I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Tuổi trẻ Online có bài Bị buộc thi hành án giùm người khác. Bài báo phản ánh: Một phạm nhân đã thi hành án phần nghĩa vụ dân sự xong cách đây ba năm, nhưng giờ lại bị Cục Thi hành án dân sự tỉnh Khánh Hòa ra quyết định cưỡng chế kê biên tài sản để thi hành án giùm người khác.
Năm 2009, ông N.T.T. ở xã Suối Hiệp (huyện Diên Khánh, tỉnh Khánh Hòa) bị TAND tỉnh Khánh Hòa tuyên phạt 8 năm tù. Tòa buộc tám bị cáo trong vụ án liên đới chịu trách nhiệm bồi thường cho hai người bị hại tổng số tiền 1,36 tỉ đồng, trong đó phần ông T. phải bồi thường 60 triệu đồng. Năm 2010, TAND tối cao tại Đà Nẵng xét xử phúc thẩm do có ba bị cáo kháng cáo, tòa tuyên giữ nguyên bản án sơ thẩm phần trách nhiệm dân sự.
Cuối tháng 4-2010, Cục Thi hành án dân sự tỉnh Khánh Hòa ra quyết định thi hành án đối với các bị cáo trong vụ án. Bà T.T.M.H. - vợ ông T. - đã vay mượn để ngày 7-5-2010 nộp đủ án phí và 60 triệu đồng cho cơ quan thi hành án. “Không ngờ ngày 21-3-2013, chấp hành viên Nguyễn Xuân Thắng của Cục Thi hành án dân sự tỉnh Khánh Hòa ký quyết định cưỡng chế kê biên, xử lý tài sản là nhà và đất của vợ chồng tôi.
Ngày 28-3, chấp hành viên này ký tiếp văn bản cho biết ngày 4-4 cưỡng chế nhà đất chúng tôi và chi phí cưỡng chế hơn 13 triệu đồng. Tôi thấy thật vô lý vì chồng tôi bồi thường xong, sao giờ lại phải gánh hơn 1,2 tỉ đồng của hai người phạm tội “đầu trò” của vụ án?” - bà H. bức xúc. Dù bà H. làm đơn khiếu nại nhiều lần, nhưng việc cưỡng chế vẫn diễn ra.
Bà H. tiếp tục khiếu nại, tháng 5-2013 cục trưởng Cục Thi hành án tỉnh ra quyết định bác toàn bộ khiếu nại của bà sau khi viện dẫn quy định tại thông tư liên tịch số 14 ngày 26-7-2010 của Bộ Tư pháp, Viện KSND tối cao, TAND tối cao: “Nếu người có nghĩa vụ liên đới không có điều kiện thi hành án thì cơ quan thi hành án yêu cầu những người có điều kiện thi hành án thực hiện thay phần nghĩa vụ của người đó.
Người đã thực hiện thay phần nghĩa vụ thi hành án có quyền yêu cầu người có nghĩa vụ liên đới khác thanh toán lại phần nghĩa vụ mà người đó đã thực hiện thay cho họ theo quy định tại điều 298 của Bộ luật dân sự”.
“Tôi là người dân, am hiểu pháp luật hạn chế, nhưng tôi rất ức và buồn cười khi Cục Thi hành án dân sự tỉnh Khánh Hòa áp dụng thông tư liên tịch 14 để giải thích việc cưỡng chế kê biên, xử lý nhà đất của chúng tôi. Tôi hoàn tất nghĩa vụ bồi thường của chồng từ tháng 5-2010, còn thông tư này ra đời vào cuối tháng 7-2010 và có hiệu lực vào ngày 15-9-2010. Sao lại lấy thông tư ra đời sau đem áp dụng cho việc đã xong rồi?” - bà H. nói.
