I- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Về Góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992:
- Báo Điện tử Chính phủ có bài Chưa rõ mô hình, tính chất của “chính quyền địa phương”. Bài báo đưa tin: Sáng 13/3, Ủy ban Thường vụ Quốc hội tổ chức Hội nghị đại biểu Quốc hội hoạt động chuyên trách góp ý vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, Hội nghị diễn ra trong 2 ngày 13 - 14/3, tại Hà Nội.
Theo Báo cáo của Ban Biên tập Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, những ngày qua, nhân dân các địa phương đã tích cực hưởng ứng đợt sinh hoạt chính trị rộng lớn, đóng góp nhiều ý kiến xác đáng cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992. Đặc biệt, qua tổng hợp bước đầu, đa số ý kiến đều đồng tình và đánh giá cao nhiều điểm được sửa đổi, bổ sung trong dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992.
Nhiều ý kiến đóng góp của các cơ quan, tổ chức, cá nhân tập trung vào một số vấn đề lớn như: nhân dân thực hiện quyền lực Nhà nước; vai trò lãnh đạo của Đảng; về kinh tế, xã hội, văn hoá, giáo dục, khoa học, công nghệ và môi trường; về bảo vệ Tổ quốc; về chính quyền địa phương… Đây là những vấn đề mà các đại biểu Quốc hội chuyên trách tập trung thảo luận tại hội nghị.
Trong phiên thảo luận chiều 13/3, các đại biểu Quốc hội chuyên trách đã dành nhiều ý kiến đóng góp đối với Chương IX về Chính quyền địa phương.
Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu, Phó Chủ tịch Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, cho rằng quy định về HĐND, UBND tại Chương IX của Hiến pháp năm 1992 được thay thế bằng tên gọi “Chính quyền địa phương” trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp chưa thể hiện rõ được mô hình, tính chất của cơ quan này.
Uỷ ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp nhận thấy dự thảo thể hiện chưa rõ mô hình, tính chất của chính quyền địa phương, bao gồm 2 cơ quan là UBND, HĐND hay còn các cơ quan khác.
Trong việc quy định “chính quyền địa phương” nhằm nâng cao tính năng động, tự chịu trách nhiệm của cấp này, ông Uông Chu Lưu đề nghị các đại biểu Quốc hội chuyên trách tập trung phân tích các phương án để xây dựng Chương IX phù hợp hơn.
Đại biểu Trần Du Lịch đưa ra ý kiến rằng “nước ta có diện tích nhỏ, không nhất thiết chia đến 4 cấp chính quyền như trong dự thảo. Nên chỉ có 3 cấp: Quốc gia, cấp tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương và cấp cơ sở”.
Các cấp chính quyền cần tuân thủ nguyên tắc những gì cấp cơ sở làm được thì cấp trung gian không làm. Cấp trung gian làm được thì cấp trung ương không làm để tập trung điều hành kinh tế, xã hội mạnh mẽ hơn, đại biểu Trần Du Lịch nói.
Đại biểu này cũng cho rằng dự thảo quy định HĐND là cơ quan quyền lực ở địa phương là “nhầm lẫn”, mà quyền lực Nhà nước thực hiện qua các nhánh toà án, viện kiểm sát… Còn HĐND là thực hiện việc hành pháp của Chính phủ trên địa bàn và là đại diện cộng đồng quyết định các lợi ích của cộng đồng không trái lợi ích quốc gia.
Phân tích điều chưa rõ của chương này, đại biểu Phạm Đức Châu (Phó Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Trị) cho rằng những vấn đề quan trọng của bộ máy nhà nước phải được quy định tại Hiến pháp, ít nhất là phải khẳng định có mấy cấp chính quyền, chính quyền gồm bộ phận nào, hoạt động ra sao, có chức năng gì? Không nên để lại cho luật quy định là có hay không có HĐND (tùy vào từng địa phương thực hiện hay không thực hiện thí điểm không tổ chức HĐND).
