Điểm tin báo chí sáng ngày 05 tháng 12 năm 2012

05/12/2012
Trong buổi sáng ngày 05/12/2012, một số báo đã có bài phản ánh những thông tin nổi bật và thông tin liên quan đến công tác tư pháp như sau:
 

I- THÔNG TIN NỔI BẬT

1. Báo Điện tử Chính phủ có bài Yêu cầu Trung Quốc tôn trọng chủ quyền của Việt Nam tại Biển Đông. Bài báo đưa tin: Ngày 4/12, trả lời câu hỏi của phóng viên, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị đã nêu rõ phản ứng của Việt Nam về những hành động gần đây của Trung Quốc ở Biển Đông.

Cụ thể, ngày 27/11, tỉnh Hải Nam thông qua bản sửa đổi “Điều lệ quản lý trị an biên phòng ven biển tỉnh Hải Nam”, trong đó đã đưa hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam vào phạm vi áp dụng.

Trước đó, ngày 23/11/2012, Trung Quốc cho xuất bản bản đồ “Tam Sa”, phạm vi bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam.

Gần đây nhất, sáng sớm ngày 30/11, trong khi tàu Bình Minh 02 của Việt Nam đang tiến hành thăm dò địa chấn bình thường trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa Việt Nam (tại tọa độ 17026,2’ vĩ tuyến Bắc, 10802’ kinh tuyến Đông, nằm sâu trong vùng đặc quyền kinh tế thềm lục địa Việt Nam, chỉ cách đảo Cồn Cỏ (Việt Nam) khoảng 43 hải lý) thì bị 2 tàu cá Trung Quốc mang số hiệu 16025 và 16028 cố tình cản trở và gây đứt cáp, bất chấp các lực lượng chức năng của Việt Nam đã phát tín hiệu cảnh báo.

Trước những hành động trên của phía Trung Quốc, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị nêu rõ:

“Những hành động nói trên của phía Trung Quốc đã xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa; xâm phạm quyền chủ quyền, quyền tài phán của Việt Nam đối với các vùng biển của Việt Nam; vi phạm Thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc ký tháng 10/2011; trái với tinh thần Tuyên bố về ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC) và Tuyên bố cấp cao kỷ niệm 10 năm DOC, làm cho tình hình Biển Đông thêm phức tạp.

Ngày 3/12, đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện  Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm kiên quyết phản đối những việc làm nói trên của Trung Quốc, yêu cầu Trung Quốc tôn trọng chủ quyền của Việt Nam, chấm dứt ngay những việc làm sai trái đó và không để tái diễn những hành động tương tự”.

2. Báo Điện tử Chính phủ đưa tin Báo động mất cân bằng giới tính. Nếu không có những chính sách, giải pháp kiềm chế, đến năm 2050, chênh lệch số lượng nam sẽ nhiều hơn nữ ở Việt Nam từ 2,3-4,3 triệu người.

Ngày 3/12, tại Đà Nẵng, Hội Nông dân Việt Nam, Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam cùng Quỹ dân số Liên Hiệp Quốc phối hợp tổ chức Hội thảo giải quyết mất cân bằng giới tính khi sinh, chăm sóc, phát huy vai trò người cao tuổi và phòng, chống bạo lực gia đình.

Tình trạng mất cân bằng giới tính tại Việt Nam không chỉ xảy ra tại các đô thị lớn mà ở cả nông thôn. Tỷ số giới tính khi sinh tại Việt Nam năm 1999 ở mức 107 bé trai/100 bé gái nhưng đến năm 2012 đã tăng lên 112,3 bé trai/100 bé gái.

Hiện có khoảng 45 tỉnh thành trong cả nước diễn ra hiện tượng mất cân bằng giới tính, đặc biệt ở khu vực đồng bằng sông Hồng (122/100) mà cao nhất là Hải Dương và Hưng Yên, Bắc Ninh.

Theo ông Phạm Năng An, Phó Vụ trưởng Vụ Dân số kế hoạch hóa gia đình (Tổng cục dân số, Bộ Y tế), nếu không có sự can thiệp bằng chính sách, đến năm 2050, sự chênh lệch số lượng nam so với nữ sẽ từ 2,3-4,3 triệu người.

II- THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP

1. Báo Công an thành phố Hồ Chí Minh có bài Long An: Bí thư xã bất chấp đạo lý và pháp luật. Bài báo phản ánh: Hơn hai năm kể từ khi con mình gây tai nạn cho người khác, ông Nguyễn Văn Kiển (Bí thư xã Tân Thành, huyện Tân Thạnh) không thực hiện quyết định của Tòa án, bỏ mặc nạn nhân.

Ngày 12-12-2010, bà Nguyễn Thị Năm (SN 1932, ngụ ấp 3, xã Tân Thành, huyện Tân Thạnh) đi qua đường, đoạn trước cửa nhà ông tư Mới tại ấp 3, xã Tân Thành, bị Nguyễn Khương Duy (SN 1995 - con ông Kiển) điều khiển xe máy chở Nguyễn Văn Tròn (SN 1995) chạy với tốc độ cao tông vào và kéo lê một đoạn gần 20m. Vụ tai nạn khiến hai chân và cánh tay phải bà bị gãy, sưng nề vùng mặt và đỉnh trán, bầm tím xương đòn phải, gãy xương sườn, ổ gối, dập hai bên lá gan, hai bên phổi tràn dịch... Sau khi con mình gây tai nạn, thay vì đến động viên, thăm hỏi và bồi thường thiệt hại cho bà Năm thì ông Kiển bỏ mặc người bị nạn. Anh Nguyễn Văn Vẹn (SN 1975, ngụ ấp 3, xã Tân Thành) - con bà Năm làm đơn kiện đòi vợ chồng ông Kiển phải bồi thường thiệt hại cho mẹ và gia đình mình 235.002.000 đồng.

Ngày 11-10-2011, Tòa án nhân dân huyện Tân Thạnh buộc vợ chồng ông Kiển thay mặt Duy bồi thường cho bà Năm 136.984.000 đồng. Nếu chậm trả thì phải trả theo lãi suất cơ bản của Ngân hàng Nhà nước. Vợ chồng ông Kiển không thừa nhận Nguyễn Khương Duy điều khiển xe gây tai nạn nên không đồng ý bồi thường cho bà Năm. Khi thực nghiệm điều tra nguyên nhân vụ tai nạn, Công an huyện Tân Thạnh đã thực thi theo quy định tại điều 153, luật tố tụng hình sự nhưng vợ chồng ông Kiển lại cho rằng “Việc thực nghiệm điều tra này là không khách quan nên không có cơ sở”(?!). Bà Phạm Thị Bích Nghĩa (vợ ông Kiển) làm đơn gửi Viện kiểm sát nhân dân huyện Tân Thạnh khiếu nại kết luận điều tra của Công an huyện Tân Thạnh nhưng bị bác bỏ. Ông Vẹn cho biết: “Số tiền mà Tòa buộc ông Kiển bồi thường cho chúng tôi là quá ít so với những gì gia đình bỏ ra để lo cấp cứu, thuốc men, điều trị cho mẹ tôi” nên làm đơn kháng cáo.
Ngày 14-6-2012, Tòa án huyện Tân Thạnh tiếp tục ra quyết định buộc vợ ông Kiển bồi thường cho bà Năm 86.908.000 đồng, ông Nguyễn Văn Năm  (cha của Tròn) bồi thường cho bà Năm 43.454.000 đồng, bồi thường cho ông Vẹn 9.800.000 đồng nhưng đến nay vợ chồng ông Kiển lẫn ông Năm vẫn không chịu thi hành quyết định của Tòa.
Điều 2 Luật thi hành án dân sự quy định: “Người được thi hành án dân sự, người phải thi hành án dân sự có quyền thỏa thuận thi hành án, quyền yêu cầu thi hành án, tự nguyện hoặc bị cưỡng chế thi hành án”. Thiết nghĩ cơ quan chức năng huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An cần có biện pháp xử lý nghiêm người gây tai nạn và sớm buộc vợ chồng ông Kiển bồi thường thiệt hại cho bà Năm, tránh gây bức xúc trong nhân dân.

2. Báo Pháp luật và Xã hội có bài Hậu quả khôn lường nếu bãi bỏ công chứng bắt buộc!. Bài báo phản ánh: Không ít trường hợp, mua bán bằng giấy viết tay không qua công chứng, lúc mua giá rẻ, khi nhà đất tăng giá, bên bán lật lọng, kiện ra tòa. Lúc này, hợp đồng mua bán bị tuyên vô hiệu về hình thức, hai bên trả lại cho nhau những gì đã nhận.

