I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Thanh niên Online có bài Vụ một kho cà phê thế chấp tại 7 ngân hàng: Các ngân hàng khiếu nại lên Thống đốc. Bài báo phản ánh: Chiều 4.12, Chi cục Thi hành án dân sự (THADS) TX.Dĩ An (Bình Dương) cho biết đến cuối giờ chiều cùng ngày đã vận chuyển được trên 150 tấn cà phê từ trong kho của Công ty TNHH Trường Ngân (P.Tân Đông Hiệp, TX.Dĩ An) ra ngoài.
Bên cạnh đó, trong ngày 4.12, việc cưỡng chế, kê biên tài sản của cơ quan chức năng cũng không còn gặp phải sự phản ứng quyết liệt của các ngân hàng (NH). Cùng ngày, đại diện NH Maritime Bank cho biết đã có đơn khiếu nại gửi Chi cục THADS TX.Dĩ An và đề nghị dừng việc kê biên do hiện nay kho hàng đang có tranh chấp. Tuy nhiên, sau khi nhận đơn, Chi cục THADS thông báo vẫn tiến hành kê biên theo kế hoạch, bất chấp khiếu nại của các NH. Hiện các NH liên quan đang tiến hành khiếu nại Chi cục THADS TX.Dĩ An lên Thống đốc Ngân hàng Nhà nước (NHNN).
Trước đó vào tháng 6.2013, khi 7 NH thương mại “bao vây” xiết nợ kho hàng của Công ty TNHH Trường Ngân, Cơ quan thanh tra, giám sát NH thuộc NHNN Việt Nam đã có công văn gửi các NH thương mại. Theo đó, để không xảy ra xung đột giữa các NH, gây mất uy tín và hình ảnh ngành NH cũng như để giữ vững trật tự an ninh xã hội, Cơ quan thanh tra, giám sát đề nghị các NH phối hợp với NHNN chi nhánh TP.HCM làm rõ các thông tin và cùng bàn hướng giải quyết trên cơ sở tôn trọng luật, tránh xảy ra xô xát và các hệ lụy ngoài ý muốn.
Ý kiến về việc này, luật sư Hồ Ngọc Diệp (Đoàn luật sư TP.HCM) cho rằng theo quy định của pháp luật về lĩnh vực thi hành án, nếu tài sản bị thi hành án có tranh chấp thì sẽ ngưng thi hành án trong 30 ngày chờ các bên có tranh chấp khởi kiện ra tòa. Khi tòa thụ lý vụ kiện mới sẽ có quyết định cho áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời xử lý tài sản kê biên nếu thuộc loại dễ hư hỏng, khó bảo quản, chẳng hạn xử lý cho bán, thu hoạch... để tránh mất mát, hư hỏng hoặc mất giá trị... Còn luật sư Phạm Công Út (Đoàn luật sư TP.HCM) thì lại cho rằng giải quyết như trên chưa xem xét toàn diện vụ án. Cụ thể, theo luật sư Út, cùng một tài sản là kho cà phê mà đem thế chấp cho 7 NH, nếu số cà phê trong kho cộng lại không đủ số cà phê đã thế chấp cho 7 NH thì đã có dấu hiệu phạm tội “lừa đảo...”. Nếu cơ quan điều tra cho rằng không có dấu hiệu hình sự thì cũng cần thiết phải giám đốc thẩm, hủy bản án đã có hiệu lực của NH Phương Đông, gộp chung vụ kiện của 6 NH khác (nếu có, vì các NH phải khởi kiện) để giải quyết lại mới không phiến diện, không thiệt thòi quyền lợi của NH khác.
2. Báo Công an nhân dân Online có bài Cần Thơ: Ngân hàng thu lãi thừa số tiền lớn. Bài báo phản ánh: Cục thi hành án dân sự (THA) TP Cần Thơ cho biết, Cục vừa nhận được Văn bản số 976/CTH-TTGS do bà Lê Thị Thuyền Quyên – Phó giám đốc Ngân hàng nhà nước - Chi nhánh TP Cần Thơ, xác định Ngân hàng TMCP Xuất nhập khẩu - Chi nhánh Cần Thơ (Eximbank Cần Thơ) đã tính nhầm lãi suất, dẫn đến việc thu thừa số tiền của một khách hàng 23.640.649 đồng. Văn bản cho biết Eximbank Cần Thơ đang tiến hành lập thủ tục hoàn trả lại số tiền thu thừa trên.