Do đó, đại biểu cho rằng “Chúng ta thí điểm không tổ chức HĐND ở các cấp để phục vụ sửa đổi Hiến pháp, đằng này chúng ta sửa Hiến pháp để phục vụ thí điểm”. Đại biểu đề nghị nếu thí điểm không tổ chức HĐND chưa có kết quả chính xác thì nên tạm lùi việc quy định chính quyền địa phương.
2. Báo Điện tử Chính phủ có bài Chính phủ giao 33 nhiệm vụ cho Bộ Tư pháp. Bài báo đưa tin: Theo Nghị định số 22/2013/NĐ-CP ngày 13/3/2013 quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ chức của Bộ Tư pháp vừa được Chính phủ ban hành, cơ quan này được giao thực hiện 33 nhiệm vụ, quyền hạn và có 27 tổ chức trực thuộc.
Trước hết về vị trí và chức năng: Bộ Tư pháp là cơ quan của Chính phủ, thực hiện chức năng quản lý nhà nước về công tác xây dựng pháp luật, kiểm tra văn bản quy phạm pháp luật, kiểm soát thủ tục hành chính, phổ biến, giáo dục pháp luật; quản lý nhà nước về thi hành án dân sự, thi hành án hành chính, hành chính tư pháp, bổ trợ tư pháp, bồi thường nhà nước trong hoạt động quản lý hành chính và thi hành án và các công tác tư pháp khác trong phạm vi cả nước; quản lý công tác thi hành pháp luật về xử lý vi phạm hành chính; quản lý nhà nước các dịch vụ công trong các lĩnh vực thuộc phạm vi quản lý nhà nước của Bộ.
Để thực hiện chức năng trên, Bộ Tư pháp được giao 33 nhiệm vụ, quyền hạn, bao gồm: Trình Chính phủ dự án luật, dự thảo nghị quyết của Quốc hội, dự án pháp lệnh, dự thảo nghị định, nghị quyết của Chính phủ theo chương trình, kế hoạch xây dựng pháp luật hàng năm đã được phê duyệt và cxác dự án, đề án khác theo sự phân công của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ;…
Đồng thời, Bộ Tư pháp còn có nhiệm vụ trình Chính phủ chiến lược, quy hoạch, chương trình, kế hoạch phát triển dài hạn, năm năm, hàng năm và các dự án quan trọng quốc gia; trình Thủ tướng Chính phủ dự thảo quyết định, chỉ thị về các lĩnh vực thuộc phạm vi quản lý nhà nước của Bộ.
Bên cạnh đó, Bộ Tư pháp còn có nhiệm vụ ban hành thông tư, quyết định, chỉ thị và các văn bản khác thuộc phạm vi quản lý nhà nước của Bộ. Đồng thời, chỉ đạo, hướng dẫn, kiểm tra và tổ chức thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật, chiến lược, quy hoạch, chương trình, kế hoạch, dự án, đề án đã được phê duyệt thuộc phạm vi quản lý nhà nước của Bộ.
Cũng trong Nghị định này, Chính phủ còn quy định cụ thể các nhiệm vụ của Bộ Tư pháp trong lĩnh vực: Xây dựng pháp luật; theo dõi thi hành pháp luật; kiểm tra văn bản quy phạm pháp luật; pháp điển hóa hệ thống quy phạm pháp luật; kiểm soát thủ tục hành chính; công tác thi hành pháp luật về xử lý vi phạm hành chính; phổ biến, giáo dục pháp luật và hòa giải cơ sở; hành chính tư pháp; lý lịch tư pháp; trợ giúp pháp lý; bồi thường nhà nước; đăng ký giao dịch bảo đảm;…
Về cơ cấu tổ chức, Nghị định quy định Bộ Tư pháp có 22 tổ chức giúp Bộ trưởng thực hiện chức năng quản lý nhà nước (gồm: 9 Vụ; Thanh tra; Văn phòng; 1 Tổng cục, 10 cục) và 5 tổ chức sự nghiệp thuộc Bộ.
