết của mình và tham khảo đối chiếu với sổ sách trước đây mà làm tuổi cho dân. Trẻ con được vận động đến trường, cũng có công sức của cán bộ tư pháp, rồi trẻ em đến trường không có giấy khai sinh lại đến 'ông tư pháp' giải quyết, cô giáo muốn nắm học sinh đầu năm phải tìm đến 'ông tư pháp', cán bộ tư pháp muốn nắm số học sinh cuối năm phải dựa vào cô giáo... Cái khó hơn nữa của cán bộ tư pháp cơ sở là khâu hộ tịch chỉ nắm cho biết và báo cáo, còn hộ khẩu thì có công an lo. Những việc phạt dân (có đến hàng trăm thứ có thể xử phạt) thì ở cơ sở thật là nan giải vì đâu cũng là bà con, anh em mình, thôn làng mình. Thành thử, cán bộ tư pháp cơ sở được mang tiếng là 'một cánh tay' của chính quyền, nhưng về đến xã, 'ông tư pháp' chỉ biết làm việc, việc nào cũng làm.
Người có chức danh khác báo cáo theo định kỳ còn cán bộ tư pháp ngoài định kỳ còn phải báo cáo hằng ngày, hằng tuần trước UBND xã, phải báo cáo trước dân khi họ yêu cầu. Lại còn phổ biến, tuyên truyền pháp luật ban đêm, báo cáo bất cứ khi nào có vụ việc xảy ra... Nhằm đáp ứng được yêu cầu công việc mỗi ngày một nhiều, nhất là các công việc hoàn toàn mới mẻ và mang tính chất pháp lý, cán bộ tư pháp cơ sở phải chịu khó làm đã đành, lại còn phải chịu khó học hỏi. Cán bộ tư pháp cơ sở là người vận dụng văn bản, quy định của Nhà nước sát thực nhất. Cái biết của cán bộ tư pháp cơ sở có khác với cái biết so với cán bộ khác ở chỗ, không thể trả lời là không biết, bởi cái gì dân hỏi cũng đã có quy định của Nhà nước. Thậm chí, cả những điều xưa nay đã thành lệ mà nay phải trả lời theo luật thì cũng phải biết cả hai để mà so sánh, giải thích, hướng dẫn. Khi dân hỏi và được trả lời 'ưng cái bụng' thì lần sau thế nào dân cũng lại tìm đến 'ông tư pháp' mà hỏi, thành ra từ cái việc phải biết nhiều để mà làm cho được việc, 'ông tư pháp' cơ sở trở thành người 'biết nhiều, làm nhiều'.
2. Báo Quân đội nhân dân phản ánh: Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo vừa ký quyết định yêu cầu một số cơ quan hành chính trực thuộc tổ chức làm việc thêm buổi sáng thứ bảy mỗi tuần để tiếp nhận và giải quyết các thủ tục hành chính, trừ ngày lễ, ngày tết và ngày nghỉ khác theo quy định của pháp luật. Các cơ quan được yêu cầu làm thêm là Sở Kế hoạch và Đầu tư, Sở Tài nguyên và Môi trường, Sở Lao động – Thương binh và Xã hội, Sở Xây dựng, Sở Tư pháp, Sở Giao thông Vận tải, Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Sở Quy hoạch Kiến trúc và Ban Quản lý các khu công nghiệp và chế xuất.
Báo cũng có bài Bất tuân lệnh tòa?. Bài báo phản ánh: Sự việc bắt đầu vào năm 2004, khi chị Trần Thị Chung, trú tại cụm 6, xã Thọ Xuân, huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Tây (cũ) làm đơn gửi Tòa án nhân dân (TAND) huyện Đan Phượng đề nghị xử ly hôn với chồng là anh Trần Văn Hùng (con trai ông Trần Văn Ý). TAND huyện Đan Phượng đã xử và đồng ý cho hai bên thuận tình ly hôn. Do có nhiều vướng mắc về phân chia tài sản, nên hai bên phải đưa nhau đến tòa án cấp tỉnh. Tại Bản án số 09/LHPT do TAND tỉnh Hà Tây (cũ) đã quyết định: Chị Chung được quyền sử dụng 353m² đất thửa số 130, giao cho chị Chung sở hữu nguyên vật liệu 3 gian nhà trên đất do ông Trần Văn Ý làm. Chị Chung có nghĩa vụ thanh toán trả ông Trần Văn Ý 21.494.000 đồng. Thế nhưng, khi bản án có hiệu lực, chị Chung vẫn không thanh toán số tiền nêu trên. Đã thế, chị Chung còn cho xây dựng một ngôi nhà chắn ngay trước ngôi nhà cũ.
