I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Hà Nội mới có bài: Xã hội hóa chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ em bị bỏ rơi, mồ côi: Nhiều lỗ hổng quản lý. Bài báo phản ánh: UBND quận Long Biên sẽ có kết luận thanh tra toàn diện về chùa Bồ Đề, song phía Cục Con nuôi (Bộ Tư pháp) nhận định, chính quyền, ngành chức năng chưa làm hết trách nhiệm của mình trong việc chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ em mồ côi, trẻ em bị bỏ rơi… Từ đây, vấn đề được đặt ra là cần có cơ chế quản lý như thế nào để vừa thực hiện mục tiêu xã hội hóa công tác chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ bị bỏ rơi vừa bảo đảm quyền lợi của các em.
Đi sâu tìm hiểu công tác chăm sóc trẻ mồ côi, tàn tật, nhiễm HIV, lang thang, cơ nhỡ (gọi chung là trẻ thuộc đối tượng bảo trợ xã hội) mới thấy việc này còn nhiều vấn đề cần bàn. Theo thống kê, trên địa bàn Hà Nội hiện có gần 1,7 triệu trẻ em, trong đó có 13.000 trẻ mồ côi, tàn tật, nhiễm HIV, lang thang, cơ nhỡ và chỉ có trên 1.000 cháu đang được nuôi dưỡng, học tập ở 11 trung tâm bảo trợ xã hội trên địa bàn. Số trẻ còn lại đang sống trong cộng đồng, được các hộ gia đình nhận đỡ đầu, nhận con nuôi, hoặc sống trong các cơ sở nuôi dưỡng trẻ lang thang mồ côi, cơ sở tôn giáo...
Theo Bộ Tư pháp, việc các cơ sở tôn giáo mở lòng từ bi hỉ xả chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ bị bỏ rơi, lang thang, cơ nhỡ là việc làm nhân đạo, được xã hội đánh giá rất cao. Tuy vậy, vấn đề đặt ra là những cơ sở thiện nguyện như nhà chùa, nhà thờ… không có chức năng nuôi và chăm sóc trẻ mồ côi. Trên thực tế, việc nuôi trẻ ở nhà chùa cũng chưa phù hợp với lợi ích của trẻ, chưa bảo đảm môi trường sống thích hợp cho trẻ, không bảo đảm đúng mục đích xác lập quan hệ giữa người nhận và người được nhận nuôi. Vì lẽ này, trước việc một số sư trụ trì các chùa ở Hà Nội đề nghị Sở Tư pháp TP cho đăng ký nuôi con nuôi, tháng 6-2013 Cục Con nuôi (Bộ Tư pháp) đã chỉ đạo Sở Tư pháp yêu cầu phòng tư pháp các quận, huyện hướng dẫn dừng nhận nuôi trẻ ở nhà chùa khi có yêu cầu hoặc chỉ giải quyết thủ tục giám hộ cho nhà chùa hay sư trụ trì để trẻ em được nhập khẩu, đăng ký khai sinh và có đủ điều kiện để đi học sau này. Với trách nhiệm của mình, Sở LĐ-TB&XH Hà Nội đã đề nghị các địa phương, trong đó có quận Long Biên hướng dẫn trụ trì chùa Bồ Đề thực hiện việc tạm dừng tiếp nhận các đối tượng. Nếu phát hiện trẻ bị bỏ rơi, nhà chùa có trách nhiệm báo cáo chính quyền để làm thủ tục tiếp nhận vào trung tâm bảo trợ xã hội theo quy định.
Đề cập đến trách nhiệm quản lý nhà nước, Cục trưởng Cục Con nuôi (Bộ Tư pháp) Nguyễn Văn Bình cho biết, vấn đề nuôi con nuôi là lĩnh vực thuộc thẩm quyền quản lý của Bộ Tư pháp, việc quản lý cơ sở bảo trợ xã hội theo quy định của Nhà nước lại thuộc Bộ LĐ-TB&XH. Riêng công tác quản lý những cơ sở tiếp nhận và nuôi dưỡng trẻ em tự phát thuộc trách nhiệm quản lý hành chính của chính quyền địa phương. Như vậy, để xảy ra vụ việc như ở chùa Bồ Đề trước hết do chính quyền địa phương chưa làm hết trách nhiệm của mình trong việc quản lý, giám sát việc chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ em mồ côi, trẻ em bị bỏ rơi.