Trước đó, bà Hùynh Thị Thanh Chi (45 tuổi, ngụ số 54, Nam Kỳ Khởi Nghĩa, quận Ninh Kiều, TP. Cần Thơ) với tư cách là bên được thi hành án (THA) đối với tài sản là căn nhà 105bis Nguyễn Văn Cừ, quận Ninh Kiều của bà Võ Hoàng Minh Khoa (ngụ 96/5, Lý Tự Trọng, quận Ninh Kiều, Cần Thơ) – người nợ bà Chi và một người khác số tiền 5 tỷ đồng, cho biết Eximbank Cần Thơ là đơn vị nhận thế chấp tài sản vừa kể để bảo lãnh cho một DN vay số tiền 667 triệu đồng. Khi tài sản kể trên được Cục THA phát mãi bán đấu giá để thu tiền trả các khoản nợ vay, Eximbank được ưu tiên thanh toán.
Trong quá trình chi tiền cho các bên được THA, Eximbank đưa ra bảng tính nợ gốc và lãi, yêu cầu cơ quan THA chi trả, áp dụng mức lãi suất trong hạn là 22,5%/năm từ 20/7/2010 – 20/7/2012; và lãi suất 18,5%/năm từ 21/7/2012 đến 6/10/2013. Theo cách tính này, dù chỉ vay 667 triệu đồng nhưng phía khách hàng đã phải trả lãi cho Eximbank Cần Thơ gần 648 triệu đồng, trong đó lãi trong hạn trên 416 triệu đồng và gần 232 triệu đồng lãi quá hạn. Tổng gốc và lãi lên đến gần 1,315 tỉ đồng.
Bà Huỳnh Thị Thanh Chi cho rằng: Căn cứ vào các văn bản hiện hành của Ngân hàng Nhà nước, các ngân hàng thương mại cổ phần được áp dụng lãi suất thỏa thuận với các khách hàng nhưng không được vượt quá 150% so với ngân hàng Nhà nước quy định tại thời điểm đó. Thế nhưng trong trường hợp này, Eximbank Cần Thơ đã áp đặt lãi suất cao ngất (thời điểm áp dụng lãi suất cao nhất là 22,5%/năm, đó là chưa kể lãi suất quá hạn 150%, tổng cộng lãi suất áp lên số nợ gần 33,3%/năm) là sai quy định, để thu khống số dư nợ với tiền lãi gần 300 triệu đồng chứ không phải là con số 23.640.649 đồng như Ngân hàng Nhà nước – chi nhánh Cần Thơ đã chỉ ra tại văn bản kể trên.
“Toàn bộ hệ thống quản lý của ngân hàng được cập nhật, xử lý trên dữ liệu mạng thật chặt chẽ, không phải thủ công nên nói có sai sót, dẫn tới nhầm lẫn là điều khó hiểu. Chúng tôi cũng vừa có đơn tiếp tục đề nghị phía Ngân hàng Nhà nước, Cục THA dân sự TP Cần Thơ, Viện trưởng VKSND TP Cần Thơ nhanh chóng can thiệp, xác minh, làm rõ việc tính nhầm, thu dư như đã phân tích; nhằm trả lại quyền lợi hợp pháp cho chúng tôi” – bà Chi cho biết thêm.
3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Khóc ròng vì mua đất đấu giá. Bài báo phản ánh: Anh Trang Thanh Bình (ngụ ấp Hòa Hợp, xã Hòa Thạnh, Châu Thành, Tây Ninh) tin tưởng rằng “mua đất do Nhà nước bán đấu giá là chắc ăn nhất, không sợ bị gạt”. Không ngờ tiền đã trao rồi mà gần ba năm qua, anh Bình đã phải đi đòi đất không biết bao nhiêu lần nhưng các cơ quan chức năng cứ chỉ vòng vèo rồi… bó tay.
Chuyện của anh Bình bắt đầu từ ba năm trước, khi có người mang cho một tờ báo có đăng thông báo của Trung tâm Bán đấu giá tỉnh Tây Ninh về việc tổ chức bán đấu giá bảy công đất lúa (7.000 m2) của ông TVH ở cùng xã với anh. Anh Bình quyết định gom hết tiền và vay mượn thêm để tham gia đấu giá. Anh kể: “Tui quê mùa, chưa khi nào mua bán giao dịch với ai, nghĩ mua của Nhà nước là chắc ăn nhất nên tui mới dám mượn tiền mua”.