Sau 6 năm kể từ ngày bản án có hiệu lực, ông Trần Văn Ý đã gửi 18 lá đơn đến đội thi hành án huyện Đan Phượng đề nghị giải quyết nhưng đều bị "khất" với nhiều lý do khác nhau. Hơn nữa, các con chị Chung cũng không đồng ý cho cưỡng chế?! Cho đến tháng 6-2008, ông Ý nhận được thông báo của đội thi hành án huyện Đan Phượng về việc áp dụng biện pháp cưỡng chế kê biên nhà và quyền sử dụng đất đối với chị Chung để thu tiền thi hành án. Trong thông báo số 07/TB-THA ngày 19-6-2008 của Chi cục Thi hành án huyện Đan Phượng nêu rõ: “Chị Chung không nộp còn tỏ thái độ chây ỳ, viện dẫn ra nhiều lý do kéo dài thời gian thi hành án mặc dù vẫn được cơ quan thi hành án giáo dục thuyết phục…”. Vẫn theo thông báo, để thi hành dứt điểm bản án đã có hiệu lực pháp luật, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân, Thi hành án dân sự huyện Đan Phượng thông báo cho chị Trần Thị Chung biết, trong thời hạn 20 ngày kể từ ngày nhận được thông báo phải nộp đủ số tiền theo quyết định của tòa án. Nếu không thực hiện, cơ quan chức năng sẽ áp dụng biện pháp cưỡng chế, kê biên ngôi nhà.
Thông báo của đội thi hành án khiến đôi vợ chồng già vơi đi nỗi uất ức bấy lâu, nhưng rồi tất cả lại rơi vào im lặng. Ngày 31-5-2010, ông Ý và gia đình bàng hoàng khi nhận được Quyết định số 09/QĐ-THA của Chi cục Thi hành án dân sự huyện Đan Phượng do Chi cục trưởng Lê Đình Hưởng ký về việc trả lại đơn yêu cầu thi hành án. Quyết định nêu rõ: “Trả lại đơn yêu cầu thi hành án cho ông Trần Văn Ý và bà Lê Thị Năm; ông bà có quyền yêu cầu thi hành án khi người phải thi hành án có điều kiện thi hành...”. Như vậy, có thể thấy, Quyết định này thiếu tính thuyết phục vì nếu chị Chung không có điều kiện thi hành án (trả tiền cho ông Ý) thì tại sao chị lại có điều kiện làm nhà mới? Hơn nữa đã trái ngược với Thông báo số 70/TB-THA ngày 19-6-2008 của chính cơ quan này về việc áp dụng biện pháp cưỡng chế kê biên nhà ở và quyền sử dụng đất để thu tiền thi hành án như đã nêu trên.
3. Báo Hà Nội mới có bài Có "non" về nghiệp vụ?. Bài báo phản ánh: Sau gần 7 tháng triển khai Nghị định 34/2010 (bắt đầu từ ngày 20-5-2010) về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ, Bộ GT-VT đang gấp rút hoàn thiện dự thảo Nghị định sửa đổi. Việc này cho thấy: Khâu nghiên cứu, soạn thảo văn bản luật, lấy ý kiến góp ý, tổng kết thực tiễn còn chưa thấu đáo, là nguyên nhân chất lượng của luật ban hành kém, không đi vào cuộc sống.
