Điểm tin báo chí sáng ngày 27 tháng 02 năm 2013

27/02/2013
Trong ngày 26/02 và đầu giờ sáng ngày 27/02/2013, một số báo đã có bài phản ánh những thông tin nổi bật và thông tin liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

            I- THÔNG TIN NỔI BẬT

            Báo Đại Đoàn kết đưa tin Phiên họp thứ 15 UBTVQH khóa XIII: Luật phải đảm bảo quyền tự do cư trú cho dân. Sáng 26-2, UBTVQH cho ý kiến về dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Cư trú. Thường trực UBTVQH cho rằng, dự án Luật này chưa thực sự tạo điều kiện cho người dân thực hiện quyền tự do cư trú của mình theo quy định của Hiến pháp và pháp luật mà chủ yếu tạo thuận lợi hơn cho cơ quan quản lý Nhà nước. Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng chủ trì phiên họp, Phó Chủ tịch QH Uông Chu Lưu chủ trì thảo luận.

            Đa số ý kiến trong Thường trực UB Pháp luật tán thành với nhiều vấn đề được dự kiến sửa đổi, bổ sung và cho rằng, đây đều là những vấn đề qua quá trình thực hiện cho thấy có những bất cập nhất định cần phải sửa đổi, bổ sung. Tuy nhiên, các Ủy viên TVQH lưu ý Luật Cư trú cần thiết phải sửa đổi, bổ sung nhằm khắc phục tình trạng lạm dụng các quy định thông thoáng của Luật Cư trú gây mất cân đối về phân bố dân cư và an sinh xã hội, tạo sức ép lên cơ sở hạ tầng, đồng thời nhằm nâng cao hiệu quả của công tác quản lý cư trú.

            Các ủy viên UBTVQH quan tâm đến quy định bổ sung về các trường hợp bị xóa đăng ký thường trú. Theo quy định của Dự thảo luật thì người xuất cảnh từ 2 năm trở lên sẽ bị xoá đăng ký thường trú và người chấp hành hình phạt tù tại cơ sở giam giữ cũng bị xóa đăng ký thường trú. Ngay trong bản báo cáo thẩm tra, UB Pháp luật đã bày tỏ không đồng tình với quy định trên. Theo Thường trực UB này, quy định như vậy là chưa thực sự phù hợp, không bảo đảm quyền tự do cư trú của công dân đã được quy định trong Hiến pháp và cũng chưa làm rõ được nội hàm của quy định này. Ngoài ra, quy định như vậy còn gây khó khăn, phiền hà đối với người xuất cảnh không chỉ khi họ thực hiện các quan hệ dân sự như kết hôn, giao dịch mua bán tài sản, đăng ký quyền sở hữu… mà còn có thể ảnh hưởng đến việc bảo hộ quyền cho công dân Việt Nam trong trường hợp những người này tham gia vào quá trình giải quyết các tranh chấp dân sự. Quy định xóa đăng ký thường trú đối với người chấp hành hình phạt tù như nêu trên không bảo đảm yêu cầu về mục đích giáo dục người phạm tội, cũng như tính nhân văn của biện pháp này và gây khó khăn trong việc tái hòa nhập cộng đồng của người phạm tội, nhất là đối với những người chỉ phải chấp hành hình phạt tù trong thời gian ngắn. Ý kiến này nhận được sự đồng tình của nhiều Ủy viên TVQH.

            Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng đề nghị Ban soạn thảo Luật lưu ý các quy định phải đảm bảo quyền lợi của người dân, cũng như phải đảm bảo thống nhất với các Luật khác nhằm tạo thuận lợi tốt nhất cho người dân. "Tự do cư trú phải phù hợp với tự do học hành, chữa bệnh… Đó là quyền của công dân chứ không được cấm đoán - Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng nhấn mạnh - Cải cách thủ tục hành chính phải chặt chẽ, tạo thuận lợi tốt nhất cho người dân. Việc đăng ký tạm trú, thường trú phải thông thoáng, khuyến khích người dân đến làm thủ tục với cơ quan quản lý”.