Bảy công đất lúa anh Bình quyết định mua đấu giá từ Trung tâm Bán đấu giá tỉnh vốn được Chi cục Thi hành án dân sự huyện Châu Thành ủy quyền bán. Số là cuối năm 2010, do thiếu nợ nhiều người, ông TVH bị tòa buộc trả nợ nên Chi cục Thi hành án dân sự huyện Châu Thành đã kê biên bảy công đất lúa mà chi cục cho rằng thuộc quyền sử dụng của ông để thi hành án.
Ngày 6-1-2011, anh Bình đã trúng đấu giá bảy công đất lúa nói trên với giá hơn 66 triệu đồng. Tiền anh Bình đã nộp đủ nhưng ông TVH cương quyết không chịu giao đất. Vì vậy, Chi cục Thi hành án dân sự huyện Châu Thành đã ra quyết định cưỡng chế. Ngày 8-3-2011, đoàn cưỡng chế đã tiến hành lập biên bản cưỡng chế nhưng ngay sau đó, ông TVH lại tái chiếm đất. “Cứ mỗi lần tui ra ruộng là bị ông H. rượt chém” - anh Bình nói.
Anh Bình khiếu nại nhiều nơi nhưng từ đó đến nay không được cơ quan nào giải quyết, trong khi bản thân anh thì phải oằn lưng ra trả nợ khoản tiền đã vay mượn để mua đấu giá.
Anh Bình đề nghị UBND huyện Châu Thành cấp giấy đỏ bảy công đất lúa cho mình. Huyện đã cấp giấy đỏ nhưng sau đó phải thu hồi. Bởi lẽ trên thực tế đất do ông TVH đang canh tác nhưng trên giấy tờ lại gồm ba thửa khác nhau, do ba người khác không có quan hệ họ hàng gì với ông TVH đứng tên. Không hiểu sao vào năm 2010, khi xác minh điều kiện thi hành án của ông TVH, chấp hành viên Chi cục Thi hành án dân sự huyện Châu Thành lại xác định bảy công đất thuộc quyền sử dụng của ông này.
Đất không nhận được, giấy đỏ cũng không được cấp, khiếu nại nhiều nơi nhưng không ai giải quyết, đã nhiều lần anh Bình bất lực ra bờ ruộng ngồi khóc.
Ông Đặng Thanh Hải (Chủ tịch UBND huyện Châu Thành) cho biết: “Cơ quan thi hành án sai do không liên hệ với địa phương để xác minh số thửa đất. Bán đấu giá mà không xác định lại diện tích, không liên hệ với địa phương, bán cái mà ông TVH không có. Khi nào cơ quan thi hành án làm đúng quy trình, quy định mà ông TVH tái chiếm đất thì huyện mới có căn cứ xử lý được”.
Trong khi đó, dù xác minh sai, kê biên sai, bán đấu giá sai, dẫn tới việc không thể hợp thức hóa giấy tờ cũng như có căn cứ để cơ quan chức năng can thiệp nhưng Chi cục Thi hành án dân sự huyện Châu Thành vẫn rũ bỏ trách nhiệm. Sau nhiều lần nhận đơn khiếu nại của anh Bình, chi cục đã ra thông báo không thụ lý với nội dung sau: Chi cục đã tiến hành cưỡng chế, anh Bình đã nhận đất và ký tên vào biên bản cưỡng chế giao quyền sử dụng đất. Việc tài sản bị tái chiếm thuộc thẩm quyền giải quyết của cơ quan khác, không thuộc thẩm quyền của chi cục.
Tương tự, trao đổi với chúng tôi, bà Hồ Chí Bửu Nghi (Chánh Văn phòng Cục Thi hành án dân sự tỉnh Tây Ninh) cũng khẳng định: “Thi hành án đã thực hiện giao tài sản, ông Bình đã ký nhận tài sản, việc tái chiếm thuộc thẩm quyền giải quyết của chính quyền địa phương”. Nhưng khi chúng tôi đặt câu hỏi về lỗi xác minh, kê biên, bán đấu giá của cơ quan thi hành án, bà Nghi nói: “Cái này chị không trả lời em được” (?!).
