Điểm tin báo chí các ngày 06, 07 tháng 4 và sáng ngày 08 tháng 4 năm 2013

08/04/2013
Trong các ngày 06, 07/4/2013 và đầu giờ sáng ngày 08/4/2013, một số báo đã có bài phản ánh những thông tin liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

1. Báo Tuổi trẻ Online có bài Bán đấu giá gỗ chạy... tết. Bài báo phản ánh: Gần đây, dư luận cán bộ ở Quảng Ngãi xôn xao việc tổ chức đấu giá lô gỗ quý ngày 28 tháng chạp (8-2), trước nghỉ tết một ngày.

Tháng 2-2012, Công an tỉnh Quảng Ngãi phát hiện trên hai toa tàu hàng ở ga Thủy Thạch (xã Phổ Cường, huyện Đức Phổ) khoảng 86m3 gỗ quý thuộc nhóm IIA (gần 58,8m3 gỗ hương và trên 27,17m3 gỗ gõ mật) với các giấy tờ, lý lịch gỗ không hợp lệ nên bắt giữ để điều tra.

Sau đó, Công an tỉnh Quảng Ngãi đã ủy quyền Trung tâm Dịch vụ bán đấu giá tài sản tổ chức bán đấu giá. Trung tâm này nhận được văn bản ký hợp đồng bán đấu giá của công an tỉnh vào ngày 1-2 thì chỉ trong ngày, đại diện trung tâm đã làm việc, hoàn tất biên bản và dán thông báo niêm yết đấu giá tại hai nơi: Công an tỉnh Quảng Ngãi và Cụm công nghiệp La Hà, thị trấn La Hà.

Theo nghị định của Chính phủ về bán đấu giá tài sản thì phải thông báo công khai ít nhất hai lần, mỗi lần cách nhau ba ngày trên phương tiện thông tin đại chúng. Nhưng Trung tâm Dịch vụ bán đấu giá tài sản dồn dập thông báo trên sóng phát thanh tỉnh Quảng Ngãi vào chiều 5 và sáng 6-2.

Ba ngày sau đó, chiều 8-2 (tức 28 tết) Trung tâm Dịch vụ bán đấu giá tài sản “vội vã” tổ chức đấu giá. Thời gian thông báo hạn chế, nhanh chóng như vậy nhưng có hai doanh nghiệp ở Gia Lai tham gia. Doanh nghiệp trúng đấu giá là Công ty TNHH MTV Khánh Hưng (Gia Lai). Điều khá bất ngờ là gần 24,4m3/58,8m3 lô gỗ hương trên là của Công ty Khánh Hưng.

Làm việc với báo đài, ông Võ Tấn Lựu - giám đốc Trung tâm Dịch vụ bán đấu giá tài sản - xác nhận thời gian thông báo đấu giá gỗ trên sóng phát thanh như vậy là sai với quy định. Vì sao Trung tâm Dịch vụ bán đấu giá tài sản lại tổ chức đấu giá vội vàng, lại cận ngày nghỉ tết đã dẫn đến sai sót trên? Ông Lựu giải thích muốn giải quyết dứt điểm vụ việc cho xong, không muốn kéo dài vụ việc sang năm mới.

2. Báo Nhà báo và Công luận có bài Viết tiếp bài "Kiên Giang có một nữ cò đất lừa đảo chiếm đoạt hơn 120 tỷ đồng”: Cơ quan chức năng vẫn im lặng. Bài báo phản ánh: Sau loạt bài “Kiên Giang có một nữ cò đất lừa đảo, chiếm đoạt hơn 120 tỷ đồng” được đăng tải trên báo điện tử congluan.vn ngày 25/01/2013 đến nay, danh sách nạn nhân của “Nữ hoàng áo đỏ” Nguyễn Thị Lý đã dài thêm; hành vi lừa đảo của y thị càng trắng trợn hơn.

Ông Thái Anh Tuấn - SN 1963, ngụ Khu Phố I, thị trấn An Thới, huyện Phú Quốc (Kiên Giang) tiếp chúng tôi với gương mặt thất thần. Theo trình bày của ông, ngày 12/05/2011 ông Nguyễn Văn Khanh cùng Nguyễn Thi Kim Hà (em ruột Lý) đến tìm gặp ông gạ bán một miếng đất diện tích 9.000m2 tại ấp Bãi Thơm, xã Bãi Thơm, Phú Quốc với số tiền 3,6 tỉ đồng. Sau khi thỏa thuận thành, cùng ngày hai bên cùng đến Phòng Công chứng số 2, huyện Phú Quốc chứng thực. Trong hợp đồng này, số tiền đặt cọc là 3,4 tỷ.