Qua thực tế triển khai, Nghị định 34/2010/NĐ-CP đang phát sinh một số bất cập. Ví dụ, đối với các trường hợp đua xe, Nghị định 34/2010/NĐ-CP chỉ nâng mức phạt tiền mà bỏ hình phạt bổ sung là tạm giữ phương tiện (ngoại trừ trường hợp tái phạm hay chống người thi hành công vụ) nên không mang tính răn đe cao. Quy định xử phạt từ 100.000 - 200.000 đồng đối với người điều khiển xe gắn máy chở trẻ em trên 6 tuổi không đội mũ bảo hiểm cũng gặp vướng mắc vì thiếu căn cứ để xác định tuổi trẻ em, giấy khai sinh không dán ảnh nên rất khó đối chiếu để xác minh tuổi của trẻ và rất ít người mang theo giấy khai sinh khi ra đường... Đặc biệt thời hạn xử phạt đối với lái xe điều khiển xe đầu kéo sơmi rơmoóc không có giấy phép lái xe hạng FC không thể áp dụng từ ngày 1-7-2010 do vẫn còn nhiều lái xe điều khiển đầu kéo sơmi rơmoóc chưa kịp chuyển đổi giấy phép lái xe hạng FC. Thời gian qua còn xuất hiện một số hành vi vi phạm mới gây bức xúc cho dư luận nhưng chưa có chế tài xử phạt, điển hình như việc lắp còi hơi vượt quá âm lượng cho phép.
Một khi luật không thể phát huy tác dụng mong đợi, chi phí mà xã hội bỏ ra để làm luật trở nên vô ích và đó thực sự là một sự lãng phí. Bởi vậy, Quốc hội cần nghiêm túc đặt vấn đề bảo đảm hiệu quả của việc đầu tư vào hoạt động xây dựng pháp luật. Một mặt, cần có cơ chế kiểm tra cho phép phát hiện và đình chỉ hoặc tạm hoãn các dự án lập pháp mà tác dụng, mục tiêu không rõ ràng hoặc trùng lắp. Bên cạnh đó, không ít chuyên gia pháp luật cho rằng, cần cân nhắc, tính toán về việc quy trách nhiệm những người có liên quan, trong trường hợp luật làm ra mà không thể được thực thi nghiêm chỉnh để tránh tình trạng văn bản mới ra đời đã phải cải sửa như đã nêu trên.
Điểm tin báo chí sáng ngày 20 tháng 12 năm 2010
20/12/2010
Trong buổi sáng ngày 20/12/2010, một số báo chí đã có bài phản ánh những sự kiện nổi bật của đất nước và những vấn đề liên quan đến công tác tư pháp như sau:
I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC:
1. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh phản ánh: Theo TTXVN, bà Nga tuyên bố như trên sau khi Hạ viện Hoa Kỳ thông qua Nghị quyết H.Res.20 kêu gọi đưa Việt Nam trở lại danh sách “Các nước đặc biệt quan tâm” (CPC) về tự do tôn giáo. Bà Nga khẳng định chính sách nhất quán của Việt Nam là tôn trọng và tạo điều kiện thuận lợi để mọi người dân thực hiện tự do tôn giáo, tín ngưỡng. Quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng và tự do không tôn giáo, tín ngưỡng được quy định trong hiến pháp, văn bản pháp luật của Việt Nam và được đảm bảo trên thực tế.
Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga nói: “Nghị quyết H.Res.20 của Hạ viện Hoa Kỳ thông qua ngày 17-12 là không khách quan, không phản ánh đúng tình hình thực tế tại Việt Nam”. Bà Nga cho biết: “Việt Nam sẵn sàng tiếp tục đối thoại với các bên, trong đó có Hoa Kỳ, nhằm thu hẹp và giải quyết các điểm khác biệt còn tồn tại”.
2. Báo Thanh niên có bài Xin kinh phí tiêu hủy... hàng cứu trợ. Bài báo phản ánh: Ủy ban MTTQ VN tỉnh Khánh Hòa vừa lập dự trù xin kinh phí tiêu hủy hàng cứu trợ trong đợt mưa lũ vừa qua. Chuyện là thế này: Miền Trung vừa xảy ra lũ lụt, ngay lập tức các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước tự nguyện đóng góp tiền, hàng hóa… kịp thời cứu giúp người dân vùng lũ. Những món hàng cứu trợ đem đến niềm vui, sự chia sẻ và giải quyết khó khăn bước đầu cho người dân. Tuy nhiên, có những doanh nghiệp đem hàng hóa quá hạn đi cứu trợ với mục đích đánh bóng thương hiệu; hay một số người xem đây là dịp để “thanh lý” đồ cũ trong gia đình.