            Kết luận phiên thảo luận, Phó Chủ tịch QH Uông Chu Lưu lưu ý cơ quan soạn thảo: "Cư trú là quyền của công dân được thực hiện theo quy định của Hiến pháp và pháp luật. Nhà nước phải tạo điều kiện cho người dân được cư trú cũng như tạo điều kiện cho chính cơ quan quản lý giảm tải các áp lực. Do đó, trong cách viết phải rõ ràng, tránh gây hiểu lầm, đồng thời, đối với một số trường hợp đặc biệt cần rà soát lại trước khi trình QH vào kỳ họp tháng 5 tới đây”.

            Chiều cùng ngày, UBTVQH đã nhất trí thông qua đề xuất của Chính phủ cho phép phát hành trái phiếu thực hiện 10 dự án của 3 ngành giao thông, y tế và nông nghiệp giai đoạn 2012-2015…

            II- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

            1. Về Góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992:

            - Báo Nhân dân điện tử có bài Khẳng định vai trò lãnh đạo của Ðảng. Bài báo phản ánh: Ngày 26-2, Ủy ban MTTQ thành phố Hồ Chí Minh tổ chức lấy ý kiến các thành viên Ủy ban MTTQ thành phố góp ý vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992.

            Tại hội nghị, các đại biểu cho rằng, việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 là đợt sinh hoạt chính trị - pháp lý quan trọng trong đời sống xã hội của nước ta; đồng thời đóng góp ý kiến vào nhiều chương, điều, khoản trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp.

            Các đại biểu nhất trí với Dự thảo, khẳng định vai trò và vị trí của Ðảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lê-nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng...; khẳng định Ðảng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Các đại biểu góp ý: Dự thảo cần làm rõ hơn vai trò, vị trí, trách nhiệm lãnh đạo của Ðảng trong lãnh đạo Nhà nước và xã hội...

            Về hoạt động của MTTQ Việt Nam, các đại biểu kiến nghị Dự thảo cần làm rõ hơn vai trò giám sát, phản biện xã hội của MTTQ. Về quyền con người, một số đại biểu góp ý, Dự thảo cần thể chế hóa sâu sắc hơn chủ trương phát huy dân chủ XHCN nhằm bảo vệ quyền con người, bảo đảm thực hiện tốt hơn quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân. Về quyền cư trú, các đại biểu kiến nghị, Dự thảo cần có các quy định về cư trú, di trú đối với người nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam.

            - Báo Đại đoàn kết có bài Nhân dân là chủ thể của quyền lập hiến. Bài báo đưa tin về Góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 của đồng chí Nguyễn Khánh - nguyên Phó Thủ tướng Chính phủ: Điều 2 Dự thảo Hiến pháp viết: "Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp”. Đề nghị viết lại như sau: "Quyền lực nhà nước là thống nhất bao gồm các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp. Giữa các cơ quan nhà nước thực hiện các quyền lập, pháp, hành pháp, tư pháp có sự phối hợp và kiểm soát lẫn nhau.” Viết như vậy để thấy rõ cơ cấu quyền lực nhà nước thống nhất và tính độc lập tương đối của các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp trong quyền lực nhà nước thống nhất.

            Điều 4 viết về Đảng Cộng sản Việt Nam đề nghị viết thêm một câu: Nhân dân thực hiện sự giám sát của mình đối với Đảng theo quy định của luật về giám sát xã hội và phản biện xã hội.

            Điều 6: đề nghị viết lại như sau: Nhân dân thực hiện quyền lực nhà nước của mình bằng các hình thức dân chủ trực tiếp và dân chủ đại diện thông qua các cơ quan nhà nước thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp. Không cần viết riêng Quốc hội và Hội đồng nhân dân.

            Dự thảo viết ở Khoản 2 của Điều 15 như sau: "Quyền con người, quyền công dân chỉ bị giới hạn trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội, đạo đức, sức khỏe cộng đồng”. Đề nghị bỏ những cụm từ "đạo đức, sức khỏe cộng đồng” ở phần nói chung về quyền con người, quyền công dân. Chỉ nên quy định cho phép giới hạn các quyền ấy trong những trường hợp thật cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội. Những hành vi vi phạm về đạo đức sức khỏe cộng đồng bị xử lý theo pháp luật cần được ghi rõ ở những điều khoản khác trong dự thảo Hiến pháp.