Để củng cố lòng tin của ông Tuấn, ông Khanh cùng vợ là bà Thanh Xuân cùng ghi trong cam kết là đất này chỉ bán cho ông Tuấn chứ không ngoài ai khác. Tuy nhiên, ngay sau khi nhận tiền cọc xong thì cả hai mới thổ lộ với ông Tuấn là đất này nằm trong quy hoạch, không làm thủ tục sang nhượng được và cam kết trả lại tiền nhận cọc. Điều đáng nói là cùng thời điểm này, bà Nguyễn Thị Lý, ông Khanh cũng bán miếng đất đó ( đã bán cho ông Tuấn) cho Trần Ngọc Châu ngụ 212 Nguyễn Trãi, Q1, TPHCM và một người khác nữa.

Trước đó, ngày 6/1/2009 bà Lý cũng làm giấy lừa bán cho ông Tuấn miếng đất tại đường Trần Hưng Đạo, KP 7, thị trấn Dương Đông diện tích 6m x 28m với giá 700 triệu đồng. Tuy nhiên, khi nhận tiền xong bà Lý chẳng có đất giao nên cứ hứa lần hứa lữa. Ngoài ra, theo tìm hiểu của chúng tôi, bà Lý, ông Khanh có thêm vài lần lừa bán đất ảo và mượn tiền, đẩy số tiền mà cả hai chiếm đoạt của riêng ông Thái Anh Tuấn là 6,58 tỉ đồng rồi lánh mặt. Chưa hết, bằng thủ đoạn tương tự, hai cò đất này còn lừa đảo bán cho bà Hồ Thị Xuân Hải, sinh năm 1969, KP1, thị trấn Dương Đông, Phú Quốc cùng miếng đất đó vào ngày 12/5/2011 với số tiền thỏa thuận 3,2 tỷ đồng. Hai bên đến Phòng Công chứng số 2 huyện Phú Quốc xác thực hợp đồng nhận cọc một tỷ đồng trước. Như “bài” lừa ông Tuấn, khi nhận tiền cọc xong “nữ hoàng” cũng không làm được thủ tục giao đất, và “lặn” mất.

Đến nay, danh sách những khổ chủ bị bà Lý, ông Khanh lừa đảo, chiếm đoạt đã dài thêm, với số tiền cực lớn, đẩy nhiều gia đình lâm vào cảnh tán gia bại sản, nợ nần ngân hàng và ảnh hưởng các giao dịch khác trong cuộc sống, sinh hoạt hàng ngày. Thậm chí, có nguy cơ làm mất an ninh trật tự xã hội trên địa bàn. Một thời gian dài những người bị bà Lý, ông Khanh lừa đảo, chiếm đoạt tiền, gửi đơn kêu cứu đến nhiều cơ quan chức năng các cấp huyện, tỉnh Kiên Giang, nhờ sự can thiệp của pháp luật, để bảo vệ tài sản cho họ. Không hiểu tại sao, đến đâu họ cũng nhận được câu trả lời giống nhau: chuyện dân sự… tự giải quyết!

Chính sự “vô cảm” bất thường này mà dư luận đã và đang đặt dấu hỏi có hay không việc phía sau bà Lý có nhiều thế lực che chắn như lời bà hay rêu rao với nhiều người (!?)

3. Báo Đại Đoàn kết có bài Đề xuất thuận tình ly hôn thì không phải ra tòa: Táo bạo hay vội vã? Bài báo phản ánh:  Đề xuất được coi là táo bạo đưa ra tại Dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Hôn nhân và gia đình về việc nếu các cặp vợ chồng thuận tình ly hôn thì sẽ không phải ra tòa đang được dư luận quan tâm. Theo đó, muốn ly hôn, người ta không cần phải đi đâu xa mà chỉ cần đến ngay UBND xã/phường, nơi đã đăng ký kết hôn để giải quyết.