Trong đó, Nghị định cho phép: Vụ các vấn đề chung về xây dựng pháp luật, Vụ Pháp luật hình sự - hành chính, Vụ Phổ biến, giáo dục pháp luật, Vụ Hợp tác quốc tế, Vụ Pháp luật quốc tế được tổ chức 4 phòng. Vụ Pháp luật dân sự - kinh tế, Vụ Tổ chức cán bộ, Vụ Kế hoạch – Tài chính được tổ chức 5 phòng.
Bộ trưởng Bộ Tư pháp ban hành quyết định quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ chức của các đơn vị trực thuộc Bộ; riêng đối với Tổng cục Thi hành án dân sự, Bộ trưởng Bộ Tư pháp trình Thủ tướng Chính phủ quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ chức của cơ quan này.
Nghị định có hiệu lực thi hành kể từ ngày 01/5/2013.
3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Tiếp tục gỡ rối cho luật sư tập sự. Bài báo phản ánh: Luật sư Việt Nam sẽ thiệt thòi nếu làm việc cho tổ chức hành nghề luật sư nước ngoài vì không được bào chữa, đại diện cho đương sự… tại tòa án Việt Nam.
Ngày 13-3, Liên đoàn Luật sư Việt Nam tổ chức hội thảo triển khai thi hành Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Luật sư (có hiệu lực vào ngày 1-7, gọi chung là Luật sửa đổi). Hội thảo được dự án “Cải cách hệ thống pháp luật và tư pháp” tài trợ.
Về đào tạo nghề luật sư, tập sự hành nghề luật sư trong thời gian tới, đã có nhiều ý kiến đóng góp khá sôi nổi. TS-luật sư Nguyễn Đình Thơ (Chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Khánh Hòa) cho rằng Luật sửa đổi quy định thời gian đào tạo từ sáu tháng lên 12 tháng, giảm thời gian tập sự từ 18 tháng xuống 12 tháng là phù hợp với nhu cầu hiện nay. Bên cạnh Học viện Tư pháp, Liên đoàn cũng có nhiệm vụ đào tạo nghề luật sư. Do vậy, Liên đoàn phải chuẩn bị thật tốt cơ sở vật chất, đội ngũ giảng viên, giáo trình đào tạo… để thực hiện nhiệm vụ này.
Luật sư Chu Đức Lưu (Chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Đắk Lắk) góp ý cần có hướng dẫn cụ thể đối với quy định về thời gian tập sự chứ không sẽ nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Cụ thể, các trường hợp đăng ký tập sự ngay trước thời gian Luật sửa đổi có hiệu lực thì tính theo thời gian 18 tháng như trước đây hay tính theo Luật sửa đổi? Cạnh đó, quy định một luật sư không được hướng dẫn quá ba người tập sự trong cùng một thời điểm nhưng cùng một thời điểm phải được hiểu như thế nào? Cùng một lúc hướng dẫn cho ba người cho đến khi tập sự xong hay sau đó một thời gian thì được nhận tiếp ba người nữa?
Về nội dung luật sư nước ngoài (LSNN) và tổ chức hành nghề LSNN (TCHN) tại Việt Nam, luật sư Nguyễn Hải Nam (Phó Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP.HCM) cho rằng một số nội dung theo quy định của Luật sửa đổi vẫn chưa rõ, cần có hướng dẫn cụ thể hơn. Cụ thể, LSNN được hành nghề tại Việt Nam dưới hai hình thức: tư cách thành viên tổ chức hoặc làm việc theo hợp đồng. Tuy nhiên, đối chiếu lại quy định thì chủ sở hữu hoặc thành viên của TCHN chỉ có tổ chức, không có cá nhân. Nếu hiểu theo ý này thì LSNN chỉ hành nghề tại Việt Nam theo dạng hợp đồng. Thế nhưng quy định trên vẫn có thể hiểu là LSNN vẫn có thể hành nghề với tư cách là chủ sở hữu hoặc thành viên của một TCHN và được tổ chức cử vào làm việc tại chi nhánh, công ty luật nước ngoài tại Việt Nam do tổ chức đó thành lập.
