I- THÔNG TIN VỀ NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT CỦA ĐẤT NƯỚC
1. Báo điện tử Chính phủ có bài Việt Nam tham dự Hội nghị Liên Hợp Quốc về phát triển bền vững. Bài báo đưa tin: Thủ tướng Chính phủ đồng ý cử Đoàn Việt Nam do Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân làm Trưởng đoàn tham dự Hội nghị Liên Hợp Quốc về phát triển bền vững (Rio+20), tổ chức tại Braxin từ ngày 20-22/6/2012.
Thủ tướng Chính phủ giao Bộ Kế hoạch và Đầu tư chủ trì, phối hợp với Văn phòng Chính phủ và các cơ quan liên quan trình Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân xem xét, phê duyệt Đề án tham dự Hội nghị Rio+20.
Rio+20 là hội nghị được tổ chức 10 năm một lần, năm 1992 có tên là Hội nghị thượng đỉnh Trái Đất, tại đây đã thông qua Chương trình nghị sự 21-một kế hoạch chi tiết về tăng trưởng kinh tế, thúc đẩy công bằng xã hội và bảo vệ môi trường. Gần đây nhất Hội nghị thượng đỉnh thế giới về phát triển bền vững diễn ra năm 2002.
2. Báo Thanh niên Online đưa tin: Ngày 16.4, tại Phủ Chủ tịch, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã tiếp Chủ tịch Quốc hội CH Bulgaria Tsetska Tsacheva đang thăm chính thức nước ta. Chủ tịch Quốc hội Tsetska Tsacheva khẳng định đối thoại chính trị cấp cao giữa hai nước đang đạt được kết quả tốt đẹp và mục đích chuyến thăm lần này nhằm làm sâu sắc hơn mối quan hệ truyền thống hai nước trong bối cảnh tình hình thế giới và trong nước có nhiều thay đổi.
3. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh đưa tin Quân, dân Trường Sa nâng cao năng lực bảo vệ chủ quyền. Bài báo cho biết: Ngày 16-4, tập thể cán bộ, chiến sĩ và nhân dân xã đảo Sinh Tồn, huyện Trường Sa (Khánh Hòa) đã tổ chức mít-tinh kỷ niệm 37 năm ngày Giải phóng quần đảo Trường Sa (29-4-1975 - 29-4-2012).
4. Trang vtv.vn đưa tin: Tối 15/4, Festival Huế 2012 với chủ đề “Di sản văn hóa với hội nhập và phát triển - Nơi gặp gỡ các thành phố lịch sử” đã bế mạc trong sự luyến tiếc của du khách và người dân.
II-NHỮNG THÔNG TIN LIÊN QUAN ĐẾN CÔNG TÁC TƯ PHÁP
1. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Đề xuất bỏ pháp y Công an cấp tỉnh: Công an lo Y tế làm lỡ việc phá án. Bài báo phản ánh: Tại kỳ họp thứ 2, Quốc hội khóa XIII đã thảo luận cho ý kiến lần đầu về dự án Luật GĐTP. Sau kỳ họp này, tại phiên họp thứ 5 (tháng 1/2012), Ủy ban Thường vụ Quốc hội cũng đã cho ý kiến về dự án Luật nêu trên. Một trong những vấn đề còn gây nhiều tranh cãi đó là về mô hình tổ chức GĐTP về pháp y cấp tỉnh.
Để có cơ sở lý luận và thực tiễn cho việc quyết định vấn đề mô hình tổ chức giám định pháp y cấp tỉnh, thực hiện ý kiến chỉ đạo của Ủy ban thường vụ Quốc hội, Ủy ban Tư pháp đã chủ trì, phối hợp với Bộ Tư pháp, Bộ Công an, Bộ Y tế tiến hành khảo sát thực trạng tổ chức và hoạt động giám định pháp y tại một số tỉnh và lấy ý kiến các cơ quan chức năng địa phương trong cả nước. Kết quả khảo sát và tổng hợp ý kiến của các địa phương cho thấy, tổ chức giám định pháp y hiện nay đang trong tình trạng thiếu thống nhất, manh mún.