Dự thảo ghi: "Trường hợp vợ chồng thuận tình trong ly hôn và không có tranh chấp về tài sản, con thì có thể giải quyết việc ly hôn thông qua thủ tục tại cơ quan có thẩm quyền về đăng ký hộ tịch”. 

Đề xuất này đã nhận được sự đồng tình của không ít người, coi đó là bước đột phá, giảm thủ tục, không làm vấn đề trở nên trầm trọng, gay gắt thêm. Có ý kiến coi đây là sự tiến bộ, vì tránh được thủ tục rườm rà. Tuy thế, nhiều người băn khoăn tự hỏi: nếu ly hôn đơn giản như vậy thì liệu tổ ấm gia đình người Việt có mong manh quá chăng, có dễ đổ nát quá chăng?

Thực tế thì tỉ lệ ly hôn trong các cặp vợ chồng Việt Nam vài thập kỉ qua là rất lớn, gia tăng theo từng năm. Nhiều người đến với hôn nhân dễ dàng và khi ly hôn cũng dễ dàng. Hậu quả của việc đó làm tăng những áp lực xã hội, tâm trạng xã hội và để lại không ít những đứa trẻ không cha/ không mẹ ngay khi mà cha mẹ chúng còn sống. 

Nếu ly hôn quá dễ dàng (khi thuận tình), chỉ cần ra UBND xã là xong, thì rất có thể phong trào "sống thử” lại còn bùng phát mạnh hơn.

Mà xét ra, việc ly hôn trước tòa cũng không thật sự phức tạp lắm (trừ trường hợp người ta cố tình làm phức tạp vì mục đích nào đó).

Điều 90 Luật Hôn nhân và gia đình 2010 quy định: Trong trường hợp vợ chồng cùng yêu cầu xin ly hôn thì Toà án vẫn phải tiến hành hòa giải. Trong trường hợp Toà án hòa giải không thành thì Toà án lập biên bản về việc tự nguyện ly hôn và hoà giải đoàn tụ không thành. Trong thời hạn 15 ngày, kể từ ngày lập biên bản nếu vợ hoặc chồng hoặc cả hai vợ chồng không có sự thay đổi ý kiến cũng như Viện Kiểm sát không có phản đối sự thoả thuận đó, thì Toà án ra quyết định công nhận thuận tình ly hôn mà không phải mở phiên toà.

Nghĩa là sau nửa tháng cả hai đều đứng đơn thuận tình ly hôn gửi tòa thì sẽ được giải quyết, vội vã gì đâu 2 tuần lễ. Nhưng ở đây cũng cần đơn giản hóa khâu hòa giải. Có cần không việc tòa đứng ra hòa giải, khuyên can khi mà họ đã thuận tình? Cũng không nhất thiết phải "triệu” cả hai ra tòa để hòa giải, sau đó lại mời về. Tốt nhất là quy định sau khi nộp đơn ra tòa 15 ngày, trong thời gian đó một trong hai người (hoặc cả hai người) không có ý kiến gì khác thì tòa mặc nhiên ra quyết định ly hôn. Quãng thời gian ấy, đủ để người trong cuộc nhìn nhận lại vấn đề một cách thấu đáo, thì không cần phải thêm thủ tục hòa giải rườm rà, nặng nề. 

Trong trường hợp chỉ cần ra UBND xã/phường để giải quyết việc thuận tình ly hôn, thì nói như ông Tưởng Duy Lượng, Phó chánh án TAND Tối cao, nếu sau đó phát sinh tranh chấp con cái, tài sản thì ai sẽ là người thi hành các quyết định ly hôn đó? Cấp xã/phường sẽ không đủ thẩm quyền cũng như năng lực giải quyết việc này. Thêm nữa, trong cuốn sổ hộ tịch, đã có chỗ nào để cán bộ tư pháp xã/phường viết vào là người đó đã bỏ vợ (chồng) là anh này, chị kia đâu. Không có một phán quyết bằng văn bản thì họ lấy đâu cơ sở pháp lý để lập gia đình với đối tượng khác. Chả lẽ đi đâu cũng phải ôm cuốn hộ tịch theo để chứng minh mình đủ quyền yêu đương, kết hôn?

Nói chung cải tiến là tốt, cho dù Luật Hôn nhân và gia đình mới áp dụng được 3 năm. Nhưng cải tiến gì thì cũng phải dựa trên thực tế xã hội Việt Nam, truyền thống gia đình Việt Nam. Nếu không, sẽ lợi bất cập hại.

