I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Tuổi trẻ Online có bài Chú ý khi mua tài sản chung. Bài báo phản ánh: Mua nhà bằng giấy tay và chỉ từ vợ hoặc chồng trong khi căn nhà đó là tài sản chung của cả hai vợ chồng thì sẽ có nguy cơ gặp nhiều phiền toái như trường hợp của ông Hoàng Đức Út và bà Cao Thị Đông (ngụ tại Q.Bình Thạnh, TP.HCM) dưới đây.
Ông Hoàng Đức Út và bà Cao Thị Đông cho bà Trần Thị Minh Thúy (Nghĩa Hành, Gia Nghĩa, Đắk Nông) mượn nhiều lần tổng số tiền lên tới 774 triệu đồng. Sau đó bà Thúy viết giấy tay bán nhà cho vợ chồng ông Út giá 800 triệu đồng.
Bà Thúy nhận hết số tiền còn lại và giao cho vợ chồng ông Út - bà Đông giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của thửa đất 68,5m² (tại đường Hùng Vương, tổ 4, thị xã Gia Nghĩa, tỉnh Đắk Nông). Nhận giấy xong, ông Út - bà Đông tiếp tục xây dựng, sửa sang căn nhà trên thửa đất đó chi phí hết 130 triệu đồng. Tuy nhiên, sau khi nhà xây và sửa xong, bà Thúy không làm thủ tục sang tên cho ông Út - bà Đông mà tiếp tục cho người khác thuê (thỏa thuận bằng miệng) đến hết tháng 1-2015 với số tiền cho thuê lên tới 8 triệu đồng/tháng. Do không thỏa thuận được việc giao nhà và lập hợp đồng mua bán nhà nên vào tháng 7-2011, vợ chồng bà Đông yêu cầu bà Thúy hoàn trả toàn bộ số tiền mà ông bà đã đưa cùng tiền sửa sang căn nhà, tổng cộng 930 triệu đồng (không tính lãi suất).
Tại các bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân thị xã Gia Nghĩa và bản án phúc thẩm của Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Nông, tòa đã tuyên bà Thúy phải trả lại cho vợ chồng bà Đông số tiền 930 triệu đồng và vợ chồng bà Đông phải trả lại cho bà Thúy giấy tờ của căn nhà đó. Bản án đã có hiệu lực từ tháng 1-2013 (đối với số tiền 800 triệu đồng) và tháng 11-2013 (đối với số tiền 130 triệu đồng, do bản án phần này bị sửa), Chi cục Thi hành án thị xã Gia Nghĩa đã ra các quyết định thi hành án nhưng đến nay vẫn chưa thi hành án, khiến vợ chồng ông Út - bà Đông gặp rất nhiều khó khăn. “Chúng tôi ở TP.HCM, mỗi lần đi lại lên cơ quan thi hành án rất tốn kém cả thời gian lẫn tiền bạc. Tôi cũng đã hỏi ông chi cục trưởng Chi cục Thi hành án Gia Nghĩa rồi nhưng không nhận được câu trả lời thỏa đáng. Tòa tuyên người ta phải trả tiền cho vợ chồng tôi nhưng cơ quan thi hành án không tổ chức thi hành án, khiến chúng tôi gặp rất nhiều khó khăn” - ông Út nói.
2. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Không giám định ADN, tòa bó tay. Bài báo phản ánh: Trong một vụ kiện xác định cha cho con, tòa ra quyết định buộc bị đơn đưa cháu bé đi lấy mẫu để giám định ADN, bị đơn làm lơ, cơ quan thi hành án cũng… kệ, cuối cùng tòa phải tạm đình chỉ giải quyết.