            Điều 26 liên quan đến một số quyền cơ bản của công dân, đề nghị bỏ cụm từ "theo quy định pháp luật” trong quy định "công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, được thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật”, đồng thời đề nghị viết lại như sau: "Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, được thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Luật quy định cụ thể việc thực hiện các quyền ấy”.

            Viết như vậy để định rõ các quyền công dân viết trong Điều 26 này là hiến định chứ không phải do các luật quyết định. Luật chỉ quy định cụ thể các quyền hiến định ấy.

            Điều 30 Dự thảo viết "Công dân có quyền biểu quyết khi Nhà nước tổ chức trưng cầu dân ý dân”. Đề nghị sửa lại theo tinh thần Điều 21 trong Hiến pháp năm 1946: Nhân dân có quyền biểu quyết về Hiến pháp và những việc quan hệ đến vận mệnh quốc gia và bỏ ý "khi Nhà nước tổ chức trưng cầu ý dân. Như vậy là khẳng định Nhà nước phải tổ chức trưng cầu ý dân để nhân dân biểu quyết về hiến pháp, sửa đổi Hiến pháp và những việc quan hệ đến vận mệnh quốc gia chứ không phải khi nào nhà nước tổ chức trưng cầu dân ý.

            Điều 42: Dự thảo viết "Công dân có quyền và nghĩa vụ học tập” đề nghị thêm 1 câu: Bậc tiểu học và trung học cơ sở là bắt buộc, người học không phải trả học phí”

            Về điều 75 về nhiệm vụ và quyền hạn của Quốc hội. Dự thảo viết ở Điểm 1 của Điều 75: "Làm hiến pháp và sửa đổi Hiến pháp, làm luật và sửa đổi luật”. Đề nghị viết lại như sau: "Quốc hội thông qua Dự thảo Hiến pháp và Dự thảo sửa đổi Hiến pháp, tổ chức trưng cầu dân ý để nhân dân biểu quyết về Hiến pháp và sửa đổi Hiến pháp, thông qua luật và sửa đổi luật”. Không nên dùng những cụm từ "làm hiến pháp” và "làm luật”. Quyền lập pháp mà nhân dân giao cho Quốc hội chủ yếu là quyền thông qua luật. Quá trình xây dựng luật và quyết định gồm nhiều công đoạn: đưa ra sáng kiến luật, dự thảo luật, đệ trình dự thảo luật, thông qua luật, công bố luật. Những công việc ấy do nhiều cơ quan làm chứ không chỉ do Quốc hội. Trong nhà nước pháp quyền dân chủ Việt Nam mọi quyền lực nhà nước thống nhất vào nhân dân. Nhân dân là chủ thể của quyền lập hiến.

            Điều 79 về nhiệm vụ và quyền hạn của Ủy ban thường vụ Quốc hội. Dự thảo viết ở điểm 2 "Ra pháp lệnh về những vấn đề được Quốc hội giao”. Đề nghị bỏ nhiệm vụ và quyền hạn ra pháp lệnh của Ủy ban thường vụ Quốc hội. Cần thống nhất việc thông qua luật và các văn bản quy phạm pháp luật có giá trị như luật vào Quốc hội. Trong điều kiện hiện nay, Quốc hội có đủ khả năng xây dựng và thông qua các luật cần thiết theo yêu cầu của nhân dân và Nhà nước.

            Điều 99 Dự thảo viết: "Chính phủ là cơ quan hành chính nhà nước cao nhất của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thực hiện quyền hành pháp, là cơ quan chấp hành của Quốc hội”. Đề nghị viết lại đoạn này như sau: "Chính phủ thực hiện quyền hành pháp, là cơ quan hành chính nhà nước cao nhất của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.