* Liên quan đến vấn đề về Hôn nhân, gia đình, Báo An ninh Thủ đô có bài Thuê chú rể giá... 100 triệu, ai cần không? Bài báo phản ánh: Cụm từ “cho thuê chú rể” nghe có vẻ lạ, nhưng trên thực tế, dịch vụ cho thuê chú rể, thuê họ nhà trai lại đang có thu nhập khá khẩm. Cho thuê áo cưới, thuê xe hoa là chuyện “thường ngày ở huyện”, nay còn có cả dịch vụ thuê chú rể để làm đám cưới. Dịch vụ được quảng cáo công khai trên mạng, với các mức giá cụ thể, chi tiết! 

Đa số các khách hàng tìm đến dịch vụ thuê chú rể đều là những cô gái “trót dại” mang bầu hoặc bị làm “bà mẹ đơn thân”, nhưng sợ sự đàm tiếu của dư luận và làm “mất mặt” bố mẹ hoặc là những người đồng tính nữ bị bố mẹ ép lấy chồng, đành phải thuê chú rể làm đám cưới cho xong chuyện rồi sau đó có thể thoải mái tiếp tục sống với các mối quan hệ ngầm của mình. Bên cạnh đó, xu hướng làm bà mẹ đơn thân ngày càng nhiều, vì thế để “qua mặt” người thân, bạn bè, nhiều cô gái đã tìm đến dịch vụ thuê… chú rể. Tất cả họ muốn che giấu sự thật, họ muốn người đời sẽ nhìn họ có cuộc sống gia đình bình thường như bao người khác. 

Rất nhiều chuyện bi hài đã xảy ra quanh chuyện đám cưới thuê và cũng không ít vấn đề pháp lý cần quan tâm quanh dịch vụ này.

Mới cách đây vài tháng, chưa đầy 10 ngày sau đám cưới được tổ chức, H. quê Hà Tĩnh, đang làm việc cho một tổ chức phi chính phủ tại Hà Nội, cuống quýt khi nghe tin cha mẹ sẽ ra Thủ đô thăm con và chữa bệnh. Không thể viện lý do chồng đi nước ngoài vì đám cưới mới cách đó vài ngày, H. cũng đã phải cầu cứu dịch vụ nhân sự để “thuê lại” chú rể và cha mẹ chồng. Lại có trường hợp hy hữu. Sau đám cưới “giả” 3 ngày, mẹ cô dâu qua đời, thế là cô dâu phải thuê lại người đóng vai chú rể để cùng về quê chịu tang mẹ. 

Nguyễn Tuấn Ngọc, sinh viên năm cuối của một trường đại học ở Hà Nội kể lại, hoàn cảnh gia đình khó khăn, cậu phải làm đủ thứ nghề để mưu sinh. Bố bị ốm nặng, để có tiền cho bố chữa trị, anh đã 2 lần làm chú rể thuê cho 2 cô gái với giá 5 triệu đồng một lần. Gần 2 năm sau, Ngọc lọt vào mắt xanh của một cô gái xinh xắn, gia đình khá giả. Khi hai người quyết định tiến tới hôn nhân thì không hiểu từ đâu, bố mẹ vợ tương lai lại có được những tấm ảnh cưới chụp từ hồi anh còn đi làm chú rể thuê. Họ cho rằng anh đã lừa dối, đã từng có một đời vợ rồi mà vẫn nói là chưa bao giờ kết hôn nên yêu cầu anh phải tránh xa con gái họ. 

Cuộc sống muôn màu, muôn vẻ cùng nhiều điều éo le trong cuộc sống mà con người không thể lường trước được. Và cũng có những cái kết rất có hậu cho dịch vụ thuê chú rể. Nhiều chú rể ban đầu chỉ làm giả theo hợp đồng, nhưng rồi lại gắn bó với nhau và thành chú rể thật với bản đăng ký kết hôn hợp pháp đàng hoàng.