Tuy nhiên, nhiều ý kiến thảo luận của Đại biểu Quốc hội cũng như qua khảo sát cho thấy, trong bối cảnh các tổ chức giám định pháp y cấp tỉnh thuộc ngành Y tế chậm được kiện toàn như hiện nay thì trong thời gian trước mắt, vẫn chưa thể đảm đương được toàn bộ nhiệm vụ giám định pháp y. Do đó, mặc dù việc tập trung đầu mối về giám định pháp y ở cấp tỉnh là chủ trương đúng đắn, nhưng vẫn cần có lộ trình thực hiện thích hợp, trên cơ sở cân nhắc kỹ tình hình thực tế của từng địa phương.
Do còn nhiều ý kiến khác nhau, Ủy ban Tư pháp đề xuất 2 phương án. Thứ nhất, ở cấp tỉnh, sẽ không còn giám định viên pháp y thuộc phòng kỹ thuật hình sự Công an cấp tỉnh, mà tập trung hoạt động giám định pháp y vào tổ chức giám định pháp y thuộc ngành Y tế. Phương án thứ hai căn cứ vào nhu cầu thực tế và điều kiện thực tế của địa phương, Công an tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương có giám định viên pháp y thực hiện giám định pháp y tử thi.
Tập trung thảo luận về vấn đề có nên bỏ pháp y Công an tỉnh hay không, nhiều Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội ủng hộ phương án Chính phủ trình, giao về một mối để đầu tư về cơ sở vật chất, nhân lực để hoạt động giám định pháp y ngày càng hiện đại,đáp ứng yêu cầu đổi mới.
Tuy nhiên, Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật Phan Trung Lý thì lại cho rằng, trong bối cảnh hiện tại nên vẫn giữ lực lượng pháp y trong Công an cấp tỉnh.
Tại phiên họp, Thứ trưởng Bộ Công an Lê Quý Vương vẫn giữ quan điểm của ngành Công an, giữ nguyên tổ chức như hiện nay để đáp ứng yêu cầu đấu tranh phòng chống tội phạm vì theo ông Vương, nếu cứ phải “chờ” ngành Y tế, nhiều vụ Công an sẽ không thể phá án kịp thời.
Giải trình thêm về vấn đề này, Thứ trưởng Bộ Tư pháp Nguyễn Đức Chính chỉ rõ: mô hình như hiện tại rất phân tán (vì mỗi tỉnh chỉ có từ 1-2 người, nhiều tỉnh còn chưa có bộ phận giám định pháp y trong Công an tỉnh). Hơn nữa quy trình giám định tử thi hiện nay về lâu dài cũng không ổn (vì phải mổ ngay tại hiện trường gây phản cảm).
Tại kỳ họp thứ hai, Quốc hội khóa XIII, khi thảo luận về dự án Luật này, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến khẳng định: nếu giao nhiệm vụ này, ngành Y tế hoàn toàn có thể đảm đương được.
Tuy nhiên, để đảm bảo khách quan, quyết định trên cơ sở cân nhắc hết sức thận trọng, Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu đề nghị vẫn trình ra Quốc hội cả hai phương án, nhưng có báo cáo giải trình cụ thể từng phương án một để đại biểu Quốc hội xem xét, quyết định.
2. Báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh có bài Làm giảng viên kiêm luật sư, được không?. Bài báo đưa tin: Việc dự thảo sửa đổi Luật Luật sư mới nhất cho phép người làm công tác giảng dạy pháp luật được kiêm nhiệm thêm nghề luật sư đang gây rất nhiều tranh cãi. Tại phiên họp cho ý kiến của Ủy ban Thường vụ Quốc hội vừa qua, Ủy ban Tư pháp đã cương quyết phản đối...
Phóng viên đã ghi nhận được hai luồng ý kiến trái chiều xung quanh vấn đề này.