Dự án Luật Đất đai sửa đổi vừa được Quốc hội cho ý kiến có quy định: "Việc công chứng, chứng thực hợp đồng, văn bản thực hiện các quyền của người sử dụng đất, chủ sở hữu tài sản gắn liền với đất, được thực hiện theo nhu cầu của các bên…”. Qui định này được đưa ra nhằm mục tiêu cải cách thủ tục hành chính, tuy nhiên, dưới góc nhìn của các chuyên gia pháp lý, sự “cải cách” này sẽ tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn cho các giao dịch nhà đất vốn đã rất phức tạp.

Từ thực tiễn hành nghề, LS Nguyễn Thủy Nguyên, Đoàn LS Hà Nội cho rằng, việc bãi bỏ công chứng bắt buộc với các giao dịch chuyển nhượng, tặng, cho, thế chấp, góp vốn bằng quyền sử dụng đất là không hợp lý và chắc chắn sẽ tạo ra nhiều tranh chấp phức tạp hơn. Việc cải cách này có vẻ mang tính “cơ học” nhiều hơn là xuất phát từ yêu cầu thực tiễn! Nói việc công chứng, chứng thực hợp đồng… được thực hiện theo nhu cầu của các bên nghe có vẻ sẽ giảm bớt thủ tục hành chính cho người dân nhưng hiện nay, chỉ lợi dụng sự ít hiểu biết, chủ quan của người dân thông qua mua bán trao tay, không công chứng mà hiện tượng lừa đảo diễn ra nghiêm trọng. Nếu bỏ hẳn việc công chứng, một mảnh đất, một ngôi nhà có thể bị những kẻ lừa đảo bán cho nhiều người, rồi giả mạo những người khác trong gia đình để ký văn bản mua bán, hoặc mua bán xong rồi lật lọng… sẽ rất phức tạp. Với trình độ dân trí như hiện nay, bắt buộc mà nhiều người còn không tự nguyện thực hiện, thì việc “theo yêu cầu” sẽ càng nhiều người ngại mất thời gian, tốn phí công chứng mà mua bán, chuyển nhượng, cho tặng… trao tay.

Chưa kể, việc bãi bỏ bắt buộc công chứng với các giao dịch trên cũng sẽ “thêm việc” cho nhiều cơ quan khác. Như với các Văn phòng đăng ký nhà đất, phải xác minh các loại hợp đồng, giao dịch viết tay xin cấp giấy chứng nhận, làm thủ tục chuyển nhượng. Không chỉ phải thẩm định tính xác thực của hợp đồng, các cơ quan này còn phải xác minh những thông tin tối thiểu như người mua/bán đó có đủ năng lực hành vi dân sự vào thời điểm ký kết hợp đồng, giao dịch hay không… Hay với ngành Tòa án, không có công chứng, chứng thực thì Tòa án sẽ không có căn cứ pháp lý để xem xét nội dung, tính xác thực của hợp đồng (vì luật qui định hợp đồng công chứng có giá trị chứng cứ không phải chứng minh). Nếu không công chứng, khi Tòa án xét xử những tranh chấp về hợp đồng của các bên, Tòa sẽ phải tự xác minh.

Như vậy, việc bắt buộc công chứng – xác thực tính hợp pháp của giao dịch với nhà đất trong nhiều năm qua đã thể hiện tính phù hợp trong quản lý Nhà nước về đất đai, nhà ở. Một thủ tục thuận cho quản lý, tiện cho bảo vệ được quyền lợi hợp pháp của người dân, giúp phòng ngừa tranh chấp phát sinh… rõ ràng không cần “cải cách”, bởi việc cắt giảm nó, tưởng là bớt được một thủ tục, nhưng rất có thể sẽ khiến nhiều thủ tục khác, phức tạp hơn, tốn kém hơn!

3. Báo Thanh niên Online có bài Xử phúc thẩm vụ nhận hối lộ tại Sở Tư pháp Cần Thơ: Án nặng do “chia tiền không có bút tích”. Bài báo phản ánh: Ngày 4.12, tại TP.Cần Thơ, Tòa phúc thẩm TAND tối cao đã đưa ra xét xử phúc thẩm vụ án đưa và nhận hối lộ nghiêm trọng xảy tại Sở Tư pháp TP.Cần Thơ theo đơn kháng cáo của các bị cáo.