Trên thực tế, trong khi các cơ sở bảo trợ xã hội của Nhà nước chưa đủ sức cưu mang hết những trẻ em bị bỏ rơi, trẻ mồ côi không nơi nương tựa thì rất cần xã hội hóa công tác này. Trên địa bàn Hà Nội không chỉ có chùa Bồ Đề mà còn có chùa Suy Xá, chùa Trăm Gian... nuôi dưỡng trẻ. Thống kê chưa đầy đủ ở 32 tỉnh, thành phố trên cả nước hiện có hàng nghìn trẻ em đang được nuôi dưỡng trong các nhà chùa và cơ sở tôn giáo. Tuy nhiên, hầu hết các cơ sở nuôi dưỡng trẻ em ngoài công lập đều không đáp ứng được các yêu cầu theo quy định tại Nghị định số 68/2008/NĐ-CP và Nghị định số 81/2012/NĐ-CP là phải có đầy đủ điều kiện về con người và cơ sở vật chất để chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ em.
Đi sâu tìm hiểu, cốt lõi của vấn đề không chỉ có thế. Hiện, quy định cơ quan chịu trách nhiệm về công tác quản lý các trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi còn chồng chéo. Đặc biệt, với những cơ sở từ thiện, thiện nguyện của tư nhân, tập thể, nhà chùa, nhà thờ vẫn chưa có quy định rõ ràng về quy trình nhận nuôi, chăm sóc trẻ. Dù việc giám sát công tác chăm sóc, nuôi dưỡng và hỗ trợ dạy nghề cho trẻ mồ côi đã có văn bản quy định nhưng cũng chưa đầy đủ. Đã đến lúc Bộ LĐ-TB&XH cần tổng rà soát, sắp xếp lại các cơ sở nuôi dưỡng trẻ mồ côi tự phát để kịp thời khắc phục những bất cập, bảo đảm đúng quy định. Với cơ sở đủ điều kiện cần khẩn trương làm thủ tục pháp lý, yêu cầu chính quyền sớm ra quyết định thành lập cơ sở nuôi trẻ để ổn định đời sống, tâm lý cho các em.
Trường hợp không bảo đảm tiêu chuẩn, kiên quyết dừng hoạt động tiếp nhận trẻ; đồng thời, rà soát hoàn cảnh, địa chỉ của từng em để đưa về địa phương hoặc các trung tâm bảo trợ của thành phố. Bộ Tư pháp cũng cần tăng cường phổ biến pháp luật, nâng cao nhận thức của người dân và các sư trụ trì về công tác chăm sóc và bảo vệ trẻ em, để các em có hoàn cảnh khó khăn tìm được gia đình thay thế phù hợp, được chăm sóc, nuôi dưỡng và phát triển tốt nhất.
2. Thời báo Kinh tế Sài Gòn online có bài: Làm luật cần dân chủ và minh bạch. Bài báo phản ánh: Quá trình soạn thảo và ban hành văn bản pháp luật cần được thực hiện một cách dân chủ và minh bạch để khu vực doanh nghiệp tư nhân có thể tiên liệu được trong sản xuất kinh doanh của họ, theo ông Trần Hữu Huỳnh, Chủ tịch Trung tâm Trọng tài quốc tế Việt Nam thuộc Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI).
“Việc thảo các dự thảo luật cần được thực hiện minh bạch và dân chủ. Minh bạch thì không sợ nhóm lợi ích chi phối, và dân chủ không sợ tiếng dân không vọng vào chính sách. Thực hiện được 2 điểm này thì luật Việt Nam không đến nỗi phức tạp nhất thế giới”, ông Huỳnh nói tại Hội thảo vai trò của doanh nghiệp trong Luật ban hành văn bản quy phạm pháp luật do VCCI và Bộ Tư pháp chủ trì sáng nay 13/8.
Một cuộc khảo sát 1.000 doanh nghiệp của VCCI cho thấy, khoảng 85% doanh nghiệp có quy mô vốn dưới 1 tỉ đồng chưa lần nào được cơ quan nhà nước lấy ý kiến khi soạn thảo văn bản pháp luật.