Theo TS Nguyễn Thanh Bình (Phó Trưởng khoa Luật Trường ĐH Sài Gòn), nên cho phép đội ngũ giảng viên đang giảng dạy luật được làm luật sư vì ba lý do sau:
Thứ nhất, đội ngũ giảng viên luật có nền tảng kiến thức pháp luật tốt, có sự đầu tư, nghiên cứu pháp luật khá sâu, nếu được hành nghề luật sư thì đây sẽ là nguồn luật sư có trình độ.
Thứ hai, tuy rằng giảng viên luật có trình độ, kiến thức pháp luật nhưng chủ yếu đó cũng chỉ là kiến thức về mặt học thuật, lý luận, đa số còn thiếu kiến thức thực tiễn. Đó cũng là một nguyên nhân khiến giữa giảng dạy và học tập có khoảng cách nhất định. Nếu giảng viên kiêm nhiệm cả việc hành nghề luật sư thì những khiếm khuyết này sẽ được khắc phục. Công tác đào tạo nguồn pháp luật sẽ đáp ứng được yêu cầu của xã hội.
Thứ ba, đội ngũ luật sư đang thiếu về số lượng và trình độ pháp luật chưa cao, chưa đáp ứng các nhu cầu của xã hội, nhất là yêu cầu hội nhập quốc tế. Đội ngũ giảng viên luật tham gia hành nghề luật sư sẽ giúp đội ngũ luật sư nâng cao được chất lượng lẫn số lượng.
Cùng quan điểm, TS Nguyễn Văn Tiến (Trường ĐH Luật TP.HCM) phân tích thêm: Ở một khía cạnh nào đó, hiện nhiều luật sư chưa sống được bằng nghề mà một trong những lý do là kiến thức pháp lý, kỹ năng tranh luận, trình độ ngoại ngữ… còn hạn chế, gây mất lòng tin cho thân chủ. Đội ngũ giảng viên luật hiện nay lại đáp ứng khá tốt các yêu cầu này. Mặt khác, đội ngũ giảng viên khi hành nghề luật sư chỉ mang tính chất làm công việc phụ trợ thêm vì giảng viên phải làm tốt nghĩa vụ giảng dạy theo quy định. Do vậy, cho phép giảng viên tham gia làm luật sư sẽ có lợi cho chính đội ngũ luật sư...
Luật sư Tạ Quang Tòng (Phó Chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Đắk Lắk) lại cho rằng quy định như dự thảo là một bước thụt lùi so với Luật Luật sư hiện hành. Hiện nay, Luật Luật sư và các văn bản pháp luật có liên quan đều không thừa nhận việc kiêm nhiệm đối với người hành nghề luật sư. Bởi lẽ việc kiêm nhiệm làm cho tính chuyên môn hóa, sự tập trung đầu tư cho nghề bị dàn trải, hiệu quả không cao. Mặt khác, công tác giảng dạy pháp luật đòi hỏi giảng viên phải đầu tư thời gian, công sức để vừa đảm bảo đủ thời lượng giảng dạy, vừa đủ số lượng đề tài nghiên cứu khoa học. Như vậy, nếu cho giảng viên được hành nghề luật sư thì chẳng những ảnh hưởng đến chất lượng đào tạo mà còn làm cho việc hành nghề luật sư cũng bị ảnh hưởng.
Một luật sư Đoàn Luật sư TP.HCM (xin giấu tên) kể lại một câu chuyện: Gần đây ông cùng một luật sư nguyên là giảng viên luật hình sự của một trường ĐH ở TP.HCM cùng tham gia vào một vụ án hình sự với tư cách là luật sư của hai bên đối nghịch. Cán bộ tố tụng tiến hành giải quyết vụ án lại là học trò cũ của luật sư kia nên ông đã bị “phân biệt đối xử” rất rõ.
Vị luật sư này khẳng định mối quan hệ thầy trò với giảng viên ít nhiều sẽ ảnh hưởng tới sự khách quan của cán bộ tố tụng khi giải quyết vụ án. Do vậy, ông đề nghị không nên cho giảng viên được làm luật sư để tránh gặp những trường hợp tương tự.