Ông Nguyễn Chí Hiếu, Phó văn phòng Ủy ban MTTQ VN tỉnh Khánh Hòa cho biết, trong đợt mưa lũ vừa qua, đơn vị này tiếp nhận hơn 120 bao quần áo cũ gửi tặng đồng bào vùng lũ. Sau đó, đơn vị tổ chức thanh lọc, phân loại, đóng gói hơn 60% số hàng; số còn lại chừng 40% quá cũ nát, sẽ thành lập hội đồng để tiêu hủy. Theo ông Hiếu, ngoài việc vận động hàng trăm lượt đoàn viên tham gia lựa chọn, phân loại, đơn vị phải tiến hành xin kinh phí để tiêu hủy số hàng cứu trợ trên. Không biết có bao nhiêu địa phương phải xin kinh phí tiêu hủy hàng cứu trợ như vậy? Ý nghĩa của hàng cứu trợ là tấm lòng chia sẻ khó khăn với đồng bào ruột thịt. Một khi hàng cứu trợ là đồ “đồng nát” thì nó vừa là gánh nặng cho địa phương, vừa làm tổn thương người tiếp nhận…
3. Báo Lao động phản ánh: Thủ tướng Chính phủ vừa phê chuẩn kết quả bầu cử bổ sung, miễn nhiệm thành viên UBND các tỉnh Thanh Hóa, Phú Thọ và Điện Biên nhiệm kỳ 2004 - 2011. Đối với nhân sự tỉnh Thanh Hóa, Thủ tướng phê chuẩn bổ sung ông Trịnh Văn Chiến, Phó Bí thư Tỉnh ủy giữ chức Chủ tịch UBND tỉnh; ông Nguyễn Đức Quyền, nguyên Bí thư Đảng ủy khối các cơ quan tỉnh, giữ chức Phó Chủ tịch tỉnh và ông Trịnh Xuyên, Giám đốc công an tỉnh, giữ chức Ủy viên UBND tỉnh này.
Với nhân sự UBND tỉnh Phú Thọ, Thủ tướng phê chuẩn bổ sung ông Hoàng Dân Mạc, Phó Bí thư Tỉnh ủy, giữ chức Chủ tịch UBND tỉnh. Đồng thời, phê chuẩn miễn nhiệm chức vụ Chủ tịch UBND tỉnh của ông Nguyễn Doãn Khánh, để nhận nhiệm vụ mới.
Đối với nhân sự tỉnh Điện Biên, Thủ tướng phê chuẩn miễn nhiệm chức danh Chủ tịch UBND tỉnh đối với ông Đinh Tiến Dũng, để nhận nhiệm vụ mới; miễn nhiệm chức danh Phó Chủ tịch UBND tỉnh đối với ông Bùi Viết Bính và miễn nhiệm chức danh Ủy viên UBND tỉnh đối với ông Hoàng Khụt, nguyên Giám đốc Sở Nội vụ tỉnh, để 2 đồng chí này nghỉ hưu theo chế độ.
4. Báo Vietnamnet phản ánh: Cơ quan điều tra đã bắt và khám xét khẩn cấp hai đối tượng tung lên mạng đoạn video clip dài 22 phút quay cảnh đột kích vũ trường New Century. Chỉ chưa đầy 72 giờ sau khi clip dài 22 phút đột kích vũ trường New Century bị tung lên mạng, tối 18-12, Cơ quan Cảnh sát điều tra (Bộ Công an) đã bắt và khám xét khẩn cấp hai đối tượng. Một người tên T, không nghề nghiệp, sinh năm 1989 tại Nam Định và một người tên H, sinh năm 1987, quay phim của một trung tâm hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ sức khỏe tại Hà Nội.