Ông Vũ Xuân Tiền, Giám đốc Công ty tư vấn VFAM, phàn nàn rằng các cơ quan quản lý nhà nước lấy ý kiến đóng góp của các doanh nghiệp với các văn bản pháp luật là “rất hình thức”.
"Bây giờ có tình trạng là Hiến pháp nhỏ hơn luật, luật nhỏ hơn nghị định, nghị định nhỏ hơn thông tư. Vậy là văn bản quy phạm pháp luật của các bộ lại là to nhất", ông Tiền nhận xét.
Dự thảo Luật Ban hành văn bản quy phạm pháp luật sửa đổi có 16 chương, 158 điều dự kiến sẽ được Quốc hội xem xét trong các kỳ họp tới đây nhằm giải quyết tình trạng này.
Tuy nhiên, ông Ngô Việt Hòa, Công ty Luật Russin & Vechi, cho rằng nếu được ban hành thì Luật sẽ không thay đổi tình trạng hiện nay khi cơ quan hành pháp vẫn là cơ quan nắm vai trò chủ đạo trong quy trình làm luật từ đề xuất, soạn thảo, trình. “Vì thế, dấu ấn và lạm quyền cơ quan hành pháp là không tránh khỏi”, ông Hòa nói, và đề nghị Quốc hội cần tăng cường vai trò của mình trong việc làm luật.
Ông Hòa cũng đề cao vai trò của doanh nghiệp và người dân trong quá trình đó.
Theo Bộ Tư pháp, tính từ đầu năm 2013 đến nay, trong tổng số hơn 1.500 văn bản được kiểm tra có tới 312 văn bản trái pháp luật. Trong đó, có 186 văn bản sai căn cứ pháp lý, 64 văn bản sai hiệu lực, 11 văn bản sai thẩm quyền và 54 văn bản sai về nội dung.
3. Báo Người lao động có bài: Một vụ thi hành án bất minh. Bài báo phản ánh: Không gửi thông báo bán đấu giá cho đương sự theo quy định, “lồng ghép” văn bản của năm 2013 vào công văn 2014 rồi đưa phó chủ tịch UBND phường ký nhằm đối phó sai phạm...
Do nợ nần trong kinh doanh, gia đình ông Võ Văn Chương (nguyên Chánh Thanh tra tỉnh Bình Phước) bị thi hành án với tổng số tiền 6,9 tỉ đồng (làm tròn số - PV). Chi cục Thi hành án dân sự (THADS) thị xã Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước đã tổ chức bán đấu giá tài sản, gồm: 2 giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (CNQSDĐ, diện tích 445 m2 và 1.639 m2), căn nhà cấp 3, vật kiến trúc trên đất với giá 8,7 tỉ đồng. Để bán số tài sản này, Chi cục THADS thị xã Đồng Xoài ký hợp đồng với Công ty TNHH Dịch vụ bán đấu giá tài sản và Tư vấn miền Nam (viết tắt là Công ty BĐG).
“Vì tiền THA là 6,9 tỉ đồng nên ngay từ đầu, tôi đã yêu cầu đấu giá từng tài sản. Thế nhưng, Chi cục THADS thị xã Đồng Xoài đã cưỡng chế THA toàn bộ tài sản, gộp chung tất cả bất động sản đấu giá 1 lần là 11,9 tỉ đồng (được định giá tháng 1-2013). Đây là số tiền khá cao nên không ai đăng ký mua, tài sản của gia đình tôi bị hạ giá từ 11,9 tỉ đồng xuống 8,7 tỉ đồng” - ông Chương bức xúc nói.
Ngay sau buổi bán đấu giá ngày 18-6-2014, vợ ông Chương làm đơn khiếu nại Chi cục THADS thị xã Đồng Xoài do phát hiện một số vi phạm trong quá trình ban hành, niêm yết các thông báo bán đấu giá. Cụ thể, không gửi thông báo bán đấu giá cho đương sự theo quy định, chỉ đưa thông báo chuộc tài sản vào buổi chiều 17-6-2014...