4. Báo Sài Gòn giải phóng Online có bài Làm giấy tờ cá nhân: Vướng mắc do cứng nhắc. Bài báo phản ánh: Thời gian gần đây, các cơ quan nghiệp vụ hành chính của Công an TPHCM đã có nhiều cải tiến trong thủ tục làm giấy tờ cá nhân. Có thể ghi nhận chưa bao giờ việc cấp phát giấy tờ cá nhân đơn giản, dễ dàng, nhanh chóng như hiện nay. Song, qua đường dây nóng Báo SGGP, một số bạn đọc phản ánh cũng còn những vướng mắc không đáng, do cán bộ giải quyết cứng nhắc.
Ông Tống Chinh Hùng (42 tuổi, ở đường Lý Thường Kiệt, phường 14, quận 10) than: “Tôi vừa mãn hạn tù và rất muốn làm một công dân lương thiện. Nhưng, tôi vẫn phải tiếp tục sống ngoài vòng pháp luật. Bởi lẽ, tôi không có giấy tờ tùy thân, không nhập được hộ khẩu”.
Qua tìm hiểu, được biết, trong thời gian thi hành án tù thì ông Hùng và vợ ly dị, rồi căn nhà ông ở trước đây đã bị bán qua mấy đời chủ. Ông Hùng liên hệ công an địa phương để làm thủ tục nhập hộ khẩu, và được hướng dẫn có thể nhập hộ khẩu vào bất cứ nơi đâu, với điều kiện chủ hộ có cam kết đồng ý. Người chủ mới của căn nhà mà ông Hùng có hộ khẩu trước đây dứt khoát không cho một người không quen biết, lại vừa ra tù đăng ký nhập lại hộ khẩu chung địa chỉ nhà mình.
Ông Hùng chạy vạy liên hệ tất cả những người thân quen, cuối cùng cũng có một người bà con xa ở quận 10 đồng ý cho ông nhập hộ khẩu. Nhưng khi ông Hùng đi làm thủ tục đăng ký nhập hộ khẩu, mới biết không thể nào làm được. Bởi lẽ ông đã bị mất chứng minh nhân dân (CMND), mà theo quy định, công dân muốn cấp mới, cấp đổi CMND thì phải có hộ khẩu. Mà ông Hùng thì lại chưa có hộ khẩu!.
Bà Trương Ngọc Liên (85 tuổi, ở đường Võ Trường Toản, phường 2, quận Bình Thạnh) lâu nay tằn tiện sống bằng lương hưu. Do sức khỏe ngày càng yếu, nên mỗi khi lãnh lương hưu bà phải nhờ con ra phường lãnh giùm. Nhưng gần đây, theo quy định mới, bà phải có giấy ủy quyền thì con của bà mới lãnh giùm lương hưu được.
Để làm giấy ủy quyền, bà phải có CMND. Cả nhà xôn xao tìm khắp các tủ giấy tờ, quần áo…, nhưng không tìm ra CMND của bà. Mà nếu có tìm ra CMND, cũng không còn giá trị sử dụng, vì đã quá hạn 15 năm tính từ ngày cấp. Vậy thì đi làm CMND. Những tưởng chuyện đơn giản, nhưng khi làm thủ tục tại Công an quận Bình Thạnh, cán bộ tiếp nhận hồ sơ yêu cầu bà Liên phải ghi đầy đủ ngày, tháng, năm sinh.
Khổ nỗi lâu nay trong tất cả các giấy tờ cá nhân của bà Liên và hộ khẩu gia đình đều chỉ ghi năm sinh, chứ không có ngày, tháng sinh. Và hầu như những người cao tuổi ở nước ta thường rất khó xác định rõ ngày tháng sinh (do không sinh ở bệnh viện và không làm khai sinh ngay sau khi sinh).
Theo hướng dẫn, trường hợp không rõ ngày, tháng sinh thì có thể ghi ngày 1-1. Tuy nhiên, cán bộ hướng dẫn yêu cầu phải làm thủ tục để bổ sung ngày sinh 1-1 trong hộ khẩu, vì cấp CMND căn cứ hộ khẩu. Mà muốn điều chỉnh chi tiết ngày, tháng sinh trong hộ khẩu, bà phải có giấy khai sinh. Càng khổ, sinh năm 1928, đến bây giờ địa phương làm sao trích lục khai sinh cho bà, và nếu có thể trích lục thì giấy khai sinh của bà cũng đâu có ghi ngày, tháng sinh.