Sau khi bà H. có đơn khiếu nại, Tổng cục Thi hành án dân sự đã cử đoàn công tác vào Khánh Hòa làm việc và mới đây đã có văn bản yêu cầu cục trưởng Cục Thi hành án dân sự tỉnh Khánh Hòa thu hồi hai quyết định thi hành án, một quyết định giải quyết khiếu nại; chỉ đạo chấp hành viên thu hồi quyết định cưỡng chế kê biên, xử lý tài sản liên quan đến việc thi hành án của ông N.T.T.; có biện pháp tổ chức thi hành vụ việc theo đúng quy định pháp luật, báo cáo tổng cục trước ngày 30-10.
Ông Trương Minh Hưng - cục trưởng Cục Thi hành án dân sự tỉnh Khánh Hòa - cho biết đã chỉ đạo chấp hành viên tham mưu xử lý các yêu cầu của tổng cục về vụ việc này.
2. Báo Công an thành phố Hồ Chí Minh có bài Sóc Trăng: Chi cục trưởng thi hành án thích chung chi đi học cao cấp chính trị?. Bài báo phản ánh: Liên quan đến việc ông Hứa Xuân Hương - Chi cục trưởng Chi cục thi hành án dân sự (THADS) huyện Mỹ Xuyên, Sóc Trăng - bị đề nghị cách chức, chúng tôi phát hiện chuyện lạ đời. Dự kiến ngày 4-11-2013 ông này được cử đi học lớp cao cấp chính trị. Trao đổi với PV, ông Trương Hùng Thanh - Cục trưởng Cục THADS tỉnh Sóc Trăng - cho biết: “Việc cử ông Hương đi học không phải do Cục THADS tỉnh quyết định. Ngày 13-11-2013, Hội đồng kỷ luật sẽ họp xem xét hình thức xử lý đối với ông Hương”. Lãnh đạo Huyện ủy huyện Mỹ Xuyên cho biết sẽ kiểm tra vụ việc.
3. Báo Pháp luật Việt Nam đưa tin Chính thức công nhận giới tính thứ 3. Bài báo đưa tin: Đức vừa trở thành quốc gia châu Âu đầu tiên cho phép những đứa trẻ được sinh ra với các đặc điểm của cả 2 giới được đăng ký giới tính thứ 3, tức không phải nam cũng không phải nữ.
Theo quy định có hiệu lực từ ngày 1/11/2013, Đức chính thức cho phép các bố mẹ điền vào mục giới tính trong giấy khai sinh của trẻ là “giới tính không xác định”. Bộ Nội vụ Đức cũng cho biết sẽ sớm bổ sung mục “người lưỡng tính” với ký hiệu “X” trong hộ chiếu của người nước này. Động thái nói trên được đưa ra nhằm loại bỏ áp lực đối với các bậc cha mẹ khi phải nhanh chóng đưa ra quyết định về các ca phẫu thuật xác định giới tính cho những đứa trẻ mới sinh.
Trước đó, giới chức Đức đã tiến hành một cuộc đánh giá các trường hợp được cho là vô cùng bất hạnh của những người lưỡng tính. Trong một trường hợp, một người được sinh ra với bộ phận sinh dục không thể xác định được giới tính đã trải qua phẫu thuật. Tuy nhiên, khi được hỏi, người này cho biết: “Tôi không phải là một người đàn ông, cũng không là một phụ nữ. Tôi sẽ chỉ là sản phẩm do các bác sỹ chắp vá lại, với những vết bầm tím và những vết sẹo”.
4. Báo Tuổi trẻ Online có bài Không được tặng quà trong các buổi lễ. Bài báo đưa tin: Bộ VH-TT&DL vừa họp báo công bố nghị định quy định về tổ chức ngày kỷ niệm; nghi thức trao tặng, đón nhận hình thức khen thưởng, danh hiệu thi đua; nghi lễ đối ngoại và đón, tiếp khách nước ngoài.
Nghị định này sẽ thay thế nghị định số 82 (ban hành năm 2001) và nghị định số 154 (ban hành năm 2004) nhằm điều chỉnh việc tổ chức các ngày lễ kỷ niệm được “thống nhất, khoa học, tránh rườm rà, tốn kém từ trung ương đến địa phương, phù hợp với truyền thống dân tộc, pháp luật và thông lệ quốc tế”.