Ngày 2-7-2014, Chi cục THADS thị xã Đồng Xoài ra thông báo không thụ lý đơn khiếu nại THA do đã ủy quyền cho Công ty BĐG thực hiện việc bán đấu giá. Vì vậy, trình tự thủ tục bán đấu giá không thuộc thẩm quyền giải quyết của THADS; đề nghị gia đình ông Chương liên hệ công ty bán đấu giá để được giải quyết theo quy định.
Tiếp đó, ngày 18-7-2014, Chi cục THADS mời gia đình ông Chương tới nhưng không phải để giải quyết khiếu nại mà buộc ký vào biên bản giải quyết THA. Ngày 24-7-2014, Chi cục THADS gửi giấy triệu tập gia đình ông Chương đến giải quyết việc THA. Giấy triệu tập ký ngày 24-7-2014 nhưng thời gian mời làm việc vào ngày… 28-4-2014.
Khi được hỏi về việc niêm yết công khai thông báo bán đấu giá tài sản và lập biên bản theo quy định pháp luật, bà Ngô Thị Trà, nhân viên Công ty BĐG, khẳng định đã ban hành thông báo 7 lần và những lần này đều niêm yết tại UBND phường Tân Phú, thị xã Đồng Xoài, có xác nhận của ông Nguyễn Đại Đồng, Phó Chủ tịch UBND phường Tân Phú.
Tuy nhiên, ông Vũ Duy Đức, cán bộ tư pháp UBND phường Tân Phú, khẳng định Công ty BĐG chỉ 2 lần tới UBND phường liên hệ dán thông báo bán đấu giá tài sản, ông Đức không ký vào biên bản niêm yết thông báo nào.
Ngoài ra, phóng viên Báo Người Lao Động phát hiện trong văn bản (không số) dùng để xác nhận có niêm yết công khai thông báo bán đấu giá tài sản tại UBND phường ngày 15-5-2014 có sự tẩy xóa. Cụ thể, trong văn bản (không số) nêu “căn cứ phụ lục hợp đồng bán đấu giá số 131 ngày 6-5-2014” trong khi ngày 7-5-2014, Công ty BĐG mới có Công văn 133 gửi Chi cục THADS thị xã Đồng Xoài nêu hết hạn thông báo đấu giá (ngày 6-5-2014) vẫn không có người đăng ký mua, đề nghị THADS điều chỉnh lại giá tài sản (cho giảm giá) để ký phụ lục hợp đồng tiếp tục bán.
Dựa vào Công văn 133, Chi cục THADS thị xã Đồng Xoài ban hành Công văn 299/CCTHA ngày 12-5-2014, đề nghị ký tiếp phụ lục hợp đồng với Công ty BĐG bán tài sản của gia đình ông Chương là 8,7 tỉ đồng.
Đến ngày 13-5-2014, Chi cục THADS ký phụ lục hợp đồng số 158/PLHD-SASC với Công ty BĐG. Cũng trong ngày này, Công ty BĐG ban hành Thông báo 183/TBĐG-SASC, thời gian dự kiến bán vào ngày 18-6-2014. Như vậy, phụ lục hợp đồng 131 được nêu trong công văn không số là không có. Bởi lẽ ngày 6-5-2014, Công ty BĐG chưa có Công văn 133 thì không thể nào tự ý cho ra đời phụ lục hợp đồng 131, chưa kể đến ngày 13-5-2014 mới có phụ lục hợp đồng 158.
Cũng trong văn bản không số có đoạn công ty có niêm yết Thông báo bất động sản số 173/TBĐG-SASC ngày 7-5-2014 tại UBND phường Tân Phú. Điều này hoàn toàn mâu thuẫn vì bà Ngô Thị Trà khẳng định giữa 2 lần thông báo và niêm yết thông báo (lần 6 và 7) không có lần nào niêm yết ngày 7-5-2014. Như vậy, Thông báo bất động sản số 173/TBĐG-SASC ngày 7-5-2014… là thông báo khống, thực tế chỉ có Thông báo bất động sản số 173/TBĐG-SASC ngày 7-5-2013, tức Thông báo bất động sản số 173/TBĐG-SASC lần hai.
4. Báo Tuổi trẻ online có bài: Bất động sản “đóng băng” ảnh hưởng đến thi hành án. Bài báo phản ánh: Chi cục Thi hành án dân sự Q.7 cho biết do thị trường bất động sản “đóng băng” nên việc bán đấu giá tài sản để thi hành án gặp nhiều khó khăn.