            Quyền hành pháp là một trong ba nhánh quyền lực của quyền lực nhà nước thống nhất. Quyền hành pháp không chỉ là quyền quản lý hành chính nhà nước mà còn là quyền hoạch định chính sách và điều hành chính sách quốc gia trong phạm vi, giới hạn của quyền hành pháp. Chính phủ đề ra các chính sách có tính cơ bản trên các lĩnh vực, trình ra Quốc hội để xem xét thông qua thành luật. Chính phủ quyết định các giải pháp có tính chính sách để thi hành ngay khi chưa có luật.

            Chính phủ có nhiệm vụ tổ chức thi hành Hiến pháp, luật, nghị quyết của Quốc hội, nhưng không chỉ là một thiết chế chấp hành, thực hiện chính sách. Hiến pháp quy định giữa các cơ quan nhà nước thực hiện ba quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp có sự phân công, phối hợp, kiểm soát lẫn nhau chính vì vậy không thể coi Chính phủ là cơ quan chấp hành của Quốc hội.

            Điều 124, Dự thảo viết ở Điểm 4 "Dự thảo Hiến pháp được thông qua khi có ít nhất hai phần ba số đại biểu biểu quyết tán thành. Việc trưng cầu ý dân về Hiến pháp do Quốc hội quyết định”. Đề nghị sửa lại là "Quốc hội tổ chức trưng cầu ý dân để nhân dân biểu quyết về Hiến pháp sau khi dự thảo Hiến pháp được Quốc hội thông qua”

            Cần định rõ trong Hiến pháp như vậy vì nhân dân là chủ thể của quyền lập hiến, quyền quyết định Hiến pháp, luật cơ bản của quốc gia. Trưng cầu ý dân để nhân dân biểu quyết về Hiến pháp và sửa đổi Hiến pháp là một trong những biểu hiện cao nhất của chủ quyền nhân dân trong chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

             2. Báo Tài chính có bài Bỗng dưng mất nhà. Bài báo phản ánh: Nhiều khổ chủ đã “té ngửa” khi biết, người bán căn nhà cho họ bị thi hành án dân sự (THADS) kê biên căn nhà để đảm bảo thi hành án, do liên quan đến một món nợ đã bị tòa án tuyên phải trả nợ dù khi mua nhà họ đã hoàn thành mọi thủ tục pháp luật.

            Vợ chồng ông Phan Cước, bà Nguyễn Thị Thọ (ngụ đường Bàu Cát, P.14, Q.Tân Bình) là một trong nhiều trường hợp của người mua nhà bỗng dưng phải gánh món nợ từ trên trời rơi xuống.

            Vợ chồng ông Cước mua căn nhà trên đường Ỷ Lan (P.Hiệp Tân, Q.Tân Phú) của ông bà Phạm Công T. và Võ Thị Ngọc P. vào tháng 7/2011 với giá trên 4 tỷ đồng, toàn bộ quá trình mua bán đều diễn ra theo đúng trình tự pháp luật quy định. Khi dọn về căn nhà này ở một thời gian, đến khi tiến hành xin giấy phép xây dựng mới cho căn nhà thì vợ chồng ông Cước không được Phòng Tài nguyên Môi trường Q.Tân Phú cấp phép.

            “Tôi rất bất ngờ, nhà tôi không nằm trong diện quy hoạch, không tranh chấp nhưng không hiểu vì sao Phòng Tài nguyên Môi trường không cấp phép. Khi tìm hiểu tôi mới biết, căn nhà của tôi bị THADS Q.Tân Phú gửi công văn đề nghị cơ quan này đề nghị ngăn chặn quyền về tài sản. Trong đó không cho mua bán, thế chấp, cho tặng, không cấp phép hồ sơ sửa chữa, xây dựng…”, ông Cước trình bày.

            Chưa hết sốc về việc căn nhà không được cấp phép xây dựng, vợ chồng ông Cước tiếp tục choáng váng với việc căn nhà của mình bị kê biên để đảm bảo thi hành án trong khi vợ chồng ông không có bất kỳ một tranh chấp dân sự nào liên quan đến căn nhà đã mua.