Năm 2002, ông Nguyễn Phúc Vỹ (ngụ phường Thảo Điền, quận 2, TP.HCM) quen vợ chồng ông ĐVL (ngụ quận 4). Ông Vỹ kể do vợ ông L. làm chung với ông, hay tâm sự chuyện buồn gia đình nên hai người trở nên thân thiết. “Đầu năm 2010, cháu ĐNQ ra đời, tôi cũng không biết đó là con mình. Chỉ sau khi sức khỏe yếu vì bị ung thư, cô ấy mới gọi tôi đến nói là hãy nhận cháu Q. về nuôi vì đó là con tôi”.
Tháng 10-2013, ông Vỹ đã khởi kiện yêu cầu TAND quận 4 xác định cháu Q. là con ruột của ông. Sau đó, tòa xác định ông L. - người đứng tên cha trong giấy khai sinh và cũng đang nuôi dưỡng cháu bé - là bị đơn (thời điểm này, vợ ông L. đã mất).
Sau khi thụ lý, TAND quận 4 đã yêu cầu ông Vỹ cung cấp các chứng cứ, trong đó có các mẫu vật giám định ADN để xác định quan hệ huyết thống giữa ông và cháu Q. Sau khi liên hệ với ông L. không có kết quả, ông Vỹ đã làm đơn đề nghị tòa buộc ông L. phải hợp tác để lấy mẫu xét nghiệm phục vụ cho việc xét xử.
Ông Vỹ kể: “Tôi đã tìm mọi cách, kể cả đến trường học của cháu bé xin hiệu trưởng lấy mẫu nhưng phía ông L. không đồng ý. Không còn cách nào nêu tôi mới nhờ tòa. Yêu cầu của tôi xuất phát từ quy định tại khoản 12 Điều 102 BLTTDS là tòa cấm hoặc buộc đương sự thực hiện hành vi nhất định”.
Phía ông L. thì trước sau không đồng ý với yêu cầu khởi kiện của ông Vỹ và cũng cương quyết không đồng ý cung cấp mẫu vật để cơ quan chức năng tiến hành giám định ADN. Theo ông L., ông Vỹ khởi kiện thì phải tự đưa ra chứng cứ chứng minh cho yêu cầu của mình, hà cớ gì phải yêu cầu tòa làm thay rồi bắt ông hợp tác.
Từ đề nghị của ông Vỹ, ngày 9-1-2014, TAND quận 4 đã ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời, buộc ông L. phải thực hiện hành vi cung cấp mẫu vật của cháu Q. để giám định ADN giữa ông Vỹ và cháu Q. Cùng ngày, tòa cũng ban hành quyết định trưng cầu giám định tại Phân viện Khoa học hình sự (Bộ Công an) để xác định xem ông Vỹ và cháu Q. có phải là cha con hay không. Một tuần sau ông L. khiếu nại hai quyết định trên nhưng bị chánh án TAND quận 4 bác vì cho rằng tòa đã làm đúng thẩm quyền và quy định của pháp luật.
Sau đó, TAND quận 4 đã gửi quyết định cho Chi cục Thi hành án dân sự quận để thi hành. Chi cục đã ra thông báo, do ông L. không hợp tác nên chi cục ra quyết định cưỡng chế buộc ông L. phải thực hiện yêu cầu của tòa.
Tuy nhiên, sau đó việc lấy mẫu giám định vẫn chưa được Chi cục Thi hành án quận tiến hành. Giữa tháng 3-2014, TAND quận 4 đã phải ra quyết định tạm đình chỉ vụ án để chờ kết quả giám định. Đồng thời tòa cũng có công văn đề nghị Chi cục Thi hành án dân sự quận 4 cho biết kết quả việc thi hành quyết định của tòa nhưng đến nay cũng chưa nhận được phản hồi. Theo thẩm phán được phân công giải quyết vụ án, nếu cơ quan thi hành án chậm gửi kết quả thì tòa chưa thể làm gì được.