Tại buổi giám sát của HĐND TP.HCM sáng 12-8, theo chi cục Thi hành án dân sự Q.7, số lượng việc và tiền thụ lý liên tiếp tăng cao so với cùng kỳ năm 2013 (tiền tăng hơn 75%) tạo áp lực lớn cho các chấp hành viên.
Tính đến nay, đơn vị này có 96 hồ sơ liên quan đến tổ chức tín dụng, ngân hàng với hơn 736 tỉ đồng nhưng mới chỉ thi hành hơn 111 tỉ đồng (11%).
Theo ông Đỗ Phong Hóa - chi cục trưởng Chi cục Thi hành án dân sự Q.7, nhiều hồ sơ kê biên tài sản là bất động sản, giảm giá nhiều lần vẫn không có người mua.
Theo quy định, sau ba lần giảm giá nhưng vẫn không có ai mua thì cơ quan thi hành án giao tài sản cho bên được thi hành án nhưng khi giao bên được thi hành án không nhận. Những trường hợp này, bên thi hành án phải tiếp tục giảm giá bán...
5. Báo Tuổi trẻ online có bài: Dân bức xúc vì chấp hành viên vô cảm. Bài báo phản ánh: Ông Trương Trọng Nghĩa, Đoàn Đại biểu Quốc hội TP.HCM đã có ý kiến như vậy trong buổi giám sát công tác thi hành án dân sự trên địa bàn TP ngày 12-8.
Đại biểu Trương Trọng Nghĩa cho biết theo phản ánh của người dân thì có nhiều vụ việc chấp hành viên dường như vô cảm, đây là một trong những tồn tại của công tác thi hành hành án khiến người dân bức xúc.
Ông Nghĩa lấy ví dụ về việc một vụ án có hiệu lực cách đây 6 năm và đến nay vẫn chưa thi hành án được.
Theo ông Nghĩa thì những khó khăn thuận lợi đã được Cục thi hành án Dân sự TP.HCM nêu ra nhưng còn một vấn đề rất quan trọng nữa đó là tham nhũng trong thi hành án dân sự thì lại không được đề cập trong buổi làm việc.
Ông Nghĩa cho rằng thực tế có tham nhũng trong các cơ quan tố tụng và cơ quan thi hành án cũng không phải là ngoại lệ.
Do đó, ông Nghĩa đề nghị đưa ra những điều khoản quy định rõ ràng hơn về vai trò, trách nhiệm cũng như xử lý nghiêm những chấp hành viên có hành vi tham nhũng, tham ô và vô cảm trong khi làm việc với người dân.
Trước đó, ông Nguyễn Văn Lực, Cục trưởng Cục thi hành án TP.HCM đã báo cáo về công tác thi hành án dân sự trên địa bàn thành phố.
Theo báo cáo, TP.HCM đứng đầu trong cả nước về số lượng thi hành án cũng như số tiền phải thi hành án. Ông Lực cũng nêu ra nhiều bất cập về thi hành án gây khó khăn, vướng mắc dẫn đến tỷ lệ thi hành án thành công không cao.
Theo ông Lực, có những bản án phúc thẩm đã có hiệu lực và cơ quan thi hành án đã thi hành án xong nhưng cuối cùng bản án lại được hủy sửa mà tòa lại không đưa thông tin về việc bản án đã được thi hành vào để xem xét và tuyên án.
Bởi vậy, bản án xử lại như bản án mới và không có phần xử lý kết quả khiến cho cơ quan thi hành dân sự không thể thi hành án được. Còn người dân thì phải khởi kiện bằng một bản án khác để chờ xem nghĩa vụ phải thi hành.
II- THÔNG TIN KHÁC
1. Báo điện tử Chính phủ có bài: Bệnh viện Nhiệt đới TƯ vừa điều trị thành công ca bệnh đầu tiên nhiễm cúm A/H1N1 thông qua phương pháp trao đổi khí oxy qua màng ngoài cơ thể (ECMO). Bài báo phản ánh: Theo PGS.TS Nguyễn Văn Kính, Giám đốc BV Nhiệt đới TƯ, bệnh nhân Trịnh Xuân Tư, 64 tuổi (ở Hải Dương) nhập viện trong tình trạng suy hô hấp cấp tính do nhiễm cúm A/H1N1, có suy giảm miễn dịch nặng và có nấm máu, bội nhiễm nấm phổi.