Vào ngày 15-12, hai đoạn video clip có thời lượng 22 phút ghi lại vụ đột kích vũ trường New Century đêm 28-4-2007 đã được tung lên trang Youtube, sau đó lan truyền với tốc độ cực nhanh. Bước đầu, cả hai đối tượng đã thừa nhận đều đã biết rõ đây là tài liệu nghiệp vụ của ngành công an. Tuy nhiên, họ vẫn tiến hành sao chép, thay tên, biên tập lại đoạn video clip rồi tung lên trang Youtube cho mọi người cùng xem khi chưa được phép của cơ quan có thẩm quyền.
Theo Tổng cục Cảnh sát phòng, chống tội phạm (Bộ Công an), đây là những hình ảnh trong cuốn phim nghiệp vụ ghi lại hình ảnh lực lượng công an khám phá vụ án tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy và kinh doanh trái phép tại vũ trường New Century, số 10 phố Tràng Thi, Hà Nội vào đêm 28-4-2007 do lực lượng cảnh sát điều tra tiến hành. Tài liệu này đã được lưu trữ trong hồ sơ vụ án, và cùng với các biên bản khám xét, nó có tính chất như một chứng cứ trong hồ sơ vụ án.
II- NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP:
1. Báo Nhân dân điện tử có bài Công tác tư pháp cơ sở ở vùng cao. Bài báo phản ánh: Ở vùng sâu, vùng xa, cán bộ tư pháp cơ sở chủ yếu là làm công tác hộ tịch cho dân. Người dân vùng sâu, vùng xa nói như các già làng xưa "sống như cây rừng, tự mọc lên rồi lại tự chết đi". Có người cả đời không ra khỏi làng, cái hộ tịch, hộ khẩu của họ gửi cho xã nắm giùm.
Vì lẽ đó, để có thể 'báo cáo' hộ tịch đến cơ quan tư pháp cấp trên theo yêu cầu, cán bộ tư pháp phải đến tận nhà dân, yêu cầu họ kê khai vào sổ. Người già trong đầu trí nhớ ít đi, người trẻ thì lo làm ăn không quan tâm lắm, cứ tính theo mùa rẫy là ra cái tuổi, mà cái tuổi cũng chỉ phỏng đoán mà thôi. Cán bộ tư pháp lại phải vận dụng hết trí nhớ của mình, cái hiểu biết của mình và tham khảo đối chiếu với sổ sách trước đây mà làm tuổi cho dân. Trẻ con được vận động đến trường, cũng có công sức của cán bộ tư pháp, rồi trẻ em đến trường không có giấy khai sinh lại đến 'ông tư pháp' giải quyết, cô giáo muốn nắm học sinh đầu năm phải tìm đến 'ông tư pháp', cán bộ tư pháp muốn nắm số học sinh cuối năm phải dựa vào cô giáo... Cái khó hơn nữa của cán bộ tư pháp cơ sở là khâu hộ tịch chỉ nắm cho biết và báo cáo, còn hộ khẩu thì có công an lo. Những việc phạt dân (có đến hàng trăm thứ có thể xử phạt) thì ở cơ sở thật là nan giải vì đâu cũng là bà con, anh em mình, thôn làng mình. Thành thử, cán bộ tư pháp cơ sở được mang tiếng là 'một cánh tay' của chính quyền, nhưng về đến xã, 'ông tư pháp' chỉ biết làm việc, việc nào cũng làm.
Người có chức danh khác báo cáo theo định kỳ còn cán bộ tư pháp ngoài định kỳ còn phải báo cáo hằng ngày, hằng tuần trước UBND xã, phải báo cáo trước dân khi họ yêu cầu. Lại còn phổ biến, tuyên truyền pháp luật ban đêm, báo cáo bất cứ khi nào có vụ việc xảy ra... Nhằm đáp ứng được yêu cầu công việc mỗi ngày một nhiều, nhất là các công việc hoàn toàn mới mẻ và mang tính chất pháp lý, cán bộ tư pháp cơ sở phải chịu khó làm đã đành, lại còn phải chịu khó học hỏi. Cán bộ tư pháp cơ sở là người vận dụng văn bản, quy định của Nhà nước sát thực nhất. Cái biết của cán bộ tư pháp cơ sở có khác với cái biết so với cán bộ khác ở chỗ, không thể trả lời là không biết, bởi cái gì dân hỏi cũng đã có quy định của Nhà nước. Thậm chí, cả những điều xưa nay đã thành lệ mà nay phải trả lời theo luật thì cũng phải biết cả hai để mà so sánh, giải thích, hướng dẫn. Khi dân hỏi và được trả lời 'ưng cái bụng' thì lần sau thế nào dân cũng lại tìm đến 'ông tư pháp' mà hỏi, thành ra từ cái việc phải biết nhiều để mà làm cho được việc, 'ông tư pháp' cơ sở trở thành người 'biết nhiều, làm nhiều'.