Để làm rõ chuyện vì sao Chi cục Thi hành án dân sự quận 4 không cưỡng chế buộc ông L. phải thực hiện yêu cầu của tòa khiến vụ án gặp bế tắc, từ ngày 11-7, chúng tôi đã nhiều lần liên hệ với chi cục, cả trực tiếp, qua điện thoại lẫn gửi văn bản. Tuy nhiên, cho đến nay chúng tôi vẫn chưa được Chi cục Thi hành án dân sự quận 4 hợp tác cung cấp các thông tin liên quan.
Theo chúng tôi, Điều 118 Luật Thi hành án dân sự (về cưỡng chế thi hành nghĩa vụ buộc thực hiện công việc nhất định) đã quy định rất rõ: Nếu người phải thực hiện công việc nhất định theo quyết định không thực hiện thì chấp hành viên quyết định phạt tiền và ấn định thời hạn năm ngày để người đó thực hiện nghĩa vụ. Hết thời hạn đã ấn định mà người phải thực hiện công việc nhất định theo quyết định không thực hiện thì chấp hành viên xử lý như sau: Nếu công việc đó có thể giao cho người khác thực hiện thay thì giao cho người có điều kiện thực hiện (chi phí do người phải thi hành án chịu). Nếu công việc đó phải do chính người đó thực hiện thì chấp hành viên đề nghị cơ quan có thẩm quyền truy cứu trách nhiệm hình sự về tội không chấp hành án.
Điều 130 Luật Thi hành án dân sự cũng quy định trong thời hạn 24 giờ kể từ khi nhận được quyết định thi hành án, chấp hành viên phải áp dụng ngay các biện pháp bảo đảm, biện pháp cưỡng chế quy định tại các điều 118, 119, 120, 121 để bảo đảm thi hành quyết định về cấm hoặc buộc đương sự thực hiện hành vi nhất định…
Như vậy, quy định để xử lý đều đã có, vấn đề còn lại là cơ quan thi hành án đã thật sự làm hết trách nhiệm hay chưa?
3. Báo Lao động có bài Chuyện lạ ở Chi cục Thi hành án dân sự quận Long Biên (Hà Nội): Cơ quan thi hành án làm thay tòa?. Bài báo phản ánh: Cố tình diễn giải các bản án, quyết định của tòa theo ý mình, Chi cục Thi hành án dân sự (THADS) quận Long Biên đã kê biên tài sản riêng của ông Nguyễn Văn Loan (chồng bà Nguyễn Thị Thu Thủy) - đem THA cho các khoản nợ riêng của bà Thủy.
Theo đơn tố cáo của ông Loan (trú tại số 22, ngách 193/20, tổ 14 phường Bồ Đề, quận Long Biên, HN), trong quá trình kinh doanh, bà Thủy có vay nợ của 11 người với tổng số tiền phải trả trên 3,22 tỉ đồng.
Đây là khoản vay riêng của bà Thủy nhưng khi các chủ nợ thúc nợ, ông Loan đã cùng vợ ký vào giấy cam kết trả nợ với yêu cầu các chủ nợ cam kết: “Các anh chị sẽ không khởi kiện tôi ra tòa và gây phiền hà cho tôi”.
Căn cứ vào giấy cam kết này, trong 7 bản án và quyết định Tòa án ND quận Long Biên đã “xác định vợ chồng bà Nguyễn Thị Thu Thủy, ông Nguyễn Văn Loan nợ...” tiền các chủ nợ.
Theo trình bày của ông Loan: “Căn cứ Luật Hôn nhân và Gia đình, khoản nợ của riêng ai thì trả bằng tài sản riêng của người đó. Do có ký đảm bảo các khoản vay nợ của vợ tôi, tôi có trách nhiệm trả 1/2 khoản nợ, thế nhưng Chi cục THADS quận Long Biên đã cố tình kê biên và cho bán đấu giá tài sản của riêng tôi là thửa đất số 63, tờ bản đồ 18 diện tích 213,86m2 tại địa chỉ số 22 ngách 193/20, tổ 14 phường Bồ Đề”.