Tại phiên tòa lần này, ông Nguyễn Thành Đông (Giám đốc) và bà Lê Thị Hải Yến (Phó giám đốc Sở Tư pháp TP.Cần Thơ) đã được HĐXX triệu tập đến tòa với tư cách người có quyền và nghĩa vụ liên quan, nhưng lại tiếp tục có đơn xin vắng mặt như ở phiên xử sơ thẩm.

Được HĐXX cho phép trình bày nội dung kháng cáo, bị cáo Phạm Thanh Dũng (60 tuổi, nguyên Phó trưởng phòng Hành chính - Tư pháp, Sở Tư pháp TP.Cần Thơ) xin xem xét lại số tiền đã bị quy kết nhận hối lộ. Bị cáo Dũng cho rằng án sơ thẩm quy kết bị cáo nhận hối lộ trên 4,1 tỉ đồng và phải một mình chịu trách nhiệm là không đúng, vì không phải bị cáo được hưởng một mình mà phải chia cho ban giám đốc và các cán bộ khác của Sở Tư pháp.

Cụ thể bị cáo Dũng khai, vào chiều thứ sáu hằng tuần, bị cáo phải thống kê các hồ sơ đã được “giải quyết” để đến thứ hai đầu tuần chia tiền cho ông Đông và ông Hoàng (Phó giám đốc). Theo bị cáo Dũng, ông Đông được chia tổng cộng 1,5 tỉ đồng, ông Hoàng 1,25 tỉ đồng, 3 nhân viên trực tiếp phỏng vấn được chia trên 550 triệu đồng và bản thân bị cáo “chỉ thực nhận” trên 700 triệu đồng.

Chủ tọa hỏi “có bút tích gì” chứng minh việc đã chia số tiền nhận hối lộ hằng tuần không, bị cáo Dũng nói không có. “Do bị cáo không có bút tích gì để lại nên không thể chứng minh được việc chia tiền cho người khác, đồng thời chẳng ai dại gì chịu nhận mình đã nhận tiền của bị cáo. Tuy nhiên, HĐXX cũng hiểu rằng, hành vi nhận hối lộ của bị cáo không thể thực hiện được trong một thời gian dài mà không bị phát hiện, nếu không có sự đồng tình của cấp trên. Vấn đề này trong phần nghị án, HĐXX sẽ xem xét”, chủ tọa nói.

Khi trả lời câu hỏi của vị đại diện Viện KSND giữ quyền công tố về “quy trình” nhận hối lộ, bị cáo Dũng cho biết từ tháng 4.2009, bị cáo được phân công phụ trách lĩnh vực hộ tịch có yếu tố nước ngoài, với nhiệm vụ cụ thể là tiếp nhận hồ sơ, kiểm tra và tổ chức phỏng vấn đối với hồ sơ kết hôn có yếu tố nước ngoài để đề xuất lãnh đạo Sở công nhận và trình cấp có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận đăng ký kết hôn. Đến tháng 12.2009, Phòng Hộ tịch, quốc tịch và lý lịch tư pháp đổi tên thành Phòng Hành chính - Tư pháp. 

Theo quy định, các trường hợp xin kết hôn với người nước ngoài và ghi chú kết hôn phải được Sở Tư pháp, cụ thể là Phòng Hành chính -  Tư pháp thẩm tra hồ sơ, làm rõ sự tự nguyện kết hôn, mức độ hiểu biết lẫn nhau và khả năng giao tiếp giữa hai bên nam, nữ…

Vì vậy, trong quy trình xem xét kết hôn có nội dung quan trọng là phỏng vấn trực tiếp đương sự tại trụ sở. Với chức năng được giao, bị cáo Dũng đã tự đặt ra “luật ngầm” và câu kết với một số đối tượng tại TP.HCM và Cần Thơ để nhận tiền, nhằm giải quyết các trường hợp kết hôn và ghi chú kết hôn nhanh chóng theo yêu cầu. Cụ thể, để làm thủ tục và sắp xếp phỏng vấn đạt, mặc dù có những trường hợp tuổi tác chênh lệch, thời gian tìm hiểu quá ngắn hoặc giao tiếp chung không đạt…, mỗi hồ sơ ghi chú kết hôn phải chi tiền cho Dũng từ 250 - 350 USD, mỗi hồ sơ đăng ký kết hôn phải chi từ 350 - 500 USD. Riêng trường hợp bị dị tật, hoặc từng ly hôn, trong đó việc chênh lệch từ 24 tuổi trở lên phải chi thêm 100 USD cho 1 tuổi chênh lệch. Nếu không chi tiền thì thời gian giải quyết hồ sơ sẽ bị kéo dài, phải phỏng vấn lại nhiều lần… gây khó khăn cho đương sự.