Dù ngày 16.12 nghị định mới có hiệu lực thi hành, nhưng ngay từ khi công bố, văn bản này đã vấp phải sự phản ứng gay gắt từ dư luận.
Ngoài việc quy định tỉ mỉ kiểu trang phục “không được dùng phù hiệu, nơ, hoa cài ngực” hay kính thưa, kính gửi bao nhiêu lần thì bản nghị định này cũng có những điều khoản gây nhiều băn khoăn. Trong khoản 2, điều 24, chương 6 về hình thức tổ chức các buổi lễ, nghị định quy định rõ: “Không tặng quà, biểu trưng, biểu tượng (logo).
Không tổ chức chiêu đãi, trừ trường hợp quy định tại điều 11 của nghị định này”. Hai buổi lễ không nằm trong phạm vi điều chỉnh của khoản này bao gồm ngày Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh. Đáng nói là quy định này được áp dụng cho tất cả các đơn vị, không loại trừ tổ chức xã hội nào, kể cả đơn vị kinh tế tư nhân hay có vốn đầu tư nước ngoài.
Theo ông Phạm Văn Thủy (cục trưởng Cục Văn hóa cơ sở, Bộ VH-TT&DL), quy định này nhằm bỏ bớt những rườm rà, lãng phí, giảm bớt chi phí, đơn giản hóa buổi lễ chương trình. Thậm chí, một lãnh đạo Bộ VH-TT&DL còn khẳng định “trong buổi lễ mà khách mời xách “lủng lẳng” cái túi có logo của đơn vị tổ chức là mất mỹ quan”.
Tuy nhiên, quy định này lại gây kinh ngạc với giới luật sư. “Nếu áp dụng cho tất cả các đối tượng thì quy định này sai hoàn toàn. Nó chỉ có ý nghĩa xã hội đối với các tổ chức nhà nước là những đơn vị không cần quảng bá hoặc dùng ngân sách. Còn đối với doanh nghiệp tư nhân, việc tặng quà cho khách hàng hay tặng các biểu tượng, logo của doanh nghiệp là quyền của họ. Đừng nhầm lẫn giữa cơ quan hành chính nhà nước với doanh nghiệp tự hạch toán” - luật sư Phạm Hữu Khánh Toàn (Đoàn luật sư TP Hà Nội) bình luận.
“Theo tôi, quy định này chỉ nên áp dụng với cơ quan nhà nước là những đơn vị cần tiết giảm chi phí công, còn với đơn vị kinh tế tư nhân hay có vốn đầu tư nước ngoài thì nên để họ tự điều chỉnh. Nếu việc tặng quà hay biểu tượng không mang lại hiệu quả quảng bá hay kinh doanh, họ sẽ tự động ngừng chứ chẳng cần đến sự can thiệp của nghị định” - luật sư Khánh Toàn nói.
Cùng quan điểm, luật sư Trần Hải Đức (Đoàn luật sư TP.HCM) cho rằng: “Đối với doanh nghiệp ngoài quốc doanh, các lễ kỷ niệm đánh dấu một mốc phát triển của họ thì không thể cấm tặng quà hay biểu tượng logo được. Họ được quyền làm điều đó tùy khả năng tài chính của doanh nghiệp. Vì vậy, theo tôi, quy định này hoàn toàn không phù hợp. Nó lấn quá sâu vào hoạt động của các doanh nghiệp”. Trong khi đó, một số luật sư khác còn đặt nghi vấn về việc quy định này đã vi phạm quyền doanh nghiệp. “Cần phải xác định rõ nếu đối tượng điều chỉnh bao gồm các đơn vị tư nhân và có vốn đầu tư nước ngoài thì quy định này vi phạm nghiêm trọng quyền của doanh nghiệp” - một luật sư nói.