Luật sư Nam nhìn nhận thêm, cần có hướng dẫn tháo gỡ cho luật sư Việt Nam khi làm việc cho TCHN. Bởi theo quy định, một trong những hoạt động mà TCHN không được thực hiện là tham gia tố tụng trước tòa án Việt Nam. Cụ thể là không được cử LSNN và luật sư Việt Nam tham gia tố tụng với tư cách là người đại diện, người bào chữa, người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của đương sự trước tòa án Việt Nam. Đây là sự thiệt thòi cho luật sư Việt Nam nếu làm việc cho TCHN.
4. Trang PhunuToday có bài Quấy rối công sở bị phạt nặng gấp 30 lần ngoại tình?. Bài báo phản ánh: Bộ Tư pháp đề xuất, ai đang có vợ hoặc có chồng mà kết hôn, chung sống với người khác sẽ bị phạt tiền tới một triệu đồng. Mức này cũng áp dụng với trường hợp kết hôn đồng tính.
Theo Dự thảo Nghị định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực Tư pháp - của Bộ Tư pháp đang lấy ý kiến, Bộ này nhận định, các mức phạt đang áp dụng còn thấp, không bảo đảm tính sức răn đe, giáo dục, phòng ngừa nên đề xuất tăng tiền phạt với hầu hết các vi phạm.
Theo đó, phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền từ 200.000 tới 1.000.000 đồng đối với người đang có vợ/chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác nhưng chưa gây hậu quả nghiêm trọng; Chưa có vợ/chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người mà mình biết rõ là đang có chồng/vợ nhưng chưa gây hậu quả nghiêm trọng;
Mức phạt trên cũng áp dụng với việc kết hôn giữa người đã từng là cha mẹ nuôi với con nuôi, bố chồng với con dâu, mẹ vợ với con rể, bố dượng với con riêng của vợ, mẹ kế với con riêng của chồng; Kết hôn giữa những người cùng giới tính.
Ngoài ra, các trường hợp trên còn chịu hình phạt bổ sung là buộc chấm dứt quan hệ hôn nhân trái pháp luật đối với trường hợp vi phạm quy định trên.
Theo quy định hiện hành (áp dụng Nghị định 87 ban hành năm 2001), mức phạt tương ứng với các hành vi nêu trên là 100.000 tới 500.000 đồng.
Đây có thể xem là một bước đi của cơ quan quản lý nhằm chấn chỉnh lại tình trạng ngoại tình hiện nay, khi nó đã ngày càng trở nên phổ biến. Tuy chưa có số liệu thống kê về các cặp ngoại tình sống như vợ chồng, nhưng biểu hiện dễ nhận thấy nhất của tình trạng này đó là các vụ án liên quan tới ghen tuông, hạ nhục tình địch, thậm chí đánh ghen gây ra án mạng… đang xảy ra ngày càng phổ biến.
Tuy nhiên, đấy là những vụ việc gây hậu quả nghiêm trọng, đánh ghen công khai nên mọi người thấy được, còn những trường hợp ngoại tình sống như vợ chồng nhưng người vợ/chống chính thức không hề hay biết, hoặc có biết cũng không làm gì nên người ngoài không biết thì có lẽ không phải là ít.
Quy định xử phạt ngoài tình đã có, nhưng có bao nhiêu trường hợp đã bị phát hiện và xử phạt thì tới nay vẫn chưa có thống kê nào được công bố. Quy định xử phạt này liệu có giống câu chuyện về quy định xử phạt hành vi quấy rối tình dục nơi công sở? câu hỏi này xin được gửi tới các cơ quan thực thi pháp luật. Chỉ có thể hy vọng rằng, luật đưa ra không phải để cho vui.
Hơn một tháng trước, Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội cũng đưa ra lấy ý kiến Dự thảo Nghị định “Quy định xử phạt hành chính trong lĩnh vực lao động về các hành vi vi phạm hành chính, hình thức xử phạt, mức phạt, biện pháp khắc phục hậu quả, thẩm quyền xử phạt, thủ tục xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực lao động".