Sau khi nghị án, HĐXX phúc thẩm đã quyết định bác đơn kháng cáo, tuyên giữ nguyên hình phạt tù chung thân đối với bị cáo Dũng về tội nhận hối lộ, 1 năm tù về tội tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng, tổng hợp hình phạt là chung thân. HĐXX cũng kiến nghị các ngành chức năng làm rõ dấu hiệu thiếu trách nhiệm của lãnh đạo Sở Tư pháp Cần Thơ trong việc để xảy ra vụ tiêu cực trên.

III- THÔNG TIN KHÁC

1. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Bán rừng ngân sách thấp hơn giá thành. Bài báo phản ánh: Để chi phí trồng mới, chăm sóc 1 ha rừng năm năm tuổi, người đầu tư ít nhất phải bỏ ra gần 20 triệu đồng. Thế nhưng Công ty Lâm nghiệp Bình Thuận (công ty) lại bán rừng sáu năm tuổi chỉ với giá 12,9 triệu đồng/ha.

Công ty do UBND tỉnh Bình Thuận làm chủ sở hữu và có đến bốn đơn vị trực thuộc, được giao quản lý hơn 11.000 ha rừng. Đến năm 2010, rừng trồng do đơn vị này quản lý gần 9.000 ha. Tuy nhiên, rừng do đơn vị này xuất bán rất ít khi được đưa ra đấu giá theo quy định.

Trong hai năm 2010-2011, đơn vị này đã bán cho một công ty ở Đồng Nai gần 350 ha rừng 6-11 năm tuổi không qua đấu giá. Cụ thể với hợp đồng ký tháng 1-2010, bán gần 60 ha cây keo lai sáu năm tuổi tại khu vực Sông Móng, huyện Hàm Thuận Nam chỉ có giá 12,9 triệu đồng/ha rừng. Tương tự, tháng 6-2011, công ty bán cho một công ty ở Đồng Nai gần 120 ha rừng keo chín năm tuổi tại khu vực động cát Suối Nhum thuộc xã Sông Lũy, huyện Bắc Bình cũng chỉ với giá 14 triệu đồng/ha.

Các hợp đồng này đều không thể hiện đã thuyết minh thiết kế khai thác và bản đồ khu khai thác để Sở NN&PTNT thẩm định thiết kế theo quy định. Rừng được bán thấp hơn so với giá mà UBND tỉnh Bình Thuận quy định về phương thức tiêu thụ gỗ rừng trồng có nguồn gốc vốn từ ngân sách.

Với 110 ha rừng trồng theo Chương trình 327 và rừng trồng theo Chương trình 661 từ nguồn vốn quốc gia ở xã Hàm Cường, Hàm Mỹ thuộc huyện Hàm Thuận Nam, công ty cũng bán mà không thông qua đấu giá. Diện tích rừng này cũng chỉ bán với giá hơn 13 triệu đồng/ha.

Ông Mai Kiều, Phó Giám đốc Sở NN&PTNT tỉnh Bình Thuận, cho biết vì công ty bán rừng không thông qua quy chế đấu giá, không gửi thuyết minh thiết kế và bản đồ khai thác để Sở NN&PTNT thẩm định nên Sở không thể nắm được. Theo ông Mai Kiều, vấn đề này Sở Tài chính đã được phân cấp có trách nhiệm làm rõ.

Ngày 3-12, chúng tôi liên lạc với ông Tăng Việt Cường, Giám đốc Sở Tài chính tỉnh Bình Thuận, để trao đổi thông tin về việc bán rừng nêu trên, ông Cường nói: “Cảm ơn báo chí đã cung cấp thông tin về vụ việc, Sở sẽ cho lập đoàn thanh tra để kiểm tra ngay vụ việc”.

2. Báo Người lao động có bài Bỏ ghi tên cha mẹ lên CMND không khó!. Bài báo phản ánh: Đại tá Trần Thế Quân, Phó Vụ trưởng Vụ Pháp chế - Bộ Công an, cho rằng việc bỏ mục ghi họ tên cha mẹ công dân lên CMND không khó, Vụ Pháp chế sẽ nghiên cứu kỹ.