2. Báo Quân đội nhân dân phản ánh: Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo vừa ký quyết định yêu cầu một số cơ quan hành chính trực thuộc tổ chức làm việc thêm buổi sáng thứ bảy mỗi tuần để tiếp nhận và giải quyết các thủ tục hành chính, trừ ngày lễ, ngày tết và ngày nghỉ khác theo quy định của pháp luật. Các cơ quan được yêu cầu làm thêm là Sở Kế hoạch và Đầu tư, Sở Tài nguyên và Môi trường, Sở Lao động – Thương binh và Xã hội, Sở Xây dựng, Sở Tư pháp, Sở Giao thông Vận tải, Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Sở Quy hoạch Kiến trúc và Ban Quản lý các khu công nghiệp và chế xuất.
Báo cũng có bài Bất tuân lệnh tòa?. Bài báo phản ánh: Sự việc bắt đầu vào năm 2004, khi chị Trần Thị Chung, trú tại cụm 6, xã Thọ Xuân, huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Tây (cũ) làm đơn gửi Tòa án nhân dân (TAND) huyện Đan Phượng đề nghị xử ly hôn với chồng là anh Trần Văn Hùng (con trai ông Trần Văn Ý). TAND huyện Đan Phượng đã xử và đồng ý cho hai bên thuận tình ly hôn. Do có nhiều vướng mắc về phân chia tài sản, nên hai bên phải đưa nhau đến tòa án cấp tỉnh. Tại Bản án số 09/LHPT do TAND tỉnh Hà Tây (cũ) đã quyết định: Chị Chung được quyền sử dụng 353m² đất thửa số 130, giao cho chị Chung sở hữu nguyên vật liệu 3 gian nhà trên đất do ông Trần Văn Ý làm. Chị Chung có nghĩa vụ thanh toán trả ông Trần Văn Ý 21.494.000 đồng. Thế nhưng, khi bản án có hiệu lực, chị Chung vẫn không thanh toán số tiền nêu trên. Đã thế, chị Chung còn cho xây dựng một ngôi nhà chắn ngay trước ngôi nhà cũ.
Sau 6 năm kể từ ngày bản án có hiệu lực, ông Trần Văn Ý đã gửi 18 lá đơn đến đội thi hành án huyện Đan Phượng đề nghị giải quyết nhưng đều bị "khất" với nhiều lý do khác nhau. Hơn nữa, các con chị Chung cũng không đồng ý cho cưỡng chế?! Cho đến tháng 6-2008, ông Ý nhận được thông báo của đội thi hành án huyện Đan Phượng về việc áp dụng biện pháp cưỡng chế kê biên nhà và quyền sử dụng đất đối với chị Chung để thu tiền thi hành án. Trong thông báo số 07/TB-THA ngày 19-6-2008 của Chi cục Thi hành án huyện Đan Phượng nêu rõ: “Chị Chung không nộp còn tỏ thái độ chây ỳ, viện dẫn ra nhiều lý do kéo dài thời gian thi hành án mặc dù vẫn được cơ quan thi hành án giáo dục thuyết phục…”. Vẫn theo thông báo, để thi hành dứt điểm bản án đã có hiệu lực pháp luật, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của công dân, Thi hành án dân sự huyện Đan Phượng thông báo cho chị Trần Thị Chung biết, trong thời hạn 20 ngày kể từ ngày nhận được thông báo phải nộp đủ số tiền theo quyết định của tòa án. Nếu không thực hiện, cơ quan chức năng sẽ áp dụng biện pháp cưỡng chế, kê biên ngôi nhà.
