I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC:
1. Báo Nhân dân điện tử có bài Bàn giao hồ sơ khẳng định chủ quyền quần đảo Hoàng Sa. Bài báo phản ánh: UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế vừa tiến hành bàn giao bộ hồ sơ quý liên quan chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa cho Bộ Ngoại giao. Bộ hồ sơ mang tiêu đề "Ty khí tượng tại đảo Hoàng Sa 1955" được lưu giữ tại Chi cục Văn thư lưu trữ tỉnh Thừa Thiên - Huế. Bộ hồ sơ được bàn giao gồm mười trang tài liệu, trong đó có sáu trang tiếng Pháp và bốn trang tiếng Việt. Ðây là hồ sơ gốc của Ty Kiến thiết (chế độ cũ) liên quan chủ quyền quần đảo Hoàng Sa giai đoạn 1897 đến năm 1960, trong đó có các văn bản được đánh máy, có đầy đủ chữ ký cũng như con dấu, các bút tích xử lý công việc với nội dung về việc sửa chữa Ty Khí tượng Hoàng Sa.
2. Báo điện tử Dân trí có bài Hội nghị cấp cao GMS sẽ nhóm họp tại Hà Nội. Bài báo phản ánh: Bộ trưởng của 6 nước thuộc Tiểu vùng Mekong Mở rộng (GMS) sẽ gặp gỡ tại Hà Nội, ngày 20/8 tới đây để tham dự Hội nghị Bộ trưởng GMS lần thứ 16 nhằm thảo luận về những định hướng chung trong khung chiến lược dài hạn GMS trong vòng 10 năm tới (2012-2022).
Theo nội dung bản thông cáo mà Ngân hàng Phát triển (ADB) phát đi ngày 2/8, với chủ đề “GMS trong thập kỷ tới: Những lĩnh vực hợp tác mới,” đại diện các nước Campuchia, Trung Quốc, Lào, Myanmar, Thái Lan và Việt Nam cùng với các quan chức của ADB hy vọng sẽ thống nhất một kế hoạch hành động về cải thiện giao thông và thuận lợi hóa thương mại ở khu vực GMS. Kế hoạch này sẽ hỗ trợ tăng trưởng kinh tế sau cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu.
3. Báo điện tử Vietnamnet có bài Bỏ hội đồng nhân dân: Ai giám sát việc lạm quyền? Bài báo phản ánh: Nếu không có cơ chế kiểm tra của cấp ủy, giám sát của HĐND cấp trên hay đoàn đại biểu Quốc hội, có thể xảy ra việc lạm dụng, lợi dụng quyền lực - Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu cảnh báo.
Một trong các vấn đề được đoàn công tác quan tâm nhất là chủ tịch UBND cấp trên trực tiếp bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức chủ tịch, các thành viện UBND huyện, quận, phường. Tuy nhiên, ông Uông Chu Lưu vẫn chưa thấy thật thỏa đáng: “Nếu nói bỏ HĐND, trách nhiệm của chủ tịch huyện, quận, phường sẽ cao hơn, việc tiếp nhận, xử lý đơn thư khiếu nại của công dân tốt hơn, kịp thời hơn thì có phải trước đây không có quy định của pháp luật hay là do không thực hiện đúng chức trách, nhiệm vụ? Hay trước đây chủ tịch UBND quận, huyện, phường ỷ lại HĐND cùng cấp, cái gì cũng dựa vào nghị quyết của HĐND mới làm? Bây giờ không có HĐND thì mới nâng cao trách nhiệm? Việc này phải có lý lẽ thuyết phục, chứ không thể chỉ nói đơn giản”. Ông Lưu lưu ý cần sớm có luật giám sát của HĐND, có hướng dẫn cụ thể về cơ chế giám sát của MTTQ, các tổ chức đoàn thể các cấp, sớm xây dựng quy chế phối hợp giữa các cấp chính quyền với nhau, nhất là trong điều kiện bí thư kiêm chủ tịch quận. “Giữa cấp ủy, UBND trong mối quan hệ Đảng lãnh đạo, nhân dân làm chủ, nhà nước quản lý thế nào để ngăn chặn được tình trạng lợi dụng, lạm dụng quyền lực. Thời gian thực hiện thí điểm mới được 1 năm nên chưa thể nói về những yếu tố tiêu cực. Nhưng nếu không có cơ chế kiểm tra của cấp ủy, giám sát của HĐND cấp trên, của đoàn đại biểu Quốc hội thì việc lạm dụng, lợi dụng quyền lực có thể xảy ra”, Phó Chủ tịch Quốc hội nói.