Với các điều khoản quy định chi tiết và tỉ mỉ đến từng bộ trang phục, cách đi đứng, cách kính thưa, kính gửi, Bộ VH-TT&DL cũng cho biết nghị định sẽ không đi kèm thông tư hướng dẫn. Nghị định cũng không quy định hình thức chế tài đối với những đơn vị vi phạm. “Ai làm sai, cấp nào sai thì cấp đó phải chịu trách nhiệm xử lý ở cấp đó” - ông Phan Đình Tân (người phát ngôn Bộ VH-TT&DL) trả lời báo chí chiều 1-11.
Ông Phan Đình Tân khẳng định: “Nghị định chủ yếu mang tính vận động, khuyến khích người dân thực hiện. Có nhiều thứ có cả chế tài nhưng rồi cũng không thể xử phạt. Ví dụ như quy định về thời gian quàn thi thể không được quá 24 giờ... trước đây cũng thế, quy định là vậy nhưng chẳng lẽ lao vào gia đình đang có tang để xử phạt à!”.
Mặt khác, ông Tân cũng thừa nhận quy định việc tặng quà, biểu tượng, logo trong buổi lễ chỉ phù hợp với đơn vị nhà nước chứ chưa phù hợp với doanh nghiệp tư nhân hoặc có vốn đầu tư nước ngoài. “Đối với phía tư nhân, nghị định có tác dụng là cảnh báo họ đừng làm gì quá. Do đó, nghị định không có chế tài là vì thế. Cực chẳng đã mới phải đặt ra chế tài” - ông Tân nói.
II- THÔNG TIN KHÁC
1. Báo Đầu tư điện tử có bài Tái cơ cấu DNNN: Vẫn là hành chính hóa. Bài báo phản ánh: Vừa có thêm vài chục doanh nghiệp có tên trong danh sách chuyển giao từ “cố” Tập đoàn Công nghiệp Tàu thủy Việt Nam (Vinashin) sang các tập đoàn, tổng công ty nhà nước khác khi Tập đoàn này chính thức nhận quyết định trở thành Tổng công ty Công nghiệp tàu thủy (SBIC). Kế hoạch chuyển giao này, cùng với cổ phần hóa, chuyển nhượng vốn, sáp nhập… đang được cho là sẽ tạo điều kiện thuận lợi, đưa SBIC sớm trở về với thế mạnh cốt lõi.
Tuy nhiên, tiến trình “trở về” nói trên đang phải đối mặt với một tình thế khá nan giải, chứa đựng nhiều rủi ro. Đó là, cho tới thời điểm này, chưa có một văn bản quy phạm pháp luật nào quy định cụ thể về chuyển giao doanh nghiệp nhà nước (DNNN). Có nghĩa là, chưa có các quy định pháp lý về điều kiện, trình tự, thủ tục, thẩm quyền, trách nhiệm của các bên liên quan ... trong quá trình thực hiện chuyển giao.
Trong khi đó, chuyển giao doanh nghiệp từ đại diện chủ sở hữu nhà nước này sang đại diện chủ sở hữu nhà nước khác đòi hỏi phải xử lý hàng loạt vấn đề như vốn, tài sản, công nợ phải trả và phải thu, nhân sự, chế độ với người lao động, với cán bộ quản lý…
Thậm chí, trong bối cảnh hiện tại, khi việc chuyển giao thường được thực hiện nguyên trạng, không xử lý các vấn đề tồn tại trước khi chuyển giao, doanh nghiệp nhận chuyển giao sẽ phải gánh hàng loạt rủi ro khó có thể lường hết.
Đó là chưa kể các kế hoạch chuyển giao doanh nghiệp giữa các tập đoàn, tổng công ty nhà nước có thể sẽ vướng vào quy định của Luật Doanh nghiệp về việc không được giảm vốn điều lệ của công ty TNHH một thành viên…
Nhìn lại hệ thống văn bản quy phạm pháp luật liên quan đến các hình thức sắp xếp, đổi mới doanh nghiệp, duy nhất có Nghị định 109/2008/NĐ-CP (thay thế Nghị định 103/1999/NĐ-TTg) về giao, bán, cho thuê DNNN đề cập hình thức giao DNNN. Nhưng trong các văn bản này, chuyển giao DNNN được định nghĩa là chuyển giao sở hữu không phải trả tiền cho tập thể người lao động tại chính doanh nghiệp được giao, với một số điều kiện nhất định.