Về việc này, ông Nguyễn Ngọc Vinh - Chi Cục trưởng Chi cục THADS quận Long Biên - cho biết: “Qua xác minh, chấp hành viên thấy bà Thủy không có tài sản riêng, không có điều kiện THA nhưng ông Loan có điều kiện THA, cụ thể là có tài sản và đứng tên diện tích 213,86m2 đất thuộc thửa đất số 63... Như vậy, Cơ quan THA xác định ông Loan là người phải THA có tài sản, có điều kiện THA”.
Cũng theo Chi Cục trưởng Vinh, căn cứ để xác định kê biên tài sản riêng của ông Loan là quy định tại Điều 5 “THA đối với nghĩa vụ liên đới” thông tư liên tịch số 14/2010/TTLT-BTP-TANDTC-VKSNDTC ngày 26.7.2010 hướng dẫn một số vấn đề về thủ tục THADS và phối hợp liên ngành trong THADS, theo đó: “Trường hợp bản án, quyết định của toà án mà theo đó nghĩa vụ liên đới không xác định rõ phần nghĩa vụ của từng người, thì cơ quan THA yêu cầu một hoặc một số người có điều kiện THA thực hiện toàn bộ nghĩa vụ liên đới”.
Tuy nhiên, trong các quyết định và bản án của Tòa án ND quận Long Biên lại không hề xác định ông Loan và bà Thủy có “nghĩa vụ liên đới” trả nợ. Hơn nữa bà Thủy cũng có khoản tiền 6,97 tỉ đồng cho người khác vay. Tại quyết định công nhận sự thỏa thuận của các đương sự của Tòa án ND quận Long Biên số 12/2012/QĐST-DS ngày 8.8.2012 xác nhận bà Trần Thùy Dung (trú tại số 25, ngõ 266/36, đường Nguyễn Văn Cừ) đã nợ bà Nguyễn Thị Thu Thủy và bà Dung có trách nhiệm thanh toán trả cho bà Thủy... Như vậy, với khoản tiền này, Chi cục THADS quận Long Biên không thể “suy diễn” bà Thủy không có tài sản, không có điều kiện THA(?!).
Luật sư (LS) Nguyễn Anh Tuấn - Cty TNHH luật Trường Lộc - cho rằng: “Các bản án, quyết định của Tòa án ND quận Long Biên đối với khoản nợ của ông Nguyễn Văn Loan và bà Nguyễn Thị Thu Thủy đã không tuân thủ quy định của Bộ luật Dân sự khi không xác định ông Loan và bà Thủy phải: Thực hiện nghĩa vụ riêng rẽ theo quy định tại Điều 297 Bộ luật Dân sự; hay phải thực hiện nghĩa vụ dân sự phân chia được theo phần quy định tại Điều 300 Bộ luật Dân sự; hay phải thực hiện nghĩa vụ dân sự liên đới quy định tại Điều 298 Bộ luật Dân sự; hay thực hiện nghĩa vụ dân sự không phân chia được theo quy định của Điều 301 Bộ luật Dân sự”.
Trong trường hợp này, theo quy định của điều 1 thông tư liên tịch số 14/2010/TTLT-BTP-TANDTC-VKSNDTC ngày 26.7.2010, Chi cục THADS quận Long Biên phải yêu cầu bằng văn bản đến tòa án đã ra bản án, quyết định để làm rõ nghĩa vụ của ông Nguyễn Văn Loan và bà Nguyễn Thị Thu Thủy. Chỉ sau khi làm rõ được nghĩa vụ của từng người thì mới có thể THA - LS Tuấn cho biết.
4. Báo Lao động có bài Thêm một cô dâu Việt tại Hàn Quốc tử nạn do nghi bị sát hại. Bài báo phản ánh: Nguồn tin cộng đồng người Việt tại khu vực tỉnh Chonlanam-do (phía Tây Nam Hàn Quốc) cho biết, ngày 29.7, cảnh sát địa phương đã phát hiện thi thể một cô dâu người Việt dưới một thung lũng trong khu vực.