            Chạy đôn chạy đáo lên THADS Q.Tân Phú để tìm hiểu sự việc thì vợ chồng ông được biết THADS Q.Tân Phú đang thụ lý bản án sơ thẩm và phúc thẩm của TAND Q.Tân Phú và TP.Hồ Chí Minh. Theo các bản án này, cơ quan xét xử tuyên buộc vợ chồng người bán căn nhà cho vợ chồng ông Cước là ông T. bà P. phải trả nợ hơn 4,5 tỷ đồng cho một cá nhân khác. Và việc THADS Q.Tân Phú tiến hành ngăn chặn quyền về tài sản là để đảm bảo việc tổ chức thi hành án về khoản nợ của… vợ chồng người bán nhà.

            Một lãnh đạo của Cục THADS TP.Hồ Chí Minh cho biết, các trường hợp trên tại TP.Hồ Chí Minh không phải là… hiếm. “Liên quan đến những trường hợp này, các Chi cục THADS tại TP.Hồ Chí Minh cũng đang ở thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu họ làm đúng luật thi hành án thì phần thiệt thòi không đáng có, tự nhiên người mua tài sản phải gánh; còn ngược lại, công tác thi hành án sẽ bị ảnh hưởng khi không đảm bảo quyền lợi cho người đề nghị thi hành án (người được tòa tuyên người bán nhà phải trả nợ - PV)”, vị lãnh đạo này cho biết thêm.

            Cũng liên quan đến thông tư 14 này, nhiều Chi cục THADS tại TP. Hồ Chí Minh đã kiến nghị cơ quan cấp trên là Cục THADS TP.Hồ Chí Minh đề nghị Tổng cục THADS tìm cách tháo gỡ, hoặc hướng dẫn cụ thể hơn trong vấn đề này, nhằm đảm bảo quyền lợi cho cả người mua nhà và người đề nghị thi hành án.

            Rõ ràng, những người mua căn nhà hợp pháp, họ thực hiện đúng nghĩa vụ công dân khi hoàn tất các khoản thuế để tiến hành đăng bộ, sang tên căn nhà mình đã mua. Vậy vì sao họ phải “gánh nợ” thay cho người bán nhà? Theo giải thích của bà Nguyễn Hiếu Mơ (Phó Chi cục THADS Q.Tân Phú), việc tiến hành kê biên, cơ quan THADS căn cứ vào Điều 6, Thông tư liên tịch 14/2010 (giữa ba cơ quan là Bộ Tư pháp, TAND Tối cao và Viện KSND Tối cao) hướng dẫn một số vấn đề về thủ tục THADS.

            Theo Điều 6 của Thông tư 14 này: “Kể từ thời điểm có bản án, quyết định sơ thẩm mà người phải thi hành án chuyển đổi, chuyển nhượng, tặng, cho, thế chấp, bảo lãnh, cầm cố tài sản của mình cho người khác… mà không sử dụng khoản tiền thu được để thi hành án thì tài sản đó vẫn bị kê biên để thi hành án…”.

            Trong khi đó Luật sư Nguyễn Văn Đức (Công ty Luật Biển Đông) lại cho rằng, phải hiểu đúng tinh thần Thông tư 14 khi thực hiện việc kê biên, xử lý tài sản để thi hành án.

            “Tinh thần của Khoản 1 Điều 6 Thông tư 14 chỉ áp dụng đối với những giao dịch nào nhằm trốn tránh nghĩa vụ tài sản đối với người thứ 3 mà cụ thể ở đây là nghĩa vụ thi hành bản án thì cơ quan thi hành án mới tiến hành kê biên để đảm bảo cho việc thi hành án. Đối với những giao dịch có thật, không nhằm trốn tránh nghĩa vụ thi hành án thì cơ quan thi hành án không thể kê biên vì người mua trong trường hợp này họ hoàn toàn là người ngay tình. “Cụm từ: trừ trường hợp pháp luật có quy định khác” của Khoản 1 Điều 6 Thông tư 14 chính là việc loại trừ việc xử lý tài sản đối với người thứ ba ngay tình theo quy định của Bộ Luật Dân sự”, luật sư Đức phân tích.