Cũng phải nói thêm, đây không phải là những trường hợp chuyển giao doanh nghiệp giữa các đại diện chủ sở hữu nhà nước đầu tiên. Cách đây 3 năm, 7 công ty con, 23 công ty “cháu” của tập đoàn này đã được chuyển giao cho Tập đoàn Dầu khí Việt Nam và Vinalines, hay việc chuyển giao EVN Telecom (thuộc Tập đoàn Điện lực Việt Nam) sang Tập đoàn Viễn thông Quân đội (Viettel) mới đây. Ngoài ra, trên 900 DNNN, bao gồm cả doanh nghiệp 100% vốn nhà nước và doanh nghiệp có một phần vốn nhà nước, đã được chuyển giao cho Tổng công ty Đầu tư và Kinh doanh vốn nhà nước (SCIC) từ năm 2006 đến nay.
Thực tế nói trên đang đòi hỏi phải khẩn trương xây dựng một khung khổ pháp lý nhằm hướng dẫn thực hiện việc chuyển giao doanh nghiệp một cách thống nhất, đúng mục tiêu của yêu cầu tái cơ cấu DNNN, đồng thời khắc phục tình trạng hành chính hóa trong tái cơ cấu DNNN.
2. Báo VietnamNet có bài Mải đi cắt băng, bộ trưởng lơ là làm chính sách. Bài báo phản ánh: Phó Chủ nhiệm UB Tư pháp QH Nguyễn Đình Quyền thẳng thắn chỉ ra một nguyên nhân của việc nợ văn bản hướng dẫn thi hành luật: Các bộ quá tập trung giải quyết những việc cụ thể.
Thảo luận tại tổ chiều 2/11, ông Quyền chỉ ra: Nhiệm vụ quan trọng nhất của các bộ là tham mưu hoạch định chính sách và quản lý nhà nước, bao gồm ban hành, tổ chức thực hiện và kiểm tra việc thực hiện các chính sách.
"Nhưng việc này đang hổng vì bộ chỉ lo đi giải quyết những việc cụ thể. Các Bộ Xây dựng, Giao thông vận tải, Công thương... là thích điều hành vào những việc cụ thể nhất", ông Quyền nói. "Các bộ trưởng cứ phải đi cắt băng khánh thành cho doanh nghiệp làm gì, tôi chả thấy ý nghĩa chính trị gì ở đó cả".
Viện trưởng Viện Nghiên cứu lập pháp Đinh Xuân Thảo cũng chia sẻ: Có công chức bộ nọ cho tôi biết cả năm trời bộ trưởng không đặt chân đến vụ pháp chế - đơn vị làm nhiệm vụ hoạch định chính sách.
Nhưng các ĐB cũng thẳng thắn thừa nhận trách nhiệm của QH. Ông Nguyễn Đình Quyền chỉ ra: Ta đã cải tiến quy định để giờ QH nắm 70% công việc làm luật, nhưng QH vẫn để nhiều việc chờ Chính phủ ra nghị định hướng dẫn.
Ông Quyền gọi đây là sự "đồng tình, thỏa hiệp" của QH, còn ông Đinh Xuân Thảo cho là QH "chưa chịu khó". Các ĐB đều thấy phải sớm chấm dứt tình trạng "hy hữu" chỉ có ở Việt Nam là luật ra phải chờ nghị định, thông tư mới thực hiện được.
"QH ban hành được nhiều luật là thấy hài lòng, nhưng luật chưa đi vào cuộc sống là việc không thể hài lòng. Vì QH phản ánh ý chí của quần chúng, các văn bản của Chính phủ phản ánh ý chí của người điều hành, nhiều khi rất khác nhau", ông Nguyễn Đình Quyền nói.