Thông tin ban đầu cho biết nạn nhân là chị Đỗ Thị Mỹ Tiên (sinh năm 1987 tại Tây Ninh) lấy chồng Hàn Quốc từ năm 2004. Hiện chị Tiên đã nhập quốc tịch Hàn Quốc và có một con trai 8 tuổi. Cảnh sát địa phương đã tiến hành khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi để điều tra và sơ bộ kết luận chị Tiên đã bị sát hại khoảng 5 ngày trước, sau đó bị hung thủ đẩy xuống núi cùng với chiếc xe máy nhằm tạo hiện trường giả là một vụ tai nạn.
II- THÔNG TIN KHÁC
1. Báo Nhân dân có bài Bộ Chính trị ban hành Chỉ thị về tăng cường quản lý các đoàn đi công tác nước ngoài. Bài báo đưa tin: Bộ Chính trị đã ban hành Chỉ thị số 38-CT/TW về tăng cường quản lý các đoàn đi công tác nước ngoài. Nội dung bản Chỉ thị nêu rõ: Để quản lý chặt chẽ các đoàn đi công tác nước ngoài (đi thăm, làm việc, nghiên cứu), phù hợp với các quy định hiện hành của Đảng và Nhà nước, nhất là Quy chế quản lý thống nhất các hoạt động đối ngoại của Bộ Chính trị; bảo đảm việc tổ chức đi công tác nước ngoài thiết thực, hiệu quả, tiết kiệm, Bộ Chính trị yêu cầu các cấp ủy, cơ quan, tổ chức, địa phương thực hiện tốt những điểm sau đây: Tiếp tục quán triệt và thực hiện nghiêm túc Quy chế quản lý thống nhất các hoạt động đối ngoại của Bộ Chính trị và các quy định liên quan của Đảng và Nhà nước. Khẩn trương rà soát, sửa đổi, bổ sung để hoàn thiện các quy chế, quy định quản lý các hoạt động đối ngoại. Người đứng đầu cấp ủy và tổ chức Đảng ở Trung ương và địa phương phải chịu trách nhiệm lãnh đạo, chỉ đạo và thường xuyên kiểm tra việc xây dựng và triển khai kế hoạch hoạt động đối ngoại, nhất là việc cử các đoàn đi công tác nước ngoài của cơ quan, tổ chức, địa phương mình phụ trách; chú trọng lãnh đạo, chỉ đạo việc chấp hành nghiêm túc các quy định của Đảng, Nhà nước về bảo mật trong hoạt động đối ngoại. Cán bộ, công chức đi công tác nước ngoài không được mang theo tài liệu mật của Đảng, Nhà nước. Các đoàn đi công tác nước ngoài phải bảo đảm đúng quy định pháp luật của nước sở tại.
2. Báo Dân trí có bài Nhà hiện đại và người không lạc hậu. Bài báo phản ánh: Tòa nhà Trung tâm hành chính Đà Nẵng đã hoàn thành và chính thức đưa vào hoạt động từ ngày 28.7. Những mục tiêu được đặt ra khi xây dựng tòa nhà và chất lượng mỹ thuật của nó, có thể đánh giá tòa nhà rất xứng đáng với 95 triệu USD đã bỏ ra. Người dân Đà Nẵng tự hào vì có một Trung tâm hành chính hiện đại, đẹp trên quê hương mình.
Dân mình quá khổ sở vì chuyện đi lại. Khổ hơn khi việc đi lại liên quan dến chính quyền. Lo một thủ tục có khi chạy đến nhiều cơ quan, mỗi cơ quan một địa chỉ. Xong thủ tục có khi mất cả ngày hoặc nhiều ngày.