4. Báo ThienNhien.Net có bài Hội nghị quan chức cao cấp ASEAN về môi trường lần thứ 21. Bài báo phản ánh: Tiếp nối thành công của Hội nghị Bộ trưởng Môi trường phi chính thức lần thứ 11, Hội nghị Bộ trưởng Môi trường ASEAN + 3 lần thứ 7, Hội nghị Bộ trưởng Môi trường cấp cao Đông Á lần đầu tiên, tại Hà Nội (tháng 10/2008); đồng thời, phát huy vai trò tích cực, chủ động trong hợp tác quốc tế về lĩnh vực môi trường, Bộ Tài nguyên và Môi trường Việt Nam sẽ đăng cai tổ chức Hội nghị Quan chức cao cấp ASEAN về môi trường lần thứ 21 và các sự kiện liên quan từ ngày 02-07/08/2010, tại Hà Nội. Hội nghị ASOEN lần này sẽ tập trung kiểm điểm tình hình hoạt động của các nhóm công tác ASEAN về môi trường biển và vùng ven bờ; các hiệp định môi trường đa phương; bảo tồn thiên nhiên và đa dạng sinh học; ô nhiễm khói mù xuyên biên giới; các thành phố bền vững về môi trường; quản lý tài nguyên nước; biến đổi khí hậu; về đào tạo, giáo dục môi trường. Ngoài ra, Hội nghị Quan chức cao cấp về môi trường ASEAN + 3 sẽ là dịp xem xét lại tình hình triển khai các hoạt động trong khuôn khổ hợp tác về môi trường giữa ASEAN và các nước đối tác, đối thoại, cụ thể là hợp tác ASEAN với Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc.
Song song với ASOEN 21, Hội nghị quan chức cấp cao Đông Á cũng sẽ diễn ra, tiếp tục tập trung giải quyết vấn đề môi trường đô thị với các chủ đề: “Thành phố, hiệu quả tài nguyên và chính sách 3R”; “Thành phố và đa dạng sinh học”; “Giới thiệu về thành phố các bon thấp của Đông Á, thách thức và cơ hội”; “Thành phố thích nghi với biến đổi khí hậu và quản lý nhà nước”. Đây được xem là hội nghị trù bị cho Hội nghị Bộ trưởng môi trường Đông Á lần thứ 2, dự kiến tổ chức tại Brunei Darusalam vào tháng 10 năm 2010.
5. Báo Sài Gòn giải phóng có bài Doanh nghiệp bảo hiểm: Vi phạm Luật cạnh tranh, vẫn lỗ. Bài báo phản ánh: Năm 1999 Việt Nam mới có 10 doanh nghiệp bảo hiểm (DNBH) phi nhân thọ hoạt động, đến nay đã có gần 30 DNBH phi nhân thọ, với trên 500 chi nhánh tại các địa phương. Tính cạnh tranh của thị trường BH trở nên gay gắt, không chỉ cạnh tranh giữa các DNBH với nhau, thậm chí còn cạnh tranh giữa các công ty thành viên, chi nhánh cùng một DNBH.
Theo số liệu của Bộ Tài chính, năm 2008 (năm hầu hết các DNBH phi nhân thọ đều thua lỗ nghiệp vụ BH) toàn khối phi nhân thọ lỗ 163 tỷ đồng, trong đó lỗ về nghiệp vụ: Bảo Minh (40 tỷ đồng), Toàn Cầu (8 tỷ đồng), PVI (4,6 tỷ đồng), Viễn Đông (19 tỷ đồng), AAA (19,5 tỷ đồng), BIC (18,5 tỷ đồng), ABIC (37,5 tỷ đồng), Bảo Ngân (8,3 tỷ đồng), Bảo Tín (6,1 tỷ đồng)…
Tại hội nghị CEO phi nhân thọ vào năm 2008, 15/25 DNBH đã thống nhất điều chỉnh mức phí BH từ 1,3% lên 1,56% (chưa VAT) dựa vào nguyên nhân chi phí sửa chữa tăng (giá cả phụ tùng, công sửa chữa) trong khi tỷ lệ bồi thường BH xe cơ giới quá cao, không đảm bảo an toàn khả năng tài chính của DNBH. Việc làm này phù hợp với quy định tại điều 20 Nghị định 45/2010/NĐ-CP hướng dẫn thi hành Luật Kinh doanh BH là: “Phí BH phải được xây dựng trên số liệu thống kê, đảm bảo khả năng thanh toán của DNBH và tương ứng với điều kiện và trách nhiệm BH”. Tuy nhiên, thỏa thuận này đã vi phạm Luật Cạnh tranh khi các DN đạt thị phần trên 30% lại cùng nhau thỏa thuận ấn định giá.