3. Báo Thanh niên Online có bài Thừa phát lại chủ yếu lập vi bằng. Bài báo phản ánh: Ngày 16.4, Đoàn đại biểu Quốc hội TP.HCM tổ chức đoàn giám sát việc thực hiện thí điểm về tổ chức và hoạt động của 2/5 văn phòng Thừa phát lại (TPL) trên địa bàn thành phố. Chiều cùng ngày, đoàn cũng làm việc với Sở Tư pháp TP.HCM xung quanh vấn đề này. Theo Sở Tư pháp, đến 31.3.2012, toàn thành phố đã bổ nhiệm 53 TPL, trong đó có 18 TPL đang hành nghề. Nguồn thu chủ yếu của các văn phòng TPL là từ việc lập vi bằng (chiếm 61,62%) do nhu cầu của người dân trong lĩnh vực này là rất lớn. Còn việc xác minh điều kiện thi hành án và tổ chức thi hành án còn rất ít.
Phát biểu tại buổi giám sát, đại biểu quốc hội Trần Du Lịch đề xuất địa phương nào có điều kiện thì cho phép thành lập văn phòng TPL và cần có cơ chế giám sát, đề ra những chuẩn mực đạo đức đối với TPL. Ông Huỳnh Thành Lập - trưởng đoàn giám sát thì tán thành đề xuất kéo dài thời gian thí điểm TPL.
4. Báo CAND Online có bài Không thi hành án vì... chữ nghĩa mù mờ. Bài báo phản ánh: Liên quan đến ông Huỳnh Thanh Dững (ngụ tại ấp Cổ Cò, xã Ngọc Tố, huyện Mỹ Xuyên, Sóc Trăng) về việc vợ chồng ông Ngô Văn Đực và bà Võ Thị Tuyết Diễm (ngụ tại ấp Hòa Nhờ A, xã Hòa Tú 2, huyện Mỹ Xuyên) thỏa thuận mua thức ăn nuôi tôm sú của ông và đã nợ với số tiền 1,203 tỷ đồng nhưng không trả nên ông Dững khởi kiện đến TAND yêu cầu trả nợ.
Phiên tòa cấp sơ thẩm cũng như phúc thẩm đều tuyên buộc vợ chồng ông Đực, bà Diễm phải trả cho ông Dững số tiền 1,203 tỷ đồng và lãi suất theo qui định của Ngân hàng Nhà nước. Cơ quan Thi hành án dân sự (THADS) huyện Mỹ Xuyên đã kê biên và bán đấu giá tài sản của ông Đực, bà Diễm được 1,55 tỷ đồng.
Tuy nhiên, số tiền nói trên hiện nay vẫn do Chi cục THADS huyện Mỹ Xuyên giữ mà không giao cho ông Dững theo phán quyết của TAND các cấp (Báo CAND từng phản ánh). Lý giải về điều này, lãnh đạo cơ quan THADS tỉnh Sóc Trăng cho rằng: Đúng là vợ chồng ông Đực, bà Diễm có nợ ông Dững số tiền đó và cơ quan THA huyện Mỹ Xuyên đã kê biên và bán đấu giá căn nhà của ông Đực, bà Diễm nhưng do có công văn của ông Dương Công Lập - Chánh án TAND tỉnh Sóc Trăng ngược với phán quyết tại bản án phúc thẩm của TAND tỉnh Sóc Trăng nên chưa thể THA cho ông Dững được(!?).
Theo hồ sơ, sau khi bản án phúc thẩm của TAND tỉnh Sóc Trăng có hiệu lực đến thời điểm thi hành thì ngày 22/7/2011, ông Dương Công Lập - Chánh án TAND tỉnh Sóc Trăng, lại có công văn gửi Cục THADS tỉnh Sóc Trăng với nội dung: Ông Huỳnh Thanh Dững khởi kiện ông Ngô Văn Đực và bà Võ Thị Tuyết Diễm về "Tranh chấp hợp đồng mua bán tài sản" mua thức ăn nuôi tôm sú không có thế chấp tài sản.