Dân dến với công sở mất thời gian là một chuyện, cán bộ của các sở ngành đi lại cũng mất thời gian tương tự. Hằng ngày, trên địa bàn thành phố Đà Nẵng diễn ra hàng chục đến hàng trăm cuộc họp lớn nhỏ giữa các sở ngành, cho nên cán bộ phải di chuyển rất nhiều. Chi phí thời gian, tiền bạc cho việc đi lại không nhỏ. Chưa kể làm tăng thêm lượng phương tiện tham gia giao thông, có thể góp phần làm ùn tắc, kẹt xe.
Xây dựng một tòa nhà hành chính tập trung toàn bộ sở, ngành sẽ loại bỏ hoàn toàn những bất hợp lý vừa nêu trên.
Nhà nước tiết kiệm, dân chúng cũng tiết kiệm được nhiều, lợi ích xã hội có thể thấy dược rất rõ.
Một giá trị khác là Trung tâm hành chính này sẽ tạo ra nếp sinh hoạt hành chính văn minh cho cán bộ công chức cũng như người dân. Có tòa nhà hành chính tập trung, cộng thêm với các dịch vụ hành chính điện tử hiện đại, công dân sẽ được thụ hưởng chất lượng phục vụ tốt hơn. Thói quen cư xử, sinh hoạt văn minh, văn hóa nơi công cộng sẽ được nâng lên ở chất lượng cao hơn, lâu dần Việt Nam sẽ có được chất lượng sinh hoạt ở nơi công sở và công cao như các nước tiên tiến.
Một thông tin đáng mừng là sau khi vận hành Trung tâm hành chính, Đà Nẵng sẽ thành lập đội xe Taxi công phục vụ chung cho cán bộ đi công vụ. Đây sẽ là cú đột phá trong sử dụng xe công, dần dần giảm bớt mua sắm xe cho cán bộ, tiết kiệm ngân sách rất nhiều.
Đã có một vài địa phương xây dựng trung tâm hành chính như Bình Dương, Bà Rịa – Vũng Tàu và tất cả đều cho thấy có hiệu quả. Các địa phương khác nên học tập mô hình này.
Xây Trung tâm hành chính thì dân có lợi rồi, nhưng ích nước lợi dân hơn nữa là con người ngồi trong các trung tâm đó. Tòa nhà hiện đại đằng trời mà con người lạc hậu thì cũng vô ích.
3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Vay tín dụng đen nộp tiền nông thôn mới. Bài báo phản ánh: Người đau gần chết cũng phải nộp, người bị nhũn não cũng phải nộp, người ngồi xe lăn cũng phải nộp khiến sức dân ngày càng mỏi mệt. Chuyện xảy ra ở Quảng Bình.
Khi chủ tịch xã Phong Thủy (Lệ Thủy) bị cách chức bởi các sai phạm trong việc ép dân nộp tiền nông thôn mới thì cách đó chừng 10 cây số, tại xã Tân Thủy (Lệ Thủy, Quảng Bình), nhiều thôn người dân phải vay tín dụng đen để nộp tiền xây dựng nông thôn mới.
Hàng loạt người dân ở thôn Tân Lỵ cho biết gia đình họ bị trận bão hồi tháng 10-2013 càn quét thiệt hại nặng. Những gia đình thiệt hại đều rơi vào hộ nghèo và họ được mời đi nhận quà hỗ trợ bão lụt gần tết Nguyên đán. Nhưng chỉ được ký, không được nhận vì thôn, xã buộc trả tiền nộp làm đường nông thôn mới.