Tại phiên điều trần trong 2 ngày 27 và 28-7-2010, các DNBH thừa nhận đây là bài học kinh nghiệm sâu sắc khi công chúng và cả những lãnh đạo DN lại chưa hiểu biết thấu đáo luật, nên đã vi phạm. Hành vi vi phạm của DNBH được xác định khá dễ dàng, vì những thỏa thuận đó được công bố công khai. Tuy nhiên, vấn đề đặt ra sau bài học này là các hành vi vi phạm của các DN tại những lĩnh vực khác, nếu có, sẽ ngày càng tinh vi và khó phát hiện hơn, nhất là tại những ngành có DN lớn chi phối. Thực tế từ khi Luật Cạnh tranh ra đời đến nay, ngoài hành vi vi phạm của các DNBH, còn có những biểu hiện vi phạm Luật Cạnh tranh khác nhưng chưa bị xem xét xử lý. Chẳng hạn hãng Hàng không Pacific Airlines (nay là Jestar Pacific Airlines - JPA) từng cho rằng dù đang giữ đến 85% thị trường nội địa nhưng Vietnam Airlines liên tục tung ra các chương trình khuyến mại giảm giá vé, trên các đường bay có JPA tham gia khai thác; Megastar tận dụng ưu thế lớn trên thị trường để nâng giá thuê phim và áp đặt các điều kiện phát hành… Điều đó cho thấy không phải dễ hạn chế được hành vi thao túng thị trường.
II- NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP:
1. Báo Phụ nữ online có bài Gian nan đợi thi hành án. Bài báo phản ánh: Bà Huỳnh Thị S., ngụ huyện Châu Đức, tỉnh BR-VT, đã gửi đơn cầu cứu đến Báo Phụ Nữ với nội dung: "Năm 2005, con gái tôi, cháu B., SN 1993, bị ông M.N., người hàng xóm, SN 1931, nhiều lần xâm hại, làm cháu phải mang thai.
Khi gia đình phát hiện, cái thai đã 25 tuần tuổi. Chúng tôi tố cáo, ông M.N. lẩn trốn, công an huyện Châu Đức đã ra quyết định truy nã nhưng mãi hơn một năm sau, ông N. mới bị phát hiện. Ngày 17/4/2008, TAND tỉnh BR-VT xét xử sơ thẩm, tuyên phạt ông M.N. 13 năm tù và bồi thường sức khỏe tinh thần cho con tôi 18.700.000đ. Gia đình tôi kháng cáo. Ngày 23/6/2008, TAND phúc thẩm tại TP.HCM đã xét xử, quyết định giữ nguyên án tù với ông M.N. nhưng buộc ông phải bồi thường số tiền 46.900.000đ". Án tòa đã có nhưng hơn hai năm qua, bà S. đã phải chờ đợi, tới lui rất nhiều lần, mà án vẫn chưa thi hành được.