Khi được chuyển đến Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư, bệnh nhân liên tục sốt cao, khó thở, suy hô hấp nặng. Sau 3 ngày điều trị, tình trạng tổn thương phổi của bệnh nhân tiếp tục tăng lên, diễn biến lâm sàng ngày càng xấu, không thể thở máy, tiên lượng tử vong trên 80%.
Trước tình hình trên, các bác sỹ của BV đã quyết định can thiệp bằng phương pháp ECMO. Đây là một kỹ thuật hồi sức đặc biệt, sử dụng máy để rút máu bệnh nhân, đưa qua màng trao đổi nhằm cung cấp ôxy và thải CO2, thực hiện thay hoạt động của phổi và tim của bệnh nhân.
Theo PGS Kính, đây là phương pháp đem lại cơ hội sống cho những bệnh nhân bị tổn thương chức năng phổi, tim nặng do nhiều bệnh lý khác nhau.
Sau 20 ngày áp dụng phương pháp này, các chức năng phổi của bệnh nhân dần hồi phục. Ngày 13/8, bệnh nhân đã được xuất viện.
Như vậy, thành công của ca bệnh đầu tiên khi áp dụng phương pháp ECMO tại BV Nhiệt đới TƯ sẽ mở ra phương thức điều trị mới cho những bệnh nhân không thể áp dụng thở máy với tỷ lệ cứu sống là 53%, trong khi phương pháp thở máy thường quy chỉ đạt 37%.
2. Báo Vietnam.net có bài: Người Việt công khai đánh bạc: Hoan hỉ và hệ lụy. Bài báo phản ánh: Đề xuất cho người Việt trên 21 tuổi được vào chơi casino được các nhà đầu tư hoan hỉ đón nhận, trong khi nhiều người tiếp tục lo ngại hệ lụy xấu nếu không kiểm soát tốt.
Đề xuất mới đây của Bộ Tài chính được xem là thay đổi quan trọng với kinh doanh casino tại VN vì trước đó có hay không cho người Việt vào casino đang vấn đề tranh cãi.
Với các ông chủ sòng bạc, nếu đề xuất này hiện thực sẽ thu hút đầu tư và phát triển du lịch một cách nhanh chóng. Theo lập luận quen thuộc của các ông chủ này, dường như hàng tỷ đô la sẽ nhanh chóng đến với VN.
Theo tính toán của nhiều nhà đầu tư, nếu điều kiện về casino được nới lỏng, VN có thể trở thành một trung tâm casino khu vực, với tiềm năng doanh thu 3 tỷ USD mỗi năm. Con số này tương đương một nửa doanh thu casino Singapore 2013.
Có vẻ casino ở Singapore đang là mẫu hình đưa ra cổ vũ cho VN. Casino chính thức được hoạt động 3 năm ở Singapore, với tổng vốn đầu tư khoảng 9 tỷ USD, góp phần thu hút du khách đến tăng mạnh tới 50%, từ 10-11 triệu - lên17 triệu/năm. Nhưng điều mà ai cũng biết, hàng chục năm trước đó, chính sách của ông Lý Quang Diệu là nói không với casino.
Ông Colin Pine, Tổng Giám đốc Công ty TNHH Dự Án Hồ Tràm, tỏ ra rất phấn khởi khi biết rằng Chính phủ sẽ sớm có khung pháp lý rõ ràng dành cho casino.
"Chúng tôi rất khó hoạch định phát triển và kinh doanh hiệu quả khi mà khung pháp lý dành cho casino chưa được ban hành chính thức. Nếu qui định với một ngành nghề không rõ ràng, sẽ rất khó cho các nhà đầu tư đưa ra các quyết định chiến lược. Đặc biệt là đối với nhà đầu tư bỏ hàng trăm triệu, thậm chí là hàng tỷ USD", ông Colin Pine nói.
Vị tổng giám đốc này tỏ ra rất trông đợi vào nguồn tiền từ dân đánh bạc trong nước. Bởi theo ông này, các casino Việt Nam khó lòng cạnh tranh được với casino trong khu vực nếu cấm người Việt vào chơi.