TAND huyện Mỹ Xuyên đã áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời cấm ông Đực, bà Diễm chuyển dịch nhà, đất để đảm bảo cho giai đoạn THA. Xét thấy, việc Tòa án huyện Mỹ Xuyên kê biên nhà đất chỉ nhằm mục đích cấm tẩu tán tài sản. Còn việc giao dịch dân sự nếu có thế chấp tài sản để mua nợ, thì người nhận tài sản thế chấp được ưu tiên thanh toán nợ theo Khoản 3, Điều 47, Luật THADS. Nếu không có thế chấp tài sản thì không được ưu tiên THA về khoản nợ".
Từ công văn này, cơ quan THADS Sóc Trăng cho rằng: "Bản án của Tòa án cấp sơ thẩm và phúc thẩm chỉ nêu là buộc ông Đực, bà Diễm phải trả nợ cho ông Dững số tiền 1,203 tỷ đồng nhưng không nêu rõ lấy tiền từ đâu để trả. Còn căn nhà của ông Đực được TAND huyện Mỹ Xuyên kê biên cũng chỉ nói rõ là để đảm bảo THA nhưng không nêu rõ THA cho ai nên cơ quan THA không thể thi hành được.
Nếu như bản án nêu kê biên, bán đấu giá căn nhà để THA cho ông Dững thì quá dễ cho cơ quan THA. Vì vậy Cục THADS tỉnh đã gửi công văn xin ý kiến của Tổng cục THADS chỉ đạo trả tiền cho ai thì cơ quan THA địa phương sẽ thực hiện theo chỉ đạo.
Cách lý giải của cơ quan THA Sóc Trăng thật khó hiểu bởi khi xảy ra vụ kiện, biết vợ chồng ông Đực, bà Diễm có ý đồ bán căn nhà đó cho người thân nên ông Dững đã làm đơn gửi TAND huyện Mỹ Xuyên yêu cầu kê biên khẩn cấp căn nhà trên và được chấp thuận. Chính Vụ 10 (Viện KSND Tối cao) đã có Công văn số 3831, ngày 9/12/2010 gửi Viện KSND tỉnh Sóc Trăng nêu rõ: "Số tiền thu được từ việc phát mãi khối tài sản (của vợ chồng ông Đực, bà Diễm - PV), sau khi trừ các chi phí khác về THA sẽ được ưu tiên thanh toán cho ông Huỳnh Thanh Dững, số còn lại sẽ thanh toán cho các trường hợp khác".
Khoản 3, Điều 47, Luật THADS đã quy định: "Số tiền thu được từ việc bán tài sản cầm cố, thế chấp hoặc tài sản mà bản án, quyết định tuyên kê biên để bảo đảm thi hành một nghĩa vụ cụ thể được ưu tiên thanh toán cho nghĩa vụ đó sau khi trừ các chi phí về THA".
Đối với vụ việc cụ thể nêu trên, nếu tài sản của ông Đực, bà Diễm đã bị phát mãi để THA chính là tài sản được TAND huyện Mỹ Xuyên tuyên áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời để đảm bảo việc THA cho ông Dững theo Bản án số 210/DS-PT thì căn cứ theo quy định tại Khoản 3, Điều 47, Luật THADS, số tiền thu được từ việc phát mãi khối tài sản này sau khi trừ các chi phí khác về THA sẽ được ưu tiên thanh toán cho ông Dững, số còn lại sẽ thanh toán cho các trường hợp khác (văn bản của Viện KSND Tối cao gửi Viện KSND tỉnh Sóc Trăng).
Báo cũng có bài có bài Tạm giữ cán bộ tư pháp nhận tiền hối lộ. Bài báo phản ánh: Tối 12/4, Cơ quan CSĐT Công an huyện Dầu Tiếng cho biết: Đang tạm giữ đối với Vũ Hữu Nam, là cán bộ Tư pháp xã Minh Hòa (huyện Dầu Tiếng) để làm rõ về hành vi nhận hối lộ.