Trong đó quy định, hành vi quấy rối tình dục tại nơi làm việc có thể bị phạt tiền từ 50 đến 75 triệu đồng.
Mức phạt được đưa ra, dư luận ủng hộ điều đó, nhưng nó cũng khiến người ta băn khoăn không ít, khi không có điều khoản hay quy định nào nói tới việc: Hành vi thế nào sẽ bị coi là quấy rồi tình dục nơi công sở để làm cơ sở xử phạt? Thành ra, quy định đưa ra nhưng người ta chưa biết sẽ áp dụng thế nào.
II- THÔNG TIN KHÁC
Báo VietnamNet có bài "Không lo lạm quyền, vì nổ súng bắn người đâu dễ!". Bài báo phản ánh: "Việc nổ súng bắn người đâu có dễ, từng có cán bộ thi hành án bắn trượt do quá run... nên không lo việc xảy ra lạm quyền" - Thiếu tướng Trần Văn Vệ nói.
Xung quanh dự thảo Nghị định quy định các biện pháp phòng ngừa, ngăn chặn và xử lý hành vi chống người thi hành công vụ của Bộ Công an, đến nay có nhiều ý kiến trái chiều.
Để giải thích rõ hơn về nội dung dự thảo cũng như những lo lắng của người dân xung quanh việc có thể lạm quyền, một số lãnh đạo Bộ Công an đã lên tiếng.
Gần đây, đã có nhiều ý kiến cho rằng dự thảo trên của Bộ Công an là không cần thiết khi Pháp lệnh 16/2011/UBTVQH12 đã quy định chi tiết trường hợp nào được nổ súng, được sử dụng vũ khí.
Và việc liên tiếp bổ sung, sửa đổi, chỉnh sửa bằng các văn bản dưới luật sẽ dễ gây rối loạn, người dân khó nắm bắt.
Trả lời rõ vấn đề này trên Tiền phong, Thiếu tướng Trần Văn Vệ, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Quản lý Hành chính về TTXH - Bộ Công an cho biết, Pháp lệnh 16 mới chỉ quy định một số trường hợp mang tính chất chung, chưa đáp ứng được hết những tình huống dẫn đến nổ súng.
Cũng trên báo này, Đại tá Trần Thế Quân, Vụ phó Vụ Pháp chế, Bộ Công an giải thích thêm, đây không phải quy định mới, cũng không phải 'mở rộng quyền sử dụng vũ khí' cho lực lượng thi hành công vụ.
Nó chỉ làm rõ quyền đã được quy định trong Pháp lệnh 16, cũng như các quy định khác liên quan đến vấn đề này.
Đồng quan điểm, trên báo Giáo dục VN, Đại tá, PGS, TS. Trần Vi Dân – Vụ Phó Vụ Pháp chế, Bộ Công an cũng khẳng định các trường hợp nổ súng được quy định trong Pháp lệnh 16 còn rộng và mang tính bao quát, chưa cụ thể để có thể áp dụng được ngay.
Đại tá Dân cho biết, trước khi trình dự thảo, ban soạn thảo đã nghiên cứu kỹ các quy định liên quan trong Luật Hình sự, Pháp lệnh cũng như pháp luật của nhiều nước khác.
"Dự thảo Nghị định trên thống nhất, phù hợp với các văn bản pháp luật, đặc biệt là Pháp lệnh quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ và các quy định pháp luật về phòng vệ chính đáng", Đại tá Dân khẳng định.
Ngoài ra, theo Đại tá Trần Vi Dân, người thi hành công vụ ở đây không chỉ là công an mà còn là các lực lượng khác như biên phòng, hải quan, cảnh sát biển...
Do vậy, việc quy định thêm trách nhiệm của quân đội trong dự thảo hoàn toàn hợp hiến.