Ông Đinh Xuân Thảo thì dẫn lời nguyên Bộ trưởng Tư pháp Nguyễn Đình Lộc: "Trước chưa có luật thì dân sống bằng luật rừng, nay có quá nhiều luật thì dân sống trong rừng luật, không tránh khỏi lạc lối".
Ông Quyền kiến nghị "hết sức tránh bệnh thành tích trong hoạch định chính sách, không cần cấp tập trong ban hành văn bản pháp luật, vì sẽ phải trả giá đắt khi một quy định chưa chín tạo những kẽ hở trong điều hành".
Viện trưởng Viện nghiên cứu lập pháp đồng tình: Ngăn chặn được những luật không đủ chất lượng cũng là thành tích.
Các ĐB cũng băn khoăn về chất lượng các văn bản dưới luật. "Trong các lĩnh vực kinh tế, người dân và doanh nghiệp ít quan tâm đến luật vì các văn bản hướng dẫn của các bộ ngành mới tác động trực tiếp, nhưng có nhiều văn bản đi quá xa so với luật", ông Nguyễn Đình Quyền nói.
"Thậm chí nhiều văn bản dưới luật ra đời còn trở thành trò cười" là nhận định của ĐB Bùi Thị An (Hà Nội).
Ngoài những nguyên nhân như thiếu nghiên cứu đối tượng chịu tác động, ít tham khảo chuyên gia và các tổ chức độc lập hay các bộ ngành đều coi trọng lợi ích của bộ ngành mình, các ĐB cũng đặt câu hỏi về khả năng lobby chính sách.
"Trong các lĩnh vực như thuế, xuất nhập khẩu, xã hội hóa, quota, bảo hiểm..., bằng nhiều cách như mời quan chức đi nước ngoài tham quan, dự hội nghị, hội thảo, họ lái bằng được các ý định của họ vào văn bản pháp luật", bà Bùi Thị An phản ánh.
Ông Nguyễn Đình Quyền cũng nhận thấy trong các lĩnh vực trên, "các văn bản hướng dẫn cứ thay đổi, nhiều lúc đột ngột, rất khác nhau".
Ông Quyền nhấn mạnh lại trách nhiệm của QH trong việc đảm bảo tính khách quan, không để lợi ích cục bộ, cơ chế xin - cho tạo kẽ hở cho tham nhũng, tiêu cực.
Nhưng cái khó của ĐB, theo bà Bùi Thị An, là người thì quá bận không nghiên cứu, người thì không hiểu biết hết, một thiểu số nhìn nhận được các yếu tố lobby này thì phải phục tùng đa số.
ĐB Lê Thanh Vân (Hải Phòng), ủy viên thường trực UB Tài chính - Ngân sách, cũng thẳng thắn: QH chưa có tầm tư duy chiến lược xa, mà vẫn ngắn hạn.
"ĐB chỉ dựa vào báo cáo thẩm tra để bấm nút, khi thảo luận thì đem giấy ra đọc, không có tranh luận, không tập trung, mỗi người nói một kiểu", ông Vân cho biết là ĐB nhưng ông cũng thấy việc này "phản cảm".
3. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Tìm cách xóa bất cập trong công chứng. Bài báo đưa tin: Thảo luận tại tổ chiều 1/11 cho thấy, tuy lần đầu tiên cho ý kiến về dự thảo Luật Công chứng (sửa đổi) nhưng về cơ bản, nhiều ĐBQH đã đồng tình và hy vọng, các qui định của dự thảo sẽ “giải quyết được những vấn đề bất cập phát sinh trong hoạt động công chứng (CC) thời gian qua”.