Phóng viên: Thưa ông, Bộ Tư pháp đang nghiên cứu, soạn thảo văn bản báo cáo Thủ tướng Chính phủ xem xét không thực hiện quy định đưa tên cha mẹ lên CMND bởi điều này trái Bộ Luật Dân sự và Công ước Quốc tế về quyền trẻ em mà Việt Nam đã ký tham gia. Ông đã tiếp nhận thông tin này chưa?

- Đại tá Trần Thế Quân: Tôi cũng chỉ đọc và tiếp nhận thông tin qua báo chí. Trong Bộ Luật Dân sự và Công ước Quốc tế về quyền trẻ em không  có khoản nào nói đến việc không được đưa tên cha mẹ lên CMND. Việc ghi nhận họ tên người cha cho người con là quyền cơ bản. Con cái phải có cha mẹ và tự hào về điều đó cơ mà. Tất nhiên, dư luận về cái này thì ai cũng biết rồi nhưng bảo việc đó là trái luật thì cũng chỉ là suy luận thôi. Giấy khai sinh của mỗi công dân được coi là giấy tờ gốc để làm tất cả các giấy tờ khác cũng có phần ghi tên họ tên cha mẹ cơ mà. 

Thời gian qua, hầu hết dư luận không đồng tình với quy định đưa tên cha mẹ lên CMND. Họ có lý do của mình, bởi nhiều người cha mẹ đã mất từ lâu, sinh ra chỉ có cha hoặc mẹ, cha mẹ là tử tù… Bộ Công an có lắng nghe ý kiến dư luận ?

- Nếu có nhiều cơ quan thống kê về việc này thì cần phải tìm hiểu. Tất nhiên là chúng tôi phải lắng nghe ý kiến cả bên trong lẫn bên ngoài. Việc sửa trên mẫu CMND mới, bỏ mục ghi họ tên cha mẹ công dân không khó. Nhưng phải thấy rằng Nghị định 05 có từ năm 1998-1999 đã nói CMND có phần ghi họ tên bố mẹ. Đến năm 2007, Chính phủ ban hành Nghị định 170 sửa đổi, bổ sung Nghị định 05 cũng chỉ sửa mẫu, dùng chữ “cha” thay cho chữ “bố” trước đây thôi. Từ đấy đến giờ Bộ Tư pháp thẩm định đều không có ý kiến phản ứng gì. Mà nghị định thì do Chính phủ ban hành, Bộ Công an chỉ thực thi thôi.

Với tư cách cá nhân, ông thấy dư luận lên tiếng như vậy thì Bộ Công an có phải xem xét lại không?

- Tất nhiên là khi có ý kiến trái chiều, dù nhiều hay ít thì đều phải nghiên cứu. Trong nhiều trường hợp cái đó (đưa tên cha mẹ lên CMND) cũng có nhiều mặt hợp lý của nó. Một ví dụ nhỏ thôi: Người dân điều khiển xe trên đường vi phạm giao thông bị CSGT giữ lại và hỏi xe này của ai, nếu nói là xe của cha thì chỉ cần trình ra CMND có phần ghi họ tên cha mẹ là không phải mất công xác minh thêm nữa. Lợi ích của việc này không phải chỉ trong quản lý của ngành công an mà còn giúp người dân thực hiện các giao dịch, hợp đồng thuận lợi hơn. Trước những ý kiến như thế chắc chắn bên Vụ Pháp chế của chúng tôi sẽ phải nghiên cứu kỹ.

Sau một thời gian thí điểm tại 3 quận, huyện ở Hà Nội, tại sao Bộ Công an không đánh giá tổng kết ngay mà tiếp tục thí điểm trên phạm vi rộng hơn? Sau này nếu quy định bị bãi bỏ thì có thể rất nhiều người đã được cấp rồi muốn đi làm lại CMND, gây tốn kém không nhỏ?

- Tổng cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự an toàn xã hội (Tổng cục VII) chủ trì việc này. Chúng tôi không nằm trong dự án thí điểm nhưng việc nghiên cứu thì vẫn phải làm, bởi nó liên quan đến việc thực thi quy định trong nghị định của Chính phủ. Đây đang là giai đoạn thí điểm về công nghệ triển khai, cách thức làm, quản lý cơ sở dữ liệu. Tôi được biết mới đây, Thủ tướng Chính phủ đã có văn bản nói rằng Bộ Công an cứ tiếp tục thí điểm, sau đó có vấn đề gì thì xem xét.