            Trước một số ý kiến cho rằng, nếu không kê biên đối với tài sản của người phải thi hành án thì không đảm bảo quyền lợi của người được thi hành án? Luật sư Đức không đồng tình với quan điểm này. Bởi theo ông, đương sự đã được pháp luật dành cho họ quyền được yêu cầu tòa án giải quyết vụ án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời, ngăn chặn việc tẩu tán tài sản. Đương sự không sử dụng quyền này chính là việc họ tự tước đi “vũ khí” mà pháp luật trao cho họ và họ phải tự gánh lấy hậu quả khi người phải thi hành án chuyển dịch quyền sở hữu tài sản trong quá trình thi hành án.

            “Đối với những trường hợp này, nếu người mua nhà ngay tình, bị cơ quan thi hành án kê biên, xử lý tài sản để thi hành án họ có quyền khởi kiện cơ quan thi hành án ra tòa theo Khoản 10 Điều 25 Bộ Luật Tố tụng dân sự (sửa đổi bổ sung năm 2011)”, luật sư Đức tư vấn thêm.    

            III- THÔNG TIN KHÁC

            1. Báo Điện tử Chính phủ có bài Đảng, Nhà nước tôn trọng, bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Bài báo đưa tin: Tại buổi làm việc với Ban Tôn giáo Chính phủ, ngày 26/2, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhấn mạnh, Đảng, Nhà nước luôn tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân; bảo đảm cho các tôn giáo hoạt động bình thường trong khuôn khổ pháp luật; coi nhiệm vụ đặt ra đối với công tác quản lý nhà nước về tôn giáo, công tác vận động quần chúng trong đồng bào có đạo là hết sức quan trọng.

            Hiện nay trên cả nước có 13 tôn giáo với 36 tổ chức tôn giáo và 1 pháp môn tu hành được Nhà nước công nhận và cấp đăng ký hoạt động với gần 24 triệu tín đồ (chiếm khoảng 27% dân số cả nước), 83.000 chức sắc, 250.000 chức việc, 46 cơ sở đào tạo chức sắc tôn giáo, 25.000 cơ sở thờ tự, trong đó Phật giáo có khoảng 11 triệu tín đồ, Công giáo gần 7 triệu tín đồ, Cao đài khoảng 2,4 triệu tín đồ, Tin lành hơn 1 triệu tín đồ,…

            Khẳng định, chủ trương nhất quán của Đảng, Nhà nước là tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo của nhân dân, coi đó là nhu cầu tất yếu trong đời sống tinh thần của nhân dân, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ rõ, các cán bộ làm công tác quản lý nhà nước về tôn giáo cần chăm lo, tạo điều kiện để các tôn giáo được hoạt động bình thường theo quy định của pháp luật. Đồng thời, cần cảnh giác với âm mưu chống phá của các thế lực thù địch, phối hợp với các cơ quan chức năng kịp thời ngăn chặn các việc làm sai trái, đấu tranh với những hành vi kích động tôn giáo nhằm mất ổn định chính trị, xã hội.

            2. Báo Điện tử Chính phủ có bài Thủ tướng quyết định chưa tăng giá bán lẻ xăng, dầu. Bài báo phản ánh: Để đảm bảo ổn  định kinh tế vĩ mô, kiểm soát lạm phát, Thủ  tướng Chính phủ đã quyết định chưa tăng giá bán lẻ xăng dầu trong nước mà tiếp tục sử dụng quỹ Bình ổn giá và các biện pháp tài chính khác để ổn định giá bán lẻ xăng dầu trong nước.

            Thủ tướng Chính phủ giao các cơ quan chức năng tiếp tục theo dõi sát diễn biến giá giá xăng dầu thế giới và trong nước, chủ động đề xuất các biện pháp thích hợp để đảm bảo mục tiêu ổn định kinh tế vĩ mô, kiểm soát lạm phát, bình ổn giá cả thị trường.

           



File đính kèm