Xác minh tại Cơ quan thi hành án dân sự (THA DS) huyện Châu Đức, tỉnh BR-VT, nơi được ủy thác THA (theo quyết định ngày 4/8/2008 của THA DS tỉnh BR-VT), chúng tôi được biết, vụ việc đã trải qua rất nhiều khâu. Ngày 18/8/2008, THA DS huyện đã ra quyết định THA theo đơn yêu cầu của gia đình bà S. Ngày 19/11/2009, THA DS Châu Đức mới ra thông báo sẽ cưỡng chế THA bằng biện pháp kê biên tài sản gắn liền trên đất và quyền sử dụng 2.000m2 đất của ông N. Ông Phùng Chí Linh, Chi cục phó THA DS Châu Đức, cũng là chấp hành viên vụ cưỡng chế THA này cho biết: “Số tiền 40.900.000đ là một tài sản lớn đối với gia đình ông N. Sau khi xác định gia đình ông N. không có tài sản nào khác, chúng tôi mới ra quyết định cưỡng chế đất đai và chỉ cắt đúng diện tích đất sao cho bằng hoặc cao hơn chút ít với số tiền THA. Ông N. đã đi tù, các con ở nhà đã trưởng thành, nhưng quyền sử dụng đất vẫn do ông N. đứng tên. Các khâu kê biên, thẩm định giá phải theo trình tự pháp luật. Hiện Công ty TNHH thẩm định giá, bất động sản PaCo Corporation TP. Vũng Tàu đang tiến hành thẩm định giá”.
Vụ việc kéo dài đã gần 5 năm, những thiệt hại về thể chất, tinh thần và tiền bạc của gia đình bà S. tuy không thể đo, đếm chính xác, nhưng là những thiệt hại có thể nhìn thấy. Thiết nghĩ, các cơ quan chức năng ở tỉnh BR-VT cần có biện pháp xúc tiến việc THA sớm để giúp gia đình cháu B. lấy lại phần nào sự công bằng.
2. Báo Hà Nội mới có bài Quá nhiều văn bản hướng dẫn dưới luật. Bài báo phản ánh: Theo số liệu Cơ sở dữ liệu pháp luật Bộ Tư pháp, từ năm 1987 đến nay, các cơ quan TƯ đã ban hành 19.126 văn bản pháp luật. Trong đó có 208 luật, bộ luật, 192 pháp lệnh, 2.097 nghị định, 267 nghị quyết và 36 thông tư, 1.213 thông tư liên tịch. Nhiều văn bản pháp luật để được triển khai trong thực tế phải "đi kèm" rất nhiều hướng dẫn. Đáng lưu ý, do có quá nhiều văn bản, được nhiều cấp ban hành, nhưng lại thiếu cơ chế cân nhắc toàn diện nên xảy ra tình trạng mâu thuẫn và chồng chéo khiến việc phân cấp, phân định trách nhiệm xử lý trong nhiều lĩnh vực chưa rõ ràng.
3. Báo VTC News có bài Từng có 2 tử tù xin hiến xác nhưng không được chấp. Bài báo phản ánh: Luật không cấm tử tù hiến xác nhưng lại không có một quy định pháp lý nào về quy trình hiến xác và các thủ tục để tử tù hiến xác. Hơn nữa, tranh cãi pháp lý về địa vị pháp lý của tử tù, mâu thuẫn giữa mục đích của hình phạt đối với tử tù và chế độ chăm sóc đặc biệt đối với người hiến xác khiến cho việc tử tù xin hiến xác hiện nay chưa thể làm được.
Tiền lệ tử tù đầu tiên làm đơn xin hiến xác để cứu người là Nguyễn Phước Đỉnh ngụ tại xã Tân Phước, huyện Gò Công, Tiền Giang. Ngày 25/10/2007, tử tù này đã làm đơn xin được hiến xác để cứu người. Tử tù thứ hai làm đơn xin hiến xác là Nguyễn Văn Hải (30 tuổi, trú tại Quảng Ninh). Gần đây nhất, mặc dù không phải là bị án làm đơn bày tỏ nguyện vọng, nhưng một bác sỹ đã viết một lá đơn bày tỏ mong muốn những tử tù như Nguyễn Đức Nghĩa nên làm đơn xin hiến xác cho khoa học. Tuy nhiên, vấn đề gây tranh cãi này dù đã được đề cập và thảo luận cả chục năm nhưng cuối cùng vẫn chưa có hành lang pháp lý nào để thực hiện. Luật Hiến, lấy, ghép mô, bộ phận cơ thể người và hiến, lấy xác ban hành năm 2006 quy dịnh: “Người từ đủ 18 tuổi trở lên, có năng lực hành vi dân sự đầy đủ có quyền hiến mô, bộ phận cơ thể của mình khi còn sống, sau khi chết và hiến xác”.