Ở thôn Tân Lỵ, khi trưởng thôn thông báo suất đinh nộp tiền nông thôn mới phải đóng 2,2 triệu đồng, bà Nguyễn Thị Thoái (55 tuổi) cùng nhiều người dân khác đấu tranh và phân tích rõ ràng sức dân, thôn áp giá mỗi khẩu nộp 1,8 triệu đồng. Bà Thoái nói: “Thôn, xã áp đặt nộp, cả hiến đất, hiến cây cối, ống nước vẫn nộp đồng đều hết. Cào bằng hết. Không phân biệt nghèo khó với khá giả. Dân cực càng thêm cực. Rứa mà họ làm con đường đầu tiên dài 590 m, nhà thầu lại khống lên 1.000 m, họ ký với xã hơn 1,1 triệu đồng mỗi mét dài. Dân bực quá phản ứng gian dối, không cho họ làm, dân tự làm thì giá thành 300.000 đồng mỗi mét. Không biết họ gian dối làm chi mà lạ!”. Bà Thoái phát hiện vụ việc và ông Dương Đăng Nhân, làm cán bộ thôn đã đánh bà Thoái ngay tại hội trường thôn khi bà phát biểu những tiêu cực về thu tiền hỗ trợ bão lụt của người dân cũng như nhà thầu kê khống con đường lên 1.000 m. Hiện sự việc đang được công an huyện điều tra làm rõ.
Chúng tôi trao đổi với ông Lê Quốc Khanh, Bí thư xã Tân Thủy, ông Khanh cho biết: “Không có chủ trương giảm, miễn với các hộ nghèo, ai nợ thì địa phương để đó đã”. Khi nói về tình cảnh các hộ nghèo phải vay mượn lãi suất cao, ông Khanh phản ứng: “Không hề có chuyện đó, làm gì có chuyện đó”. Với câu hỏi chính bản thân ông đã gặp các hộ gia đình vay lãi cao chưa, ông Khanh không trả lời, chỉ im lặng.
Về trường hợp bại liệt, ngồi xe lăn cũng phải nộp cào bằng như các hộ gia đình khác, ông Khanh cũng không có lý giải thỏa đáng. Riêng với các hộ gia đình bị thu lại tiền bá tánh cứu trợ bão lụt dịp tết Nguyên đán vừa qua, ông Khanh cho biết xã đã có công văn về thôn yêu cầu trả lại cho dân và nói thêm: “Đến nay đã trả lại hay chưa thì chưa biết”. Về câu chuyện đường sá bị làm khống, UBND xã Tân Thủy đánh giá đó là việc làm sai trái của nhà thầu và đã đình chỉ hợp đồng với nhà thầu này.
Trao đổi thêm với ông Nguyễn Quang Năm, Chủ tịch UBND huyện Lệ Thủy, ông Năm nói: “Địa phương rất cầu thị những gì báo chí phản ánh và sẽ có công văn yêu cầu xã giải trình các trường hợp vay lãi suất cao, thu tiền từ thiện của dân, những trường hợp chất độc da cam mất sức lao động vẫn bị cơ sở cào bằng. Chúng tôi sẽ làm tất cả để giúp người dân”. Ông Năm cũng không quên ghi lại những trường hợp được chúng tôi tiếp xúc để có chỉ đạo cụ thể nhằm an lòng người nghèo trong quá trình xây dựng nông thôn mới ở đây.
4. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Một cái xúc xích 7 bộ quản lý!. Bài báo phản ánh: Một cái xúc xích của chúng tôi nhưng có đến bảy bộ quản lí, đó là các Bộ Y tế, bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn, bộ Công thương, bộ Tài nguyên và Môi trường, bộ Tài chính (cùng với Tổng cục thuế và Tổng cục Hải quan), bộ Khoa học Công nghệ và cả bộ Công an nữa”.
Ông Mai Huy Tân, hội viên Hội Các nhà quản trị DN vừa là chủ tịch Công ty thực phẩm Đức Việt và Chủ tịch - Tổng giám đốc Công ty tư vấn nhịp cầu Đức – Việt đã phát biểu như trên tại Hội thảo Dự báo tác động của Luật doanh nghiệp (DN) sửa đổi do VCCI tổ chức sáng 29 – 7.