Ông nói: "Việc quyết định có cho phép công dân Việt Nam tham gia chơi tại casino hay không là một câu hỏi chính đáng cần được các cấp chính quyền xem xét. Thực tế có rất nhiều người VN đánh bạc tại các casino ở Cam-pu-chia, Singapore hay Ma Cao, mang lại nguồn doanh thu về thuế đáng kể cho các quốc gia này, chứ không phải Việt Nam".
Ông Nguyễn Đức Hưởng, Phó chủ tịch Lienvietpostbank, cho rằng, nếu cho người Việt Nam vào casino sẽ kích được một lực cầu rất lớn, tthúc đẩy VN trở thành một điểm đến hấp dẫn cho các công ty điều hành sòng bạc lớn của thế giới như Las Vegas Sands, Genting Bhd, Nagacorp và Penn National Gaming...
"Những tập đoàn này đã lặng lẽ sự quan tâm tới thị trường VN nếu người Việt được phép vào casino. Ở Singapore, nguồn thu từ loại hình kinh doanh này chiếm 3 - 5% GDP. Nếu VN thành công có thể góp 5% GDP và thu hút 30 - 50 nghìn lao động
Đánh giá đề xuất mới là một tín hiệu mở về chính sách nhưng ông Hà Tôn Vinh, một chuyên gia tư vấn casino, nhấn mạnh, về nguyên tắc, có thể sẽ cho người Việt Nam vào chơi. Tuy nhiên, cho như thế nào và khi nào cho thì vẫn chưa biết. Sau 6 năm với rất nhiều bản dự thảo ra đời, dự thảo Nghị định vẫn chưa tiến triển là bao.
Ông Hà Tôn Vinh đưa ra con số ước tính, Việt Nam đang mất khoảng 800 triệu USD tiền thuế mỗi năm từ những người Việt sang Campuchia chơi bạc.
Trong khi đó, nhiều ý kiến cho rằng, trên thực tế hiện nay vẫn chưa cấm được triệt để việc đánh bạc dưới các hình thức và quy mô khác nhau. Nhiều người Việt có tiền vẫn sang đánh bạc tại Campuchia, Macau, Singapore để thỏa cơn ghiền. Vì vậy, đã đến lúc nên cho phép người Việt Nam chơi casino.
Rất trông đợi việc nới lỏng các quy định, VN có thể trở thành một trung tâm casino. Tuy nhiên, nhiều chuyên gia vẫn cảnh báo đây là một lĩnh vực kinh doanh hết sức phức tạp, rất khó ngăn được những hệ quả xấu nếu không quản lý tốt.
Ông Nguyễn Mại, nguyên Chủ nhiệm Uỷ ban đầu tư nước ngoài, từng nói "không" với casino: "Casino là cờ bạc gây rất nhiều hệ luỵ xấu. Ngay cả tại Singapore, một quốc gia đã mở cửa 2 sòng bài lớn thì hiện nay, cũng phải đối mặt với nhiều vấn đề xã hội sau đó".
Thậm chí, tại cuộc họp của UBTV Quốc hội tháng 4, Chủ tịch Hội đồng Dân tộc của Quốc hội Ksor Phước đã nói: "Việc cho người Việt vào chơi cần cân nhắc kỹ lưỡng. Khi chưa chắc chắn thì không nên vội vàng". Thậm chí, theo ông Phước, mở cửa cho người Việt vào chơi casino, "cũng không béo bở gì đâu, không khéo mất nhiều hơn được".
Theo chuyên gia Lê Đăng Doanh, đây là một lĩnh vực kinh doanh hết sức phức tạp, mặc dù có lợi nhuận. Ngay cả các nước phát triển, như Singapore có kinh nghiệm và rất chặt chẽ trong quản lý casino nhưng vẫn khó ngăn được những hệ quả xấu đối với xã hội. Việt Nam phải đưa ra quy định hết sức chặt chẽ, nhất là phải đảm bảo được sự giám sát của cơ quan quản lý đối với hoạt động kinh doanh nhạy cảm này.