Luật Hôn nhân và Gia đình quy định giữa hai người chỉ được công nhận là vợ chồng khi đã đăng ký kết hôn; không quy định giữa hai người yêu nhau, khi đăng ký kết hôn thì phải tổ chức đám cưới. Việc tổ chức đám cưới hay không, tổ chức trước hay sau đăng ký kết hôn thì luật không quy định. Luật chỉ công nhận họ là vợ chồng khi có đăng ký kết hôn và chỉ quy định xử phạt những trường hợp tổ chức đám cưới nhưng một trong hai người đã có gia đình. Tuy nhiên, việc tổ chức đám cưới được coi như một sự công nhận trước bà con họ hàng. Việc đăng ký kết hôn là quy định về mặt pháp lý, còn theo thông lệ thì hai người được coi là vợ chồng khi họ được mọi người công nhận và chứng kiến đám cưới của họ. Chính vì thế dịch vụ cho thuê chú rể vẫn luôn có khách hàng.

Công ty nhân sự T.V đơn vị chuyên cung cấp chú rể, đã ký hợp đồng với hàng trăm khách hàng có nhu cầu thuê chú rể. Khách hàng của công ty đều tổ chức đám cưới trót lọt, không bị hoài nghi, đến bây giờ người trong gia đình cô dâu vẫn đinh ninh là con gái mình đã có chồng, ngay cả bạn bè thân thiết cũng tin rằng bạn mình đã cưới. Tuy vậy, ông Trần Tuấn Việt, Giám đốc Công ty lại thổ lộ: “Dù dịch vụ cho thuê chú rể của chúng tôi đang chăm sóc khách hàng khá tốt, nhưng càng ngày khách càng gọi đến thì bản thân tôi cũng lo, lo rằng xã hội loạn mất khi đàn ông vì vô trách nhiệm mà phụ nữ thì quá nhẹ dạ đến buông thả. Dịch vụ này đang phát triển cũng cho thấy xã hội vẫn còn quá nặng nề định kiến, đặc biệt với người đồng tính. Bây giờ, đi tham dự một đám cưới bạn cũng không thể phân biệt đâu là đám cưới thật, đám cưới giả, giả mà thật, thật mà giả. Xã hội ngày càng hiện đại càng nảy sinh nhiều vấn đề phức tạp. Tôi chỉ mong, các bạn trẻ nhìn vào biết có được dịch vụ này để họ tự nhìn lại cách sống của mình”.

4. Báo Phụ nữ Today có bài Cách chức hàng loạt quan xã khai tử người sống. Bài báo phản ánh: Từ nhiều năm qua, một số cán bộ xã Thanh Chi (Thanh Chương, Nghệ An) đã làm hồ sơ để một số người đang sống thì có giấy khai tử, đã mất được cho sống lại, người tàn tật bị giữ lại tiền hỗ trợ, làm khống giấy tờ để tăng thêm tuổi cho một số đối tượng

Bà Trần Thị Nhung mới qua đời năm 2012, nhưng trong mục quyết định của UBND huyện Thanh Chương ban hành năm 2009, bà Nhung đã không còn sống từ 10 năm trước. Vì thế, sau khi mất thân nhân của bà đã không được nhận tiền hỗ trợ mai táng phí theo tiêu chuẩn người có công với cách mạng. Còn bà Nguyễn Thị Ba mặc dù đang sống khoẻ mạnh với con cháu trong Nam đã bị cán bộ xã ghi khai tử từ năm 1998…

Tại xã này, có 37 cụ đã qua đời nhưng cán bộ xã Thanh Chi vẫn kê khai còn sống để chia nhau tiền trợ cấp tuổi già hằng tháng. Ngược lại, có 3 cụ đang sống nhưng bị họ khai tử để hưởng mai táng phí.

Ngày 5/4, UBND huyện Thanh Chương đã ra quyết định kỷ luật đối với 4 cán bộ chủ chốt của xã Thanh Chi, cụ thể: cách chức các ông Nguyễn Duy Ngọc - Chủ tịch UBND xã, Nguyễn Duy Minh - Phó chủ tịch UBND xã, Trần Đình Nhuận - cán bộ chính sách xã Thanh Chi; buộc thôi việc ông Phùng Văn Biền - Chủ tịch HĐND xã Thanh Chi.

Trước khi bị kỷ luật, số cán bộ này phải nộp lại số tiền gần 90 triệu đồng trục lợi phi pháp, gồm 43 triệu đồng chi sai chế độ và 45 triệu đồng bớt xén tiền trợ cấp cho người tàn tật hoặc bị bệnh tâm thần.



File đính kèm