Theo kết quả điều tra bước đầu, lúc 8h ngày 12/4, các trinh sát hình sự Công an huyện Dầu Tiếng ập vào UBND xã Minh Hòa bắt quả tang Nam đang nhận số tiền 5 triệu đồng từ ông Trương Hữu Thọ (36 tuổi, ngụ ấp Hòa Cường, xã Minh Hòa).
Ông Thọ làm "cò" dịch vụ sổ đỏ cho 1 người dân tại xã Minh Hòa nên Nam buộc Thọ đưa 5 triệu đồng để làm hợp đồng sang nhượng đất với giá trong hợp đồng mua bán thấp hơn giá giao dịch thực tế để giảm thuế thì bị bắt quả tang.
5. Báo Pháp luật Việt Nam có bài Thi hành án hành chính: Xử đã khó, thi hành còn khó hơn. Bài báo phản ánh: Tháng 8/2011, TAND TP. Hà Nội đã đưa vụ kiện ông P.N.N kiện UBND phường Đ. (Hà Nội) ra xét xử phúc thẩm. Hội đồng xét xử đã nhận định: Chủ tịch UBND phường Đ. đã không xác định đúng hành vi vi phạm hành chính để ra quyết định áp dụng biện pháp khắc phục hậu quả đối với ông N; Hai quyết định hành chính do Chủ tịch phường Đ. ban hành đều không nêu rõ căn cứ cụ thể... và ban hành trái thẩm quyền quy định. Do đó, Hội đồng xét xử đã quyết định huỷ 2 quyết định của Chủ tịch UBND phường Đ. và buộc phường này phải bồi thường cho ông N. hơn 62 triệu đồng.
Tháng 9/2011, Chi cục Thi hành án quận đã ra quyết định thi hành án, buộc UBND phường Đ. phải trả cho ông N số tiền bản án đã tuyên.Quyết định nêu rõ: “Từ ngày đại diện gia đình ông N. có đơn yêu cầu bồi thường mà UBND phường Đ. chậm bồi thường thì phải chịu lãi suất cơ bản theo quy định của Ngân hàng Nhà nước Việt Nam tương ứng với thời gian chậm thi hành án. Người thi hành án có thời hạn tự nguyện thi hành án là 15 ngày, kể từ ngày quyết định này được thông báo hợp lệ…”. Tuy nhiên, UBND phường này cho rằng mình vẫn còn quyền khiếu nại giám đốc thẩm nên sau đó lần lữa thi hành án.
Một bản án hành chính khác cũng của TAND TP. Hà Nội xử vụ kiện giữa công dân N.T.T.T ở quận H. với UBND quận này. Vì cho rằng gia đình mình bị thu hồi đất trái pháp luật, bà T. đã khởi kiện vụ án hành chính đối với UBND quận H. Ngày 29/9/2011, TAND TP Hà Nội đã tuyên hủy quyết định hành chính của quận H. về việc phê duyệt phương án bồi thường, hỗ trợ đối với hộ bà T. khi thực hiện dự án xây dựng tuyến đường phía bắc trung tâm hành chính quận đồng thời buộc UBND quận H. phải thực hiện hỗ trợ bằng bán nhà chung cư hoặc bồi thường bằng tiền cho hộ bà T. theo quy định của pháp luật.
Mặc dù bản án hành chính của TAND TP Hà Nội đã có hiệu lực pháp luật từ nhiều tháng và bà T. có đơn đề nghị thi hành bản án gửi UBND quận nhưng không hề nhận được hồi âm. Bà T. đến cơ quan Thi hành án dân sự “nhờ’ can thiệp, Thi hành án đã có văn bản gửi Ban Bồi thường giải phóng mặt bằng quận H. và Chủ tịch UBND quận yêu cầu thực hiện bản án nhưng cho tới nay UBND quận vẫn “im lặng”.