Theo một chuyên gia Luật hình sự, tử tù là một người đang phải thi hành bản án, bị hạn chế một số quyền công dân. Hơn thế, hình thức tử hình hiện tại là xử bắn bằng đội hành quyết, cho nên dù tử tù có muốn hiến bộ phận cơ thể hay thi thể cũng khó vì các nội tạng (tim, thận…) đều không còn nguyên vẹn. Còn nếu để cho ướp xác để phục vụ nghiên cứu cũng khó vì theo một bác sỹ, khi tiêm thuốc vào các mạch máu của tử thi, tử thi phải đảm bảo nguyên vẹn, nếu các động mạch bị vỡ thì không thể tiêm thuốc vào vì bị xì hơi. Ở một khía cạnh khác, tháng 5/2010 vừa qua, khi QH thảo Luật thi hành án Hình sự, cũng có đề cập đến vấn đề tử tù hiến xác, nhưng sau đó, vấn đề này cũng không được đưa vào luật vì nhiều ý kiến cho rằng hàng năm, tử tù không nhiều, nhiều tử tù có tiền sử bệnh tật… cho nên việc lấy bộ phận cơ thể của tử tù trước khi xử bắn là khó. Ngoài ra, theo quy định người hiến bộ phận cơ thể, mô tạng còn được gắn kỷ niệm chương, người hiến xác còn được ghi tên trong nhà tưởng niệm… Nếu tử tù tự nguyện hiến xác thì có được đối xử như trên không? Một điểm nữa, là từ 1/7/2011, Luật Thi hành án Hình sự có hiệu lực, trong đó quy định thay hình thức xử bắn bằng tiêm thuốc độc. Như vậy, việc lấy mô tạng, bộ phận cơ thể hoặc thi thể của tử tù sẽ càng khó khăn vì nếu tiêm thuốc độc thì dường như các cơ quan nội tạng đều rất khó còn có thể sử dụng được nữa.
Như vậy, có thể nói dù Luật không cấm, nhưng nếu chỉ căn cứ theo các quy định hiện nay, thì tử tù có làm đơn bày tỏ nguyện vọng được hiến xác, cũng không thể thực hiện được.
4. Báo An ninh thủ đô có bài Giảm bất cập trong hoạt động công chứng. Bài báo phản ánh: Số lượng văn phòng công chứng (VPCC) nhiều, hoạt động của các VPCC đã góp phần đáp ứng nhu cầu chứng giấy tờ của người dân, nhưng bên cạnh đó đã bộc lộ không ít bất cập… Tuy số VPCC hoạt động trên địa bàn TP Hà Nội nhiều, nhưng số Công chứng viên đã qua đào tạo nghề công chứng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hầu như mỗi VPCC chỉ có duy nhất một Công chứng viên lại kiêm phụ trách văn phòng. Vì vậy, hoạt động của VPCC đều phụ thuộc vào Công chứng viên này. Cũng do các VPCC chỉ có một Công chứng viên đã xảy ra tình trạng quá tải, thiếu chính xác, thiếu khách quan trong công việc; đồng thời không có sự trao đổi chuyên môn nghiệp vụ giữa các VPCC… Qua kiểm tra tại một số VPCC cho thấy, hầu hết các VPCC không thông tin, trao đổi với nhau về các dữ liệu hoạt động, dẫn đến việc những trường hợp giao dịch được thực hiện tại VPCC này, sau đó lại thực hiện ở VPCC khác. Điều này được thể hiện qua hoạt động của VPCC Việt Tín. Bên cạnh đó, do các VPCC lại quá tin vào nhân viên thực hiện giao dịch, nên không kiểm tra kỹ trước khi ký hợp đồng, dẫn đến sai sót trong quá trình thực hiện các hợp đồng. Cùng với đó là tình trạng văn bản công chứng chưa chặt chẽ, còn sai sót về lỗi kỹ thuật; hồ sơ công chứng còn thiếu giấy tờ liên quan hoặc giấy tờ đã hết hạn; quy trình thực hiện các giao dịch công chứng chưa thực hiện tốt…
Nhiều ý kiến cho rằng, Sở Tư pháp Hà Nội cần có biện pháp quản lý để giảm thiểu những bất cập trên tại các VPCC. Một trong các biện pháp đó là phải thành lập một trung tâm thông tin và hiệp hội công chứng Hà Nội…
5. Báo Diễn đàn doanh nghiệp có bài Hãng luật nước ngoài: Chưa được cử luật sư tham gia tố tụng. Bài báo phản ánh: Chi nhánh Rouse Legal tại TPHCM của công ty Luật Rouse Legal (Vương quốc Anh) mới đây có văn bản gửi đến Bộ Tư pháp đề nghị giải thích rõ hơn những quy định của pháp luật hiện hành về phạm vi hành nghề của chi nhánh tổ chức luật sư nước ngoài tại Việt Nam. Bộ Tư pháp đã chủ trì một cuộc họp với các cơ quan hữu quan nhằm giải đáp thắc mắc này.