Thông báo của đội thi hành án khiến đôi vợ chồng già vơi đi nỗi uất ức bấy lâu, nhưng rồi tất cả lại rơi vào im lặng. Ngày 31-5-2010, ông Ý và gia đình bàng hoàng khi nhận được Quyết định số 09/QĐ-THA của Chi cục Thi hành án dân sự huyện Đan Phượng do Chi cục trưởng Lê Đình Hưởng ký về việc trả lại đơn yêu cầu thi hành án. Quyết định nêu rõ: “Trả lại đơn yêu cầu thi hành án cho ông Trần Văn Ý và bà Lê Thị Năm; ông bà có quyền yêu cầu thi hành án khi người phải thi hành án có điều kiện thi hành...”. Như vậy, có thể thấy, Quyết định này thiếu tính thuyết phục vì nếu chị Chung không có điều kiện thi hành án (trả tiền cho ông Ý) thì tại sao chị lại có điều kiện làm nhà mới? Hơn nữa đã trái ngược với Thông báo số 70/TB-THA ngày 19-6-2008 của chính cơ quan này về việc áp dụng biện pháp cưỡng chế kê biên nhà ở và quyền sử dụng đất để thu tiền thi hành án như đã nêu trên.
3. Báo Hà Nội mới có bài Có "non" về nghiệp vụ?. Bài báo phản ánh: Sau gần 7 tháng triển khai Nghị định 34/2010 (bắt đầu từ ngày 20-5-2010) về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ, Bộ GT-VT đang gấp rút hoàn thiện dự thảo Nghị định sửa đổi. Việc này cho thấy: Khâu nghiên cứu, soạn thảo văn bản luật, lấy ý kiến góp ý, tổng kết thực tiễn còn chưa thấu đáo, là nguyên nhân chất lượng của luật ban hành kém, không đi vào cuộc sống.
Qua thực tế triển khai, Nghị định 34/2010/NĐ-CP đang phát sinh một số bất cập. Ví dụ, đối với các trường hợp đua xe, Nghị định 34/2010/NĐ-CP chỉ nâng mức phạt tiền mà bỏ hình phạt bổ sung là tạm giữ phương tiện (ngoại trừ trường hợp tái phạm hay chống người thi hành công vụ) nên không mang tính răn đe cao. Quy định xử phạt từ 100.000 - 200.000 đồng đối với người điều khiển xe gắn máy chở trẻ em trên 6 tuổi không đội mũ bảo hiểm cũng gặp vướng mắc vì thiếu căn cứ để xác định tuổi trẻ em, giấy khai sinh không dán ảnh nên rất khó đối chiếu để xác minh tuổi của trẻ và rất ít người mang theo giấy khai sinh khi ra đường... Đặc biệt thời hạn xử phạt đối với lái xe điều khiển xe đầu kéo sơmi rơmoóc không có giấy phép lái xe hạng FC không thể áp dụng từ ngày 1-7-2010 do vẫn còn nhiều lái xe điều khiển đầu kéo sơmi rơmoóc chưa kịp chuyển đổi giấy phép lái xe hạng FC. Thời gian qua còn xuất hiện một số hành vi vi phạm mới gây bức xúc cho dư luận nhưng chưa có chế tài xử phạt, điển hình như việc lắp còi hơi vượt quá âm lượng cho phép.
Một khi luật không thể phát huy tác dụng mong đợi, chi phí mà xã hội bỏ ra để làm luật trở nên vô ích và đó thực sự là một sự lãng phí. Bởi vậy, Quốc hội cần nghiêm túc đặt vấn đề bảo đảm hiệu quả của việc đầu tư vào hoạt động xây dựng pháp luật. Một mặt, cần có cơ chế kiểm tra cho phép phát hiện và đình chỉ hoặc tạm hoãn các dự án lập pháp mà tác dụng, mục tiêu không rõ ràng hoặc trùng lắp. Bên cạnh đó, không ít chuyên gia pháp luật cho rằng, cần cân nhắc, tính toán về việc quy trách nhiệm những người có liên quan, trong trường hợp luật làm ra mà không thể được thực thi nghiêm chỉnh để tránh tình trạng văn bản mới ra đời đã phải cải sửa như đã nêu trên.