Theo ông Tân, công ty ông đã đầu tư rất nhiều tiền vào hệ thống hệ thống xử lí nước thải môi trường nên chất lượng rất tốt. Ông kể, gần đây cảnh sát môi trường đến kiểm tra công ty của ông, qua kiểm tra, các chỉ số đều tốt nhưng cuối cùng có một đồng chí công an phát hiện khu vực dự trữ chất thải của công ty có một thùng màu xanh tập kết rác thải mà không phải chứa trong thùng màu đỏ, đồng chí này mở ra và ghi vào trong văn bản là thùng chứa không đúng màu. “Sự moi móc, hành là chính của các cơ quan quản lí là vậy, bảy bộ quản lí một cái xúc xích là quá đáng! Ở các nước họ chỉ có một Cục quản lí thực phẩm mà thôi”, ông Tân bức xúc nói.
Theo ông Tân, Luật Doanh nghiệp sửa đổi lần này sẽ tác động nhiều hơn đối với sự ra đời của các DN mới, nhưng cũng nên quan tâm đến nửa triệu DN đang hoạt động thì thở như thế nào: “Một trong những tác động của luật DN lần này là tạo sự thông thoáng dễ thở hơn cho DN nhưng theo tôi ngoài việc sửa luật DN còn phải sửa nhiều thứ khác liên quan đến môi trường kinh doanh thì DN mới thở được”, ông Tân nhấn mạnh.
Ngoài ra, ông Tân còn chỉ ra những hạn chế trong việc khai tử DN, ông đề nghị nên đơn giản hóa thủ tục này. Hiện nay nhiều DN ngưng hoạt động rồi nhưng không khai. Hàng trăm nghìn DN “chết” không được chôn và vẫn tồn tại trên giấy. “Trừ những DN ma lập ra mua hóa đơn rồi giải thể cần phải kiểm soát chặt chứ còn những doanh nghiệp lập ra bình thường nhưng vì cơ hội kinh doanh qua đi họ giải thể rất là sạch sẽ thì phải tạo điều kiện cho người ta làm. DN muốn khai tử hiện nay vô cùng khó, vô cùng lâu và thường thường là phải “campuchia” (phải có phong bì – PV)”, ông Tân nói.
Đề cập đến vấn nạn phong bì, ông Tân kể tiếp: “chúng tôi muốn nhập container thịt, gia vị về để làm xúc xích thì phải qua rất nhiều khâu nhưng hầu như không có khâu nào là không có không bì mặc dù mọi thủ tục, chứng từ của chúng tôi hoàn toàn sạch sẽ”.
Để có tiền “lót tay” như vậy, ông Tân cho biết công ty phải lấy từ cổ tức, từ lợi nhuận của cổ đông ra đưa vào quỹ để chi giữ cho sổ được sách “sạch sẽ”. Và cộng gộp các khoản lót tay này, công ty của ông phải mất tiền tỉ chứ không phải tiền triệu.
“Chúng tôi là DN hàng ngày phải đối phó với rất nhiều vấn đề đau đầu và gần như nhiệt huyết để đầu tư phát triển của chúng tôi suy giảm nhiều. Đội ngũ doanh nhân Việt Nam phát triển như thế nào nếu trong lòng người ta không còn nhiệt huyết đầu tư. Vì vậy nhà nước phải nghĩ đấy là cốt lõi của dân tộc, phát triển doanh nhân lành mạnh. Một khi đội ngũ doanh nhân không còn nhiệt huyết nữa thì nền kinh tế có còn tương lai không!”, ông Tân bức xúc.
Ngoài ra ông Tân nêu lên một bất cập liên quan đến ngành nghề kinh doanh. Công ty thứ hai của ông Tân là tư vấn việc mua và chế biến cá tra bằng công nghệ Đức. “Khi tư vấn chúng tôi phát hiện có những cơ hội từ nguồn tài chính nước ngoài cho ngành cá tra Việt Nam nhưng tôi không thể tư vấn vì làm vậy là vi phạm pháp luật vì trong đăng kí kinh doanh tôi không được quyền tư vấn tài chính. Rất nhiều cơ hội chúng tôi nhìn thấy nhưng không dám làm vì luôn luôn bị đe dọa là kinh trái pháp luật, kinh doanh trái phép”, ông nói.