Ông Hoàng Phước Hiệp - Vụ trưởng Vụ Pháp luật quốc tế, Bộ Tư pháp cho biết, trên thực tế, mục 2 phụ lục của Nghị quyết 71 đã “sửa Luật Luật sư” theo hướng không cho tổ chức luật sư nước ngoài tại Việt Nam cử luật sư tham gia tố tụng tại tòa án Việt Nam nên không có độ “vênh” giữa các quy định của pháp luật trong nước về vấn đề này.
Liên quan đến các cam kết của Việt Nam khi gia nhập WTO, đại diện Vụ pháp chế (Bộ Công Thương) cho hay, Việt Nam vẫn giữ lại quyền được quyết định cho phép hay không cho phép chi nhánh, công ty luật nước ngoài hành nghề tại Việt Nam được cử luật sư tham gia tố tụng với tư cách người đại diện, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự cho khách hàng trước Tòa án Việt Nam. Vì vậy, theo chuyên gia này, Bộ Tư pháp có thể xem xét, cân nhắc để chi nhánh, công ty luật nước ngoài hành nghề tại Việt Nam được cử luật sư Việt Nam tham gia tố tụng với tư cách người đại diện, người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự cho khách hàng trước Tòa án Việt Nam.
Mặc dù vậy, đa số ý kiến đại biểu bộ ngành tham dự cuộc họp nhìn nhận, nếu Việt Nam cho phép Chi nhánh Rouse Legal được cử luật sư tham gia tố tụng với tư cách “người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự cho khách hàng tại tòa án Việt Nam” thì điều này cần được áp dụng cho tất cả các tổ chức, chi nhánh luật sư nước ngoài khác tại Việt Nam theo nguyên tắc của WTO là không phân biệt đối xử và minh bạch, công khai. Đồng thời, trước khi trao cho Chi nhánh Rouse Legal, Việt Nam phải thông báo cho Ban thư ký WTO về việc “mở rộng quyền cho chi nhánh, tổ chức luật sư nước ngoài tại Việt Nam” so với cam kết và phải được Quốc hội Việt Nam cho phép. Do đó, trước mắt vẫn sẽ áp dụng quy định của Nghị quyết 71. Về lâu dài, vấn đề này có thể được cân nhắc quy định lại vào thời điểm thích hợp.
6. Báo điện tử Dân trí có bài Game online: Cấm hay quản? Bài báo phản ánh: Tại buổi họp với các ban, ngành liên quan đến game online, Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông (TT-TT) Lê Doãn Hợp khẳng định, Thông tư 60 về quản lý trò chơi trực tuyến được ban hành năm 2006 đã bộc lộ những bất cập. Vì thế, cho đến khi Quy chế mới quản lý trò chơi điện tử được Chính phủ thông qua và ban hành Bộ sẽ tạm ngừng cấp phép trò chơi trực tuyến mới đến hết năm 2010.
Ông Phạm Kim Sơn, GĐ Sở TT&TT Đà Nẵng, cũng cho rằng: “cấm” không phải là giải pháp hiệu quả. Thay vào đó cần có biện pháp quản lý tốt hơn, kể cả về mặt pháp lý và kỹ thuật. Ngoài ra, ông Sơn cũng cho rằng, việc cấm hoàn toàn nhập khẩu các game online mới là không cần thiết, mà chỉ nên cấm nhập game được thẩm định là có tính bạo lực, vi phạm thuần phong mỹ tục… Kinh nghiệm của Đà Nẵng là bổ sung thanh tra dày đặc, kiểm tra đột xuất, kết hợp với nhà trường, các tổ chức xã hội, công an… để giám sát thường xuyên. Vì thế các đại lý trên địa bàn thành phố thực hiện khá nghiêm túc quy định thời gian đóng, mở cửa.