Một vấn đề được nhiều ĐBQH quan tâm là qui định về bồi dưỡng đối với công chứng viên (CCV). ĐB Lê Minh Trọng (Tây Ninh) nhận thấy, các đối tượng có vi phạm trong hoạt động CC phần lớn là những CCV được miễn đào tạo nên việc rà soát các đối tượng này để yêu cầu đào tạo lại mới tiếp tục cho hành nghề là cần thiết như quan điểm của Ủy ban Tư pháp của Quốc hội khi thẩm tra dự thảo Luật này. Và để tránh tình trạng này, cần qui định cho những đối tượng được miễn đào tạo vẫn bồi dưỡng trong thời gian hợp lý để những người công tác trong lĩnh vực pháp luật khi chuyển đổi nghề nghiệp sang hoạt động CC nắm được các kỹ năng hành nghề.
Lo ngại qui định bồi dưỡng 3 tháng cho các đối tượng được miễn đào tạo “có đủ giúp họ có khả năng để hành nghề, nhất là nhiều người không đúng chuyên ngành dù công tác trong các cơ quan pháp luật”, ĐB Nguyễn Anh Sơn (Nam Định) cho rằng, không cần qui định miễn đào tạo rồi lại phải qua các “lớp cấp tốc” như vậy, gây phức tạp ở địa phương mà chỉ cần qui định thời gian đào tạo và tập sự của những người này ngắn hơn các đối tượng khác.
Không để tổ chức hành nghề CC “mọc tràn lan”. Đó là mục tiêu của Qui hoạch tổ chức hành nghề CC mà Chính phủ đã ban hành và cũng là vấn được một số ĐBQH đề cập khi công tác xã hội hóa hoạt động CC đang được đẩy mạnh triển khai toàn diện, đầy đủ trên toàn quốc.
ĐB Nguyễn Anh Sơn kiến nghị, “dự thảo cần có những qui định đậm nét hơn, xử lý được các vấn đề phát sinh trong công tác này để giảm gánh nặng quản lý cho bộ máy nhà nước trong hoạt động CC. Đặc biệt, phải đảm bảo để Qui hoạch tổ chức hành nghề CC sẽ đặt hoạt động CC trong quản lý nhà nước, không để các văn phòng CC “mọc tràn lan”, tránh những vi phạm trong hoạt động CC do khó kiểm soát như thời gian qua”.
Quan tâm đến tính liên thông trong hoạt động CC “vì nhiều khi văn bản CC như một bản án để các bên làm căn cứ thực hiện, không cần phải nhờ đến cơ quan tài phán, nghĩa là giá trị văn bản CC tương đương như một phán quyết của nhà nước đối với một giao dịch dân sự”, ĐB Vũ Xuân Trường (Nam Định) cho rằng, “dự thảo Luật cần quan tâm, thể hiện rõ hơn cơ chế đảm bảo có sự liên thông giữa các tổ chức hành nghề CC”. Đây là giải pháp để tránh tình trạng nhiều tổ chức hành nghề CC cùng CC vào nhiều hợp đồng, giao dịch liên quan đến 1 tài sản, dẫn đến tranh chấp không thể giải quyết như thời gian qua.
Thực tế đã chứng minh, việc liên thông trong hoạt động CC dẫn đến ít sai phạm như ở TP.HCM (Sở Tư pháp thành lập một đơn vị sự nghiệp chuyên cung cấp thông tin cho CCV về số phận tài sản), TP.Hải Phòng (thành lập trung tâm dữ liệu CC)… Đồng thời, ĐB Trường kiến nghị, dự thảo Luật nên có qui định cụ thể hơn nữa hướng dẫn người dân biết phải làm gì để bản chứng của mình có giá trị giao dịch toàn quốc và cả quốc tế…
Các ĐBQH cũng đã cho ý kiến về nhiều vấn đề khác trong dự thảo Luật như về tiêu chuẩn CCV, thời hạn của thẻ CCV, giá trị lời chứng của CCV trong hợp đồng CC, tổ chức xã hội nghề nghiệp của CCV, trách nhiệm quản lý nhà nước trong hoạt động CC, sự phối kết hợp giữa Bộ Tư pháp và các Bộ, ban, ngành, địa phương trong quản lý hoạt động và phát triển nghề CC...