"Vấn đề bây giờ là phải có các quy định cụ thể để tránh những tệ nạn hay những hiện tượng xã hội đau lòng xảy ra, như vay mượn, nhảy lậu, phá sản, gia đình tan nát. Trước không chính thức hoá việc này, các hiện tượng trên cũng đã xảy ra. Ngoài ra, cần phải xem xét đánh thuế ra sao để tránh lợi nhuận siêu ngạch chảy vào túi 1 số doanh nghiệp", TS Doanh khuyến nghị.
Một số đề xuất hạn chế được nhiều người đề cập là nên thu vé vào cửa thật cao. Ở Singapore khách nội địa phải nộp 100 USD, Việt Nam có thể định mức vé 500 USD. Giá vé vào cửa như vậy cũng không hề đắt so với chi phí một người Việt bỏ ra để bay sang nước ngoài đánh bạc và nó sẽ hạn chế được rất nhiều người Việt vào casino.
Trước các lo ngại này, ông Colin cho hay, thực tế đã chứng minh hình thức an toàn nhất và hiệu quả nhất là mô hình casino đặt trong các khu nghỉ dưỡng phức hợp lớn nằm bên ngoài các trung tâm đô thị lớn và hoạt động trong một khuôn khổ pháp lý rõ ràng. Các quốc gia có casino đều có cách để đảm bảo việc đánh bạc tại đây không tạo ra các vấn nạn xã hội khó quản lý. Điều quan trọng nhất là phải có một khung pháp lý chặt chẽ, luôn được tuân thủ nghiêm chỉnh tại bất kì điểm kinh doanh nào
"Singapore thu phí đối với người bản địa khi vào chơi casino để người thu nhập thấp không dành quá nhiều thời gian đánh bạc. Quốc gia này cũng có cơ chế khi một người chơi bạc có quá nhiều vấn đề thì sẽ không thể vào casino chơi nữa", ông Colin cho biết.
Theo chuyên gia xã hội học Trịnh Hòa Bình, cho phép người Việt chơi thì chắc chắn sẽ có nhiều người kéo vào các casino. Vì vậy, quan trọng nhất là tạo hành lang pháp lý và tổ chức hoạt động sao cho hiệu quả, hạn chế các hệ lụy và tác động xấu. Nếu quản lý lỏng lẻo thì tệ nạn sẽ gia tăng.
"Việc này nên làm từ từ, có thể ban đầu chỉ cho phép người Việt vào 1 casino thôi, sau đó rút kinh nghiệm, hoàn thiện các quy định và cơ chế quản lý mới tiếp tục mở rộng", ông Bình nói.
Chắc chắn, đề xuất mới này sẽ còn gây ra nhiều tranh cãi. Tuy nhiên, kể cả khi Nghị định kinh doanh casino được ban hàng thì việc người Việt vào chơi casino vẫn chưa thể trở thành hiện thực ngay. Uỷ ban Thường vụ Quốc hội đã giao Bộ Tài chính tiến hành thí điểm tại casino Vân Đồn để rút bài học kinh nghiệm trước khi chính thức cho phép.
3. Báo điện tử Chính phủ có bài: Phản đối các phần tử cực đoan Khmer đốt quốc kỳ Việt Nam. Bài báo phản ánh: Việt Nam kịch liệt phản đối việc những phần tử cực đoan Khmer Kampuchea Krom tổ chức biểu tình bất hợp pháp và đốt quốc kỳ của Việt Nam tại Phnom Penh ngày 12/8/2014.
Ngày 13/8/2014, trước việc một số phần tử cực đoan Khmer Kampuchea Krom tổ chức biểu tình và đốt quốc kỳ của Việt Nam tại Phnom Penh, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình nêu rõ:
“Việt Nam kịch liệt phản đối việc những phần tử cực đoan Khmer Kampuchea Krom tổ chức biểu tình bất hợp pháp và đốt quốc kỳ của Việt Nam tại Phnom Penh ngày 12/8/2014. Đây là những hành động ngang ngược, cố tình xúc phạm nghiêm trọng tình cảm của nhân dân Việt Nam, không phù hợp với quan hệ láng giềng hữu nghị truyền thống tốt đẹp giữa hai nước Việt Nam và Campuchia. Chúng tôi yêu cầu Campuchia xét xử nghiêm minh theo pháp luật và có các biện pháp ngăn chặn hữu hiệu, không để tình trạng trên tái diễn”.