Từ thực tế có hàng nghìn vụ chống người thi hành công vụ nhưng các cán bộ chiến sĩ có tâm lý “ngại” sử dụng súng, vì khi viên đạn ra khỏi nòng sẽ gắn với trách nhiệm giải trình rất khắt khe; nổ súng trong trường hợp không cần thiết sẽ phải chịu kỷ luật hoặc xử lý hình sự nếu gây hậu quả nghiêm trọng, Đại tá Trương Quang Hưng, Trưởng phòng Pháp luật hình sự và cải cách hành chính, Vụ Pháp Chế (Bộ Công an) cho rằng, việc cho phép người thi hành công vụ được nổ súng là hoàn toàn phù hợp.
"Hiện nay, trước khi nổ súng ngay vào đối tượng thì người thi hành công vụ phải bắn chỉ thiên trước, nhưng nhiều khi lại bị đối tượng bắn hoặc tấn công trước nên người thi hành công vụ sẽ không bảo vệ được mình và bảo vệ được người khác... Do vậy, việc cho phép người thi hành công vụ được nổ súng là cần thiết", Đại tá Hưng nêu quan điểm trên báo điện tử Chính phủ.
Vấn đề lớn nhất xung quanh dự thảo của Bộ Công an là có thể dẫn tới tình trạng lạm quyền mà trên thực tế đã có không ít vụ việc được báo chí phản ánh.
Trả lời vấn đề này, trên Giáo dục Việt Nam, Đại tá Trần Vi Dân khẳng định không phải mọi trường hợp chống người thi hành công vụ đều được nổ súng.
Chỉ trong những trường hợp rất đặc biệt, không còn cách nào khác để bảo vệ tính mạng của mình thì người thi hành công vụ mới được phép nổ súng.
"Nếu như hành vi chống người thi hành công vụ chỉ dừng ở lời nói, hành vi chửi bới, không có nguy cơ gây thương tích thì chắc chắn là không được nổ súng", ông Dân nói thêm.
Trao đổi với Tiền phong, Đại tá Trần Thế Quân cũng nhấn mạnh: "Chỉ có những hành động chống đối gây nguy hại cho tính mạng của người thi hành công vụ mới được phép sử dụng súng. Đó là loại tội phạm nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng như tổ chức buôn bán ma túy, điều khiển phương tiện lao thẳng vào xe, thậm chí dùng súng bắn người thi hành công vụ…
Lúc đó, lực lượng thi hành công vụ phải dùng súng bắn vào phương tiện hoặc vào đối tượng chống người thi hành công vụ để phòng vệ một cách tương xứng như quy định trong Bộ Luật Hình sự”.
Xung quanh những lo ngại của dư luận về tình trạng lạm quyền, cũng trên báo này, Thiếu tướng Trần Văn Vệ thừa nhận những trường hợp này là có, nhưng chỉ là hy hữu.
Thiếu tướng Vệ cho biết, khi quyết định nổ súng vào tội phạm còn phải cân nhắc nhiều điều, ngoài quy định còn là lương tâm con người với nhau…
"Nếu người thi hành công vụ cố tình vi phạm thì dù có quy định chặt chẽ đến mấy cũng vẫn xảy ra việc lạm quyền", ông Vệ nói.
Ông này cũng nói thêm: "Việc nổ súng bắn người đâu có dễ, từng có cán bộ thi hành án bắn trượt do quá run... nên không lo việc xảy ra lạm quyền".
Đề cập đến nội dung này, Đại tá Trương Quang Hưng cũng nói rõ khi trao đổi với báo điện tử Chính Phủ, Điều 18 của dự thảo đã quy định rất rõ những trường hợp thực tế nào người thi hành công vụ mới được nổ súng.
Mặt khác, không phải người thi hành công vụ nào cũng được trang bị vũ khí. Đối tượng nào được sử dụng súng đã được quy định trong Pháp lệnh 16.
Súng ở đây có thể là súng bắn đạn thật hoặc súng bắn đạn cao su.
"Vả lại, từ trước tới nay, các cơ quan chức năng luôn huấn luyện, tập huấn kỹ càng đối với người thi hành công vụ trước khi giao súng theo quy định của pháp luật sẽ nhận biết được các căn cứ thực tế để nổ súng", Đại tá Hưng cho biết.