Đồng tình với quan điểm cần cái nhìn đa chiều đối với game online, Bộ trưởng Lê Doãn Hợp khẳng định: Bộ sẽ tìm biện pháp quản lý chứ không ngăn cấm. Sẽ có những quy định cụ thể hơn thế nào là trò chơi có tính bạo lực. Cùng đó, yêu cầu các địa phương phối hợp, quản lý chặt chẽ thời gian, độ tuổi của người chơi game tại các khu vực công cộng...
7. Báo Dân Việt có bài UBND TP Thanh Hóa ban hành quy chế trái luật. Bài báo phản ánh: Ngày 25-6-2010, Chủ tịch UBND TP.Thanh Hóa ra Quyết định số 2417/QĐ-UBND ban hành Quy chế đấu giá quyền sử dụng đất tại mặt bằng quy hoạch dân cư và tái định cư số 2022/UBND-QLĐT, xã Đông Hương, TP. Thanh Hóa (gọi tắt là MB 2022). Theo đó, 203 lô đất trên diện tích 17.259,4 m2 đất trong MB nêu trên sẽ được Hội đồng bán đấu giá TP.Thanh Hóa tổ chức đấu giá trọn gói cho một tổ chức kinh tế. Nhiều doanh nghiệp trong và ngoài tỉnh sau khi mua hồ sơ để tham gia đấu giá công khai đã tỏ ra bất bình. Bởi theo Quy chế bán đấu giá của TP.Thanh Hóa, hầu hết các nhà đầu tư có năng lực đều bị loại bỏ. Theo đó, quy chế của UBND TP.Thanh Hóa quy định: "Doanh nghiệp có vốn đầu tư của chủ sở hữu trong báo cáo Quyết toán năm 2009 tối thiểu là 70 tỷ đồng"... Theo quy định này thì doanh nghiệp chỉ cần đăng ký vốn điều lệ từ 70 tỷ đồng trở lên và không cần nộp tiền cũng đủ điều kiện. Ngược lại, nhiều doanh nghiệp đăng ký vốn điều lệ chưa đến 70 tỷ đồng, nhưng vốn chủ sở hữu trong doanh nghiệp thực có tới hàng nghìn tỷ đồng lại bị loại.
Ví dụ: Công ty cổ phần Đầu tư xây dựng HUD4; Tổng Công ty Hợp Lực; hay Công ty Kinh doanh bất động sản Đông Á... là những doanh nghiệp đã xây dựng nhiều khu đô thị hiện đại, chất lượng trên địa bàn tỉnh, có vốn chủ sở hữu hàng trăm, hàng nghìn tỷ đồng, nhưng chỉ vì vốn điều lệ dưới 70 tỷ đồng nên bị loại ra.
Ngày 28-7-2010, Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa ban hành Chỉ thị số 14/CT-UBND về việc thực hiện có hiệu quả Nghị định số 17/2010/NĐ-CP của Chính phủ, nhằm tăng cường công tác quản lý nhà nước về hoạt động bán đấu giá tài sản, bảo đảm bán đấu giá tài sản được công khai, minh bạch và tăng nguồn thu ngân sách nhà nước. Tuy nhiên, trả lời báo chí về vấn đề trên vào chiều 28-7, ông Lê Đình Hiến- Phó Chủ tịch UBND TP. Thanh Hoá khẳng định: "Dù biết Nghị định 17 của Chính phủ đã có hiệu lực nhưng vì chưa có thông tư hướng dẫn thi hành nên chúng tôi vẫn quyết định bán MB 2022 không thông qua trung tâm đấu giá. Hơn nữa, nhiều năm nay thành phố vẫn thực hiện theo quy chế mà không thấy có vấn đề gì. Việc bán MB 2022 chúng tôi cũng đã đưa ra ban trực thống nhất và sẽ chọn ngày để thực hiện đấu giá". Như vậy, UBND TP. Thanh Hóa biết việc tự ban hành quy chế đấu giá quyền sử dụng đất là sai, nhưng vẫn cố tình làm (!?). Hiện nay, dư luận đang đặt ra nhiều câu hỏi về tính minh bạch trong việc tổ chức bán đấu giá đất tại MB 2022 của TP. Thanh Hóa.