Bà Trần Thị Vinh (75 tuổi, ở phường Máy Chai, quận Ngô Quyền, thành phố Hải Phòng) vào TPHCM sống với gia đình con trai ở phường Phú Hữu, quận 9. Thế nhưng việc đăng ký tạm trú cho bà không đơn giản, vì cán bộ tiếp nhận hồ sơ yêu cầu bà phải khai đầy đủ họ tên cha và mẹ.
Cô cháu gái của bà Vinh buồn buồn tâm sự: “Từ hồi 4 tuổi, bà của chúng tôi đã mồ côi. Từ đó đến lúc trưởng thành bà được nhiều người là cha nuôi, mẹ nuôi đùm bọc. Bây giờ, tuổi đã cao, bà chỉ nhớ tên ông này, bà kia, chứ cũng chẳng thể nào nhớ rõ để khai báo cụ thể tên cha mẹ”. Việc đăng ký tạm trú mà cũng bị vướng mắc kéo dài, anh công an khu vực cũng thực sự áy náy, hơn tháng sau anh tìm đến tận nhà đề nghị bà Vinh… khai đại tên thế nào cũng được, bởi lẽ thủ tục buộc phải vậy!”.
Chúng tôi đã mang tất cả các trường hợp gặp vướng mắc nêu trên đặt lên bàn của Thượng tá Đoàn Ngọc Minh, Phó phòng Quản lý hành chính về trật tự xã hội của Công an TPHCM.
Ông Minh cho biết: “Quy định pháp luật khá chặt chẽ. Song, từ thực tế cuộc sống, có nhiều trường hợp cá biệt đòi hỏi chúng tôi phải có hướng xử lý thật linh hoạt, thấu tình, đạt lý, để giải quyết rốt ráo các yêu cầu chính đáng của người dân. Các trường hợp nêu trên có thể do cán bộ thụ lý hồ sơ đã giải quyết quá cứng nhắc.
Cụ thể, với trường hợp của ông Hùng, có thể đến phường xin chứng nhận để làm thủ tục nhập hộ khẩu về nơi người thân đồng ý cho nhập hộ khẩu, rồi từ đó tiến hành làm CMND. Trường hợp của bà Liên, năm nay đã cao tuổi rồi, lại đang đau yếu, cán bộ phải có trách nhiệm hướng dẫn và hỗ trợ đến tận nhà để bà Liên thực hiện thủ tục làm CMND. Bộ Công an đã có văn bản hướng dẫn đối với những trường hợp không nhớ ngày tháng sinh thì lấy ngày 1-1 của năm sinh, không cần phải đính chính trên hộ khẩu. Trường hợp bà Vinh, cũng đã cao tuổi, không nhớ chính xác họ tên cha mẹ để khai theo đúng quy định, cũng có thể chấp nhận được”.
Qua đó cho thấy rất cần có văn bản hướng dẫn thật cụ thể đối với những trường hợp này để các cán bộ thụ lý giải quyết việc cấp giấy tờ cá nhân quán triệt và tháo gỡ những vướng mắc không đáng cho người dân.
5. Trang VnEconomy có bài Án tử hình không nên "ngoại lệ" với tội phạm vị thành niên?. Bài báo phản ánh: Tăng án phạt đối với trẻ vị thành niên, đồng thời giảm độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự không chỉ là kiến nghị của cử tri một địa phương gửi đến Quốc hội.
Lo lắng về nạn vi phạm pháp luật phức tạp trong thanh thiếu niên hiện nay, tội phạm ngày càng trẻ hóa, cử tri Đồng Tháp cho rằng trong điều kiện thông tin như hiện nay người từ đủ 16 tuổi đã có thể ý thức hành vi của mình, do đó, nhiều ý kiến đề xuất giảm độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự đầy đủ xuống 16 tuổi để xử lý nghiêm minh các đối tượng phạm tội.
Còn theo cử tri tỉnh Ninh Thuận, hiện nay điều kiện kinh tế - xã hội ngày càng phát triển nên nhận thức hành vi của người từ 14 đến dưới 16 tuổi đã được nâng lên, tình trạng trẻ hóa người phạm tội ngày càng nhiều. Để khắc phục tình trạng này, nên sửa luật theo hướng quy định người đủ 14 tuổi trở lên sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự đối với tất cả các hành vi phạm tội của mình, kể cả tội rất nghiêm trọng và đặc biệt nghiêm trọng.