Nếu như các thẩm phán luôn “kêu trời” vì phải xử án hành chính thì các chấp hành viên thi hành án cũng trong tình trạng tương tự khi phải thi hành những vụ án này. Sự phụ thuộc của chấp hành viên, cơ quan Thi hành án vào chính quyền địa phương (UBND – pv), dẫn đến tình trạng nhiều bản án hành chính có hiệu lực không được thi hành. Nhất là trong trường hợp chính quyền địa phương không tự nguyện thi hành án. Hết thời hạn tự nguyện, theo Luật Thi hành án dân sự, cơ quan Thi hành án được quyền cưỡng chế. Nhưng cưỡng chế đối với người đứng đầu chính quyền địa phương (Chủ tịch UBND) thử hỏi ai dám làm? Đó là chưa kể ở địa phương, Chủ tịch/Phó Chủ tịch UBND đang giữ vai trò là Trưởng Ban chỉ đạo Thi hành án dân sự, nếu UBND là bên phải thi hành án lại đồng thời giữ “chân” Ban Chỉ đạo sẽ dẫn đến tình trạng “vừa đá bóng vừa thổi còi”.
III. CÁC THÔNG TIN KHÁC
1. Báo Hà Nội mới có bài Thành lập Hội đồng Giải quyết một số trường hợp cụ thể về nhà đất. Bài báo đưa tin: UBND TP Hà Nội vừa có quyết định thành lập Hội đồng Giải quyết một số trường hợp cụ thể về nhà đất. Hội đồng do Phó Chủ tịch UBND TP Hà Nội Vũ Hồng Khanh làm Chủ tịch, lãnh đạo các sở Xây dựng, Tài chính, Tư pháp, Tài nguyên và Môi trường, Thanh tra, Viện Kiểm sát, Tòa án… làm thành viên.
Hội đồng có nhiệm vụ tổng hợp tình hình nhà ở, giải quyết những trường hợp cụ thể, phức tạp về nhà đất trong quá trình thực hiện các chính sách quản lý nhà đất và chính sách cải tạo xã hội chủ nghĩa trước ngày 1-7-1999, theo phạm vi điều chỉnh của Nghị quyết số 23/2003/QH11 của Quốc hội, Nghị quyết 58/1998/NQ-UBTVQH10 và số 755/2005/NQ-UBTVQH11 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, NĐ 127/2005/NĐ-CP của Chính phủ. Hội đồng cũng cho ý kiến về những trường hợp theo yêu cầu của UBND TP Hà Nội hoặc Sở Xây dựng.
2. Báo Nhân dân đưa tin: VPF rút đơn kiện AVG, chấm dứt những tranh chấp về bản quyền truyền hình bóng đá. Bài báo phản ánh: Ngay sau khi vòng 14 Giải V-League Eximbank 2012 kết thúc, Phó Chủ tịch Công ty cổ phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam (VPF) Nguyễn Ðức Kiên đã thông báo rút đơn kiện Công ty AVG về hợp đồng bản quyền truyền hình các giải đấu bóng đá chuyên nghiệp giữa công ty này và Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF).
Theo kế hoạch, ngày 15-4, VPF sẽ gửi đơn lần thứ hai lên Bộ trưởng Văn hoá, Thể thao và Du lịch sau khi Thanh tra Bộ có Công văn ngày 15-3-2012 bác bỏ đơn khiếu nại của VPF về hợp đồng nêu trên. Tuy nhiên, ngày 14-4, đại diện VPF đã có buổi làm việc cùng Chủ tịch Hội đồng quản trị AVG Phạm Nhật Vũ. Tại buổi làm việc này, theo ông Nguyễn Ðức Kiên, VPF và AVG đã giải quyết xong những khúc mắc còn tồn tại trong vấn đề bản quyền truyền hình các giải đấu chuyên nghiệp. Hai bên cũng đã thống nhất được các vấn đề nhạy cảm như thời hạn hợp đồng, giá trị và mức độ phủ sóng của hợp đồng bản quyền, v.v. Với quyết định rút lại đơn kiện, có thể nói, "cuộc chiến" chuyển nhượng thương quyền và bản quyền bóng đá Việt Nam kéo dài trong bốn tháng qua đã chính thức khép lại sau những diễn biến căng thẳng.