Cử tri tỉnh Vĩnh Long cũng lo ngại khi nhiều trường hợp giết người dã man, giết nhiều người do đối tượng vị thành niên thực hiện nhưng không thể xử phạt với mức án cao nhất, gây bức xúc trong dư luận xã hội. Để tăng tính răn đe, tránh trường hợp việc lợi dụng tuổi vị thành niên để vi phạm các tội rất nghiêm trọng và đặc biệt nghiêm trọng, cử tri gợi ý sửa đổi Bộ luật hình sự theo hướng tăng án phạt đối với trẻ vị thành niên, đồng thời giảm độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự.
Tương tự, cử tri tỉnh Bình Thuận chờ đợi việc sửa đổi Bộ luật Hình sự theo hướng tăng nặng khung hình phạt đối với các trường hợp vị thành niên phạm tội đặc nghiêm trọng. Dẫn lại vụ Lê Văn Luyện, nhóm ý kiến này cho rằng, phải tăng mức hình phạt đến “tử hình” để đủ sức răn đe tội phạm.
Nhân dân An Giang phản ánh, hiện nay, tội phạm cướp giật, giết người chưa giảm, người phạm tội, trong độ tuổi thanh thiếu niên ngày càng tăng, cần hạ tuổi chịu trách nhiệm hình sự để răn đe vị thành niên phạm tội. Cử tri tỉnh này cũng đề nghị xem lại Bộ luật Hình sự, bổ sung theo hướng tăng hình phạt để nâng tính răn đe.
Cho rằng nguyên nhân quan trọng khiến tình hình phạm pháp trong nhóm người phạm tội ở độ tuổi vị thành niên (dưới 18 tuổi) ngày càng gia tăng là do mức xử phạt dành cho nhóm tội phạm này quá nhẹ, cử tri Kiên Giang cũng đặt vấn đề sửa luật theo hướng có mức xử phạt tù thích đáng, thậm chí áp dụng hình phạt cao nhất tới tử hình với các trường hợp phạm tội nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng.
Tại văn bản trả lời chung cho nhóm vấn đề này, Ủy ban Tư pháp của Quốc hội nhận định, chính sách hình sự của Đảng và Nhà nước ta trong việc xử lý đối với người chưa thành niên phạm tội là nhân đạo, bên cạnh mục đích trừng trị còn nhằm giáo dục, giúp đỡ họ sửa chữa sai lầm, phát triển lành mạnh và trở thành công dân có ích cho xã hội. Bộ luật hình sự quy định không áp dụng hình phạt chung thân, tử hình, hình phạt tiền, hình phạt bổ sung đối với người chưa thành niên phạm tội.
Tuy nhiên, cơ quan này xác nhận, trong những năm gần đây, tình trạng người chưa thành niên phạm tội có chiều hướng gia tăng, xảy ra nhiều vụ giết người, cướp tài sản đặc biệt nghiêm trọng gây bức xúc trong dư luận. Trong quá trình tổng kết việc thực hiện Bộ luật hình sự hiện nay, những vấn đề cử tri kiến nghị Ủy ban Tư pháp đang nghiên cứu và sẽ xem xét trong quá trình thẩm tra, chỉnh lý Bộ luật hình sự (sửa đổi), bảo đảm chính sách hình sự đối với người chưa thành niên phạm tội được sửa đổi phù hợp với tâm, sinh lý của lứa tuổi, các Điều ước quốc tế về quyền trẻ em mà Việt Nam đã tham gia, đáp ứng yêu cầu của cuộc đấu tranh phòng chống tội phạm do người chưa thành niên thực hiện trong tình hình hiện nay.
Cơ quan này cũng "hứa", thông qua hoạt động giám sát sẽ lưu ý các cơ quan tiến hành tố tụng thực hiện nghiêm Nghị quyết của Quốc hội về công tác phòng, chống vi phạm pháp luật. Trong đó, cần xử lý nghiêm minh, đúng pháp luật các đối tượng chưa thành niên phạm tội, nhất là trong các trường hợp rất nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng; kiến nghị, yêu cầu các cơ quan tư pháp khẩn trương ban hành các thông tư liên tịch hướng dẫn xử lý vướng mắc trong thực tiễn áp dụng pháp luật để xử lý nghiêm các trường hợp người chưa thành niên phạm tội.